Lý Việt lắc đầu, không thể không nói, chiêu này của đối phương thực sự dùng được.

An Đóa cũng đã xem Weibo của Ngô Song Song, thậm chí còn có thể nhàn hạ thoải mái dùng acc clone đi cọ nhiệt bình luận cùng fan, tuy rằng lời nói của anti-fan mang tính chất thóa mạ, nhưng nói thế nào cũng giúp cô tăng thêm không ít fans, không phải sao?

An Đóa tự mình trêu ghẹo như vậy, đối với việc mình bị cuốn vào trung tâm của cơn bão tin tức này thì bình tĩnh đến mức không thể bình tĩnh hơn. Trải qua quá nhiều, những thương tổn mà đối phương nghĩ rằng cô phải chịu thật sự giống như mưa bụi, căn bản không đáng nhắc đến.

Dù sao cũng là người trải qua bao nhiêu sóng to gió lớn, đạo diễn Vương rất nhanh đã bình tĩnh lại, cầm điện thoại gọi đi một cuộc. An Đóa nhân cơ hội nghe lén được một cái tên, người bên đầu dây bên kia là Tổng giám đốc phòng Quan hệ công chúng của Giải Trí Lấp Lánh, An Đóa tấm tắc lắc đầu, cúi đầu nhìn về Weibo đang ồn ào náo động, trào phúng cong cong khoé môi.

Chỉ trong nửa giờ, Weibo Official của Chiến Đông Phong đã xóa hết những ảnh tạo hình trước đó của Ngô Song Song, đồng thời đưa ra giải thích.

Bởi vì một vài lý do cá nhân, diễn viên Ngô Song Song rời khỏi đoàn phim, buổi thử vai nhân vật Lưu Huỳnh sẽ được mở ra. Đối với vu hãm và phê phán trên mạng, chúng tôi sẽ dùng các biện pháp tiến hành phòng vệ.

Weibo Official Chiến Đông Phong đáp lại.

Động tác này giống như đang chứng thực sau khi Ngô Song Song bị ức hiếp thì bị đuổi ra khỏi đoàn phim, tin tức trên mạng bùng nổ thật mạnh, dường như biến thành xu thế đâm thẳng vào những người phía sau màn hình. Những lời chửi rủa An Đóa bây giờ là yêu cầu cô rời khỏi giới giải trí, mà đạo diễn Vương và Lý Việt cũng bị liên lụy, bị người ta chửi bới. Sức chiến đấu của fans Lý Việt cũng không yếu, thấy thần tượng của mình bị ức hiếp, ngay lập tức gõ bàn phím nã pháo phản kích, trong lúc nhất thời Weibo biến thành đại chiến giữa mấy bên, náo nhiệt giống như ăn Tết.

An Đóa ôm đầu gối nhìn chằm chằm các fans của Lý Việt đang phấn khởi giao tranh, nghiêng mặt lén nhìn Lý Việt đang bình tĩnh ngồi trên sô pha, dường như thấy cô đang nhìn nên cầm lấy kịch bản gõ đầu cô: "Đã nhớ hết lời thoại chưa?"

An Đóa nháy mắt che đầu, xấu hổ co rút khóe môi nhẹ giọng nói: "Anh Lý, tôi đã liên lụy anh, thật sự xin lỗi."

Lý Việt nhướng mày, mày rậm che đi ý cười trong mắt: "Cô có thời gian nghĩ điều này, không bằng xem kịch bản cho tốt. Nói cho cô biết, sức chiến đấu của đạo diễn Vương phi phàm, tiểu nhân bình thường không lại gần ông ấy được, vấn đề nhỏ này chờ đến sáng mai sẽ biến mất, cô có tin hay không?"

An Đóa chớp chớp mắt như đang nghĩ gì đó, trước kia cô chưa từng đóng phim do đạo diễn Vương quay, không hề hiểu biết về thân phận và bối cảnh của ông ấy, nhưng nghe Lý Việt nói vậy, giống như hậu trường của ông ấy không hề nhỏ..

"Được rồi." Sau khi Lý Việt nhấc đồng hồ nhìn thời gian, bỏ kịch bản trong tay ra duỗi người nói: "Tôi đi ngủ trước, sáng mai còn phải dậy sớm đóng phim." Nói xong vẫy tay chào cô rồi rời khỏi phòng, tâm trạng này quả thực làm người ta cảm thấy hổ thẹn không bằng.

Ngắn ngủi vài giờ, lúc Weibo nháo đến ồn ào huyên náo, Phượng Phi dẫm lên đôi giày cao gót vô cùng khí thế xuất hiện ở khách sạn. Vừa thấy cô ấy đến, không chỉ có Roman mà cả An Đóa tâm thế không tồi cũng âm thầm nhàng thở ra.

Phượng Phi mặc một bộ váy đen trắng thoải mái, càng thể hiện dáng người cao gầy cùng khí thế lạnh lùng kiêu ngạo của cô ấy, sau khi chào hỏi đạo diễn Vương mới đi tới bên cạnh An Đóa, nắm tay trái của cô lên xem xét, trong mắt vốn không ấm áp lại càng thêm lạnh lùng âm trầm, thở sâu một cái, lý trí nói: "Vết thương có nghiêm trọng không?"

An Đóa lắc lắc đầu: "Không nghiêm trọng, cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc đóng phim."

Phượng Phi trừng mắt nhìn cô: "Chị không hỏi việc đóng phim, mà hỏi cô có đau hay không."

Trong phút chốc, cặp mặt sương mù đào hoa cười lên giống như hoa nở xuân về, cả khuôn mặt càng trở nên nhu hòa ấm áp: "Lúc đầu thì có đau, nhưng sau đó đã không có cảm giác gì. Chị Phi không cần lo lắng, bị thương khi đóng phim là chuyện bình thường."

"Bình thường cái rắm." Hiếm khi Phượng Phi nóng nảy nói, sự tàn khốc và lạnh lẽo trong mắt quay cuồng tản ra: "Bị người khác ức hiếp như thế mà còn bảo bình thường."

Nụ cười tươi của An Đóa càng thêm ngọt ngào, khó mà lùi bước, ổn trọng tiến lên kéo cánh tay của Phượng Phi: "Em cũng không bị hại, chân kia của Ngô Song Song mấy ngày nay cũng xem như bị phế rồi."

Phượng Phi cười lạnh: "Kết quả thì sao, người ta đánh một nhưng liên lụy ba người, làm cho tất cả mọi người chỉ trích cô đấy, cô bản lĩnh như vậy sao chỉ chỉnh cô ta có một lần hử?"

Biết đây là lời nói không biết lựa lời của Phượng Phi sau khi giận, An Đóa cũng không để trong lòng, lấy lòng chớp chớp mắt: "Chị Phi, đây không phải là em không kịp trở tay hay sao.."

"Không kịp trở tay?" Phượng Phi cười lạnh mắng tiếp, lại thấy đạo diễn Vương gọi điện thoại xong vẫy tay với các cô, Phượng Phi thở thật sâu âm thần trừng mắt nhìn cô: "Chuyện này cô cứ giao cho chị giải quyết, cô về phòng nghỉ ngơi cho thật tốt, vết thương cũng không được chạm nước, nếu có đồ nặng phải bảo Roman hỗ trợ."

An Đóa liên tục gật đầu, sau khi nhìn Phượng Phi dẫm lên giày cao gót đi đến chỗ mấy người đạo diễn Vương, âm thầm nhẹ nhàng thở ra, chớp mắt cười với Roman: "Đi thôi, chúng ta trở về ngủ, sáng mai còn có một cảnh quay nữa."

Roman vội vàng chạy theo sau, cau mày lo lắng sốt ruột: "Chị An, chúng ta cứ trở về ngủ như vậy sao?" Không cần chờ công việc tiếp theo của Weibo sao?

"Không cần." An Đóa đóng cửa lại nhìn ra bầu trời đêm đen như mực ngoài cửa sổ, khẽ cười nói: "Ngủ sớm một chút đi, chờ đến sáng mai thức dậy thì đã có thể giải quyết gần xong rồi."

Trong phòng khách của khách sạn, Phượng Phi thu liễm tính tình nghe trợ lý đạo diễn nói xong, dừng một chút sau khi sắp xếp lại các tin tức trong đầu xong rồi mới nói: "Tôi có thể hỏi đoàn phim chuẩn bị xử lý như thế nào không? Dù sao chuyện này cũng cần hai bên chúng ta cùng nhau phối hợp."

"Đây là điều tự nhiên." Đạo diễn Vương gật đầu: "Vốn dĩ chuẩn bị đăng ảnh tạo hình của An Đóa lên sau khi các tin tức trên mạng bắt đầu lên men, nhưng bây giờ xem ra cũng có thể đăng lên."

Phượng Phi gật đầu, không hề ngoài ý muốn với quyết định của đạo diễn Vương, suy nghĩ một lúc cô ấy ngẩng đầu cười nói: "Ngài cứ yên tâm, tôi và An Đóa sẽ toàn lực phối hợp với cách xử lý của phía ngài."

Công việc bên này rất nhanh đã được định xuống, đoàn phim nhanh chóng thông báo cho phòng Quan hệ công chúng của Giải Trí Lấp Lánh, phòng Quan hệ công chúng tăng ca nhìn những người trên mạng nhảy nhót vểnh đuôi đến buổi trưa hôm sau, cười lạnh một tiếng, sau một tiếng ra mệnh lệnh đồng thời bắt đầu hoạt động.

Lúc bên Ngô Song Song đang chiếm thế thượng phong tuyệt đối, mọi người ở đoàn làm phim cùng An Đóa bị đả kích như cặn bã, Weibo Official của 《Chiến Đông Phong》đột nhiên đăng một thông cáo mới.

Weibo Official Chiến Đông Phong: Trải qua điều tra và xác nhận, cô Ngô Song Song sẽ rời khỏi đoàn phim 《Chiến Đông Phong》, đối với những ngôn luận và phê phán không chính xác về chúng tôi, chúng tôi sẽ tiến hành khiển trách thật nghiêm khắc, phía chúng tôi xác nhận bộ phim Chiến Đông Phong hoàn toàn thử vai lựa chọn nhân vật một cách công bằng, công khai, cô An Đóa lấy được nhân vật hoàn toàn dựa vào thực lực của mình, không hề có tấm màn đen hay cửa sau như mọi người nói. Mà quan hệ mâu thuẫn của đoàn phim và cô Ngô Song Song, xin các vị đừng lấy câu cắt nghĩa theo cái nhìn phiến diện. Mà những đối tượng ẩn danh bôi đen chúng tôi trên mạng sẽ sử dụng luật pháp để tiến hành khởi tố và bắt giữ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện