Hạ Mỹ Kỳ thần sắc mệt mỏi tựa lưng vào ghế, bàn tay cầm di động lướt lướt những hình ảnh vừa nhận được trong mấy ngày qua, từ các ảnh chụp văn bản giao dịch " ngầm " giữa Hạ gia và Lý Gia Hựu khi ông còn đương nhiệm đến các tấm ảnh nóng bỏng chẳng kém " xuân cung đồ" mà nhân vật chính không ái khác chính là cô và lão già họ Lý kia. Thoạt nhìn tất cả đều bị cắt ra từ Video hay được làm mờ, giấu đi những phần cần che lấp nhưng bấy nhiêu cũng đủ khiến Hạ Mỹ Kỳ ăn ngủ không ngon, trong lòng không khỏi mắng chửi gã đàn ông khốn kiếp Lý Gia Hựu, dám dở trò bẩn thỉu. Mấy ngày nay cô luôn sống trong bất an, những cuộc điện thoại bất chợt, những tin nhắn đầy tính hăm dọa càng khiến cô hoảng loạn, không thể tập trung vào bất kì việc gì! Mỗi lần tiếng chuông điện thoại vang lên luôn làm cô giật mình.
" Lý Gia Hựu, rốt cuộc ông muốn cái gì?"
Hạ Mỹ Kỳ gần như nổi điên hét lên khi nghe từ bên kia truyền đến giọng cười quỹ dị.
" Nghe phản ứng của cô như thế chắc hẳn rất thích món quà tôi gửi mấy hôm nay!"
" Câm miệng! Lý Gia Hựu tôi không ngờ ông lại khốn nạn đến như vậy"
" Tôi khốn nạn..."
Lý Gia Hựu nghe đến đây không kiềm được cười lớn, tiếng cười hoang dại khiến Hạ Mỹ Kỳ vừa lo sợ vừa kinh tởm.
" Tôi làm sao so với Hạ gia các người, chẳng những rũ bỏ quan hệ còn thấy chết không cứu..."
Giọng Lý Gia Hựu vừa châm biếm vừa giận dữ, nếu như không dính vào Hạ gia thì số phận ông đâu đến bước đường này, thậm chí còn bị rũ sạch quan hệ, nói trở mặt liền trở mặt.
" Ông..."
Hạ Mỹ Kỳ nghiên răng kiềm nén, tình thế hiện tại không cho phép cô phản ứng mạnh với Lý Gia Hựu, các giấy tờ giao dịch là chuyện nhỏ, những tấm ảnh nóng bỏng kia mới là vấn đề đáng lo ngại, đường đường là thiên kim Hạ gia, nếu như để lộ đời tư trụy lạc như thế thì đừng nói cô, mà Hạ gia cũng sẽ mất hết danh dự.
" Rốt cuộc thì ông muốn tôi làm sao!" - Hạ Mỹ Kỳ dịu giọng, hơi thở nặng nề chứng tỏ cô đang cực kì kiên nhẫn.
" Cô cũng thừa biết với một tội phạm truy nã như tôi thì cần nhất chính là cuộc sống tự do..." - Lý Gia Hựu từ tốn.
" Nói thẳng vấn đề, rốt cuộc ông muốn thế nào?" - Hạ Mỹ Kỳ hơi bất kiên nhẫn.
" Tôi muốn ra nước ngoài, cô sắp xếp trong thời gian sớm nhất. Đừng quên chuẩn bị thêm 3 triệu đô tiền mặt"
" Cái gì, 3 triệu đô?" - Hạ Mỹ Kỳ cả kinh quát lớn.
" Không sai, chính là con số đó, không được thiếu một đồng"
"Lý Gia Hựu ông vừa phải thôi. Ông nên nhớ bản thân là tội phạm truy nã, nếu việc không thành chẳng những ông bị bắt mà bản thân tôi cũng không tránh được liên lụy!"
