Hoàng Phủ Tử Y không có trang điểm gì, chỉ để chuyên gia trang điểm đánh một lớp phấn nhẹ, quần áo cũng là bộ đó, nhưng đã cởi nón ra, dáng vẻ so với lúc đến không khác gì nhau, nhưng lần này xuất hiện, lại dấy lên không ít tiếng kêu hô.

"Soái thật đó!"

"Nam hay nữ đấy?"

"Trong làng giải trí xuất hiện một người đẹp như thế khi nào vậy?"

"Nhan sắc của chương trình chúng ta lại được nâng cao rồi đó!"

Không có chiếc mũ che lấp, hào quang của Hoàng Phủ Tử Y càng thêm sáng lóa, mới xuất hiện, đã trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người, khiến các khách mời khác bên cạnh cô, lập tức đều bị ép xuống.

"Trước khi quay, tôi xin nhắc lại một lần lưu trình của tiết mục, phần bắt đầu, các vị có thời gian khoảng hai phút để tự mình giới thiệu, sau đó chia làm 4 tổ, lần lượt đến bốn lớp khác nhau để quay hình, thời gian quay hình khoảng 1 tiếng, cụ thể làm cái gì, có thể do mọi người tự mình sắp xếp, nhưng xin các vị nhớ kỹ, học sinh mà các vị tiếp xúc, đa số đều là học sinh câm điếc, tuy các học sinh này đều đã ký vào giấy đồng ý, nhưng xin các vị cũng cần phải chăm sóc đến cơ thể và tâm lý của các em học sinh đó, chớ có làm ảnh hưởng xấu đến chương trình, được rồi, các vị có vấn đề gì không, nếu không có vấn đề, thì bắt đầu ghi hình!" Đạo diễn Triệu Triệu Đức An giơ cái loa ngữ khí vô cùng nghiêm túc mà dặn dò tất cả mọi người, mấy câu nói này đã khiến tất cả mọi người trở nên nghiêm túc hơn.

Show thực tế, có một bộ phận là người thực tế, có một bộ phận là người diễn ra, bất luận là vế trước, hay là vế sau, mục đích đều là danh và lợi, mà cách để đạt được danh lợi, chẳng qua là giành được sự yêu thích của khán giả, có được người hâm mộ, mới có được danh lợi, những khách mời đến tham gia chương trình, tự nhiên là sẽ không hy vọng làm những chuyện khiến khán giả không thích, tất nhiên cũng không loại trừ có người cố ý dùng tin đồn xấu hoặc là tài liệu xấu để được lên ngôi, nhưng dù sao đây cũng là hạ sách, nếu như có sự lựa chọn, thông thường các minh tinh đều sẽ không chọn phương thức không làm người ta yêu thích này.

"Được rồi, nếu mọi người không có ý kiến gì, bây giờ bắt đầu ghi hình, các bên chuẩn bị sẵn sàng, bắt đầu!" Đạo diễn hạ lệnh, ghi hình lập tức bắt đầu.

Tám vị khách mời, 5 nam 3 nữ, bên nữ có diễn viên quần chúng Hoàng Phủ Tử Y, tiểu hoa nhân khí Tôn Nhã Đình, vận động viên điền kinh Kha Văn Văn, bên nam có ca sĩ sáng tác mới nổi Tự Hạo Dạng, người dẫn chương trình đang rất nổi tiếng của các show Lưu Thế, vận động viên nhảy cầu Trịnh Sơn Hà, giám đốc của xí nghiệp nổi tiếng Mạnh Đông Thành, với khách mời là một khán giả mà chương trình đã chọn ra Tôn Gia Bảo, lúc này tám người đều đứng thành hàng, tuy là dung mạo và khí chất đều khác nhau, nhưng sau khi qua tay của chuyên gia trang điểm chải chuốt, vẫn khá là đẹp mắt đấy.

"Chủ nhân, trong số những người này, chị đẹp nhất đấy, đẹp đến sáng chói luôn đó!" Tiếng thoan thoát của Tiểu Ngao Ô vang lên trong đầu của Hoàng Phủ Tử Y, một hình ảnh Husky hư cấu, cũng đang nhảy nhót bên cạnh Hoàng Phủ Tử Y.

"Sáng chói là của mặt trời." Hoàng Phủ Tử Y nghiêm mặt phản bác vế câu sau, nhưng lại rất tự luyến mà thầm nhận vế câu trước, tuy cô rất khiêm tốn, nhưng cũng cảm thấy mình rất là đẹp.

"Vậy chủ nhân chính là mặt trời! Chủ nhân Mặt Trời, chị phải cố lên đó, mức hâm mộ của chị đã được 6310 điểm, chỉ cần cố gắng cố gắng nữa, hệ thống sẽ thăng tới bậc 1, đến lúc đó, chủ nhân có thể ở khu thương mại của hệ thống mua sắm rất nhiều thứ, chủ nhân nhất định sẽ không thất vọng đâu!" Tiểu Ngao Ô ngoắt ngoắt cái đuôi, nhìn chủ nhân nhà mình với con mắt đầy ngôi sao, cũng không biết là nghĩ tới cái gì, nước miếng cũng sắp chảy ra luôn rồi.

Lúc này vị khách mời đứng ở vị trí thứ nhất, đã bắt đầu tự giới thiệu về mình, Hoàng Phủ Tử Y không có nói chuyện phiếm với Tiểu Ngao Ô nữa, mà lại rất nghiêm túc ghi hình chương trình.

Khi đến lượt Hoàng Phủ Tử Y giới thiệu, cô không có biểu hiện quá mức kiêu căng, chỉ là đơn giản giới thiệu họ tên của mình, với một năm gần đây những trải nghiệm khi đóng vai phụ, sau đó liền đem micro đưa cho người tiếp theo, trong số những khách mời đã giới thiệu, là người dùng thời gian ngắn nhất.

"An Tuệ, người mới mà cô dắt không tệ, cô không có dạy cô ấy một chút sao?" Nhìn vào hình ảnh hiện trường, đạo diễn Triệu có chút đáng tiếc nói với An Tuệ ở bên cạnh, ông ấy đang chê Hoàng Phủ Tử Y biểu hiện khiêm tốn quá, chẳng có phong cách của show thực tế chút nào! An Tuệ cũng có chút bó tay, nhưng cô biết tính cách của Hoàng Phủ Tử Y đại khái cũng là vậy, cho nên giải thích rằng: "Tính cách của Tử Y có chút lãnh đạm, nhưng phẩm chất rất tốt, cũng rất là cố gắng, là người mới mà công ty đang lăng xê, trong tương lai sẽ phát triển không tệ đâu."

An Tuệ với Triệu Đức An cũng được xem là bạn bè lâu năm, cho nên nói chuyện với nhau rất thẳng thắn, vả lại trên thực tế, cô cũng không tán thành Hoàng Phủ Tử Y chính thức ra mắt với hình thức show thực tế, cho nên đối với biểu hiện khiêm tốn điềm tĩnh của Hoàng Phủ Tử Y, cũng khá là hài lòng.

"Cũng đúng, đã lâu lắm rồi không thấy người có khí chất đặc biệt đến vậy, khí chất đó, so với khuôn mặt còn đặc biệt hơn nhiều." Triệu Đức An ngẫm nghĩ, gật đầu công nhận, nếu như nói lần đầu gặp Hoàng Phủ Tử Y, ông ấy để ý đến dung mạo tuấn tú vô thường, nam nữ khó phân của Hoàng Phủ Tử Y, vậy tiếp theo ông chú ý đến khí chất vô cùng đặc biệt của Hoàng Phủ Tử Y, trong thanh lãnh có chút tùy hứng, trong điềm tĩnh có chút tà ý, khi cao ngạo, khi cởi mở, giống y như là một mỹ tửu có dư vị vô tận, uống vào mỗi một ngụm, đều cảm nhận thấy mùi vị khác nhau.

Lúc hai người nói chuyện, phần tự giới thiệu cũng kết thúc, 8 vị khách mời bắt đầu bốc thăm chia tổ, 8 lá thăm, 4 màu, 2 người có màu giống nhau thì chung một tổ, kết quả bốc thăm chọn cặp của Hoàng Phủ Tử Y là người dẫn chương trình Lưu Thế, người dẫn chương trình này gần 40 tuổi, là người dẫn chương trình rất nổi tiếng về thể loại giải trí, là người vui tính hài hước, thường đóng vai anh trai tri kỷ, có cảm giác rất dễ gần.

"Ha ha ha, bốc được lá thăm thượng thượng, cùng tổ với người đẹp, tay của mình thật là thơm, cả ngày không rửa tay rồi!" Lưu Thế chủ động đứng bên cạnh Hoàng Phủ Tử Y, vừa cười vừa chào hỏi Hoàng Phủ Tử Y, không có ra vẻ của một tiền bối chút nào.

"Cũng xin tiền bối chỉ dạy thêm." Hoàng Phủ Tử Y khiêm tốn nhận lấy thiện ý của đối phương, vẻ thanh lãnh cũng bắt đầu có chút trở nên ôn hòa hơn.

Sau khi kết thúc việc phân tổ, dựa vào các màu sắc khác nhau trên lá thăm, bốn tổ khách mời này cũng sẽ được phân đến các lớp khác nhau để ghi hình tiết mục, lần lượt là lớp mẫu giáo, lớp tiểu học, lớp trung học và lớp đại học, tuy nói là lớp học, nhưng mỗi lớp cũng chỉ có 10 người, những học sinh này đều là người tình nguyện, học sinh và người giám hộ, đều đã ký qua giấy đồng ý.

Tổ của Hoàng Phủ Tử Y được phân tới lớp tiểu học, tuổi của học sinh đa số đều trong khoảng 8 đến 10 tuổi, dễ dạy hơn lớp mẫu giáo nhiều, nhưng cũng rất có tính thử thách.

"Em nói xem chúng ta nên làm cái gì nhỉ?" Lưu Thế có chút phiền não mà hỏi Hoàng Phủ Tử Y, ống kính đang quay trước mặt và sau lưng hai người, ông ấy còn hào phóng đến nỗi làm vẻ mặt khổ qua trước ống kính.

"Tiền bối cảm thấy thế nào?" Hoàng Phủ Tử Y vốn có chút ý tưởng, nhưng cũng không dám trực tiếp nói ra.

"Những hoạt động có dạng âm thanh thì không được, hay chúng ta dạy bọn trẻ vẽ tranh, em biết vẽ tranh không?" Trước khi đến, các khách mời đều đã có chuẩn bị trước, cho nên Lưu Thế cũng có sự chuẩn bị, đề nghị của ông ấy, đúng với tâm ý của Hoàng Phủ Tử Y, bởi vì ý tưởng của cô cũng là dạy các bạn nhỏ vẽ tranh.

"Biết một chút ạ." Cách trả lời như vậy của Hoàng Phủ Tử Y đúng là vô cùng khiêm tốn, cô không chỉ biết một chút, mà còn biết rất nhiều nữa, ngoài máy vi tính ra, cô còn có một sở trường khác nữa là vẽ, ở cô nhi viện còn đang cất giữ những tác phẩm vẽ thuở nhỏ của cô, từng có người ra giá sáu chữ số để mua, cô cũng không có đồng ý.

"Vậy thì tốt quá rồi, chúng ta dạy các em nhỏ vẽ vậy!"

"Dạ được."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện