Hoàng Phủ Tử Y rất chăm chú suy tư một chút, chính mình thích Sở Ngao Dư ở điểm nào? Không không không, trước vấn đề này, cô giống như càng phải thận trọng cân nhắc, chính mình đến cùng có thích Sở Ngao Dư không, lại thích đến mức độ nào? Có điều vấn đề này của Hoàng Phủ Tử Y cũng rất nhanh có đáp án, tất nhiên là cô thích Sở Ngao Dư, không phải vậy làm sao lại tình nguyện ở bên anh, tuy loại hình thức ở bên nhau này theo như Sở Ngao Dư chỉ là giả, nhưng theo cô thì chân thực hơn nhiều.

Như vậy lại thích đến loại trình độ nào? Hoàng Phủ Tử Y nghĩ ngợi, trong lúc nhất thời lại không đạt được đáp án chuẩn xác nhất, chỉ có thể lược qua không đề cập tới, suy nghĩ vấn đề của MC.

"... Tôi nghĩ anh ấy chính là người yêu tôi nhất trên đời này, nếu như bỏ qua anh ấy, cả đời này tôi sẽ không tìm được người nào đối với tôi tốt như vậy nữa." Kỳ thật Hoàng Phủ Tử Y cảm thấy điểm mà mình thích ở Sở Ngao Dư có rất nhiều, nhưng thích nhất, đại khái vẫn là thâm tình của Sở Ngao Dư đối với mình đi, đó là một loại thâm tình để một người lạnh lùng như cô cũng không thể không cảm động.

Khâu Phượng nghe đến đáp án này cũng có chút ngoài ý muốn, kiểu chân tình như thế nào, có rất nhiều đôi tình nhân đều đã nói qua, nhưng dùng giọng điệu khẳng định như vậy lại cực kỳ khó được, người yêu mình nhất, ngoại trừ cha mẹ ra lại có bao nhiêu người có thể tự tin nói ra như vậy

"Đột nhiên có chút cảm động, Sở tiên sinh nhất định đối với cô rất tốt?" Khâu Phượng ở trong lòng suy nghĩ rất nhiều, nhưng trên mặt đều là hâm mộ.

Hoàng Phủ Tử Y cười không nói, cái đề tài này cũng nên dừng ở đây rồi.

Bởi vì là chương trình ghi hình, phải một tuần sau mới chiếu, sau khi kết thúc ghi hình, Hoàng Phủ Tử Y lập tức về nhà. Sáng sớm hôm sau, Hoàng Phủ Tử Y đến đoàn làm phim, bắt đầu quay phần còn lại của bộ phim.

Mà trong khoảng thời gian này, Hoàng Phủ Tử Y dành chút thời gian làm một chuyện nhỏ, cô lợi dụng kỹ thuật Hacker xâm, hập vào máy tính của Tôn Nhã Đình, sau đó tìm được một số thứ thú vị trong máy tính của Tôn Nhã Đình.

Tôn Nhã Đình và Hoàng Phủ Tử Y cùng tham gia "Thiện hành thiên hạ", nhưng không hợp nhau với Hoàng Phủ Tử Y, về sau còn thừa cơ cố ý bôi nhọ thanh danh Hoàng Phủ Tử Y trên internet, Hoàng Phủ Tử Y vẫn bận rộn quay phim, ngược lại không để ý đến cô ta, bây giờ đột nhiên nhớ tới, Tôn Nhã Đình liền gặp tai vạ.

Trong máy tính của Tôn Nhã Đình có một số ảnh chụp, tuy không phải là ảnh chụp ướt át trong truyền thuyết, mà chính là một số bức ảnh đơn giản trong cuộc sống, nhưng lại là ảnh sinh hoạt trước khi Tôn Nhã Đình phẫu thuật thẩm mỹ, thậm chí còn có mấy tấm mập mờ cùng một chỗ với mấy người đàn ông khác nhau, so với dáng vẻ bây giờ của cô ta thì chênh lệch rất lớn, cũng không biết tôn Nhã Đình ôm tâm tư gì mà lưu trữ mấy tấm ảnh này trong máy vi tính, lúc này bị Hoàng Phủ Tử Y phát hiện thì không khách khí tuyên truyền trên internet.

Ngôi sao phẫu thuật thẩm mỹ, nếu như liều chết không nhận, hoặc là không chứng cứ, kỳ thật cũng không tính là cái vấn đề lớn gì, hoặc là thoải mái thừa nhận cũng không phải chuyện lớn, dù sao mỗi người đều có quyền lợi theo đuổi cái đẹp, mà phẫu thuật thẩm mỹ lại không tổn thương người khác, nhưng nếu một mực phủ nhận mà đột nhiên bị tuôn ra chứng cứ, cái này có thể coi là là scandal lớn, mà tình huống của Tôn Nhã Đình đã trở thành như thế.

Vào lúc Hoàng Phủ Tử Y vội vàng quay phim, tin tức Tôn Nhã Đình phẫu thuật thẩm mỹ cũng đã trở thành chủ đề nói chuyện say sưa của cả làng giải trí, dọa đến Tôn Nhã Đình một thời gian dài không dám ra ngoài, nghe nói mấy nhân vật đang dự định đều bị đổi người, sự nghiệp trực tiếp rơi xuống đáy cốc, mặc dù không bị gió bão dư luận giết chết nhưng cũng không còn như ngày xưa, ngay cả nghệ sĩ hạng năm hạng sáu cũng không bằng.

Mà vào lúc Hoàng Phủ Tử Y ung dung giải quyết Tôn Nhã Đình, Sở Ngao Dư cũng cho Khổng Văn Bân gặp không ít phiền phức. Ban đầu vốn dĩ công ty dưới tên Khổng Văn Bân đã thảo luận tốt việc hợp tác với một xí nghiệp lớn, nhưng ai biết trước ngày ký hợp đồng, đột nhiên đối phương lại đổi ý, sau đó không đợi Khổng Văn Bân kịp phản ứng lại, thì đối phương và kẻ thù của công ty Khổng Văn Bân đã ký hợp đồng hợp tác rồi, khiến cho Khổng Văn Bân không chỉ mất công bận rộn gần một tháng, mà còn ảnh hưởng đến danh tiếng và sự phát triển của công ty.

Sau khi phát sinh chuyện này, Khổng Văn Bân liền cho người điều tra, chỉ là kết quả điều tra còn chưa đến tay, trong công ty lại phát sinh việc những quản lý cấp cao cùng nhau đi ăn máng khác, mà bất kể anh ta đưa ra bất cứ lợi ích gì, đối phương cũng không có ý định ở lại. Đến lúc này, cuối cùng Khổng Văn Bân cũng phản ứng lại, phát giác được là có người nhằm vào anh, nghĩ đến cũng chỉ liên hệ được đến Sở Ngao Dư.

Sở Ngao Dư ra tay với Khổng Văn Bân có thể nói là quang minh chính đại tính kế Khổng Văn Bân, căn bản cũng không có ý định che giấu, phách lối đến mức khiến cho Khổng Văn Bân vô cùng tức giận, nhưng xem như có hận, đối mặt với cục diện rối bời này, Khổng Văn Bân cũng không thể không tìm tới Sở Ngao Dư.

"Sở thiếu, giữa chúng ta hẳn không thù oán gì, tại sao anh lại làm như thế, có phải là không hợp lý lắm hay không?" Trong văn phòng Sở Ngao Dư, sau khi đợi gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng Khổng Văn Bân cũng gặp được Sở Ngao Dư.

"Con người làm chuyện gì cũng có lý do." Sở Ngao Dư thâm trầm trả lời, một câu tràn đầy triết lý, hợp lý hay không hợp lý, chỉ cần có đầy đủ lý do là đước rồi, ai bảo Khổng Văn Bân gây chuyện với người nào không gây, nhất định phải chọc Tử Y của anh, Tử Y tốt như vậy, sao có thể để cho người khác khi dễ.

Trong lời nói của Sở Ngao Dư ẩn chứa ý tứ, Khổng Văn Bân đại khái nghe hiểu đến bảy phần, anh tự nhiên biết đối phương không phải không có lý do gì mà công kích anh, nhưng lý do công kích anh là cái gì đây, chẳng lẽ chỉ là bởi vì tranh cãi trong buổi đấu giá lúc trước kia sao?

"... Nếu như là bởi vì những lời nói đó của tôi, tôi ở đây xin lỗi anh, chuyện này cứ tính như vậy có được không?" Co được dãn được mới là đại trượng phu, Khổng Văn Bân nói với chính mình như vậy, hôm nay xin lỗi không tính là gì, chỉ cần sau này có thể đánh trả trở về là đủ rồi!

Khổng Văn Bân tự tưởng tượng chính mình thành anh hùng bị chịu nhục, lại quên đi bản chất lòng dạ hẹp hòi của mình, mà sau khi chuyện này kết thúc ai có thể nói trước được gì.

"Đối với tôi mà nói, lời xin lỗi của anh không có bất kỳ ý nghĩa gì." Sở Ngao Dư căn bản không tiếp thu loại hình thức xin lỗi này, Tử Y của anh làm sao có thể rẻ mạt như thế, một câu thật xin lỗi căn bản là không cách nào lắng lại lửa giận của anh, mà từ trên nét mặt của Khổng Văn Bân, anh cũng không nhìn thấy nửa điểm áy náy.

"Vậy anh muốn như thế nào, thật chẳng lẽ muốn nháo đến chỗ trưởng bối? Tôi sẽ không cảm thấy Sở lão gia tử sẽ dung túng anh như vậy, Sở gia và Khổng gia luôn luôn nước sông không phạm nước giếng, anh là muốn cho hai nhà trở mặt sao?" Khổng Văn Bân thẹn quá hoá giận, bất đắc dĩ liền mang cả trưởng bối hai nhà ra nói, ý đồ khuyên can Sở Ngao Dư, hoặc là nói là uy hiếp Sở Ngao Dư.

Sở Ngao Dư lạnh lùng nhìn Khổng Văn Bân, không chút khách khí nói: "Tôi còn có việc phải xử lý, không tiễn!" Một khi Khổng Văn Bân đã không chịu đủ giáo huấn, vậy anh cũng chỉ có thể giúp trưởng bối Khổng gia giáo huấn anh ta một chút!   
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện