Ban đầu họ còn tưởng rằng Từ Huyền cũng giống như những kẻ gọi là “đại sư” khác, chỉ là đổi vỏ bọc để lừa đảo mà thôi.
Nhưng hôm nay sau khi gặp mặt.
Liền cảm thấy phong cách này khá mới lạ...
Nếu nói Từ Huyền chỉ là một bác sĩ tâm lý, họ chắc chắn không tin.
Nói tóm lại, họ chỉ cảm thấy Từ Huyền đang dùng bói toán theo một cách rất mới...
Trương Đan thấy không thể đưa thẻ được, vốn còn hơi khó xử.
Con trai của Trương Đan, Đinh Hiển Sơn bỗng nhiên mở miệng: “Mẹ, mẹ đừng vội, hôm nay chúng ta tới không phải còn định nhờ bác sĩ Từ giúp đỡ à?”
Lời này của anh ta đang ám chỉ mẹ mình…
Nếu Từ Huyền không muốn nhận tiền, vậy cứ tiêu tiền ở chỗ hắn, không phải cũng giống nhau à? Sau khi nghe con trai mình nói như vậy, bà cũng nhớ ra. Ánh mắt lập tức sáng rực lên: “Đúng, đúng!”
Bà chỉ vào con trai và con dâu phía sau, nói: “Bác sĩ Từ, dì không giấu gì cháu.”
“Chuyện này rất kỳ quái.”
“Hai đứa này nhà dì đã kết hôn năm sáu năm, không biết xảy ra chuyện gì, mà đến bây giờ bụng của con dâu dì vẫn chưa có động tĩnh.”
“Hai đứa chúng nó cũng đã đi bệnh viện thăm khám, tìm đủ các chuyên gia nhưng đều không có tác dụng gì.”
“Bác sĩ Từ, cháu có thể cho dì một số lời khuyên, làm sao mới có thể để cho dì bế cháu được không?”
Nghe mẹ chồng nói thẳng như vậy, con dâu Trương Đan không khỏi đỏ mặt.
Từ Huyền cười như không cười nhìn bọn họ một cái, gật đầu nói: “Chuyện này không thành vấn đề, để cháu xem cho anh chị thử xem.”
Hắn khởi động năng lực Thiên Cơ Thần Toán, cẩn thận quan sát cặp vợ chồng trước mặt.
Mấy người ở đây bỗng nhiên cảm giác được Từ Huyền cho bọn họ cảm giác không giống như vừa rồi.
Hình như trên người Từ Huyền không hiểu sao lại có loại khí tức huyền bí khó giải thích.
“Hừm?”
Bỗng nhiên, Từ Huyền nhướng mày.
Vận mệnh của hai người này cho thấy không có dấu hiệu của một hit không trúng, không có con.
Không nên đến bây giờ mà vẫn chưa có con.
Sau khi nhìn kỹ lại, Từ Huyền bỗng nhiên bật cười.
Một lát sau, Từ Huyền mở miệng.
“Hóa ra người thương của Đinh tiên sinh đã mang thai một lần đúng không?”
“Sau đó sảy thai ngoài ý muốn?”
Vợ chồng Đinh Hiển Sơn khẽ giật mình, làm sao Từ Huyền biết?
Trương Đan liên tục gật đầu: “Đúng, đúng! Đó là khi chúng nó mới kết hôn, không bao lâu liền có thai.”
“Sau đó sảy thai cũng không để ý, không nghĩ tới từ sau lần đó đến bây giờ vẫn không có động tĩnh gì.”
Từ Huyền gật đầu, tiếp tục hỏi: “Có phải sau khi sảy thai, mấy năm nay anh thường xuyên mua bồ câu cho cô ấy bồi bổ cơ thể không?”
“Bác sĩ Từ, đúng vậy, thế mà anh cũng nhìn ra được à? Đỉnh dữ vậy!”
“Dì nghe người khác nói, chim bồ câu rất bổ dưỡng.”
“Hơn nữa có thể giúp mang thai, con dâu dì cũng thích ăn nên dì thường hay mua lắm.”
Ánh mắt Trương Đan nhìn Từ Huyền đã vô cùng tin tưởng.
Từ Huyền bỗng nhiên nói: “Sau này đừng ăn nữa.”
Con dâu Trương Đan ngẩn ra, vẻ mặt nghi hoặc mở miệng nói: “Bác sĩ Từ, vì sao không thể ăn?”
“Ăn bồ câu có liên quan gì với việc không mang thai chứ?”
“Nói thật, tôi thích ăn lắm.”
Từ Huyền khẽ lắc đầu, nói: “Ai nói không có liên quan?”
“Không chỉ có liên quan, hơn nữa liên quan rất lớn!”
Một nhà ba người nhìn nhau, ánh mắt đều hơi mờ mịt.
Ăn chim bồ câu thì có liên quan gì đến việc mang thai chứ?
Chưa bao giờ nghe nói vậy hết!
Đinh Hiển Sơn không nhịn được.
Anh ta cau mày nói: "Bác sĩ Từ, mấy điều mà anh nói có căn cứ khoa học nào không?"
"Theo tôi được biết, bất luận là hệ thống y học hiện đại hay là trung y truyền thống thì đều không có cách nói ăn bồ câu sẽ dẫn đến vô sinh thì phải?"
"Chẳng lẽ là thể chất của bà xã tôi đặc biệt, bị dị ứng với thịt bồ câu à?"
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: "Không không không, ý của tôi không phải như thế."
"Thịt bồ câu đúng là không ảnh hưởng đến việc mang thai."
"Thế nhưng nguyên nhân khiến người anh yêu không thể mang thai được chính là vì bồ câu."
Ngay khi một nhà ba người hoàn toàn mê mang, Từ Huyền mở miệng.
Hắn ung dung giải thích: "Thịt bồ câu của thương gia mà người anh yêu ăn kia, có một số bồ câu là bắt trộm từ công viên."
"Bồ câu trong công viên đều là dùng cho du khách thưởng thức."
"Vì để tránh cho bồ câu sinh sôi nẩy nở quá độ không dễ quản lý, nhân viên quản lý của công viên sẽ thường bỏ thuốc tránh thai vào trong thức ăn của các con chim bồ câu."
"Bồ câu ăn như vậy, đương nhiên không có khả năng mang thai được rồi."
Một nhà ba người Trương Đan đều ngẩn người.
Cho dù như thế nào bọn họ cũng không không ngờ đến lại là nguyên nhân này!
Nếu không phải Từ Huyền nói cho bọn họ, sợ rằng đánh chết họ cũng không nghĩ ra!
"Gian thương giết ngàn đao!"
Trương Đan suýt nữa thì tức nổ phổi.
Nhưng hôm nay sau khi gặp mặt.
Liền cảm thấy phong cách này khá mới lạ...
Nếu nói Từ Huyền chỉ là một bác sĩ tâm lý, họ chắc chắn không tin.
Nói tóm lại, họ chỉ cảm thấy Từ Huyền đang dùng bói toán theo một cách rất mới...
Trương Đan thấy không thể đưa thẻ được, vốn còn hơi khó xử.
Con trai của Trương Đan, Đinh Hiển Sơn bỗng nhiên mở miệng: “Mẹ, mẹ đừng vội, hôm nay chúng ta tới không phải còn định nhờ bác sĩ Từ giúp đỡ à?”
Lời này của anh ta đang ám chỉ mẹ mình…
Nếu Từ Huyền không muốn nhận tiền, vậy cứ tiêu tiền ở chỗ hắn, không phải cũng giống nhau à? Sau khi nghe con trai mình nói như vậy, bà cũng nhớ ra. Ánh mắt lập tức sáng rực lên: “Đúng, đúng!”
Bà chỉ vào con trai và con dâu phía sau, nói: “Bác sĩ Từ, dì không giấu gì cháu.”
“Chuyện này rất kỳ quái.”
“Hai đứa này nhà dì đã kết hôn năm sáu năm, không biết xảy ra chuyện gì, mà đến bây giờ bụng của con dâu dì vẫn chưa có động tĩnh.”
“Hai đứa chúng nó cũng đã đi bệnh viện thăm khám, tìm đủ các chuyên gia nhưng đều không có tác dụng gì.”
“Bác sĩ Từ, cháu có thể cho dì một số lời khuyên, làm sao mới có thể để cho dì bế cháu được không?”
Nghe mẹ chồng nói thẳng như vậy, con dâu Trương Đan không khỏi đỏ mặt.
Từ Huyền cười như không cười nhìn bọn họ một cái, gật đầu nói: “Chuyện này không thành vấn đề, để cháu xem cho anh chị thử xem.”
Hắn khởi động năng lực Thiên Cơ Thần Toán, cẩn thận quan sát cặp vợ chồng trước mặt.
Mấy người ở đây bỗng nhiên cảm giác được Từ Huyền cho bọn họ cảm giác không giống như vừa rồi.
Hình như trên người Từ Huyền không hiểu sao lại có loại khí tức huyền bí khó giải thích.
“Hừm?”
Bỗng nhiên, Từ Huyền nhướng mày.
Vận mệnh của hai người này cho thấy không có dấu hiệu của một hit không trúng, không có con.
Không nên đến bây giờ mà vẫn chưa có con.
Sau khi nhìn kỹ lại, Từ Huyền bỗng nhiên bật cười.
Một lát sau, Từ Huyền mở miệng.
“Hóa ra người thương của Đinh tiên sinh đã mang thai một lần đúng không?”
“Sau đó sảy thai ngoài ý muốn?”
Vợ chồng Đinh Hiển Sơn khẽ giật mình, làm sao Từ Huyền biết?
Trương Đan liên tục gật đầu: “Đúng, đúng! Đó là khi chúng nó mới kết hôn, không bao lâu liền có thai.”
“Sau đó sảy thai cũng không để ý, không nghĩ tới từ sau lần đó đến bây giờ vẫn không có động tĩnh gì.”
Từ Huyền gật đầu, tiếp tục hỏi: “Có phải sau khi sảy thai, mấy năm nay anh thường xuyên mua bồ câu cho cô ấy bồi bổ cơ thể không?”
“Bác sĩ Từ, đúng vậy, thế mà anh cũng nhìn ra được à? Đỉnh dữ vậy!”
“Dì nghe người khác nói, chim bồ câu rất bổ dưỡng.”
“Hơn nữa có thể giúp mang thai, con dâu dì cũng thích ăn nên dì thường hay mua lắm.”
Ánh mắt Trương Đan nhìn Từ Huyền đã vô cùng tin tưởng.
Từ Huyền bỗng nhiên nói: “Sau này đừng ăn nữa.”
Con dâu Trương Đan ngẩn ra, vẻ mặt nghi hoặc mở miệng nói: “Bác sĩ Từ, vì sao không thể ăn?”
“Ăn bồ câu có liên quan gì với việc không mang thai chứ?”
“Nói thật, tôi thích ăn lắm.”
Từ Huyền khẽ lắc đầu, nói: “Ai nói không có liên quan?”
“Không chỉ có liên quan, hơn nữa liên quan rất lớn!”
Một nhà ba người nhìn nhau, ánh mắt đều hơi mờ mịt.
Ăn chim bồ câu thì có liên quan gì đến việc mang thai chứ?
Chưa bao giờ nghe nói vậy hết!
Đinh Hiển Sơn không nhịn được.
Anh ta cau mày nói: "Bác sĩ Từ, mấy điều mà anh nói có căn cứ khoa học nào không?"
"Theo tôi được biết, bất luận là hệ thống y học hiện đại hay là trung y truyền thống thì đều không có cách nói ăn bồ câu sẽ dẫn đến vô sinh thì phải?"
"Chẳng lẽ là thể chất của bà xã tôi đặc biệt, bị dị ứng với thịt bồ câu à?"
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: "Không không không, ý của tôi không phải như thế."
"Thịt bồ câu đúng là không ảnh hưởng đến việc mang thai."
"Thế nhưng nguyên nhân khiến người anh yêu không thể mang thai được chính là vì bồ câu."
Ngay khi một nhà ba người hoàn toàn mê mang, Từ Huyền mở miệng.
Hắn ung dung giải thích: "Thịt bồ câu của thương gia mà người anh yêu ăn kia, có một số bồ câu là bắt trộm từ công viên."
"Bồ câu trong công viên đều là dùng cho du khách thưởng thức."
"Vì để tránh cho bồ câu sinh sôi nẩy nở quá độ không dễ quản lý, nhân viên quản lý của công viên sẽ thường bỏ thuốc tránh thai vào trong thức ăn của các con chim bồ câu."
"Bồ câu ăn như vậy, đương nhiên không có khả năng mang thai được rồi."
Một nhà ba người Trương Đan đều ngẩn người.
Cho dù như thế nào bọn họ cũng không không ngờ đến lại là nguyên nhân này!
Nếu không phải Từ Huyền nói cho bọn họ, sợ rằng đánh chết họ cũng không nghĩ ra!
"Gian thương giết ngàn đao!"
Trương Đan suýt nữa thì tức nổ phổi.
Danh sách chương