Nếu như là lúc trước, tên tiểu lâu la này còn có thể không biết dáng vẻ của Sở Ngao Dư ra sao, nhưng từ khi Hoàng Phủ Tư Y trở nên nổi tiếng, Sở Tổng giám đốc - Sở Ngao Dư cũng trở thành người được chú ý nhất trong giới thượng lưu, quyền thế của Sở gia cao ngút trời, phú khả địch quốc, năng lực của Sở Ngao Dư cũng cực kì xuất sắc, bình thường đi đến đâu cậu ta cũng phải nhớ kĩ những điều này, để tránh đắc tội những người không thể đắc tội, chết thế nào cũng không biết.
"Sao, sợ à?" Giọng Khổng Văn Bân âm trầm hỏi lại, để lộ ra biểu tình như thế này, ý là anh không bằng Sở Ngao Dư sao, Sở Ngao Dư lợi hại đến như vậy? Tiểu lâu la thật sự bị dọa sợ không nhẹ, nhưng trông thấy dáng vẻ âm u của Khổng Văn Bân, nào dám nói nửa chữ sợ ra, lập tức run lẩy bấy nói: "Không, không sợ, người mà Khổng thiếu muốn, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp, nhất định sẽ vì Khổng thiếu mà lấy được!"
Ai da mẹ ơi, cái miệng chết tiệt này, làm sao lại vô dụng như vậy, lại đi đụng vào người của Sở thiếu? Cậu cũng không phải là không muốn sống nữa! Trong lòng tiểu lâu la khổ sở, nhưng cậu không cách nào nói ra được, chỉ có thể tạm thời đồng ý, sau đó đi về tìm bạn bè nghĩ cách khác thôi.
Ở trước mặt Khổng Văn Bân, người này là một tiểu lâu la, bộ dạng phục thấp, nhưng trên thực tế cũng là một công tử, người lớn trong nhà có thân phận không cao không thấp, cũng có chút mặt mũi ở thành phố này. Nếu như có phân cấp bậc, đại khái cũng có thể coi như là nhân vật hạng ba, nếu không thì cũng không cơ hội tiếp xúc với Khổng Văn Bân như thế này. Người này tên là Chu Lân.
Chu Lân tìm mấy người bạn thường xuyên lăn lộn nhậu nhẹt với mình, nói đơn giản một lần những chuyện đã xảy ra, sau đó thì thương lượng xem làm sao để đối phó với Hoàng Phủ Tử Y. Tại sao nói Hoàng Phủ Tử Y rất đáng giận, bởi vì khi vừa nghe đến tên Hoàng Phủ Tử Y, những hoa hoa công tử này đều biết đến, chỉ có điều nếu biết Hoàng Phủ Tử Y, tự nhiên cũng biết đến sự tồn tại của Sở Ngao Dư, ngay lập tức mấy người đó cũng không quá tình nguyện giúp đỡ, cuối cùng Chu Lân không thể không nói cái tên Khổng Văn Bân ra, mới có thể miễn cưỡng trấn trụ mấy người bạn bị Sở Ngao Dư dọa sợ.
Rồi sau đó mấy người mới tụm lại nói nhỏ một hồi lâu, suy nghĩ đi suy nghĩ lại mới miễn cưỡng nghĩ ra được một kế sách đối phó với Hoàng Phủ Tử Y. Buổi tối hôm đó, trên diễn đàn bát quái rất nổi tiếng, lại xuất hiện một tấm thiệp.
"Hoàng Phủ Tử Y hiên nay đang rất ăn khách, ban đêm gặp gỡ người đàn ông thần bí, có ảnh chụp làm bằng chứng!" Tên thiệp mời rất kêu, hơn nữa còn chỉ đích danh, nhìn có vẻ hết sức chân thực, mới vừa đăng lên không lâu, thì hấp dẫn vô số cư dân mạng, mà ở trong thiệp mời này, không chỉ có hình, còn có một đoạn video ngắn, chỉ là người phụ nữ trong hình cùng với video không chỉ đội mũ lưỡi trai còn đeo khẩu trang, căn bản không nhìn ra được có phải là Hoàng Phủ Tử Y hay không, ngược lại là người đàn ông thần bí kia, mặc dù tạm thời còn không biết là thân phận gì, nhưng lại quay chụp được ngay mặt, bề ngoài rất là anh tuấn, chỉ có điều cho người khác cảm giác không quá chính phái, cực kì giống tiểu ca trong hộp đêm.
