" Sao? Chết rồi?"

Tần Hạo hơi chấn kinh, nhưng cảm giác không mấy tin tưởng, thái độ truy vấn.

" Trẻ con nói dối không tốt, hơn nửa lời nói đó còn có ác ý càng không nên!" - Tần Hạo điểm điểm lên cái trán thằng nhóc.

" Tôi không nói dối, không tin thì để tôi tìm cho chú xem..."

Vừa nói thằng bé vừa cặm cụi trong góc nhà tìm những tờ báo nhàu nát, Tần Hạo dõi mắt nhìn từng cử chỉ của nó, đúng thật là nó nghiêm túc thật.

" Tìm được rồi!"

Thằng bé vẻ mặt hớn hở chạy về phía Tần Hạo, chìa trước mặt hắn tờ báo vừa được nó vuốt phẳng.

" Chú xem. Tôi không lừa chú"

Tần Hạo hiếu kỳ rũ mắt nhìn về phía tờ báo trước mặt, con ngươi bỗng nhiên sắc lại.

****

Thật không nghĩ tới chỉ rời thành phố vài ngày mà mọi thứ lại diễn biến nhanh như vậy? Tần Hạo vừa gọi điện thoại nói là đã tìm được chứng cứ liên quan đến giao dịch ngầm giữa Hạ gia và Lý Gia Hựu tại nơi hắn ta từng ở. Riêng về phần Hạ Mỹ Kỳ có lẽ cảm giác mọi thứ diễn ra thuận lợi cho ả nên hoàn toàn bỏ qua việc cái chết của Lý Gia Hựu, hiện tại đang tiến hành thúc đẩy sự hợp tác với Cố gia, cụ thể là đánh tiếng với ban quản trị về việc sáp nhập hai tập đoàn. Mặc dù vấp phải không ít ý kiến trái chiều nhưng vì Hạ gia nắm giữ nhiều cổ phần nên tiếng nói của Hạ Mỹ Kỳ cư nhiên có trọng lượng, chỉ sau vài cuộc họp cô ta đã thu về sự tán thành của phần lớn thành viên ban quản trị. Nắm trong tay ' kim bài ' Hạ Mỹ Kỳ ráo riết đặt vấn đề lên người Cố Hoàn, ý muốn hắn nhanh chóng công khai mối quan hệ không dừng lại ở mức đối tác kinh doanh của hai người. Tay Cố Hoàn cầm chặt tay lái, vừa lái xe hắn vừa suy nghĩ về cuộc điện thoại Hạ Mỹ Kỳ hẹn gặp hắn; cục diện hiện tại đã gần như xác định được kẻ thắng bại nhưng thứ còn thiếu lại là thời cơ; thời cơ chưa đến thì chưa thể ngã bài với Hạ Mỹ Kỳ.

" Cố Hoàn, đã lâu không gặp anh, có phải gần đây công việc rất bận rộn?"

Tay nhỏ phát nước ấm lên tấm lưng rộng lớn của Cố Hoàn, Hạ Mỹ Kỳ chủ động dựa sát vào hắn, vuốt ve trên cơ bắp rắn chắc. Cố Hoàn gương mặt không cảm xúc, mặc kệ nữ nhân phía sau giở trò...

" Không phải em cũng rất bận sao? Nghe nói vì chuyện sáp nhập vào Cố thi mà Hạ thị thời gian qua cũng xảy ra không ít việc!" - Cố Hoàn nhếch môi nói.

" Những chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, anh không cần lo. Chẳng phải hiện tại em đã giải quyết ổn thỏa rồi sao?"

Hạ Mỹ Kỳ từ phía sau trườn ra phía trước đối diện với Cố Hoàn, ánh mắt si mê nhìn thẳng vào ngũ quan như tạc của hắn, đường nét này, biểu cảm này chính là thứ bấy lâu nay cô mơ ước, nguyện đánh đổi mọi thứ để chiếm hữu.

" Hiện tại phần của em coi như xong, phần còn lại chính là xem biểu hiện của anh..."

Ghé sát bên tai Cố Hoàn, Hạ Mỹ Kỳ thốt ra từng chữ, đồng thời đôi tay càng thêm tác loạn trên lồng ngực hắn như thế muốn triệt đi khoảng cách giữa hai thân thể. Đẩy nhẹ Hạ Mỹ Kỳ ra, Cố Hoàn như có như không chạm lên sườn mặt cô nhàn nhạt cất tiếng.

" Xem ra em rất có lòng tin trong việc này"

" Còn phải nói sao, hạnh phúc cả đời anh nói xem em làm sao có thể không xem trọng?"

Cánh tay thon dài quàng lên ôm lấy cổ hắn, Hạ Mỹ Kỳ cảm giác nhiệt tình trong mình như sắp bộc phát, từng dòng cảm quan nóng rực chạy khắp thân thể, nóng hơn cả suối nước mà cả hai đang tận hưởng.

" Cố Hoàn... Em..."

Môi Hạ Mỹ Kỳ chủ động hướng về phía môi hắn như muốn hoàn toàn trầm luân, nhưng một khắc khi hai người chạm môi thì Cố Hoàn đã chủ động tránh đi, đầu ngón tay chắn trước môi cô kèm lời cảnh báo.

" Mỹ Kỳ, em lại không kiểm soát tốt cảm xúc của mình rồi!"

" Nhưng em..." - Hạ Mỹ Kỳ bối rối vì hành động câu dẫn bất thành. Từ trước đến nay chưa có người đàn ông nào kháng cự nổi sự hấp dẫn của cô, vậy mà đối với Cố Hoàn thì chẳng có tác dụng... không biết là cô không đủ mị lực hay tính tự chủ của hắn quá cao? " Có lẽ em nên cần thời gian bình ổn cảm xúc, khi đó chúng ta sẽ tiếp tục nói chuyện!"

Dứt lời Cố Hoàn dứt khoát đứng dậy, lấy áo choàng khoác lên trên người nhanh chóng rời khỏi suối nước nóng. Hạ Mỹ Kỳ bất lực nhìn theo bóng dáng Cố Hoàn dần dần rời xa, cảm giác hụt hẫng cùng không cam lòng hiện lên mãnh liệt, tay nhỏ nắm chặt, hai hàm răng nghiến lại, gằn từng chữ " Cố Hoàn, rồi có một ngày anh sẽ trở thành người đàn ông của Hạ Mỹ Kỳ này!"

Nén đi tiếng thở dài, Hạ Mỹ Kỳ cảm thấy hòa hoãn không ít, mặc dù hôm nay bị Cố Hoàn từ chối nhưng ít nhất cô cũng đạt được một phần nào đó mục đích của mình.

" Hạ tiểu thư" - giọng nói đàn ông khẽ vang lên thu hút ánh nhìn của Hạ Mỹ Kỳ, trên mặt cô rất nhanh hiện lên biểu tình thư thái, cất tiếng.

" Đã ghi lại tất cả rồi chứ?"

" Vâng, tất cả đều ở đây!"

" Rất tốt, cậu về trước đi. Thù lao tôi sẽ cho người mang đến cho cậu"

" Vâng"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện