Tôi chờ gặp mặt Trần Ngạn Quân để hỏi cho rõ ràng việc anh ta thuyên chuyển tôi nhưng đợi cả ngày chẳng thấy bóng dáng anh ta đâu. Tan ca nhưng vẫn không thể gặp anh ta. Ngày đầu đến tổ công tác lần này cũng không gặp vật cản đường. Nhớ lại sáng nay khi tôi mới vào cục Điều Tra nữ chính Diêu Khúc Lan rất vui khi thấy tôi. Dù sau trước đây tôi bất chấp tất cả tác hợp cho cô ấy và sếp Diệp mà, dù không thành nhưng vẫn có ơn đúng không? Nữ phụ độc ác số 1 Cố Nhã Yến thuộc bộ phận Hành động vì võ thuật và sức mạnh cô ta lớn.

Diêu Khúc Lan thuộc bộ phận Giám định pháp y. Kha Trân Tâm thuộc bộ phận Khôi phục hiện trường. Ba vị mỹ nữ này rất cường hãn. Tôi đang xem xét có nên kết thân với họ không nhưng nghĩ lại chắc là không nên rồi. Sau này họ mà biết mối quan hệ giữa tôi và sếp Diệp chắc sẽ không bỏ qua cho tôi.

Có phải cuộc đời tôi 18 năm qua quá thuận lợi hay không? Điều đó có nghĩa tôi sướng trước khổ sau ư?

Về nhà...

Ông xã Diệp hôm nay lại về trễ, một mình tôi làm cơm một mình tôi dùng bữa tối. Tôi biết công việc của sếp Diệp vô cùng bận rộn nên không làm phiền anh. Đang mãi mê xem TV thì điện thoại đổ chuông, là sếp Diệp.

“Em nhớ ngủ sớm, đừng chờ anh! Hôm nay anh về trễ” Giọng nói ôn nhu, nhẹ nhàng của sếp Diệp vang bên tai tôi.

“Vâng, anh nhớ ăn tối! đừng làm việc quá sức” Tôi ngáp một cái rồi nói.

“Được, anh biết rồi! Em ngủ ngon” Sếp Diệp dường như đang cố đè thấp âm thanh của mình.

“Bye ông xã” Tôi trả lời rồi cúp máy.

Phía bên đây sau khi nghe ai đó gọi ông xã thì người đàn ông mỉm cười hạnh phúc.

Phân khu Điều Tra

Diêu Khúc Lan từ lần quyến rũ cấp trên Diệp Gia Thành thất bại nên khi gặp anh cô vẫn còn thẹn thùng không dám đối mặt. Ngược lại hai vị nữ phụ số 1 và số 2 rất nhiệt tình khi thấy sếp Diệp. Cầm trên tay hồ sơ chuyên án EE402 Cố Nhã Yến cố tình hướng Diệp Gia Thành vứt ánh mắt mê hoặc đầy tình ý.

- Chuyên án EE402, còn có tên gọi là “giết người liên hoàn”, xảy ra ở nước G, được chuyển đến PW cách đây 16 ngày. Ngày nước G chính thức thiết lập hồ sơ vụ án này là 8 tháng trước. Cố Nhã Yến nhìn Diệp Gia Thành đang ngồi ở vị trí chủ trì cuộc họp giọng cô ta mềm mại, quyến rũ.

- Tính đến hôm nay đã có 82 người bị giết hại, trong đó có 43 người nữ và 39 người nam. Kha Trân Tâm tiếp lời Cố Nhã Yến. Đưa mắt nhìn Diệp Gia Thành đang nhíu mài suy tư.

- Theo nước G cho biết đã hơn 8 tháng điều tra nhưng vẫn chưa tìm ra manh mối gì, chúng ta cần gấp rút tiến hành thảo luận và cử người sang bên G giải quyết. Lý Đông Anh mắt vừa lật hồ sơ vừa nói.

- Tám tháng hung thủ giết 82 nạn nhân, thế nhưng nước G không điều tra được gì chứng tỏ tên hung thủ này ắt không phải người bình thường! Trịnh Vĩ Bình bên cạnh Lý Đông Anh tiếp lời, ánh mắt sắc bén.

- Tôi nghĩ chúng ta nên cử người sang G gấp! Kỷ Ngự Trình vuốt cằm.

- Sếp Diệp, anh nghĩ thế nào? La Thúc Khiêm đưa mắt nhìn Diệp Gia Thành.

- Gia Thành, tôi nghĩ lần này chúng ta nên đi sang G, nếu cử cấp dưới đi e rằng không ổn! Trần Ngạn Quân nhìn Diệp Gia Thành cau mài.

- Nếu cử người, vậy trong chúng ta ai sẽ đi? Mạch Chỉ Đình khép lại hồ sơ nhìn Trần Ngạn Quân.

Diệp Gia Thành nảy giờ vẫn ngồi trên ghế im lặng bỗng lên tiếng phá tan cục diện rối rắm:

- Chị Đình, tôi nghĩ nếu quyết định đi và đây là vụ án nghiêm trọng thì để nâng cao khả năng phá án nhanh nhất toàn bộ cấp cao sẽ xuất phát! Diệp Gia Thành đứng lên hai tay chống bàn đưa ra phán quyết.

- Toàn bộ cấp cao? Mọi người đồng thanh lên tiếng.

- Đúng! Diệp Gia Thành khẳng định rồi tiếp tục nói

- Thửu nghĩ xem, trong 8 người các vị. Dám hỏi một câu thôi, mỗi người đều thạo Kiểm nghiệm hiện trường? Phân tích vụ án? Hành động bắt người? Giám định pháp y?... hay mỗi người đều có sở trường riêng? Diệp Gia Thành liếc nhìn xung quanh hết tất cả những nguời đang ngồi trên bàn họp.

- Đúng, Gia Thành nói rất đúng! Trịnh Vĩ Bình gật gù.

- Đúng vậy, đâu phải cái gì mọi người cũng đều biết, phải họp tác ah! Kỷ Ngự Trình cũng gật đầu.

- Tôi tán thành với sếp Diệp! Trần Ngạn Quân lên tiếng.

- Được rồi, nếu đã quyết định toàn bọ cấp cao sẽ tham gia chuyên án EE402 thì nhanh chóng xuất phát! Mạch Chỉ Đình lên tiếng.

- Sếp Diệp, còn chuyên án OP789 nước U? Cố Nhã Yến bỗng lên tiếng.

- Tôi đang định nói về điều đó đây! Diệp Gia Thành nheo mắt.

- Vĩ Bình, Đông Anh, Nhã Yến, Trân Tâm sẽ đi cùng Ngạn Quân đến nước U điều tra chuyên án OP789. Còn tôi, chị Đình, Khúc Lan, Ngự Trình sẽ đến G điều tra chuyên án EE402.

- Sếp Diệp! Cố Nhã Yến và Kha Trân Tâm có vẻ không phục.

- Sao? Có ý khiến gì? Diệp Gia Thành đưa mắt nhìn hai vị nữ phụ.

- Không, không có gì! Kha Trân Tâm sợ hãi trước ánh mắt của lão Diệp.

- Anh Thành, em rất giỏi việc phân tích vụ án...em..có thể trợ giúp anh! Cố Nhã Yên lì lợm.

- Không cần, OP789 dễ giải quyết hơn, em theo Ngạn Quân đi! Diệp Gia Thành dứt khoát.

- Được rồi, tan họp! Sếp Diệp đưa tay lấy tài liệu trên bàn sau đó xung phong ra khỏi phòng họp.

Diệp Gia Thành hắn đã rất muốn về nhà với vợ yêu rồi mà Cố Nhã Yến còn kì cò mặc cả với hắn, thật muốn chết mà. Nhìn đồng hồ 23h10 rồi, chắc giờ này cô vợ bé nhỏ của hắn đang say giấc. Diệp Gia Thành lái xe ra cổng thì gặp xe Mạch Chỉ Đình. Mạch Chỉ Đình chặn Diệp Gia Thành lại, hạ kính xe xuống rồi nói với sếp Diệp:

- Gia Thành, lần kiểm tra học viên vừa rồi có Nhã Yến, Trân Tâm và Khúc Lan trộn vào xem xét. Họ nói có một số học viên rất được chuyến đi này chị định sắp xếp khoảng 10 người đi cùng chúng ta.

- Em biết rồi! Chị cứ tùy ý, cho họ học hỏi trước cũng được, chúng ta cũng đang thiếu người. Diệp Gia Thành giọng điệu lạnh nhạt.

- Được, vậy chị về trước! Mạch Chỉ Đình nói xong nâng kính xe lên chạy đi.

Diệp Gia Thành gật đầu rồi nhanh chóng khởi động xe.

Sếp Diệp về đến nhà đã hơn 1h sáng. Vừa bước vào nhà đã vội đi lên lầu 3 xem Lô Ái Thi đang ngáy ngủ, cái mỏ chu chu thật muốn cắn một ngụm. Hôn lên môi vợ yêu một cái sếp Diệp chúng ta đi tắm.

Mỹ nhân trên giường sau khi bị hôn một cái lúc nảy không phản ứng gì nhưng sếp Diệp vừa đi vào WC thì mỹ nhân mở mắt. Đôi mắt to tròn chớp chớp, miệng mỉm cười xấu xa. Sao đó ôm lấy gối ôm bên cạnh cười khúc khích “Ông xã thật là xấu xa, dám hôn trộm người ta”

Diệp Gia Thành tắm xong leo lên giường tắt đèn, ôm thân thể mềm mại vào lòng.

Phát hiện sếp Diệp lên giường tôi choàng tay qua ôm lấy anh, vờ mới tỉnh dậy mơ màng:

- Ông xã, anh hôm nay về thật trễ. Là chán người ta rồi sao?

- Hùm...lại nghĩ vu vơ. Cả đời anh cũng không chán em! Sếp Diệp hôn lên má tôi.

- Nhớ lời anh nói đó “Nếu sau này dám chạy theo nữ chính hay nữ phụ tôi sẽ cắt tiểu đệ của anh hừ...”

- Bà xã, ngủ đi! Diệp Gia Thành thủ thỉ bên tai tôi.

- Ưm....tôi hạnh phúc tìm nơi thoải mái trong lồng ngực anh nhắm mắt lại
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện