Có những người không giết được bạn họ sẽ không cam tâm, có một loại người mà người ta hay gọi là cố chấp. Cố chấp đến mù quáng. Kha Trân Tâm bây giờ có lẽ đã chết, yêu một người là không có tội chỉ tội cho cô ấy quá mù quáng mà thôi. Giá như cô ấy không hại tôi, giá như cô ấy có thể suy nghĩ thoáng hơn. Yêu một người không nhất thiết phải có được người đó, yêu một người không phải là sự chiếm đoạt, phá vỡ, mưu toan... Yêu một người chỉ cần người đó hạnh phúc là đủ, dù người mang lại hạnh phúc cho người ấy không phải là mình.
Nhìn người mình yêu hạnh phúc và mỉm cười, có đôi khi đứng cạnh người ấy hay âm thầm cầu nguyện cho người ấy thì cũng là cách để mình yêu một người. Liệu mình có đủ khả năng mang lại cho người ấy hạnh phúc hay không? Người ta có yêu mình không? Để cho người ấy chọn lựa đó là cách yêu cũng là mang lại hạnh phúc cho họ.
Tôi ngồi trên chiếc xích đu trong vườn nhìn lên bầu trời chiều đang nhạt nắng mà lòng thấy thương cảm cho nữ phụ Kha Trân Tâm. Con tôi chỉ mới tượng hình mà tôi còn đau lòng huống chi cô ấy đã 25 tuổi, cha mẹ cô ấy sẽ đau đến nhường nào? Họ chỉ biết con mình hy sinh vì nhiệm vụ chứ đâu biết con gái mình vì yêu mà lầm đường lỡ bước, vì yêu mà hy sinh tính mạng!
Tôi có phải quá độc ác hay không? Nếu tôi không bóp méo sự thật thì Kha Trân Tâm cũng sẽ không vì tôi mà chết?... Không, nếu tôi không làm như thế thì có lần đầu sẽ có lần sau, cô ấy sẽ hại chết tôi. Cô ấy chết là do lỗi chính mình đi.
Tôi nhắm mắt, hít sâu một hơi. Ai rồi cũng sẽ có một kết quả sau cùng tùy thuộc vào chính mình mà thôi. Sáng mai phải bay sang nước B, tôi có thể sánh vai cùng ông xã thiên tài rồi. Toàn cấp cao và cấp lãnh đạo đều biết tôi là vợ Diệp Gia Thành, cả tổng bộ đều biết. Chỉ nghĩ đến việc đó cũng đủ tiếp sức tôi xông pha khắp nơi rồi. “Ah, vợ sếp Diệp, Diệp tổng chỉ huy PW...” Ngay cả nữ chính Diêu Khúc Lan trong truyện cũng chưa có danh hiệu này đâu nga.
Chuẩn bị cho một chuyến đi dài, chuyên án TT804 này rất là ly kì, hấp dẫn. Theo như truyện thì thời gian phá án rất dài, dài hơn hẳn những chuyên án trước đó rất nhiều. Điều gì khiến chuyên án này khó phá như vậy? Thứ nhất phải kể đến hung thủ rồi. Hung thủ là một kẻ rất biến thái, là người có gen mới trong TK 22. Chỉ số IQ cao, là giáo sư, con thừa kế của một dòng tộc cao quý. Mấy ai lại nghĩ đến việc hắn là hung thủ kia chứ. Hắn ngụy trang một cách không có gì gọi là sơ hở, nếu hắn không ham mê nhan sắc của nữ chính Diêu Khúc Lan thì cũng không sa bẫy của Diệp Gia Thành cũng sẽ không bị bắt.
Thứ hai, có sự hỗ trợ của thầy diệt ma Cù Ẩn Thiên cùng tên đệ tử tham tiền háo sắc không kém ông ta là Lý Ngộ. Hai kẻ này chính là ngụy quân tử chính hiệu. Tham tiền, háo sắc nhưng lại là những kẻ có bản lĩnh hàn yêu, phục ma. Đối với họ chỉ những người như chúng tôi mới để vào mắt, vì chúng tôi có siêu năng lực mà không xuất phát từ việc bị biến đổi gen. Điều này khoa học vẫn chưa thể giải thích.
Tôi rất sợ tình tiết sẽ lại thay đổi một chút ở phần nào đó như vụ án trước. Cổ Chính Hiên có một dàn cao thủ rất lợi hại, toàn bộ đều là người biến đổi gen. Hắn có cả một đội ngũ bác sĩ nghiên cứu, pha chế các loại thuốc làm mất trí, rối lọa tư duy, hưng phấn tình dục.... phục vụ những việc làm đê tiện, hèn hạ của mình.
Trong chuyên án này nữ chính Diêu Khúc Lan chịu rất nhiều tổn thương, chính trong chuyên án này Diệp Gia Thành, cái tên nam chính này đã nhẫn tâm nổ súng ra lệnh tấn công mặc dù nữ chính đang trong tay hung thủ. Phá hoại mầm non Trái đất là trọng tội, sếp Diệp rất tức giận và quyết tâm tiêu diệt Cổ Chính Hiên.
Nữ chính xém bị cưỡng hiếp, thành viên PW bị tổn thương nghiêm trọng vì phải đối đầu với một lượng lớn người biến dị. Số hình cảnh và cảnh sát nước B thương vong lên đến hơn nghìn người. Sau khi tiêu diệt hung thủ nền kinh tế nước B sụt giảm 5%, vì các đầu thương mại nằm trong tay hung thủ khá lớn.
Nói không có áp lực chính là nói dối. Tôi vô cùng áp lực. Vụ án này không hề đơn giản mà rất khó. Khó trong những cái khó. Tôi loại bỏ những suy nghĩ trong đầu lấy điện thoại gọi cho anh hai. Tôi hoàn toàn có thể thuê chuyên gia làm phụ tá theo mình phá án vì bây giờ tôi nằm trong bộ phận cấp cao rồi.
Từng hồi chuông ngân dài vang lên bên tai khiến tôi hồi hợp.
- Alo.... Tiếng Lô Tử Nham nhàm chán vang lên.
- Anh hai, em đây! Tôi vội vàng lên tiếng.
- Em là ai? Hoa Hồng hay Hoa Cúc? Lô Tử Nham ngáp một cái, giọng lười biếng.
- Anh hai, em Thi lùn nè! “Đồ đáng ghét” Tôi đành dùng chiêu thôi.
- À,...ha ha ha.... em gái bảo bối! Có chuyện gì tìm anh à? Hiếm khi em chủ động gọi anh nga... Lô Tử Nam giọng nói trong trẻo, lanh lãnh mất đi cái buồn ngủ trước đó.
- Anh,...em hiện tại rất cần anh....axyz.... ...... ........ Tôi kể hết những cái khó khăn cho anh hai biết, nói với anh ấy trong vụ án này tôi cần anh ấy đi theo trợ giúp.
- Được rồi! Em cứ bay trước, ngày mai anh theo sau, ha ha! Lô Tử Nam cười sằng sặc mất hết hình tượng.
- Vâng! Tôi cúp máy mỉm cười sung sướng.
Mời được anh hai là tôi có lợi rất lớn, anh hai là thiên tài IT, thuật thoi miên cũng rất lợi hại, mấy việc bắt ma cũng không thua...khụ...cách đây mấy ngày Lô Tử Nam nói tôi biết thì ra lúc tôi xuyên qua không thấy hai người anh là do họ đi tầm sư học đạo chứ không phải đi từ thiện gì hết. Nhờ đó tôi mới có người để mà làm osin không công cho mình như bây giờ đây. Hay là tôi “thuê” thêm một tên phụ tá nữa???
Tôi vội tìm số điện thoại anh cả.... Vẫn dùng chiêu cũ cộng thêm một chút thủ đoạn đối với tên hoa công tử cứng đầu, tâm ngoan thủ đoạn tài tình này mới có tác dụng. Nếu anh cả không chịu “xuống núi” giúp tôi, tôi sẽ “lên núi” đào tung mấy cái bảo vật anh ấy trộm được. Thế là tôi có thêm một phụ tá bên người...khà....khà...
Nữ chính Diêu Khúc Lan từ khi biết Diệp Gia Thành đã là con cóc đực của tôi thì thái độ vô cùng khó nói. Cô ta mặt tái đi, giận rung cả người nhưng không nói gì. Mấy ngày sau đó cô ta vẫn nở nụ cười với tôi còn chúc tôi hạnh phúc, nói tôi may mắn nữa. Che giấu cảm xúc tốt ghê, hay cô ta là nữ chính thiện lương nên về nhà tắt hết đèn trốn trong phòng gặm nhắm nỗi đau???
Phân cách tuyến...
Lần đi nước B này đột nhiên có sự thay đổi đột ngột, trừ cấp cao còn có thêm vài thành viên mới như Hứa Yên, Tần Tuyết, Hoắc Thiếu Khâm.... và hai thành viên nữ từ tổ hành động của sếp Cao Kiền Văn là Phó Tử Du, Đỗ An Kỳ. Tổng cộng số người PW đi lần này là 23 người. Chia làm hai đội. Một đội xâm nhập vào trường và một đội làm những việc cần thiết ở bên ngoài.
Máy bay hạ cánh xuống nước B vào lúc 11h, chúng tôi mặc thường phục bước xuống sân bay. Hai kiếp người của tôi chưa bao giờ “ngầu” như hôm nay. Tôi mặc áo thun tím bó sát, khoát một chiếc áo đen dài tới gối mở tung cúc áo, quần jean đen bó sát, chân đi bốt nâu. Mang một chiếc kính đen, tóc đen xõa tung trên vai, trên lưng mang một chiếc túi đen, tay phải kéo vali. Hình tượng mạnh mẽ, tràn đầy sức quyến rũ.
Bên cạnh tôi là ông xã người thấy người mê : Diệp Gia Thành. Anh mặc quần Jean đen, áo sơ mi xanh nhạt, cổ tay áo xoăn lên. Mang mắt kính màu nâu, mái tóc đen mượt vì mới xuống máy bay mà bị gió thổi có vẻ rối loạn tăng thêm mấy phần quyến rũ mấy phần ma mị. Không thấy được đôi mắt anh mà chỉ thấy cái mũi cao cao, đôi môi đỏ mọng. “Chết mất thôi...” Dáng người cao lớn đúng chuẩn, dưới chân anh mang một đôi giày nam màu đen cổ cao. Đậm chất trẻ trung, nhìn anh như một vị thiếu gia 18. Tay phải anh kéo theo một chiếc vali đen, tay trái anh kéo một chiếc vali màu đỏ. Một cái của anh và một cái của tôi nga... Tôi mang hai cái vali, vì tôi biết ở đây mấy tháng nha.
Những người đi sau cũng mặc thường phục, ai cũng đậm chất trẻ trung, tràn đầy quyến rũ. Nữ chính Diêu Khúc Lan mặc một chiếc váy trắng bó sát lộ đường cong nóng bỏng và đầy đặn. Tóc suông thẳng nhuộm nâu, chân đi đôi giày cao gót trắng khoảng 10cm.
Nữ phụ Cố Nhã Yến càng bỏng mắt hơn, cô ta mặc một chiếc váy đỏ rực, phần dưới váy xẻ xuống một đường dài để lộ cái đùi trắng trẻo hấp dẫn, mái tóc uốn lượn nhuộm màu đỏ nhạt. “Mình cũng muốn, mình cũng muốn....khoe dáng” con tim tôi gào thét, tôi cũng muốn nóng bỏng ah, chỉ tiếc là không được. Hiện tại ngực tôi chỉ hiện ra một tí thịt, một đường chẻ mà mặt sếp Diệp đã như bánh bao chiều ế mấy ngày rồi, tôi mà khoe đùi nữa không biết mặt sếp Diệp sẽ thành cái dạng gì nữa....
Trần Ngạn Quân liên tục liếc mắt nhìn nữ chính và nữ phụ xinh đẹp nóng bỏng. Anh ta hôm nay mặc áo thun trắng, khoác áo da nâu, con trai đa phần mặc jean bó hiện ra cặp giò cao to thon thả khụ....... Tôi đứng lại tháo kính ra giắt lên trước ngực, nhìn Trần Ngạn Quân đôi mắt chớp chớp, hất cằm về phía hai vị mỹ nữ một chính một phụ ý muốn nói.... “Sếp Trần, anh cũng mê gái dữ...”
Trần Ngạn Quân phì cười nhìn tôi, rồi nhìn xuống ngực tôi, sau đó anh ta giơ ngón tay cái lên với tôi.
“Mệ nó, anh muốn chết???” Tôi liếc Trần Ngạn Quân một cái rồi giơ hai ngón tay một trỏ một giữa chỉ chỉ về phía anh ta, ngụ ý muốn đâm thủng hai mắt anh ta. Trần Ngạn Quân cười nhếch mép, đi ngang qua tôi anh ta rỉ tai nói:
- Đầy đặn đó, trông có vẻ trơn bóng, săn chắc nhỉ!!! Giọng Trần Ngạn Quân đầy ái muội, nóng bỏng.
Tôi mở trợn to mắt nhìn tên háo sắc ngụy quân tử trước mặt, tôi mỉm cười:
- Anh có tin tôi gọi Diệp lão đại xử anh? Tôi nghiến răng.
- Ấy....đấu không lại gọi viện binh à? Trần Ngạn Quân cười rực rỡ.
- Hãy đợi đấy! Cẩn thận..... Tôi mỉm cười lộ hai lúm đồng tiền, rồi đưa mắt nhìn xuống “thằng em” của sếp Trần.
Trần Ngạn Quân rùng mình vội nhìn theo mắt tôi, hắn há hốc mồm.
- Em thật.... “không biết xấu hổ”
Tôi hất cằm quay người chạy theo sếp Diệp phía trước.
Phân cách tuyến....
Trước khi sang B tôi, sếp Diệp, Kỷ Ngự Trình, Trịnh Vĩ Bình, Cố Nhã Yến và Diêu Khúc Lan đã gởi số đo ba vòng cho cảnh sát nước B để họ may sẵn đồng phục trường Mekinson. Lần này không hiểu do ai tác động mà từ 4 nội gián đã thành 6. Hiện tại đã thành 3 nam và 3 nữ.
Đồng phục của trường Mekinson mang hai màu trắng và đen.
Nam mặc quần dài đen, sơ mi trắng, cà vạt đen. Nữ mặc váy đen, áo sơ mi trắng. Không quy định về giày dép và đầu tóc. (TK 22 rồi)
Sau khi đến B, nghỉ lại trụ sở hình cảnh sắp sếp sẵn cho chúng tôi một ngày thì chúng tôi bắt đầu nhập học vào trường Mekinson. Nữ chính Diêu Khúc Lan như một thiên thần trong sáng còn nữ phụ Cố Nhã Yến quá mức quyến rũ và sắc sảo một nữ sinh cần ra vẻ hồn nhiên hoặc dịu dàng chứ không phải cái vẻ thuần thục đó nên cô ta đang cố hóa thân.
Sếp Diệp đã thay đổi kiểu tóc, tóc mái khiêu gợi gần sát mài, nhìn như Do Min Joon trong “Vì sao đưa anh tới”, mũi cao, da trắng, môi hồng, mắt sáng như sao.
Kỷ Ngự Trình và Trịnh Vỹ bình thì khỏi bàn, hai người này da trắng như công tử, thiếu gia nhà giàu có. Về độ baby làm sao qua nổi con sói già họ Diệp kia. Bộ mặt lừa người.
Tôi mặc đồng phục nữ sinh vào chẳng khác gì một nữ sinh thục thụ. Để hoàn toàn giống như một nữ sinh tôi còn kẹp trên tóc một chiếc kẹp hình chiếc nơ màu hồng xinh xắn. Mái tóc đen bóng xõa tuông như suối mượt, chân đi đôi giày bệt nhung đen. Mang cặp trên lưng, bộ dáng tinh ranh lâm trận.
Nữ chính Diêu Khúc Lan mang giày cao gót, nữ phục cũng mang giày cao gót. Tóc Diêu Khúc Lan vẫn giữ như cũ còn tóc Cố Nhã Yến ngay khi xuống máy bay cô ta đã đổi lại màu nâu rồi. Mọi thủ tục đã được lo xong, chúng tôi chỉ cần nhập học.
Phân cách tuyến...
Một chiếc xe màu đen bóng hiệu XXX – nhãn hiệu nổi tiếng thế giới dừng trước cổng trường cao lớn của Mekinson. Trên xe bước xuống một cô gái mặc đồng phục M (Mekinson) nóng bỏng, chiều cao khoảng 1m7, gương mặt ma mị, xinh đẹp quyến rũ. Mái tóc màu nâu xoăn bồng bền. Từ bên kia cửa xe bước ra thêm một cô gái tóc nâu suông thẳng, mang nét đẹp thiên thần trong sáng, chiều cao cũng tầm 1m7. Cùng bước xuống xe với cô gái là một chàng trai chói mắt, dáng người cao tầm 1m8, trên môi nở nụ cười điên đảo chúng sinh, nháy mắt với tất cả nữ sinh gần đó.
Theo sau chiếc xe này còn có một chiếc xe khác cùng nhãn hiệu, xe dừng. Từ trên xe bước ra hai người nam sinh cao trên 1m8, dáng người khí thế, gương mặt baby. Đặc biệt là chàng trai bước xuống từ ghế sau, baby rất baby. Tuy nhiên gương mặt chàng baby cực kỳ lạnh lùng. Mấy nữ sinh hét lên “Trời ah, mỹ nam lạnh lùng”.
Đến lượt nam sinh nín thở khi nhìn thấy một nữ sinh nhỏ bé, linh hoạt bước xuống xe từ ghế sau. Cô gái nhỏ nhắn chỉ cao khoảng 1m6 nhưng đôi mắt to tròn, long lanh. Cô gái nhỏ mang một nét đẹp tinh khiết hồn nhiên. Sáu người đứng trước mắt học sinh trường Mekinson, một người con trai mái tóc màu nâu tiến lên nở nụ cười thân thiện rồi sáu người bước vào trường.
Lớp 12A8
Đi lên phòng đào tạo sau đó giáo viên chủ nhiệm dẫn chúng tôi tới lớp. Lớp học nằm ở lầu 15/20:
- Xin chào các bạn, chúng mình là học sinh mới tới mong các bạn chiếu cố! Mình tên là Trình Thiên Vũ. Kỷ Ngự Trình cúi đầu chào cả lớp, nữ sinh dưới lớp ôm tim “Quá dễ thương”
- Chào các bạn, mình tên Đàm Vĩ Luân! Trịnh Vĩ Bình đá lông nheo với một học sinh nữ.
- Chào các bạn, mình tên Tiết Hân Vi, rất vui được làm quen với các bạn. Mong các bạn chiếu cố! Diêu Khúc Lan cúi đầu chào cả lớp, nụ cười thân thiện.
- Xin chào mọi người, mình tên Hạ Tử Tình, rất vui được học cùng lớp với các bạn! Cố Nhã Yến bộ dạng lấy lòng, đôi môi nở nụ cười quyến rũ.
- Hi hi.... chào mọi người! Mình tên Nguyễn An Tâm! Tôi vẫy vẫy tay, môi cười thật tươi, cố ra vẻ ngây thơ.
Sau khi giới thiệu tôi thụi cho sếp Diệp một cái.
- Xin chào, tôi tên Dương Trí Hàn! Sếp Diệp giọng lạnh lùng, vẻ bất cần đời. Đây là hình tượng công tử nhà giàu nga.
Cả lớp có người trung lập. Có những đứa con trai ganh tị với ba anh chàng nhà chúng tôi, có những đứa con gái ganh ghét ba cô nàng nhà chúng tôi, có đủ thứ.....
Chúng tôi dưới sự sắp sếp của nhà trường được vào cùng lớp, mà nhà trường được “ba, mẹ” chúng tôi đút một khoảng tiền lớn để cho chúng tôi được cùng lớp. Kế hoạch sắp bắt đầu...
Nhìn người mình yêu hạnh phúc và mỉm cười, có đôi khi đứng cạnh người ấy hay âm thầm cầu nguyện cho người ấy thì cũng là cách để mình yêu một người. Liệu mình có đủ khả năng mang lại cho người ấy hạnh phúc hay không? Người ta có yêu mình không? Để cho người ấy chọn lựa đó là cách yêu cũng là mang lại hạnh phúc cho họ.
Tôi ngồi trên chiếc xích đu trong vườn nhìn lên bầu trời chiều đang nhạt nắng mà lòng thấy thương cảm cho nữ phụ Kha Trân Tâm. Con tôi chỉ mới tượng hình mà tôi còn đau lòng huống chi cô ấy đã 25 tuổi, cha mẹ cô ấy sẽ đau đến nhường nào? Họ chỉ biết con mình hy sinh vì nhiệm vụ chứ đâu biết con gái mình vì yêu mà lầm đường lỡ bước, vì yêu mà hy sinh tính mạng!
Tôi có phải quá độc ác hay không? Nếu tôi không bóp méo sự thật thì Kha Trân Tâm cũng sẽ không vì tôi mà chết?... Không, nếu tôi không làm như thế thì có lần đầu sẽ có lần sau, cô ấy sẽ hại chết tôi. Cô ấy chết là do lỗi chính mình đi.
Tôi nhắm mắt, hít sâu một hơi. Ai rồi cũng sẽ có một kết quả sau cùng tùy thuộc vào chính mình mà thôi. Sáng mai phải bay sang nước B, tôi có thể sánh vai cùng ông xã thiên tài rồi. Toàn cấp cao và cấp lãnh đạo đều biết tôi là vợ Diệp Gia Thành, cả tổng bộ đều biết. Chỉ nghĩ đến việc đó cũng đủ tiếp sức tôi xông pha khắp nơi rồi. “Ah, vợ sếp Diệp, Diệp tổng chỉ huy PW...” Ngay cả nữ chính Diêu Khúc Lan trong truyện cũng chưa có danh hiệu này đâu nga.
Chuẩn bị cho một chuyến đi dài, chuyên án TT804 này rất là ly kì, hấp dẫn. Theo như truyện thì thời gian phá án rất dài, dài hơn hẳn những chuyên án trước đó rất nhiều. Điều gì khiến chuyên án này khó phá như vậy? Thứ nhất phải kể đến hung thủ rồi. Hung thủ là một kẻ rất biến thái, là người có gen mới trong TK 22. Chỉ số IQ cao, là giáo sư, con thừa kế của một dòng tộc cao quý. Mấy ai lại nghĩ đến việc hắn là hung thủ kia chứ. Hắn ngụy trang một cách không có gì gọi là sơ hở, nếu hắn không ham mê nhan sắc của nữ chính Diêu Khúc Lan thì cũng không sa bẫy của Diệp Gia Thành cũng sẽ không bị bắt.
Thứ hai, có sự hỗ trợ của thầy diệt ma Cù Ẩn Thiên cùng tên đệ tử tham tiền háo sắc không kém ông ta là Lý Ngộ. Hai kẻ này chính là ngụy quân tử chính hiệu. Tham tiền, háo sắc nhưng lại là những kẻ có bản lĩnh hàn yêu, phục ma. Đối với họ chỉ những người như chúng tôi mới để vào mắt, vì chúng tôi có siêu năng lực mà không xuất phát từ việc bị biến đổi gen. Điều này khoa học vẫn chưa thể giải thích.
Tôi rất sợ tình tiết sẽ lại thay đổi một chút ở phần nào đó như vụ án trước. Cổ Chính Hiên có một dàn cao thủ rất lợi hại, toàn bộ đều là người biến đổi gen. Hắn có cả một đội ngũ bác sĩ nghiên cứu, pha chế các loại thuốc làm mất trí, rối lọa tư duy, hưng phấn tình dục.... phục vụ những việc làm đê tiện, hèn hạ của mình.
Trong chuyên án này nữ chính Diêu Khúc Lan chịu rất nhiều tổn thương, chính trong chuyên án này Diệp Gia Thành, cái tên nam chính này đã nhẫn tâm nổ súng ra lệnh tấn công mặc dù nữ chính đang trong tay hung thủ. Phá hoại mầm non Trái đất là trọng tội, sếp Diệp rất tức giận và quyết tâm tiêu diệt Cổ Chính Hiên.
Nữ chính xém bị cưỡng hiếp, thành viên PW bị tổn thương nghiêm trọng vì phải đối đầu với một lượng lớn người biến dị. Số hình cảnh và cảnh sát nước B thương vong lên đến hơn nghìn người. Sau khi tiêu diệt hung thủ nền kinh tế nước B sụt giảm 5%, vì các đầu thương mại nằm trong tay hung thủ khá lớn.
Nói không có áp lực chính là nói dối. Tôi vô cùng áp lực. Vụ án này không hề đơn giản mà rất khó. Khó trong những cái khó. Tôi loại bỏ những suy nghĩ trong đầu lấy điện thoại gọi cho anh hai. Tôi hoàn toàn có thể thuê chuyên gia làm phụ tá theo mình phá án vì bây giờ tôi nằm trong bộ phận cấp cao rồi.
Từng hồi chuông ngân dài vang lên bên tai khiến tôi hồi hợp.
- Alo.... Tiếng Lô Tử Nham nhàm chán vang lên.
- Anh hai, em đây! Tôi vội vàng lên tiếng.
- Em là ai? Hoa Hồng hay Hoa Cúc? Lô Tử Nham ngáp một cái, giọng lười biếng.
- Anh hai, em Thi lùn nè! “Đồ đáng ghét” Tôi đành dùng chiêu thôi.
- À,...ha ha ha.... em gái bảo bối! Có chuyện gì tìm anh à? Hiếm khi em chủ động gọi anh nga... Lô Tử Nam giọng nói trong trẻo, lanh lãnh mất đi cái buồn ngủ trước đó.
- Anh,...em hiện tại rất cần anh....axyz.... ...... ........ Tôi kể hết những cái khó khăn cho anh hai biết, nói với anh ấy trong vụ án này tôi cần anh ấy đi theo trợ giúp.
- Được rồi! Em cứ bay trước, ngày mai anh theo sau, ha ha! Lô Tử Nam cười sằng sặc mất hết hình tượng.
- Vâng! Tôi cúp máy mỉm cười sung sướng.
Mời được anh hai là tôi có lợi rất lớn, anh hai là thiên tài IT, thuật thoi miên cũng rất lợi hại, mấy việc bắt ma cũng không thua...khụ...cách đây mấy ngày Lô Tử Nam nói tôi biết thì ra lúc tôi xuyên qua không thấy hai người anh là do họ đi tầm sư học đạo chứ không phải đi từ thiện gì hết. Nhờ đó tôi mới có người để mà làm osin không công cho mình như bây giờ đây. Hay là tôi “thuê” thêm một tên phụ tá nữa???
Tôi vội tìm số điện thoại anh cả.... Vẫn dùng chiêu cũ cộng thêm một chút thủ đoạn đối với tên hoa công tử cứng đầu, tâm ngoan thủ đoạn tài tình này mới có tác dụng. Nếu anh cả không chịu “xuống núi” giúp tôi, tôi sẽ “lên núi” đào tung mấy cái bảo vật anh ấy trộm được. Thế là tôi có thêm một phụ tá bên người...khà....khà...
Nữ chính Diêu Khúc Lan từ khi biết Diệp Gia Thành đã là con cóc đực của tôi thì thái độ vô cùng khó nói. Cô ta mặt tái đi, giận rung cả người nhưng không nói gì. Mấy ngày sau đó cô ta vẫn nở nụ cười với tôi còn chúc tôi hạnh phúc, nói tôi may mắn nữa. Che giấu cảm xúc tốt ghê, hay cô ta là nữ chính thiện lương nên về nhà tắt hết đèn trốn trong phòng gặm nhắm nỗi đau???
Phân cách tuyến...
Lần đi nước B này đột nhiên có sự thay đổi đột ngột, trừ cấp cao còn có thêm vài thành viên mới như Hứa Yên, Tần Tuyết, Hoắc Thiếu Khâm.... và hai thành viên nữ từ tổ hành động của sếp Cao Kiền Văn là Phó Tử Du, Đỗ An Kỳ. Tổng cộng số người PW đi lần này là 23 người. Chia làm hai đội. Một đội xâm nhập vào trường và một đội làm những việc cần thiết ở bên ngoài.
Máy bay hạ cánh xuống nước B vào lúc 11h, chúng tôi mặc thường phục bước xuống sân bay. Hai kiếp người của tôi chưa bao giờ “ngầu” như hôm nay. Tôi mặc áo thun tím bó sát, khoát một chiếc áo đen dài tới gối mở tung cúc áo, quần jean đen bó sát, chân đi bốt nâu. Mang một chiếc kính đen, tóc đen xõa tung trên vai, trên lưng mang một chiếc túi đen, tay phải kéo vali. Hình tượng mạnh mẽ, tràn đầy sức quyến rũ.
Bên cạnh tôi là ông xã người thấy người mê : Diệp Gia Thành. Anh mặc quần Jean đen, áo sơ mi xanh nhạt, cổ tay áo xoăn lên. Mang mắt kính màu nâu, mái tóc đen mượt vì mới xuống máy bay mà bị gió thổi có vẻ rối loạn tăng thêm mấy phần quyến rũ mấy phần ma mị. Không thấy được đôi mắt anh mà chỉ thấy cái mũi cao cao, đôi môi đỏ mọng. “Chết mất thôi...” Dáng người cao lớn đúng chuẩn, dưới chân anh mang một đôi giày nam màu đen cổ cao. Đậm chất trẻ trung, nhìn anh như một vị thiếu gia 18. Tay phải anh kéo theo một chiếc vali đen, tay trái anh kéo một chiếc vali màu đỏ. Một cái của anh và một cái của tôi nga... Tôi mang hai cái vali, vì tôi biết ở đây mấy tháng nha.
Những người đi sau cũng mặc thường phục, ai cũng đậm chất trẻ trung, tràn đầy quyến rũ. Nữ chính Diêu Khúc Lan mặc một chiếc váy trắng bó sát lộ đường cong nóng bỏng và đầy đặn. Tóc suông thẳng nhuộm nâu, chân đi đôi giày cao gót trắng khoảng 10cm.
Nữ phụ Cố Nhã Yến càng bỏng mắt hơn, cô ta mặc một chiếc váy đỏ rực, phần dưới váy xẻ xuống một đường dài để lộ cái đùi trắng trẻo hấp dẫn, mái tóc uốn lượn nhuộm màu đỏ nhạt. “Mình cũng muốn, mình cũng muốn....khoe dáng” con tim tôi gào thét, tôi cũng muốn nóng bỏng ah, chỉ tiếc là không được. Hiện tại ngực tôi chỉ hiện ra một tí thịt, một đường chẻ mà mặt sếp Diệp đã như bánh bao chiều ế mấy ngày rồi, tôi mà khoe đùi nữa không biết mặt sếp Diệp sẽ thành cái dạng gì nữa....
Trần Ngạn Quân liên tục liếc mắt nhìn nữ chính và nữ phụ xinh đẹp nóng bỏng. Anh ta hôm nay mặc áo thun trắng, khoác áo da nâu, con trai đa phần mặc jean bó hiện ra cặp giò cao to thon thả khụ....... Tôi đứng lại tháo kính ra giắt lên trước ngực, nhìn Trần Ngạn Quân đôi mắt chớp chớp, hất cằm về phía hai vị mỹ nữ một chính một phụ ý muốn nói.... “Sếp Trần, anh cũng mê gái dữ...”
Trần Ngạn Quân phì cười nhìn tôi, rồi nhìn xuống ngực tôi, sau đó anh ta giơ ngón tay cái lên với tôi.
“Mệ nó, anh muốn chết???” Tôi liếc Trần Ngạn Quân một cái rồi giơ hai ngón tay một trỏ một giữa chỉ chỉ về phía anh ta, ngụ ý muốn đâm thủng hai mắt anh ta. Trần Ngạn Quân cười nhếch mép, đi ngang qua tôi anh ta rỉ tai nói:
- Đầy đặn đó, trông có vẻ trơn bóng, săn chắc nhỉ!!! Giọng Trần Ngạn Quân đầy ái muội, nóng bỏng.
Tôi mở trợn to mắt nhìn tên háo sắc ngụy quân tử trước mặt, tôi mỉm cười:
- Anh có tin tôi gọi Diệp lão đại xử anh? Tôi nghiến răng.
- Ấy....đấu không lại gọi viện binh à? Trần Ngạn Quân cười rực rỡ.
- Hãy đợi đấy! Cẩn thận..... Tôi mỉm cười lộ hai lúm đồng tiền, rồi đưa mắt nhìn xuống “thằng em” của sếp Trần.
Trần Ngạn Quân rùng mình vội nhìn theo mắt tôi, hắn há hốc mồm.
- Em thật.... “không biết xấu hổ”
Tôi hất cằm quay người chạy theo sếp Diệp phía trước.
Phân cách tuyến....
Trước khi sang B tôi, sếp Diệp, Kỷ Ngự Trình, Trịnh Vĩ Bình, Cố Nhã Yến và Diêu Khúc Lan đã gởi số đo ba vòng cho cảnh sát nước B để họ may sẵn đồng phục trường Mekinson. Lần này không hiểu do ai tác động mà từ 4 nội gián đã thành 6. Hiện tại đã thành 3 nam và 3 nữ.
Đồng phục của trường Mekinson mang hai màu trắng và đen.
Nam mặc quần dài đen, sơ mi trắng, cà vạt đen. Nữ mặc váy đen, áo sơ mi trắng. Không quy định về giày dép và đầu tóc. (TK 22 rồi)
Sau khi đến B, nghỉ lại trụ sở hình cảnh sắp sếp sẵn cho chúng tôi một ngày thì chúng tôi bắt đầu nhập học vào trường Mekinson. Nữ chính Diêu Khúc Lan như một thiên thần trong sáng còn nữ phụ Cố Nhã Yến quá mức quyến rũ và sắc sảo một nữ sinh cần ra vẻ hồn nhiên hoặc dịu dàng chứ không phải cái vẻ thuần thục đó nên cô ta đang cố hóa thân.
Sếp Diệp đã thay đổi kiểu tóc, tóc mái khiêu gợi gần sát mài, nhìn như Do Min Joon trong “Vì sao đưa anh tới”, mũi cao, da trắng, môi hồng, mắt sáng như sao.
Kỷ Ngự Trình và Trịnh Vỹ bình thì khỏi bàn, hai người này da trắng như công tử, thiếu gia nhà giàu có. Về độ baby làm sao qua nổi con sói già họ Diệp kia. Bộ mặt lừa người.
Tôi mặc đồng phục nữ sinh vào chẳng khác gì một nữ sinh thục thụ. Để hoàn toàn giống như một nữ sinh tôi còn kẹp trên tóc một chiếc kẹp hình chiếc nơ màu hồng xinh xắn. Mái tóc đen bóng xõa tuông như suối mượt, chân đi đôi giày bệt nhung đen. Mang cặp trên lưng, bộ dáng tinh ranh lâm trận.
Nữ chính Diêu Khúc Lan mang giày cao gót, nữ phục cũng mang giày cao gót. Tóc Diêu Khúc Lan vẫn giữ như cũ còn tóc Cố Nhã Yến ngay khi xuống máy bay cô ta đã đổi lại màu nâu rồi. Mọi thủ tục đã được lo xong, chúng tôi chỉ cần nhập học.
Phân cách tuyến...
Một chiếc xe màu đen bóng hiệu XXX – nhãn hiệu nổi tiếng thế giới dừng trước cổng trường cao lớn của Mekinson. Trên xe bước xuống một cô gái mặc đồng phục M (Mekinson) nóng bỏng, chiều cao khoảng 1m7, gương mặt ma mị, xinh đẹp quyến rũ. Mái tóc màu nâu xoăn bồng bền. Từ bên kia cửa xe bước ra thêm một cô gái tóc nâu suông thẳng, mang nét đẹp thiên thần trong sáng, chiều cao cũng tầm 1m7. Cùng bước xuống xe với cô gái là một chàng trai chói mắt, dáng người cao tầm 1m8, trên môi nở nụ cười điên đảo chúng sinh, nháy mắt với tất cả nữ sinh gần đó.
Theo sau chiếc xe này còn có một chiếc xe khác cùng nhãn hiệu, xe dừng. Từ trên xe bước ra hai người nam sinh cao trên 1m8, dáng người khí thế, gương mặt baby. Đặc biệt là chàng trai bước xuống từ ghế sau, baby rất baby. Tuy nhiên gương mặt chàng baby cực kỳ lạnh lùng. Mấy nữ sinh hét lên “Trời ah, mỹ nam lạnh lùng”.
Đến lượt nam sinh nín thở khi nhìn thấy một nữ sinh nhỏ bé, linh hoạt bước xuống xe từ ghế sau. Cô gái nhỏ nhắn chỉ cao khoảng 1m6 nhưng đôi mắt to tròn, long lanh. Cô gái nhỏ mang một nét đẹp tinh khiết hồn nhiên. Sáu người đứng trước mắt học sinh trường Mekinson, một người con trai mái tóc màu nâu tiến lên nở nụ cười thân thiện rồi sáu người bước vào trường.
Lớp 12A8
Đi lên phòng đào tạo sau đó giáo viên chủ nhiệm dẫn chúng tôi tới lớp. Lớp học nằm ở lầu 15/20:
- Xin chào các bạn, chúng mình là học sinh mới tới mong các bạn chiếu cố! Mình tên là Trình Thiên Vũ. Kỷ Ngự Trình cúi đầu chào cả lớp, nữ sinh dưới lớp ôm tim “Quá dễ thương”
- Chào các bạn, mình tên Đàm Vĩ Luân! Trịnh Vĩ Bình đá lông nheo với một học sinh nữ.
- Chào các bạn, mình tên Tiết Hân Vi, rất vui được làm quen với các bạn. Mong các bạn chiếu cố! Diêu Khúc Lan cúi đầu chào cả lớp, nụ cười thân thiện.
- Xin chào mọi người, mình tên Hạ Tử Tình, rất vui được học cùng lớp với các bạn! Cố Nhã Yến bộ dạng lấy lòng, đôi môi nở nụ cười quyến rũ.
- Hi hi.... chào mọi người! Mình tên Nguyễn An Tâm! Tôi vẫy vẫy tay, môi cười thật tươi, cố ra vẻ ngây thơ.
Sau khi giới thiệu tôi thụi cho sếp Diệp một cái.
- Xin chào, tôi tên Dương Trí Hàn! Sếp Diệp giọng lạnh lùng, vẻ bất cần đời. Đây là hình tượng công tử nhà giàu nga.
Cả lớp có người trung lập. Có những đứa con trai ganh tị với ba anh chàng nhà chúng tôi, có những đứa con gái ganh ghét ba cô nàng nhà chúng tôi, có đủ thứ.....
Chúng tôi dưới sự sắp sếp của nhà trường được vào cùng lớp, mà nhà trường được “ba, mẹ” chúng tôi đút một khoảng tiền lớn để cho chúng tôi được cùng lớp. Kế hoạch sắp bắt đầu...
Danh sách chương