“Không cần, tôi có mang đầu bếp theo, không thiếu đồ ăn đâu.” Tuy là đi Bắc Kinh quay phim, nhưng Hoàng Phủ Tử Y vẫn mang theo đầu bếp cho đoàn diễn, một ngày ba bữa của cô đều là người đầu bếp danh tiếng này làm, rất hợp khẩu vị của cô.
“À, vậy được rồi.” Sở Ngao Dư lại nghĩ ngợi rồi mới nói, Hoàng Phủ Tử Y nhìn một cái, cũng không trả lời lại, thuận tay để điện thoại sang một bên, tiếp tục quay.
Bữa trưa, An Tuệ lại mang đến cho cô một tin tức.
“Những antifan bám lấy cô đều là Thẩm Kiều Kiều sắp xếp, chắc là do cô ta đố kị với em, nhưng đám “thủy quân” kia, lại là do Tôn Nhã Đình đấy, em còn nhớ người này không? Là người đóng cùng với em trong ‘Lăng lan thiên hạ’, cô ta muốn nhân cơ hội này cho em một vố, hai người cùng thời mà, em mà hot lên thì cô ta không có đất diễn.” An Tuệ điều tra hai ngày nay, không những tra được Thẩm Kiều Kiều, còn tra được Tôn Nhã Đình, còn có mấy tiểu minh tinh không có danh tiếng nữa, đều không phải thứ tốt đẹp gì.
“Bọn họ có chuyện mờ ám gì không chị?” Mặc dù xuất hiện cái tên ngoài dự đoán, nhưng Hoàng Phủ Tử Y cũng không hề cảm thấy kinh ngạc, kiếp trước cũng là như thế, người hot lên thì ít, người ám hại thì nhiều, nhưng không vượt qua được thử thách thì sao có thể thành người tài, con đường cô đi, không biết có bao nhiêu người đố kị muốn hại cô nữa, chuyện âm thầm đánh lén sau lưng cô thế này, có thể nói là không đếm được hết.
Mắt An Tuệ sáng lên, nhanh chóng hỏi lại: “Em muốn gậy ông đập lưng ông sao?”
“Đúng là như thế.” Tuy là cô không muốn để ý những thứ đó, nhưng cũng không thích bị người ta nói ra nói vào như vậy, tự nhiên sẽ muốn báo thù bọn họ.
Nói đến báo thù, Hoàng Phủ Tử Y cô lại nhớ đến ba người đã hại cô ở kiếp trước, xui là không có thời gian tìm bọn họ, nhưng cũng không thể bỏ qua cho bọn họ như vậy được, nói chung là thù này phải báo.
Tối đó, tin tức Thẩm Kiều Kiều đánh người được phát tán trên nhiều trang mạng lớn, đoạn clip rất mờ, nhưng có thể thấy rõ là dáng vẻ cô ta hơn nữa cô ta còn đang đánh người, không giống với dáng vẻ hiền lương thục đức thường ngày, làm cho dân mạng hiểu rõ con người cô ta, làm sao có thể hâm mộ loại người này chứ.
“Cái tát đó tôi nhìn còn thấy đau, trợ lý bây giờ thật không dễ làm, đi theo loại phụ nữ độc ác như thế, phải chịu bao nhiêu khổ chứ.”
“Thật làm người ta khó ưa mà, vậy mà tôi còn thích cô ta, lập tức bỏ follow đây, về sau không muốn gặp loại người này nữa.”
Dân mạng mỗi người một câu, đến cả fan của cô ta cũng không có mấy người ủng hộ, còn có nhiều người muốn cô ta giải nghệ đi, làm những hợp đồng của cô ta với mấy công ty lớn đều bị cắt, giờ cô ta không dám ra cửa nữa, nhà cô ta bị một đám kí giả vây quanh, giải thích thế nào cũng vô dụng, công ty cũng hết cách, chỉ có thể cho cô ta tạm nghỉ một khoảng thời gian, đợi chuyện này lắng xuống, rồi tính tiếp.
“À, vậy được rồi.” Sở Ngao Dư lại nghĩ ngợi rồi mới nói, Hoàng Phủ Tử Y nhìn một cái, cũng không trả lời lại, thuận tay để điện thoại sang một bên, tiếp tục quay.
Bữa trưa, An Tuệ lại mang đến cho cô một tin tức.
“Những antifan bám lấy cô đều là Thẩm Kiều Kiều sắp xếp, chắc là do cô ta đố kị với em, nhưng đám “thủy quân” kia, lại là do Tôn Nhã Đình đấy, em còn nhớ người này không? Là người đóng cùng với em trong ‘Lăng lan thiên hạ’, cô ta muốn nhân cơ hội này cho em một vố, hai người cùng thời mà, em mà hot lên thì cô ta không có đất diễn.” An Tuệ điều tra hai ngày nay, không những tra được Thẩm Kiều Kiều, còn tra được Tôn Nhã Đình, còn có mấy tiểu minh tinh không có danh tiếng nữa, đều không phải thứ tốt đẹp gì.
“Bọn họ có chuyện mờ ám gì không chị?” Mặc dù xuất hiện cái tên ngoài dự đoán, nhưng Hoàng Phủ Tử Y cũng không hề cảm thấy kinh ngạc, kiếp trước cũng là như thế, người hot lên thì ít, người ám hại thì nhiều, nhưng không vượt qua được thử thách thì sao có thể thành người tài, con đường cô đi, không biết có bao nhiêu người đố kị muốn hại cô nữa, chuyện âm thầm đánh lén sau lưng cô thế này, có thể nói là không đếm được hết.
Mắt An Tuệ sáng lên, nhanh chóng hỏi lại: “Em muốn gậy ông đập lưng ông sao?”
“Đúng là như thế.” Tuy là cô không muốn để ý những thứ đó, nhưng cũng không thích bị người ta nói ra nói vào như vậy, tự nhiên sẽ muốn báo thù bọn họ.
Nói đến báo thù, Hoàng Phủ Tử Y cô lại nhớ đến ba người đã hại cô ở kiếp trước, xui là không có thời gian tìm bọn họ, nhưng cũng không thể bỏ qua cho bọn họ như vậy được, nói chung là thù này phải báo.
Tối đó, tin tức Thẩm Kiều Kiều đánh người được phát tán trên nhiều trang mạng lớn, đoạn clip rất mờ, nhưng có thể thấy rõ là dáng vẻ cô ta hơn nữa cô ta còn đang đánh người, không giống với dáng vẻ hiền lương thục đức thường ngày, làm cho dân mạng hiểu rõ con người cô ta, làm sao có thể hâm mộ loại người này chứ.
“Cái tát đó tôi nhìn còn thấy đau, trợ lý bây giờ thật không dễ làm, đi theo loại phụ nữ độc ác như thế, phải chịu bao nhiêu khổ chứ.”
“Thật làm người ta khó ưa mà, vậy mà tôi còn thích cô ta, lập tức bỏ follow đây, về sau không muốn gặp loại người này nữa.”
Dân mạng mỗi người một câu, đến cả fan của cô ta cũng không có mấy người ủng hộ, còn có nhiều người muốn cô ta giải nghệ đi, làm những hợp đồng của cô ta với mấy công ty lớn đều bị cắt, giờ cô ta không dám ra cửa nữa, nhà cô ta bị một đám kí giả vây quanh, giải thích thế nào cũng vô dụng, công ty cũng hết cách, chỉ có thể cho cô ta tạm nghỉ một khoảng thời gian, đợi chuyện này lắng xuống, rồi tính tiếp.
Danh sách chương