Đầu ngón tay ôn nhu vuốt ve gương mặt thanh tú, như có như không lướt qua đôi môi hồng nhuận, nét đẹp thanh thuần của người phụ nữ tuổi xuân thùy khiến Cố Hoàn càng thêm mê đắm. Làn môi bạc khẽ hôn lên, Nghi Thường ngoan ngoãn đáp lại, hé môi thuận tiện cho Cố Hoàn xâm nhập chiếm hữu từng ngõ ngách bên trong khoang miệng.
" Ưm..."
Nghi Thường rên khẽ, môi anh đào bị lấp kín hồi lâu, hơi thở trở nên khó khăn dồn dập; tay nhỏ khẽ đẩy lồng ngực hắn nhưng bất thành. Từ trước tới nay tính chiếm hữu trong con người Cố Hoàn trước nay luôn mạnh mẽ, mỗi lần ân ái hắn đều buộc cô phải thuần phục dưới thân, một chút phản kháng cũng không thể. Chẳng biết qua bao lâu, hắn mới chủ động buông tha, hai cánh môi tách ra một người thỏa mãn một người xấu hổ đỏ mặt, cố gắng bình ổn hơi thở. Cố Hoàn nhìn một màn này vừa buồn cười vừa kích động, vợ yêu của hắn đúng là luôn có những hành động đáng yêu.
" Hôn nhiều lần như vậy, em còn không biết điều chỉnh hơi thở sao?"
" Chẳng phải đều tại anh sao? Đáng ghét, tránh xa em ra"
Nghi Thường né tránh ý đồ lần nửa hôn xuống của hắn, nhưng mà làm sao có thể, chưa đến 3s sau trong không trung lại xuất hiện mỹ cảnh hai đầu lưỡi quấn quýt giao triền. Vừa mới bị trêu chọc, Nghi Thường chưa bình ổn lại lại bị Cố Hoàn chiếm đoạt, cô tất nhiên không chịu nổi muốn đẩy hắn ra nhưng hay tay đều bị hắn kềm chặt, chỉ một lần ưỡn người hắn đã thành công đem cô đè xuống sofa, trong suốt quá trình môi hắn chưa từng rời khỏi môi cô vợ nhỏ. Biết kháng nghị chỉ là dư thừa, Nghi Thường nhanh chóng hùa theo hắn, càng chủ động hơn trong lúc cùng Cố Hoàn hôn môi, cảm giác người dưới thân thích ứng, hắn mới buông tha kiềm chế cổ tay, vừa được giải thoát tay nhỏ của Nghi Thường liền câu lấy cổ hắn, nhiệt tình đáp lại.
" Bà xã, em càng lúc càng ngoan"
Trải qua mấy phút hôn môi, Nghi Thường sớm rơi vào trạng thái mơ hồ, ủy mị nằm dưới thân Cố Hoàn tận tình hắn định liệu. Đùa bỡn một hồi hắn mới nghiêng thân thể nằm xuống cạnh cô, mi mắt khép hờ biểu tình đầy tận hưởng.
" Khi nào anh mới trở lại công ty?" - nằm trong lòng hắn, Nghi Thường nhỏ giọng.
" Thế nào? Mới có mấy ngày em đã muốn đuổi anh đi rồi sao?"
" Không có, anh đừng hiểu lầm" - Nghi Thường cuống quýt sợ bản thân đã lỡ lời.
" Có thật là không có ý đuổi anh đi không?" - Cố Hoàn ngữ khí cực kì nguy hiểm.
" Tất nhiên là không rồi... Chỉ là lúc trước anh đều bận rộn công việc, vội đến cũng vội đi nhưng mấy hôm nay thì khác, nên em chỉ là có chút thắc mắc"
" Em lúc nào cũng thắc mắc, phụ nữ suy nghĩ nhiều không tốt, sẽ ảnh hưởng đến việc sinh con"
" Sinh...sinh con sao?"
" Đúng, tâm trạng không tốt con sinh ra sẽ rất xấu xí!"
Cố Hoàn trêu chọc, điểm nhẹ lên chóp mũi Nghi Thường, chẳng biết khi nghe xong cô liên tưởng chuyện gì, sắc mặt lập tức thay đổi?! Hai chữ " sinh con"từ trong miệng Cố Hoàn thốt ra như một hướng đi dẫn tâm trí Nghi Thường rẽ sang hướng khác? Đúng vậy, bấy lâu nay cô chưa nghĩ đến vấn đề này, cô và hắn sớm là vợ chồng hợp pháp việc sinh con cũng rất bình thường. Nếu cô và Cố Hoàn có một đứa con, chẳng phải càng thêm sợi dây liên kết giữa hai người sao? Thậm chí còn có thể thay đổi cục diện, khiến cho ý đồ theo đuổi Cố Hoàn của Hạ Mỹ Kỳ không thể thực hiện. Cho dù Cố Hoàn hiện tại thực sự động tâm với cô ta thì sao, tình yêu của hai người đủ lớn để chiến thắng, hắn yêu cô chắc chắn sẽ trân trọng kết tinh tình yêu của hai người - Nghi Thường sau khi nghĩ thông suốt, mặc dù chỉ là tự mình suy diễn nhưng cô cũng có lòng tin rất lớn, hiện tại xác định rõ điều quan tâm hiện tại không phải giữa Cố Hoàn và Hạ Mỹ Kỳ đang phát sinh cái gì mà chính là làm thế nào để mình nhanh chóng mang thai.
Cố Hoàn vẫn nằm bên cạnh, ánh mắt nhắm lại như đang ngủ, thỉnh thoảng theo thói quen tìm kiếm môi cô mà mút nhẹ, Nghi Thường lúc này lại hoàn toàn tỉnh táo, rũ mắt nhìn gương mặt tuấn mỹ của hắn, trong lòng nảy sinh một kế hoạch sinh " tiểu Hoàn Hoàn"; thời điểm Cố Hoàn lần nửa hôn mình, cô nhanh chóng ôm lấy cổ hắn nhiệt tình đáp lại. Cơn dục vọng của Cố Hoàn khi ở bên cạnh Nghi Thường chưa bao giờ ngủ đông, mặc kệ hiện tại hắn hơi buồn ngủ nhưng chỉ cần một chút khơi mào từ cô thì lập tức liền thức tỉnh. Đôi mắt thâm trầm nhìn xuống người phụ nữ dưới thân, như đang dò xét điều gì, đáp lại chính là ý cười quyến rũ từ Nghi Thường, lần nửa ôm chặt lấy hắn, môi anh đào thở ra hơi thở nóng rực bên tai hắn nỉ non " Chồng à, chúng ta sinh em bé đi"
" Ưm..."
Nghi Thường rên khẽ, môi anh đào bị lấp kín hồi lâu, hơi thở trở nên khó khăn dồn dập; tay nhỏ khẽ đẩy lồng ngực hắn nhưng bất thành. Từ trước tới nay tính chiếm hữu trong con người Cố Hoàn trước nay luôn mạnh mẽ, mỗi lần ân ái hắn đều buộc cô phải thuần phục dưới thân, một chút phản kháng cũng không thể. Chẳng biết qua bao lâu, hắn mới chủ động buông tha, hai cánh môi tách ra một người thỏa mãn một người xấu hổ đỏ mặt, cố gắng bình ổn hơi thở. Cố Hoàn nhìn một màn này vừa buồn cười vừa kích động, vợ yêu của hắn đúng là luôn có những hành động đáng yêu.
" Hôn nhiều lần như vậy, em còn không biết điều chỉnh hơi thở sao?"
" Chẳng phải đều tại anh sao? Đáng ghét, tránh xa em ra"
Nghi Thường né tránh ý đồ lần nửa hôn xuống của hắn, nhưng mà làm sao có thể, chưa đến 3s sau trong không trung lại xuất hiện mỹ cảnh hai đầu lưỡi quấn quýt giao triền. Vừa mới bị trêu chọc, Nghi Thường chưa bình ổn lại lại bị Cố Hoàn chiếm đoạt, cô tất nhiên không chịu nổi muốn đẩy hắn ra nhưng hay tay đều bị hắn kềm chặt, chỉ một lần ưỡn người hắn đã thành công đem cô đè xuống sofa, trong suốt quá trình môi hắn chưa từng rời khỏi môi cô vợ nhỏ. Biết kháng nghị chỉ là dư thừa, Nghi Thường nhanh chóng hùa theo hắn, càng chủ động hơn trong lúc cùng Cố Hoàn hôn môi, cảm giác người dưới thân thích ứng, hắn mới buông tha kiềm chế cổ tay, vừa được giải thoát tay nhỏ của Nghi Thường liền câu lấy cổ hắn, nhiệt tình đáp lại.
" Bà xã, em càng lúc càng ngoan"
Trải qua mấy phút hôn môi, Nghi Thường sớm rơi vào trạng thái mơ hồ, ủy mị nằm dưới thân Cố Hoàn tận tình hắn định liệu. Đùa bỡn một hồi hắn mới nghiêng thân thể nằm xuống cạnh cô, mi mắt khép hờ biểu tình đầy tận hưởng.
" Khi nào anh mới trở lại công ty?" - nằm trong lòng hắn, Nghi Thường nhỏ giọng.
" Thế nào? Mới có mấy ngày em đã muốn đuổi anh đi rồi sao?"
" Không có, anh đừng hiểu lầm" - Nghi Thường cuống quýt sợ bản thân đã lỡ lời.
" Có thật là không có ý đuổi anh đi không?" - Cố Hoàn ngữ khí cực kì nguy hiểm.
" Tất nhiên là không rồi... Chỉ là lúc trước anh đều bận rộn công việc, vội đến cũng vội đi nhưng mấy hôm nay thì khác, nên em chỉ là có chút thắc mắc"
" Em lúc nào cũng thắc mắc, phụ nữ suy nghĩ nhiều không tốt, sẽ ảnh hưởng đến việc sinh con"
" Sinh...sinh con sao?"
" Đúng, tâm trạng không tốt con sinh ra sẽ rất xấu xí!"
Cố Hoàn trêu chọc, điểm nhẹ lên chóp mũi Nghi Thường, chẳng biết khi nghe xong cô liên tưởng chuyện gì, sắc mặt lập tức thay đổi?! Hai chữ " sinh con"từ trong miệng Cố Hoàn thốt ra như một hướng đi dẫn tâm trí Nghi Thường rẽ sang hướng khác? Đúng vậy, bấy lâu nay cô chưa nghĩ đến vấn đề này, cô và hắn sớm là vợ chồng hợp pháp việc sinh con cũng rất bình thường. Nếu cô và Cố Hoàn có một đứa con, chẳng phải càng thêm sợi dây liên kết giữa hai người sao? Thậm chí còn có thể thay đổi cục diện, khiến cho ý đồ theo đuổi Cố Hoàn của Hạ Mỹ Kỳ không thể thực hiện. Cho dù Cố Hoàn hiện tại thực sự động tâm với cô ta thì sao, tình yêu của hai người đủ lớn để chiến thắng, hắn yêu cô chắc chắn sẽ trân trọng kết tinh tình yêu của hai người - Nghi Thường sau khi nghĩ thông suốt, mặc dù chỉ là tự mình suy diễn nhưng cô cũng có lòng tin rất lớn, hiện tại xác định rõ điều quan tâm hiện tại không phải giữa Cố Hoàn và Hạ Mỹ Kỳ đang phát sinh cái gì mà chính là làm thế nào để mình nhanh chóng mang thai.
Cố Hoàn vẫn nằm bên cạnh, ánh mắt nhắm lại như đang ngủ, thỉnh thoảng theo thói quen tìm kiếm môi cô mà mút nhẹ, Nghi Thường lúc này lại hoàn toàn tỉnh táo, rũ mắt nhìn gương mặt tuấn mỹ của hắn, trong lòng nảy sinh một kế hoạch sinh " tiểu Hoàn Hoàn"; thời điểm Cố Hoàn lần nửa hôn mình, cô nhanh chóng ôm lấy cổ hắn nhiệt tình đáp lại. Cơn dục vọng của Cố Hoàn khi ở bên cạnh Nghi Thường chưa bao giờ ngủ đông, mặc kệ hiện tại hắn hơi buồn ngủ nhưng chỉ cần một chút khơi mào từ cô thì lập tức liền thức tỉnh. Đôi mắt thâm trầm nhìn xuống người phụ nữ dưới thân, như đang dò xét điều gì, đáp lại chính là ý cười quyến rũ từ Nghi Thường, lần nửa ôm chặt lấy hắn, môi anh đào thở ra hơi thở nóng rực bên tai hắn nỉ non " Chồng à, chúng ta sinh em bé đi"
Danh sách chương