Cơ thể Lạc Miểu khoẻ lại rất nhanh, ngủ say sưa cả đêm, toát mồ hôi, ngày hôm sau sau khi tỉnh lại nhiệt độ đã giảm xuống.
Cậu mở mắt ra, trong phòng chỉ có một mình cậu.
"Anh Trạch..." Cổ họng vẫn còn khàn, kêu một tiếng này ra khỏi yết hầu như muốn bốc khói, khô khan khó nhịn.
Không ai trả lời, Lạc Miểu không thể làm gì khác hơn là chống mình ngồi dậy trên giường, xé miếng dán lạnh lẽo trên trán ra, lúc này mới phát hiện cái áo đang mặc trên người mình không phải cái mặc đi ngủ ngày hôm qua.
Mặt của cậu đỏ bừng không kiểm soát được, không phải vì bệnh lại, mà là...
Anh Trạch giúp cậu thay quần áo sao?
Trên người không chảy mồ hôi dính nhớp, trái lại rất nhẹ nhàng khoan khoái, có phải còn lau người thay cậu luôn không?
Tối hôm qua khi cậu về đến khách sạn, cơ thể đã bắt đầu không thoải mái, thậm chí tắm cũng không tắm, vậy mà anh Trạch vẫn ôm cậu thối hoắc đi ngủ, ban đêm sợ cậu bị cảm lạnh lần nữa, còn giúp cậu lau người thay quần áo...
Cậu sốt đến độ mơ mơ màng màng, chỉ nhớ rõ hình như có người lật qua lật lại người mình, Lạc Miểu nhớ mang máng, sau đó có vẻ mình còn ngơ ngơ ngác ngác nói mê sảng không ít.
Lạc Miểu xấu hổ che mặt.
Sẽ không nói cái gì không thể để cho anh Trạch nghe rồi chứ...
Cậu nghiêng người sang, hai chân xuống dưới dưới giường, cả người sau khi hạ sốt thì xương cốt cũng rất nhẹ, nhưng so với tối hôm qua, thật sự là thoải mái nhiều lắm.
Liếc mắt thoáng nhìn trên tủ đầu giường có một túi đồ ăn, chai nước lọc, phía dưới còn một tờ giấy ghi nhớ.
Lạc Miểu lấy tới, phía trên là chữ Tống Thịnh Trạch viết:
【Nhóc con, tôi đến đoàn phim, cậu tỉnh thì tự mình ăn rồi ngủ tiếp một lát, trước giờ trưa tôi sẽ về. —— Anh】
Phía dưới còn có một hàng chữ nhỏ:
【Những gì nói đêm hôm qua, còn nhớ không?】
Đêm hôm qua?!!
Lạc Miểu xiết chặt tờ giấy.
Quả nhiên cậu nói lời không nên nói!
Lạc Miểu gõ lên đầu của mình một cái.
Rốt cuộc nói cái gì cơ chứ?
Cậu nhớ mình nói biểu hiện của mình chưa đủ tốt, sau đó không biết làm sao nhắc tới vấn đề góc quay, anh Trạch còn nói xin lỗi với cậu, nói là cố ý chạm vào cậu, cậu muốn hỏi tại sao, kết quả bị phản ứng của thuốc cảm quá lớn, cậu còn chưa hỏi ra lời, ý thức đã không tỉnh táo lắm.
Sau đó lúc ẩn lúc hiện lại nghe thấy anh Trạch đang nói chuyện, hình như cậu cũng đáp lại, chỉ là cụ thể nói nội dung thế nào, một chút cậu cũng không có ấn tượng.
Chết mất...
Sau khi Lạc Miểu rời giường là đi vào phòng vệ sinh tắm rửa sạch sẽ, mặc dù Tống Thịnh Trạch giúp cậu thay áo, nhưng chắc là cảm thấy không nên động đến quần của cậu, sốt cao khiến nửa người dưới chảy mồ hôi cũng không ít, cảm giác không mấy thoải mái.
Tắm rửa sạch sẽ xong, Lạc Miểu lau tóc, ngoan ngoãn nghe lời Tống Thịnh Trạch chỉ thị ăn điểm tâm.