" Tới nước này cô vẫn còn muốn đứng ngoài cuộc sao, tiếc là không như ý cô muốn. Hiện tại cô chỉ có 2 sự lựa chọn, một là giúp tôi ra nước ngoài an toàn, hai là tôi sẽ phanh phui mọi chuyện, để xem lúc đó Hạ tiểu thư như cô đối phó như thế nào?"
" Ông đừng có làm càng. Tôi mà xảy ra chuyện thì ông cũng đừng mong nhận được giúp đỡ gì" - Hạ Mỹ Kỳ cố trấn an bản thân mình bình tĩnh, một khi Lý Gia Hựu công khai tất cả thì cuộc đời cô coi như xong.
" Tôi không thể nghĩ nhiều như vậy, tốt nhất cô nhanh chóng sắp xếp mọi chuyện"
" Lý Gia Hựu ông nên biết đưa tội phạm truy nã trốn ra nước ngoài không phải chuyện dễ. Ông cũng phải cho tôi thời gian chứ?!" - giọng Hạ Mỹ Kỳ nặng nề.
" 3 ngày! Tôi cho cô thời gian 3 ngày, sau 3 ngày muốn nhìn thấy yêu cầu của tôi được thực hiện."
" Cái gì? 3 ngày... Lý Gia Hựu, vừa sắp xếp cho ông trốn sang nước ngoài, còn phải chuẩn bị 3 triệu đô tiền mặt. Ông nghĩ tôi có đủ khả năng sao?" - Hạ Mỹ Kỳ gần như phát điên, trút giận vào cuộc nói chuyện.
" Đó là chuyện của cô. Tôi nhắc lại, sau 3 ngày nếu như cô không thực hiện được, thì đừng trách vì sao tôi không báo trước"
" Lý Gia Hựu...Ông..."
Thanh âm " tút...tút..." vang lên từng chuỗi dài, Lý Gia Hựu vậy mà ngắt điện thoại, Hạ Mỹ Kỳ gọi lại đều không liên lạc được. Khốn kiếp, từ đầu tới cuối mỗi lần ông điện thoại hay nhắn tin cho cô đều sử dụng số điện thoại khác nhau, khiến cô không thể truy ra. Bất mãn ném điện thoại sang một bên, Hạ Mỹ Kỳ cố nén cơn thịnh nộ, những tất cả lửa giận đều thể hiện qua ánh mắt; từ trước đến nay chỉ có cô uy hiếp người khác vậy mà ngày hôm nay lại bị kẻ khác nắm thóp!!
" Lý Gia Hựu, rốt cuộc ông muốn cái gì?"
Hạ Mỹ Kỳ gần như nổi điên hét lên khi nghe từ bên kia truyền đến giọng cười quỹ dị.
" Nghe phản ứng của cô như thế chắc hẳn rất thích món quà tôi gửi mấy hôm nay!"
" Câm miệng! Lý Gia Hựu tôi không ngờ ông lại khốn nạn đến như vậy"
" Tôi khốn nạn..."
Lý Gia Hựu nghe đến đây không kiềm được cười lớn, tiếng cười hoang dại khiến Hạ Mỹ Kỳ vừa lo sợ vừa kinh tởm.
" Tôi làm sao so với Hạ gia các người, chẳng những rũ bỏ quan hệ còn thấy chết không cứu..."
Giọng Lý Gia Hựu vừa châm biếm vừa giận dữ, nếu như không dính vào Hạ gia thì số phận ông đâu đến bước đường này, thậm chí còn bị rũ sạch quan hệ, nói trở mặt liền trở mặt.
" Ông..."
Hạ Mỹ Kỳ nghiên răng kiềm nén, tình thế hiện tại không cho phép cô phản ứng mạnh với Lý Gia Hựu, các giấy tờ giao dịch là chuyện nhỏ, những tấm ảnh nóng bỏng kia mới là vấn đề đáng lo ngại, đường đường là thiên kim Hạ gia, nếu như để lộ đời tư trụy lạc như thế thì đừng nói cô, mà Hạ gia cũng sẽ mất hết danh dự.
" Rốt cuộc thì ông muốn tôi làm sao!" - Hạ Mỹ Kỳ dịu giọng, hơi thở nặng nề chứng tỏ cô đang cực kì kiên nhẫn.
" Cô cũng thừa biết với một tội phạm truy nã như tôi thì cần nhất chính là cuộc sống tự do..." - Lý Gia Hựu từ tốn.
" Nói thẳng vấn đề, rốt cuộc ông muốn thế nào?" - Hạ Mỹ Kỳ hơi bất kiên nhẫn.
" Tôi muốn ra nước ngoài, cô sắp xếp trong thời gian sớm nhất. Đừng quên chuẩn bị thêm 3 triệu đô tiền mặt"
" Cái gì, 3 triệu đô?" - Hạ Mỹ Kỳ cả kinh quát lớn.
" Không sai, chính là con số đó, không được thiếu một đồng"
"Lý Gia Hựu ông vừa phải thôi. Ông nên nhớ bản thân là tội phạm truy nã, nếu việc không thành chẳng những ông bị bắt mà bản thân tôi cũng không tránh được liên lụy!"
" Tới nước này cô vẫn còn muốn đứng ngoài cuộc sao, tiếc là không như ý cô muốn. Hiện tại cô chỉ có 2 sự lựa chọn, một là giúp tôi ra nước ngoài an toàn, hai là tôi sẽ phanh phui mọi chuyện, để xem lúc đó Hạ tiểu thư như cô đối phó như thế nào?"
" Ông đừng có làm càng. Tôi mà xảy ra chuyện thì ông cũng đừng mong nhận được giúp đỡ gì" - Hạ Mỹ Kỳ cố trấn an bản thân mình bình tĩnh, một khi Lý Gia Hựu công khai tất cả thì cuộc đời cô coi như xong.
" Tôi không thể nghĩ nhiều như vậy, tốt nhất cô nhanh chóng sắp xếp mọi chuyện"
" Lý Gia Hựu ông nên biết đưa tội phạm truy nã trốn ra nước ngoài không phải chuyện dễ. Ông cũng phải cho tôi thời gian chứ?!" - giọng Hạ Mỹ Kỳ nặng nề.
" 3 ngày! Tôi cho cô thời gian 3 ngày, sau 3 ngày muốn nhìn thấy yêu cầu của tôi được thực hiện."
" Cái gì? 3 ngày... Lý Gia Hựu, vừa sắp xếp cho ông trốn sang nước ngoài, còn phải chuẩn bị 3 triệu đô tiền mặt. Ông nghĩ tôi có đủ khả năng sao?" - Hạ Mỹ Kỳ gần như phát điên, trút giận vào cuộc nói chuyện.
" Đó là chuyện của cô. Tôi nhắc lại, sau 3 ngày nếu như cô không thực hiện được, thì đừng trách vì sao tôi không báo trước"
" Lý Gia Hựu...Ông..."
Thanh âm " tút...tút..." vang lên từng chuỗi dài, Lý Gia Hựu vậy mà ngắt điện thoại, Hạ Mỹ Kỳ gọi lại đều không liên lạc được. Khốn kiếp, từ đầu tới cuối mỗi lần ông điện thoại hay nhắn tin cho cô đều sử dụng số điện thoại khác nhau, khiến cô không thể truy ra. Bất mãn ném điện thoại sang một bên, Hạ Mỹ Kỳ cố nén cơn thịnh nộ, những tất cả lửa giận đều thể hiện qua ánh mắt; từ trước đến nay chỉ có cô uy hiếp người khác vậy mà ngày hôm nay lại bị kẻ khác nắm thóp!!
Danh sách chương