"Cái này nhìn không giống bệ hạ của chúng ta lắm, chắc là antifan đăng bậy đi!"
"Yêu cầu chụp ngay mặt bệ hạ! Che che dấu dấu dơ bẩn như vậy, thật là buồn cười!"
"Đây là Hoàng Phủ Tử Y ngoại tình, tôi đã nói rồi, một người phụ nữ tốt, làm sao có thể thích một người què, chậc chậc, quả nhiên là hư tình giả ý."
"Ha ha, nếu muốn tôi chọn, tôi cũng chọn tiểu ca kia, ít nhất là tứ chi còn đầy đủ, Hoàng Phủ Tử Y chọn thật không sai."
"Bệ hạ sẽ không làm như vậy, Sở tiên sinh cũng rất tuấn tú, hơn nữa hai người còn gặp người lớn trong nhà rồi, là đang quan hệ nghiêm túc."
"Điêu dân từ đâu tới, dám bêu xấu bệ hạ nhà ta, bệ hạ nhà ta sẽ không thích cái loại trắng mềm ngu ngốc này đâu, bệ hạ nhà ta đã thuộc về Sở hoàng hậu!"
Trên internet đủ loại giọng nói, có fan cũng có antifan, hơn nữa còn có antifan giả trang thành fan, vừa mới ủng hộ, một bên lại thừa nhận hành động lạc lối của Hoàng Phủ Tử Y, vô cùng tồi tệ lừa gạt nhận thức của đại chúng.
Mà tấm thiệp này càng ngày càng hot, thì trên weibo của Hoàng Phủ Tử Y và Sở Ngao Dư cũng xuất hiện rất nhiều chỉ trích cũng như đồng tình. Mà những người đó giống như là cùng hẹn nhau vậy, vừa lên tiếng đồng tình trên weibo của Sở Ngao Dư, nói Sở Ngao Dư thật đáng thương, bị cắm sừng, lại sang weibo của Hoàng Phủ Tử Y chỉ trích chửi rủa, nói Hoàng Phủ Tử Y bắt cá hai tay, căn bản là đang đùa giỡn với tình cảm của Sở Ngao Dư, trong lúc nhất thời bàn luận rất là sôi nổi.
Sau khi Hoàng Phủ Tử Y nhận được tin tức, lúc ban đầu còn hơi khó hiểu, vì cô không phải là người phụ nữ trong bức hình kia, cũng không quen biết người đàn ông trong hình, làm sao lại kéo chuyện này đến trên người cô cơ chứ? Nhưng rất nhanh cô liền phản ứng lại kịp, đây đâu phải là tin tức oanh động gì, căn bản là cố ý muốn bôi nhọ cô. Chỉ là loại bôi nhọ hoàn toàn vu oan này, mục đích là cái gì cơ chứ?
Hoàng Phủ Tử Y vô cùng nghi ngờ, cô đang suy nghĩ xem nên điều tra từ phương hướng nào thì điện thoại của Sử Ngao Dư thì gọi tới, "Tử Y yên tâm, chuyện này anh sẽ cho người đi điều tra, nhất định sẽ cho em một kết quả khiến em hài lòng."
Chỉ liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Tử Y cũng biết cô gái trong hình không phải là mình, mà Sở Ngao Dư cũng như vậy, hơn nữa anh còn tức giận hơn nhiều so với Hoàng Phủ Tử Y, lúc này anh lập tức cho người đi điều tra, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho người nào bịa chuyện bôi nhọ Tử Y.
"Chắc là có người cố ý nhằm vào em, trước tiên em cứ giải thích đi đã." Hoàng Phủ Tử Y cũng không từ chối sự trợ giúp của Sở Ngao Dư, cô chỉ bình tĩnh phân tích.
"Được." Sở Ngao Dư cũng không dị nghị gì, trên thực tế mà nói, kế ly gián không có ý nghĩa với Sở Ngao Dư, chứ chưa nói đến chuyện anh chỉ cần liếc mắt là nhìn ra người phụ nữ trong hình không phải Hoàng Phủ Tử Y, mà cho dù là thật, vậy thì như thế nào cơ chứ? Chỉ cần Hoàng Phủ Tử Y chính là Hoàng Phủ Tử Y, cô chính là sự tồn tại quan trọng nhất trong lòng Sở Ngao Dư, cho dù có người khác bên cạnh Tử Y, anh vẫn sẽ bảo vệ cô trong bóng tối như cũ, dùng hết toàn lực để cho Hoàng Phủ Tử Y không bị một chút tổn thương nào.
Sau đó Hoàng Phủ Tử Y liền đăng tải một bài viết trên internet, bài đăng rất ngắn, chỉ có tám chữ: [Trương quan lý đái, hoa chúng thủ sủng.]"
Đăng tải của Hoàng Phủ Tử Y vừa cập nhật, mặc dù không giải thích rõ ràng như vậy, nhưng chỉ cần là người có đầu óc, biết ý của cô, nhất thời lại hiện lên rất nhiều giọng nói ủng hộ và nghi ngờ.
"Ý của bệ hạ nói người kia căn bản không phải là cô ấy có phải hay không? Tôi đã nói rồi mà, nhìn không một chút khí chất nào của bệ hạ cả, dường như còn lùn hơn một chút so với bệ hạ, căn bản là không giống nhau."
"Bệ hạ ngang ngược như vậy, cho bệ hạ điểm thưởng, ủng hộ bệ ạ tiêu diệt quân phản loạn!"
"Cô có gì chứng minh đó không phải mình không? có video còn muốn thanh minh, chúng tôi cũng không phải là người ngu!"
"Giải thích mịt mờ như vậy có phải là có tật giật mình hay không, cô nói không phải mình thì chính là không phải thật sao? Có bản lĩnh thì cầm bằng chứng ra đây?"
"Lầu trên có phải học không được giỏi hay không vậy, rõ ràng như vậy còn kêu mịt mờ, có biết mịt mờ nghĩa là gì hay không?"
"Sao, sợ à?" Giọng Khổng Văn Bân âm trầm hỏi lại, để lộ ra biểu tình như thế này, ý là anh không bằng Sở Ngao Dư sao, Sở Ngao Dư lợi hại đến như vậy? Tiểu lâu la thật sự bị dọa sợ không nhẹ, nhưng trông thấy dáng vẻ âm u của Khổng Văn Bân, nào dám nói nửa chữ sợ ra, lập tức run lẩy bấy nói: "Không, không sợ, người mà Khổng thiếu muốn, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp, nhất định sẽ vì Khổng thiếu mà lấy được!"
Ai da mẹ ơi, cái miệng chết tiệt này, làm sao lại vô dụng như vậy, lại đi đụng vào người của Sở thiếu? Cậu cũng không phải là không muốn sống nữa! Trong lòng tiểu lâu la khổ sở, nhưng cậu không cách nào nói ra được, chỉ có thể tạm thời đồng ý, sau đó đi về tìm bạn bè nghĩ cách khác thôi.
Ở trước mặt Khổng Văn Bân, người này là một tiểu lâu la, bộ dạng phục thấp, nhưng trên thực tế cũng là một công tử, người lớn trong nhà có thân phận không cao không thấp, cũng có chút mặt mũi ở thành phố này. Nếu như có phân cấp bậc, đại khái cũng có thể coi như là nhân vật hạng ba, nếu không thì cũng không cơ hội tiếp xúc với Khổng Văn Bân như thế này. Người này tên là Chu Lân.
Chu Lân tìm mấy người bạn thường xuyên lăn lộn nhậu nhẹt với mình, nói đơn giản một lần những chuyện đã xảy ra, sau đó thì thương lượng xem làm sao để đối phó với Hoàng Phủ Tử Y. Tại sao nói Hoàng Phủ Tử Y rất đáng giận, bởi vì khi vừa nghe đến tên Hoàng Phủ Tử Y, những hoa hoa công tử này đều biết đến, chỉ có điều nếu biết Hoàng Phủ Tử Y, tự nhiên cũng biết đến sự tồn tại của Sở Ngao Dư, ngay lập tức mấy người đó cũng không quá tình nguyện giúp đỡ, cuối cùng Chu Lân không thể không nói cái tên Khổng Văn Bân ra, mới có thể miễn cưỡng trấn trụ mấy người bạn bị Sở Ngao Dư dọa sợ.
Rồi sau đó mấy người mới tụm lại nói nhỏ một hồi lâu, suy nghĩ đi suy nghĩ lại mới miễn cưỡng nghĩ ra được một kế sách đối phó với Hoàng Phủ Tử Y. Buổi tối hôm đó, trên diễn đàn bát quái rất nổi tiếng, lại xuất hiện một tấm thiệp.
"Hoàng Phủ Tử Y hiên nay đang rất ăn khách, ban đêm gặp gỡ người đàn ông thần bí, có ảnh chụp làm bằng chứng!" Tên thiệp mời rất kêu, hơn nữa còn chỉ đích danh, nhìn có vẻ hết sức chân thực, mới vừa đăng lên không lâu, thì hấp dẫn vô số cư dân mạng, mà ở trong thiệp mời này, không chỉ có hình, còn có một đoạn video ngắn, chỉ là người phụ nữ trong hình cùng với video không chỉ đội mũ lưỡi trai còn đeo khẩu trang, căn bản không nhìn ra được có phải là Hoàng Phủ Tử Y hay không, ngược lại là người đàn ông thần bí kia, mặc dù tạm thời còn không biết là thân phận gì, nhưng lại quay chụp được ngay mặt, bề ngoài rất là anh tuấn, chỉ có điều cho người khác cảm giác không quá chính phái, cực kì giống tiểu ca trong hộp đêm.
"Cái này nhìn không giống bệ hạ của chúng ta lắm, chắc là antifan đăng bậy đi!"
"Yêu cầu chụp ngay mặt bệ hạ! Che che dấu dấu dơ bẩn như vậy, thật là buồn cười!"
"Đây là Hoàng Phủ Tử Y ngoại tình, tôi đã nói rồi, một người phụ nữ tốt, làm sao có thể thích một người què, chậc chậc, quả nhiên là hư tình giả ý."
"Ha ha, nếu muốn tôi chọn, tôi cũng chọn tiểu ca kia, ít nhất là tứ chi còn đầy đủ, Hoàng Phủ Tử Y chọn thật không sai."
"Bệ hạ sẽ không làm như vậy, Sở tiên sinh cũng rất tuấn tú, hơn nữa hai người còn gặp người lớn trong nhà rồi, là đang quan hệ nghiêm túc."
"Điêu dân từ đâu tới, dám bêu xấu bệ hạ nhà ta, bệ hạ nhà ta sẽ không thích cái loại trắng mềm ngu ngốc này đâu, bệ hạ nhà ta đã thuộc về Sở hoàng hậu!"
Trên internet đủ loại giọng nói, có fan cũng có antifan, hơn nữa còn có antifan giả trang thành fan, vừa mới ủng hộ, một bên lại thừa nhận hành động lạc lối của Hoàng Phủ Tử Y, vô cùng tồi tệ lừa gạt nhận thức của đại chúng.
Mà tấm thiệp này càng ngày càng hot, thì trên weibo của Hoàng Phủ Tử Y và Sở Ngao Dư cũng xuất hiện rất nhiều chỉ trích cũng như đồng tình. Mà những người đó giống như là cùng hẹn nhau vậy, vừa lên tiếng đồng tình trên weibo của Sở Ngao Dư, nói Sở Ngao Dư thật đáng thương, bị cắm sừng, lại sang weibo của Hoàng Phủ Tử Y chỉ trích chửi rủa, nói Hoàng Phủ Tử Y bắt cá hai tay, căn bản là đang đùa giỡn với tình cảm của Sở Ngao Dư, trong lúc nhất thời bàn luận rất là sôi nổi.
Sau khi Hoàng Phủ Tử Y nhận được tin tức, lúc ban đầu còn hơi khó hiểu, vì cô không phải là người phụ nữ trong bức hình kia, cũng không quen biết người đàn ông trong hình, làm sao lại kéo chuyện này đến trên người cô cơ chứ? Nhưng rất nhanh cô liền phản ứng lại kịp, đây đâu phải là tin tức oanh động gì, căn bản là cố ý muốn bôi nhọ cô. Chỉ là loại bôi nhọ hoàn toàn vu oan này, mục đích là cái gì cơ chứ?
Hoàng Phủ Tử Y vô cùng nghi ngờ, cô đang suy nghĩ xem nên điều tra từ phương hướng nào thì điện thoại của Sử Ngao Dư thì gọi tới, "Tử Y yên tâm, chuyện này anh sẽ cho người đi điều tra, nhất định sẽ cho em một kết quả khiến em hài lòng."
Chỉ liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Tử Y cũng biết cô gái trong hình không phải là mình, mà Sở Ngao Dư cũng như vậy, hơn nữa anh còn tức giận hơn nhiều so với Hoàng Phủ Tử Y, lúc này anh lập tức cho người đi điều tra, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho người nào bịa chuyện bôi nhọ Tử Y.
"Chắc là có người cố ý nhằm vào em, trước tiên em cứ giải thích đi đã." Hoàng Phủ Tử Y cũng không từ chối sự trợ giúp của Sở Ngao Dư, cô chỉ bình tĩnh phân tích.
"Được." Sở Ngao Dư cũng không dị nghị gì, trên thực tế mà nói, kế ly gián không có ý nghĩa với Sở Ngao Dư, chứ chưa nói đến chuyện anh chỉ cần liếc mắt là nhìn ra người phụ nữ trong hình không phải Hoàng Phủ Tử Y, mà cho dù là thật, vậy thì như thế nào cơ chứ? Chỉ cần Hoàng Phủ Tử Y chính là Hoàng Phủ Tử Y, cô chính là sự tồn tại quan trọng nhất trong lòng Sở Ngao Dư, cho dù có người khác bên cạnh Tử Y, anh vẫn sẽ bảo vệ cô trong bóng tối như cũ, dùng hết toàn lực để cho Hoàng Phủ Tử Y không bị một chút tổn thương nào.
Sau đó Hoàng Phủ Tử Y liền đăng tải một bài viết trên internet, bài đăng rất ngắn, chỉ có tám chữ: [Trương quan lý đái, hoa chúng thủ sủng.]"
Đăng tải của Hoàng Phủ Tử Y vừa cập nhật, mặc dù không giải thích rõ ràng như vậy, nhưng chỉ cần là người có đầu óc, biết ý của cô, nhất thời lại hiện lên rất nhiều giọng nói ủng hộ và nghi ngờ.
"Ý của bệ hạ nói người kia căn bản không phải là cô ấy có phải hay không? Tôi đã nói rồi mà, nhìn không một chút khí chất nào của bệ hạ cả, dường như còn lùn hơn một chút so với bệ hạ, căn bản là không giống nhau."
"Bệ hạ ngang ngược như vậy, cho bệ hạ điểm thưởng, ủng hộ bệ ạ tiêu diệt quân phản loạn!"
"Cô có gì chứng minh đó không phải mình không? có video còn muốn thanh minh, chúng tôi cũng không phải là người ngu!"
"Giải thích mịt mờ như vậy có phải là có tật giật mình hay không, cô nói không phải mình thì chính là không phải thật sao? Có bản lĩnh thì cầm bằng chứng ra đây?"
"Lầu trên có phải học không được giỏi hay không vậy, rõ ràng như vậy còn kêu mịt mờ, có biết mịt mờ nghĩa là gì hay không?"
Danh sách chương