Gạo Đông Nam Á rất ngon, cháo loãng dẻo thơm được đặt trong hộp giữ nhiệt, nhiệt độ vừa phải, có vị hơi mặn, trong đó gồm có sò điệp, tôm bóc vỏ, hải sâm và các loại hải sản khác nhau vô cùng thơm ngon vừa miệng, Lạc Miểu cần bổ sung năng lượng cho cơ thể, ngon miệng làm cậu ăn hết miếng này đến miếng khác.
Cậu cầm điện thoại di động lên, vừa ăn cháo vừa xem weibo, lướt lướt, tay Lạc Miểu trượt đi, cái muôi rơi vào hộp giữ nhiệt.
Hai tay cậu cầm điện thoại di động, càng đọc nội dung trên weibo thì mắt mở càng lớn.
Weibo chính thức của bộ phim này đã đăng tải một số cảnh quay hậu trường ngày hôm qua, trong đó lại có cậu!
Đoàn phim đại khái là tạm thời không muốn để lộ tin tức Tống ảnh đế tham gia diễn, nhưng lại muốn để lại phần hồi hộp hấp dẫn phòng vé, vì vậy dùng cậu như bom khói.
Trước đó cậu đã nhiều lần xuất hiện trên weibo của Tống ảnh đế, còn tương tác sôi nổi với Tống ảnh đế, những người hâm mộ nhìn thấy cậu, một cách tự nhiên sẽ suy đoán có thể Tống ảnh đế có thể cũng diễn một vai bí mật nào đó trong phim.
Trong bài đăng có một video ngắn của cậu và Khương Hi.
Ngày hôm qua lúc Lạc Miểu trang điểm đúng là nhìn thấy có người quay phim đi vào luẩn quẩn một vòng, không ngờ lại quay cậu.
Trong video, cậu mới vừa thay quần áo xong, ngồi trước gương để chuyên gia trang điểm chỉnh trang cho mình, Khương Hi bưng quả dừa nghênh ngang đi tới: "Miểu Miểu! Uống nước dừa không?"
Lạc Miểu trông mà thèm liếc mắt nhìn quả dừa trên tay Khương Hi, vẫn lắc đầu một cái: "Không uống, dễ làm bẩn quần áo lắm, trang điểm cũng không tiện."
"Không sao! Có ống hút đây, anh đưa nhóc uống." Khương Hi rất hào phóng cầm ống hút hướng tới bên mép Lạc Miểu.
Quả thật Lạc Miểu cũng khát, uống hai ngụm trên tay gã: "Rất ngon!"
"Đúng vậy, nước dừa ở đây cực kỳ uống ngon!" Khương Hi không câu nệ thản nhiên trực tiếp dùng ống hút Lạc Miểu đã hút qua "ừng ực ừng ực" uống mấy ngụm.
Góc quay trong video không thành vấn đề, nội dung cũng không thành vấn đề, chỉ là không biết tại sao hậu kỳ cố tình chỉnh sửa video thêm vào bong bóng màu hồng bay tứ tung, thấy thế nào cũng thấy tràn đầy tình ý...
Khương tiểu thịt tươi không hổ là ngôi sao lưu lượng, Lạc Miểu vì trói CP với Tống ảnh đế, không hiểu sao cũng giữ được một lượng fan hâm mộ, hai người có ngoại hình siêu bắt mắt, sự tương tác ngọt ngào khiến dân cư mạng dậy sóng.
Vì vậy, chỉ một đoạn video ngắn như vậy đăng lên weibo, rất nhanh chóng được fan hâm mộ săn đón, lượt retweet tăng vọt, khu bình luận thì cái gì cũng nói
"Anh trai trợ lý của Đầm lầy lớn cũng tham gia diễn phim này sao? Vậy có phải Đầm lầy lớn cũng có mặt?"
"Oa! Đội hình mạnh mẽ, bộ phim này có thể mong đợi một chút!"
"Khương Hi gọi anh trai trợ lý Tống ảnh đế là "Miểu Miểu" sao? Quá thân thiết!"
"Đâu chỉ là thân thiết! Nhìn thấy chưa, bọn họ dùng một cái ống hút! Oa oa oa! Gián tiếp hôn môi!"
"Cuồng mlem mặt anh trai và Hi Hi, mẹ ơi, tại sao màn hình điện thoại di động của con lại ướt? [ sắc ][ sắc ] "
"Anh trai là của Đầm lầy lớn! ╭(╯^╰)╮ "
"Xin lỗi, tui muốn nhảy tường một giây! Hi Hi và Miểu Miểu quả thực không thể đáng yêu hơn!"
"A a a! Tui cũng phải nhảy tường!"
"Khương Hi X Miểu Miểu, CP nước gừng đường nâu mới ra lò, rất tuyệt!!!"
"Đầm lầy lớn muốn khóc nha! Chân CP bị bạn tốt cướp đi, hức hức! [xem trò vui không chê chuyện lớn. jpg] "
"Không quan tâm! CP nước gừng đường nâu rất ngọt!"
"Nước gừng đường nâu rất ngọt +1 "
"Rất ngọt + bảng số xe!"
"Rất ngọt + số giấy căn cước!!!"
Lạc Miểu nhìn mà dở khóc dở cười, mấy cái này là cái gì vậy, trí tưởng tượng dân cư mạng thật sự rất phong phú.
CP nước gừng đường nâu là cái quỷ gì?
Cậu còn không diễn một nhân vật chính thức trong phim đây, cũng đã bị trói CP hai lần, không phải cùng ảnh đế trẻ tuổi nhất thì lại lại tiểu thịt tươi lưu lượng, màn ra mắt của cậu có vẻ không được bình thường lắm...
Lạc Miểu nghĩ đến vẻ mặt Côn Kinh Tế ở nơi quốc nội xa xôi nhìn thấy bài đăng này, do dự có nên gọi một cú điện thoại an ủi y hay không.
Cửa phòng khách sạn "bíp" một tiếng mở ra.
Vẻ mặt Tống đại ảnh đế u ám đi tới, viết toàn bộ chữ không cao hứng lên mặt, không che giấu chút nào, Lạc Miểu không cần hỏi cũng có thể cảm giác được ảnh đế nhà mình cực kỳ không vui, rất rất rất mất hứng.
Tống Thịnh Trạch nhìn thấy Lạc Miểu mới cố gắng điểu chỉnh biểu cản trên gương mặt của mình một chút, để sắc mặt trở nên ôn hoà hơn, nhẹ giọng nói: "Cậu dậy rồi, thân thể còn có chỗ nào không thoải mái không?"
"Em khoẻ rồi, anh Trạch yên tâm, " Lạc Miểu có chút ngượng ngùng cúi đầu, "Tối hôm qua nhờ có anh chăm sóc em."
"Tối hôm qua..."
Có vẻ Tống Thịnh Trạch nhớ ra cái gì đó, trên mặt mang theo mong đợi: "Nhìn thấy tờ giấy tôi để lại cho cậu chưa?"
Lạc Miểu đàng hoàng gật đầu, vội nói trước Tống Thịnh Trạch: "Anh, tối hôm qua em phát sốt nên bị hồ đồ rồi, nếu nói lời gì không nên nói? Anh chớ để trong lòng, em mê sảng, nói lung tung, không làm anh không vui chứ?"
Vẻ mặt Tống Thịnh Trạch mới thoáng nhẹ nhõm chút lại lập tức sụp đổ: "Hoá ra là mê sảng..."
Lạc Miểu kinh hồn bạt vía.
Dáng vẻ anh Trạch như bị móc sạch là chuyện gì xảy ra?!
Tối hôm qua rốt cuộc cậu nói gì với anh Trạch!
Việc đã đến nước này, cậu nào còn không biết ngại nói chuyện ngày hôm qua với Tống Thịnh Trạch, còn lý do tại sao Tống Thịnh Trạch rõ ràng có thể mượn góc quay không cần chạm vào cậu, Lạc Miểu càng không dám nhắc tới, cực kỳ lúng túng...
Tuy nhiên sau này nếu đã làm diễn viên, thân thể sẽ không phải là của mình, đóng phim mà, va đập bị thương hoặc là vì hiệu ứng cảnh quay phải diễn cảnh tiếp xúc thân mật mãnh liệt đều khó mà tránh khỏi, anh Trạch quay phim nhiều năm, hẳn là đã quen những việc này rồi.
Lạc Miểu nghĩ quá khứ Tống ảnh đế đã diễn đủ những cảnh cảm xúc mãnh liệt, tự mình an ủi mình.
Tránh né đề tài lúng túng kia, Lạc Miểu cẩn thận nói: "Anh, em... em thích anh..."
"..."
Tống Thịnh Trạch khiếp sợ nhìn về phía Lạc Miểu, ngay sau khi anh cho là nhóc con nhà mình đã hiểu rồi, cuối cùng cũng nhớ ra tối hôm qua từng nói cái gì với anh, lại nghe Lạc Miểu ngốc nghếch giải thích.
"Thoạt nhìn tâm trạng anh không tốt, trước đó anh nói em thấy anh không vui, thì phải nói thích anh." Trợ lý nhỏ tiền nhiệm nhớ rõ từng chữ ảnh đế đã dặn mình thế nào.
Tống ảnh đế mệt tim.
Nhìn thấy video ngắn của Lạc Miểu và Khương Hi trên weibo, anh cảm giác rất không hài lòng, nhìn lại fan bình luận nói cái gì CP nước gừng đường nâu, anh lại càng khó chịu, lúc này trở lại, đầu tiên là được nhóc con đút một miệng đường, cuối cùng lại trộn lẫn mảnh thuỷ tinh, khó chịu!
"Miểu Miểu..." Tống ảnh đế dựa lưng ghế sô pha, sống không còn gì luyến tiếc.
"Hả?" Trợ lý tiền nhiệm ngẩn ra, ngây thơ vô tội.
Tống ảnh đế nhìn trần nhà: "Tôi đang nghĩ, chẳng mấy chốc cậu sẽ có càng ngày càng nhiều fan, chung quy phải đặt tên cho fan mình."
Lạc Miểu đăm chiêu nói: "A... Lấy tên gì được đây?"
Tống ảnh đế nghĩ cũng không nghĩ trực tiếp hô một danh từ: "Vũng nước."
Bị ghét bỏ...
Tuy rằng cậu tên "Lạc Miểu", có nhiều nguyên tố nước trong tên cậu, nhưng cái tên anh Trạch đặt cũng quá tùy ý!
Tống Thịnh Trạch sâu xa nói: "Fan tôi là "Đầm lầy", fan cậu là "Vũng nước", vừa nghe cũng rất hợp, vừa nhìn chính là một nhà."
Bỗng nhiên chẳng giống ghét bỏ nữa!
Vũng nước vũng nước... thực ra cũng thật dễ nghe!
Đầm lầy và vũng nước, nghe rất xứng đôi! Anh Trạch thật sự là học bá!!
Lạc Tiểu Miểu thầm nghĩ, lại nghe Tống Thịnh Trạch lẩm bẩm nói: "Phải để những người hâm mộ làm làm rõ ai và ai mới là CP chính quy, nước gừng đường nâu là cái gì, đi chết đi!"
Quả nhiên anh Trạch đã nhìn thấy những bình luận kỳ cục trên weibo, tâm trạng mới không tốt...
"Nhưng mà, anh Trạch, làm sao anh biết em lập tức sẽ có rất nhiều fan?" Lạc Miểu rất khó hiểu.
Trước đó cậu chỉ tham gia lồng tiếng cho phim "Sơn Hà Quy", mới vừa rồi trong bộ phim này cũng chỉ là một vai khách mời nhỏ, xem như có một hai câu lời thoại mà thôi, hơn nữa hai bộ phim đều chưa công chiếu, lấy đâu ra khả năng đột nhiên nhô ra rất nhiều fan.
Tống ảnh đế ngồi thẳng lưng trên ghế sô pha, một giây biến thân thành Tống lão đại: "Tôi dùng chức vị tổng tài của truyền thông Tinh Dập nói cho cậu biết, Lạc Tiểu Miểu, tôi quyết định cho cậu ra mắt C vị, không cho từ chối!"
Cậu mở mắt ra, trong phòng chỉ có một mình cậu.
"Anh Trạch..." Cổ họng vẫn còn khàn, kêu một tiếng này ra khỏi yết hầu như muốn bốc khói, khô khan khó nhịn.
Không ai trả lời, Lạc Miểu không thể làm gì khác hơn là chống mình ngồi dậy trên giường, xé miếng dán lạnh lẽo trên trán ra, lúc này mới phát hiện cái áo đang mặc trên người mình không phải cái mặc đi ngủ ngày hôm qua.
Mặt của cậu đỏ bừng không kiểm soát được, không phải vì bệnh lại, mà là...
Anh Trạch giúp cậu thay quần áo sao?
Trên người không chảy mồ hôi dính nhớp, trái lại rất nhẹ nhàng khoan khoái, có phải còn lau người thay cậu luôn không?
Tối hôm qua khi cậu về đến khách sạn, cơ thể đã bắt đầu không thoải mái, thậm chí tắm cũng không tắm, vậy mà anh Trạch vẫn ôm cậu thối hoắc đi ngủ, ban đêm sợ cậu bị cảm lạnh lần nữa, còn giúp cậu lau người thay quần áo...
Cậu sốt đến độ mơ mơ màng màng, chỉ nhớ rõ hình như có người lật qua lật lại người mình, Lạc Miểu nhớ mang máng, sau đó có vẻ mình còn ngơ ngơ ngác ngác nói mê sảng không ít.
Lạc Miểu xấu hổ che mặt.
Sẽ không nói cái gì không thể để cho anh Trạch nghe rồi chứ...
Cậu nghiêng người sang, hai chân xuống dưới dưới giường, cả người sau khi hạ sốt thì xương cốt cũng rất nhẹ, nhưng so với tối hôm qua, thật sự là thoải mái nhiều lắm.
Liếc mắt thoáng nhìn trên tủ đầu giường có một túi đồ ăn, chai nước lọc, phía dưới còn một tờ giấy ghi nhớ.
Lạc Miểu lấy tới, phía trên là chữ Tống Thịnh Trạch viết:
【Nhóc con, tôi đến đoàn phim, cậu tỉnh thì tự mình ăn rồi ngủ tiếp một lát, trước giờ trưa tôi sẽ về. —— Anh】
Phía dưới còn có một hàng chữ nhỏ:
【Những gì nói đêm hôm qua, còn nhớ không?】
Đêm hôm qua?!!
Lạc Miểu xiết chặt tờ giấy.
Quả nhiên cậu nói lời không nên nói!
Lạc Miểu gõ lên đầu của mình một cái.
Rốt cuộc nói cái gì cơ chứ?
Cậu nhớ mình nói biểu hiện của mình chưa đủ tốt, sau đó không biết làm sao nhắc tới vấn đề góc quay, anh Trạch còn nói xin lỗi với cậu, nói là cố ý chạm vào cậu, cậu muốn hỏi tại sao, kết quả bị phản ứng của thuốc cảm quá lớn, cậu còn chưa hỏi ra lời, ý thức đã không tỉnh táo lắm.
Sau đó lúc ẩn lúc hiện lại nghe thấy anh Trạch đang nói chuyện, hình như cậu cũng đáp lại, chỉ là cụ thể nói nội dung thế nào, một chút cậu cũng không có ấn tượng.
Chết mất...
Sau khi Lạc Miểu rời giường là đi vào phòng vệ sinh tắm rửa sạch sẽ, mặc dù Tống Thịnh Trạch giúp cậu thay áo, nhưng chắc là cảm thấy không nên động đến quần của cậu, sốt cao khiến nửa người dưới chảy mồ hôi cũng không ít, cảm giác không mấy thoải mái.
Tắm rửa sạch sẽ xong, Lạc Miểu lau tóc, ngoan ngoãn nghe lời Tống Thịnh Trạch chỉ thị ăn điểm tâm.
Gạo Đông Nam Á rất ngon, cháo loãng dẻo thơm được đặt trong hộp giữ nhiệt, nhiệt độ vừa phải, có vị hơi mặn, trong đó gồm có sò điệp, tôm bóc vỏ, hải sâm và các loại hải sản khác nhau vô cùng thơm ngon vừa miệng, Lạc Miểu cần bổ sung năng lượng cho cơ thể, ngon miệng làm cậu ăn hết miếng này đến miếng khác.
Cậu cầm điện thoại di động lên, vừa ăn cháo vừa xem weibo, lướt lướt, tay Lạc Miểu trượt đi, cái muôi rơi vào hộp giữ nhiệt.
Hai tay cậu cầm điện thoại di động, càng đọc nội dung trên weibo thì mắt mở càng lớn.
Weibo chính thức của bộ phim này đã đăng tải một số cảnh quay hậu trường ngày hôm qua, trong đó lại có cậu!
Đoàn phim đại khái là tạm thời không muốn để lộ tin tức Tống ảnh đế tham gia diễn, nhưng lại muốn để lại phần hồi hộp hấp dẫn phòng vé, vì vậy dùng cậu như bom khói.
Trước đó cậu đã nhiều lần xuất hiện trên weibo của Tống ảnh đế, còn tương tác sôi nổi với Tống ảnh đế, những người hâm mộ nhìn thấy cậu, một cách tự nhiên sẽ suy đoán có thể Tống ảnh đế có thể cũng diễn một vai bí mật nào đó trong phim.
Trong bài đăng có một video ngắn của cậu và Khương Hi.
Ngày hôm qua lúc Lạc Miểu trang điểm đúng là nhìn thấy có người quay phim đi vào luẩn quẩn một vòng, không ngờ lại quay cậu.
Trong video, cậu mới vừa thay quần áo xong, ngồi trước gương để chuyên gia trang điểm chỉnh trang cho mình, Khương Hi bưng quả dừa nghênh ngang đi tới: "Miểu Miểu! Uống nước dừa không?"
Lạc Miểu trông mà thèm liếc mắt nhìn quả dừa trên tay Khương Hi, vẫn lắc đầu một cái: "Không uống, dễ làm bẩn quần áo lắm, trang điểm cũng không tiện."
"Không sao! Có ống hút đây, anh đưa nhóc uống." Khương Hi rất hào phóng cầm ống hút hướng tới bên mép Lạc Miểu.
Quả thật Lạc Miểu cũng khát, uống hai ngụm trên tay gã: "Rất ngon!"
"Đúng vậy, nước dừa ở đây cực kỳ uống ngon!" Khương Hi không câu nệ thản nhiên trực tiếp dùng ống hút Lạc Miểu đã hút qua "ừng ực ừng ực" uống mấy ngụm.
Góc quay trong video không thành vấn đề, nội dung cũng không thành vấn đề, chỉ là không biết tại sao hậu kỳ cố tình chỉnh sửa video thêm vào bong bóng màu hồng bay tứ tung, thấy thế nào cũng thấy tràn đầy tình ý...
Khương tiểu thịt tươi không hổ là ngôi sao lưu lượng, Lạc Miểu vì trói CP với Tống ảnh đế, không hiểu sao cũng giữ được một lượng fan hâm mộ, hai người có ngoại hình siêu bắt mắt, sự tương tác ngọt ngào khiến dân cư mạng dậy sóng.
Vì vậy, chỉ một đoạn video ngắn như vậy đăng lên weibo, rất nhanh chóng được fan hâm mộ săn đón, lượt retweet tăng vọt, khu bình luận thì cái gì cũng nói
"Anh trai trợ lý của Đầm lầy lớn cũng tham gia diễn phim này sao? Vậy có phải Đầm lầy lớn cũng có mặt?"
"Oa! Đội hình mạnh mẽ, bộ phim này có thể mong đợi một chút!"
"Khương Hi gọi anh trai trợ lý Tống ảnh đế là "Miểu Miểu" sao? Quá thân thiết!"
"Đâu chỉ là thân thiết! Nhìn thấy chưa, bọn họ dùng một cái ống hút! Oa oa oa! Gián tiếp hôn môi!"
"Cuồng mlem mặt anh trai và Hi Hi, mẹ ơi, tại sao màn hình điện thoại di động của con lại ướt? [ sắc ][ sắc ] "
"Anh trai là của Đầm lầy lớn! ╭(╯^╰)╮ "
"Xin lỗi, tui muốn nhảy tường một giây! Hi Hi và Miểu Miểu quả thực không thể đáng yêu hơn!"
"A a a! Tui cũng phải nhảy tường!"
"Khương Hi X Miểu Miểu, CP nước gừng đường nâu mới ra lò, rất tuyệt!!!"
"Đầm lầy lớn muốn khóc nha! Chân CP bị bạn tốt cướp đi, hức hức! [xem trò vui không chê chuyện lớn. jpg] "
"Không quan tâm! CP nước gừng đường nâu rất ngọt!"
"Nước gừng đường nâu rất ngọt +1 "
"Rất ngọt + bảng số xe!"
"Rất ngọt + số giấy căn cước!!!"
Lạc Miểu nhìn mà dở khóc dở cười, mấy cái này là cái gì vậy, trí tưởng tượng dân cư mạng thật sự rất phong phú.
CP nước gừng đường nâu là cái quỷ gì?
Cậu còn không diễn một nhân vật chính thức trong phim đây, cũng đã bị trói CP hai lần, không phải cùng ảnh đế trẻ tuổi nhất thì lại lại tiểu thịt tươi lưu lượng, màn ra mắt của cậu có vẻ không được bình thường lắm...
Lạc Miểu nghĩ đến vẻ mặt Côn Kinh Tế ở nơi quốc nội xa xôi nhìn thấy bài đăng này, do dự có nên gọi một cú điện thoại an ủi y hay không.
Cửa phòng khách sạn "bíp" một tiếng mở ra.
Vẻ mặt Tống đại ảnh đế u ám đi tới, viết toàn bộ chữ không cao hứng lên mặt, không che giấu chút nào, Lạc Miểu không cần hỏi cũng có thể cảm giác được ảnh đế nhà mình cực kỳ không vui, rất rất rất mất hứng.
Tống Thịnh Trạch nhìn thấy Lạc Miểu mới cố gắng điểu chỉnh biểu cản trên gương mặt của mình một chút, để sắc mặt trở nên ôn hoà hơn, nhẹ giọng nói: "Cậu dậy rồi, thân thể còn có chỗ nào không thoải mái không?"
"Em khoẻ rồi, anh Trạch yên tâm, " Lạc Miểu có chút ngượng ngùng cúi đầu, "Tối hôm qua nhờ có anh chăm sóc em."
"Tối hôm qua..."
Có vẻ Tống Thịnh Trạch nhớ ra cái gì đó, trên mặt mang theo mong đợi: "Nhìn thấy tờ giấy tôi để lại cho cậu chưa?"
Lạc Miểu đàng hoàng gật đầu, vội nói trước Tống Thịnh Trạch: "Anh, tối hôm qua em phát sốt nên bị hồ đồ rồi, nếu nói lời gì không nên nói? Anh chớ để trong lòng, em mê sảng, nói lung tung, không làm anh không vui chứ?"
Vẻ mặt Tống Thịnh Trạch mới thoáng nhẹ nhõm chút lại lập tức sụp đổ: "Hoá ra là mê sảng..."
Lạc Miểu kinh hồn bạt vía.
Dáng vẻ anh Trạch như bị móc sạch là chuyện gì xảy ra?!
Tối hôm qua rốt cuộc cậu nói gì với anh Trạch!
Việc đã đến nước này, cậu nào còn không biết ngại nói chuyện ngày hôm qua với Tống Thịnh Trạch, còn lý do tại sao Tống Thịnh Trạch rõ ràng có thể mượn góc quay không cần chạm vào cậu, Lạc Miểu càng không dám nhắc tới, cực kỳ lúng túng...
Tuy nhiên sau này nếu đã làm diễn viên, thân thể sẽ không phải là của mình, đóng phim mà, va đập bị thương hoặc là vì hiệu ứng cảnh quay phải diễn cảnh tiếp xúc thân mật mãnh liệt đều khó mà tránh khỏi, anh Trạch quay phim nhiều năm, hẳn là đã quen những việc này rồi.
Lạc Miểu nghĩ quá khứ Tống ảnh đế đã diễn đủ những cảnh cảm xúc mãnh liệt, tự mình an ủi mình.
Tránh né đề tài lúng túng kia, Lạc Miểu cẩn thận nói: "Anh, em... em thích anh..."
"..."
Tống Thịnh Trạch khiếp sợ nhìn về phía Lạc Miểu, ngay sau khi anh cho là nhóc con nhà mình đã hiểu rồi, cuối cùng cũng nhớ ra tối hôm qua từng nói cái gì với anh, lại nghe Lạc Miểu ngốc nghếch giải thích.
"Thoạt nhìn tâm trạng anh không tốt, trước đó anh nói em thấy anh không vui, thì phải nói thích anh." Trợ lý nhỏ tiền nhiệm nhớ rõ từng chữ ảnh đế đã dặn mình thế nào.
Tống ảnh đế mệt tim.
Nhìn thấy video ngắn của Lạc Miểu và Khương Hi trên weibo, anh cảm giác rất không hài lòng, nhìn lại fan bình luận nói cái gì CP nước gừng đường nâu, anh lại càng khó chịu, lúc này trở lại, đầu tiên là được nhóc con đút một miệng đường, cuối cùng lại trộn lẫn mảnh thuỷ tinh, khó chịu!
"Miểu Miểu..." Tống ảnh đế dựa lưng ghế sô pha, sống không còn gì luyến tiếc.
"Hả?" Trợ lý tiền nhiệm ngẩn ra, ngây thơ vô tội.
Tống ảnh đế nhìn trần nhà: "Tôi đang nghĩ, chẳng mấy chốc cậu sẽ có càng ngày càng nhiều fan, chung quy phải đặt tên cho fan mình."
Lạc Miểu đăm chiêu nói: "A... Lấy tên gì được đây?"
Tống ảnh đế nghĩ cũng không nghĩ trực tiếp hô một danh từ: "Vũng nước."
Bị ghét bỏ...
Tuy rằng cậu tên "Lạc Miểu", có nhiều nguyên tố nước trong tên cậu, nhưng cái tên anh Trạch đặt cũng quá tùy ý!
Tống Thịnh Trạch sâu xa nói: "Fan tôi là "Đầm lầy", fan cậu là "Vũng nước", vừa nghe cũng rất hợp, vừa nhìn chính là một nhà."
Bỗng nhiên chẳng giống ghét bỏ nữa!
Vũng nước vũng nước... thực ra cũng thật dễ nghe!
Đầm lầy và vũng nước, nghe rất xứng đôi! Anh Trạch thật sự là học bá!!
Lạc Tiểu Miểu thầm nghĩ, lại nghe Tống Thịnh Trạch lẩm bẩm nói: "Phải để những người hâm mộ làm làm rõ ai và ai mới là CP chính quy, nước gừng đường nâu là cái gì, đi chết đi!"
Quả nhiên anh Trạch đã nhìn thấy những bình luận kỳ cục trên weibo, tâm trạng mới không tốt...
"Nhưng mà, anh Trạch, làm sao anh biết em lập tức sẽ có rất nhiều fan?" Lạc Miểu rất khó hiểu.
Trước đó cậu chỉ tham gia lồng tiếng cho phim "Sơn Hà Quy", mới vừa rồi trong bộ phim này cũng chỉ là một vai khách mời nhỏ, xem như có một hai câu lời thoại mà thôi, hơn nữa hai bộ phim đều chưa công chiếu, lấy đâu ra khả năng đột nhiên nhô ra rất nhiều fan.
Tống ảnh đế ngồi thẳng lưng trên ghế sô pha, một giây biến thân thành Tống lão đại: "Tôi dùng chức vị tổng tài của truyền thông Tinh Dập nói cho cậu biết, Lạc Tiểu Miểu, tôi quyết định cho cậu ra mắt C vị, không cho từ chối!"
Danh sách chương