Một câu nói của Mã Thành Thiên, Hoàng Phủ Tử Ý có thêm mấy cảnh, An Tuệ tính toán lịch trình của Hòang Phủ Tử Ý, miễn cưỡng đủ dùng, nên cũng không cự tuyệt, giao hẹn ngày mai kí hợp đồng, sẽ cùng Hoàng Phủ Tử Ý ra về.

“ ‘Cửu Tiêu Vấn Đỉnh" yêu cầu tầm bốn năm ngày, ‘Vui Mừng Tiêu Dao Du" thì khoảng mười ngày, nhưng mà bởi vì có công ty đầu tư, có thể nói đạo diễn làm mấy cảnh khác trước, sau khi ‘Cửu Tiêu Vấn Đỉnh’ quay xong thì vào là được.” Trên đường trở về, An Tuệ tươi cười sắp xếp.

“ Không cần thử vai?” Hoàng Phủ Tử Y tưởng rằng phải thử vai thì mới có thể chọn diễn viên.

“Không cần, bộ phim truyền hình này không phải là tác phẩm lớn, ngày hôm qua chị và đạo diễn nói chuyện, đưa ảnh chụp của em, đạo diễn không nói hai lời liền đồng ý.” Sỡ dĩ bây giờ An Tuệ mới nói là do lưu giữ lại một nhân vật cho Hoàng Phủ Tử Y, lỡ như Hoàng Phủ Tử Y không đậu thử vai, thì có thể lấy tin mừng này trấn an cô, không nghĩ đến cả hai nhân vật đều dễ dàng cầm tới tay, thật là làm cô vui mừng.

An Tuệ tưởng đơn giản nhưng trên thực tế để lấy được hai nhân vật này Hoàng Phủ Tử Y đã trả giá rất lớn để mua được điệu ‘Phong Hoa", Hoàng Phủ Tử Y phải tiêu phí đến hai mươi vạn giá trị nhân khí, hôm nay mới có được biểu hiện làm người vừa ý.

Về đến nhà Hoàng Phủ Tử Y, An Tuệ cùng hai trợ lý theo cô đi vào.

“ Cho Tiểu Đinh ở lại đây đi, có thể chăm sóc em bất cứ lúc nào.” An Tuệ đề nghị, diện tích biệt thự này rất rộng, phòng cũng nhiều, Hoàng Phủ Tử Y ở một mình, cũng quá lạnh lẽo.

“ Được, lầu một, phòng nào cũng được.” Hoàng Phủ Tử Y sảng khoái đáp ứng, thuận tiện nói: “ Nếu Tiểu Lý đồng ý, cũng có thể ở lại đây, lầu một có tới bốn gian phòng ngủ, cũng đủ ở.”

Biệt thự có ba tầng lầu, lầu một có bốn phòng ngủ cho khách cùng phòng bếp và nhà ăn, lầu hai có ba phòng ngủ chính, lầu ba thì hai phòng cho khách và một phòng thể hình, Hoàng Phủ Tử Y ở lầu hai, ngày thường chỉ có hai người giúp việc ở phòng ngủ lầu một, trước khi trọng sinh, hai trợ lý của cô cũng ở chỗ này, cho nên cô rất vui vẻ đáp ứng.

Buổi tối, bởi vì chuyên gia dinh dưỡng cũng chính là đầu bếp không có ở đây, mà Đinh Thu Dĩnh và Lý Đông Đông đều trở về thu dọn hành lý, nên biệt thự chỉ còn lại Hoàng Phủ Tử Y, đương nhiên còn có Tiểu Ngao Ô, nhưng cơm chiều cũng không có ai làm, Hoàng Phủ Tử Y liền gọi điện thoại cho tiệm ăn giao cơm tới.

Hai món ăn, một món canh, một chén cơm cùng một phần đồ ngọt tráng miệng, Hoàng Phủ Tử Y chụp lại, trực tiếp đăng lên Weibo cùng lời nanh: “Cơm hộp của Sở tiên sinh thật ngon, ăn hoài không ngán.”

Vừa đăng lên, bình luận phía dưới liền xuất hiện.

“ Sở tiên sinh là ai? Là tên của nhà hàng nào? Tại sao là chưa nghe nói qua, tôi cũng muốn đi nếm thử a.”

“Nữ thần thích ăn, nhân gia cũng thích, cầu địa chỉ!” 

“Sở tiên sinh? Khụ khụ, tha thứ tư tưởng tà ác của ta, có cảm giác đây không phải tên cửa hàng, là tên cá nhân a….”

“Trên lầu, cùng ý kiến nha.”

Lúc này, trên Weibo của Hoàng Phủ Tử Y cũng đã có hơn bốn mươi vạn fan, hơn nữa đều là fan mới gia nhập gần đây, cho nên biểu hiện vô cùng sinh động, nhằm vào Sở tiên sinh, thảo luận vô cùng vui vẻ.

Mà Hoàng Phủ Tử Y cũng phát hiện, khi cô đăng lên Weibo, giá trị nhân khí của hệ thống cũng tăng nhanh, ngày hôm qua giá trị nhân khí chỉ còn lại số lẻ, bây giờ đã gần mười vạn, xem ra vẫn nên tuyên truyền nhiều một chút, nâng giá trị tích cực của fan.

Trên thực tế, tích cực đâu chỉ có fan, còn có cả bản thân Sở tiên sinh.

Khi Sở Ngao Dư thấy được ai đó đặc biệt nhắc nhở chính mình thì bản thân đang ăn cơm chiều, trên bàn cơm chỉ có hai người, ngồi đối diện với anh là một nhóc con, cũng chính là em trai năm tuổi Sở Ninh Chi, mà cha anh đưa mẹ đi nước ngoài phỏng vấn, ngay cả hai ông bà cũng đang đi du lịch nước ngoài, cho nên bây giờ trong nhà chỉ còn lại hai người bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện