Nắng sớm lấp ló, Úy Văn Tâm rúc vào góc tường, trên người đắp cái chăn mỏng, hít hà ngủ sâu.

Quả cầu thỏ rúc bên cổ áo hắn ta, tai dài gấp gọn thành một cái ổ nhỏ, cũng hít hà ngủ sâu.
Người nằm trên cái giường duy nhất trong phòng, Quý Ỷ Nguy bị hệ thống 2333 gào tỉnh.
【 Rời giường đê.


Trong thế giới nhiệm vụ, Quý Ỷ Nguy không hề ham ngủ nướng, biểu hiện mình muốn ngủ nướng là để làm nũng.

Ngay khi tiếng Tam Tam vang lên, anh liền mở mắt.
Quý Ỷ Nguy ngồi dậy nhìn Úy Văn Tâm và quả cầu thỏ, ánh mắt xanh lét của anh lại hiện lên.
Sau khi trở về, anh nhất định…
Gỡ thấu kính màu xanh lục không tồn tại xuống, Quý Ỷ Nguy híp mắt nhìn nắng sớm ngoài cửa sổ, thần thái lười biếng.

Tối hôm qua giết sướng hết cả người, thi thể người cá chồng chất như núi, giết đến cuối đã không còn người cá đuổi anh, mà là anh đuổi người cá.
Những thi thể đó khỏi cần dọn, tối hôm qua anh phát hiện người cá sẽ ăn thi thể của đồng bọn, đúng là một chức năng lọc xác chất lượng.

Còn việc nhiều thi thể như thế sao mà ăn hết, người cá có ăn no đến căng chết hay không, không nằm trong sự suy xét của anh.
Ký chủ thâm niên mạnh mẽ thường đi trên mũi dao tất nhiên khác người bình thường.

Tối hôm qua không chỉ có anh đi đêm, những người khác cũng đi, chắc bây giờ sắp tới cửa báo cáo thành quả.
Quý Ỷ Nguy không biết mấy quan niệm mê tín anh từ đâu ra, chỉ làm có vài việc mà họ đã tôn sùng anh như thủ lĩnh, vừa sợ hãi vừa ỷ lại, vừa mâu thuẫn vừa vâng mệnh.
Chắc là nhờ ơn Tam Tam?

Anh nhớ duyên mèo của Tam Tam rất tốt, nhân duyên của anh cũng được hưởng sái, đúng, nhờ Tam Tam.
Những người khác: “…”
Nhân duyên của Quý Ỷ Nguy khó mà nói, nhưng lòng tự tin của anh luôn cao chót vót.
Quý Ỷ Nguy muốn ăn sáng.

Anh rửa mặt đơn giản, nhàn nhã mở giao diện hệ thống thương thành.

Thức ăn nước uống ở【 Đại Hồ Chi Thanh 】tốt nhất đừng đụng vào, tối hôm qua uống canh cá vì muốn nạp mình vào phạm vi kẻ địch của cá lớn thôi, tiện cho việc thu hoạch thông tin.
Tam Tam đã chuẩn bị cho anh bữa sáng thơm ngon đặt trên trang nhất thương thành, cạnh bữa sáng còn có một icon quả cầu mèo mini múa may gậy huỳnh quang, ý bảo đây là vật phẩm cực kỳ đề cử.
Thương thành hệ thống là công năng thần kỳ nhất của nhóm quả cầu mèo.

Thông qua thương thành, các hệ thống có thể vượt qua ranh giới thế giới, giao đồ ăn, vũ khí, thậm chí là kỹ năng linh tinh cho ký chủ, ký chủ chỉ cần trả ít tích điểm là được xài.
Bữa sáng khá phong phú, một phần thịt xông khói chiên phô mai trứng, một xiên lúc lắc nướng, một ly cà phê latte vẽ hình đầu mèo, kèm một đĩa salad hoa quả.

Dán nhãn thân quen “Thủ công Tam Tam”, trên dán nhãn còn được in lớp hoa văn bóng loáng hàng không bán, thu thập đủ năm nhãn có thể đổi một phần bữa sáng miễn phí, nhãn sẽ không thu về.
Đúng là hàng xịn! In hoa văn dập không xuất bản lên là thấy chất lượng liền!
Hệ thống 2333 ngồi trong gian ô vuông hút gói bổ sung bữa sáng, vui vẻ nói.
【 Tối hôm qua giải quyết tổng cộng 74 người cá, cũng thu gom được ít vảy.


【 Mức độ thăm dò bản đồ từ 15% tăng lên 36%… Quá giỏi! Đãi anh ăn bữa sáng!】
Bữa sáng là hệ thống 2333 đã nấu từ trước khi xuất phát, các hệ thống gọi là dự trù.

Thực phẩm có thể nhập hàng trực tiếp từ thương thành hệ thống, nhưng tiền phí tổn quá cao, hơn nữa các hệ thống kiên quyết không để nhà tư bản hiểm độc thu lời nhiều, đa số chỉ mua nguyên vật liệu, sau đó tự tay nấu… đuôi nấu.
Mỗi lần chạy nhiệm vụ, các quả cầu mèo đều chuẩn bị rất nhiều phần cơm, phòng trường hợp không thể ăn đồ ăn trong thế giới, tiện thể kiếm thêm tiền.
【 Quý Ỷ Nguy, mau mua đi.


Hệ thống 2333 thúc giục, Quý Ỷ Nguy lắc đầu cười.
“Bữa sáng Tam Tam đương nhiên rất tốt, cơ mà không được hoàn mỹ…”
Ngón tay Quý Ỷ Nguy gõ rõ định giá bữa sáng, mỗi loại chỉ có một điểm, rõ ràng là muốn mời anh ăn sáng miễn phí, anh không chịu thuận theo đâu.
“Một tích điểm, đối với ký chủ thâm niên như tôi mà nói quá mất mặt, ít nhất phải 500 tích điểm.”
Hành động quen thuộc.
Cò kè mặc cả ngược!
【 500 sao được! Quá mắc! 】
Hệ thống 2333 trong gian ô vuông nhảy dựng, ý đồ kéo giá thấp xuống, Quý Ỷ Nguy không thèm chớp mắt.
【 800.


Hệ thống 2333 hít hà một hơi, không dám trả giá nữa, vội vàng sửa nguyên set thành 500 tích điểm.

Quý Ỷ Nguy mỹ mãn dùng bữa sáng, thưởng thức bữa sáng được trang trí xinh đẹp.
Úy Văn Tâm đêm qua bị canh cá tra tấn nhúc nhích cánh mũi, từ từ tỉnh dậy.

Khắp phòng đều là mùi bữa sáng, hắn ta nhìn Quý Ỷ Nguy ăn sáng, nuốt nước miếng.
“Thỏ ơi, bữa sáng chúng ta đâu?”
Thỏ nứt nửa thân, lấy cho mình một gói bổ sung vị mì gói, rồi móc ra hai hộp mì ăn liền cho Úy Văn Tâm, đổ vào chút nước sôi.
Chênh lệch quá lớn, Úy Văn Tâm rơi lệ.

Trước đây hắn ta chạy nhiệm vụ toàn ăn uống qua loa, dù sao công lược xong liền về nhà, nhưng mà người so người sẽ tức chết.

Có Quý Ỷ Nguy ở đây, tự dưng hắn ta thèm ăn gần chết.
Người bị thèm chết không chỉ có mình hắn ta.

Có tiếng gõ cửa nhẹ truyền đến, sau khi được cho phép, Thịnh Tụng Thời đi vào.

Hắn thấy bữa sáng của Quý Ỷ Nguy, nheo mắt, do dự một chút, hỏi 1001 trong đầu.
“1001, bữa sáng cũng có thể chuẩn bị sẵn như vậy hả?”
Trước đây chưa từng gặp! Hệ thống còn có nghiệp vụ này?!
1001 thành thật gật đầu.
【 Chưa cài đặt công năng chuyên nấu nướng, bữa sáng mặc định cần 300 tích điểm trở lên.


1001 báo giá niên yết.

Nếu có thể định giá bữa sáng 300 tính điểm, nó lập tức nhập hàng từ quả cầu khác biết nấu ăn, hai đứa thu tiền cười ha hả.
Vì Quý Ỷ Nguy mà trở nên bần cùng, Thịnh Tụng Thời: “…”
Tạm thời không hưởng nổi sinh hoạt xa hoa như vậy.
Xét đến cùng, việc chuẩn bị sẵn quá tôn công tốn sức.

Nội vụ phân tích thế giới đã chiếm gần hết tinh lực của các hệ thống, tinh lực còn lại thì phải xử lý những yêu cầu khác của ký chủ.
Hiếm hệ thống nào tự nguyện vì ký chủ làm nhiều như vậy, tiền đề là Quý Ỷ Nguy đối xử với cậu rất tốt, tiêu tích điểm càng không chút tiếc rẻ.
1001 không oán hận gì, nó chỉ cảm thán, hệ thống quả nhiên là gương soi ký chủ, nó chiếu theo bộ dáng Thịnh Tụng Thời, bản thân trở nên lạnh nhạt rất nhiều.

Nếu không phải chơi chung với đám Tam Tam, mỗi ngày cãi nhau ầm ĩ, chỉ sợ nó sẽ càng thêm lạnh nhạt.

Thịnh Tụng Thời đòi hỏi gì từ nó chứ?
Cầu nhân đắc nhân thôi.
Ép bản thân không nhìn Quý Ỷ Nguy ăn bữa sáng thơm ngon, nhóm ký chủ cần cù nào được hưởng thụ bữa sáng nhàn hạ thoải mái như Quý Ỷ Nguy, sáng sớm liền lu bu công việc.
“Hiện Nguyệt Xuất tìm thôn dân hỏi thăm, Hỉ Bi mang Giang Trạc đi giám thị thôn dân.” Thịnh Tụng Thời chủ động nói, “Tối hôm qua sau khi thanh âm ngoài cửa biến mất, chúng tôi cũng ra cửa, nhưng không có đi xa, chỉ đi dạo vòng quanh trong thôn.”
Bọn họ phát hiện một chút sự tình, ví dụ như ban đêm ngoài vài người cá du đãng trong thôn, còn có ít rắn.

Trước nửa đêm toàn người cá, sau nửa đêm toàn rắn.

Người cá còn đỡ, phí chút sức là có thể giải quyết, rắn thì tà môn hơn, chúng nó đuổi theo tấn công người cá, độ cứng thì kinh người, gần như đánh không lại, Chu Nguyệt Xuất phải dùng thuốc bột dẫn rắn đi chỗ khác.
Cho nên nửa đêm về sáng bọn họ đều yên ổn ở trong phòng, Quý Ỷ Nguy lại trắng đêm chưa về.
Bọn họ còn lẻn vào mấy hộ gia đình điều tra, phát hiện canh cá đúng là món chính của thôn dân, nhưng thôn dân ăn cơm uống canh cá kèm thêm rong rêu, trên bàn cơm bọn họ thì không có rong rêu.
“Chúng tôi nghi trong canh cá có vật dẫn gì đó, mà rong rêu có thể ức chế vật chất này.

Các thôn dân coi chúng ta là tế phẩm, muốn chúng ta uống canh cá, hoặc chính xác là vật chất trong canh cá càng nhiều càng tốt.”
Cho nên tối hôm qua mới có thể nhẫn nại cho bọn họ thêm canh cá, mãi đến khi nhịn không nổi mới thôi.
Thịnh Tụng Thời lấy một thứ từ túi tiền, giao cho Quý Ỷ Nguy.
“Thứ này tìm thấy tại nhà thôn trưởng.”
Thịnh Tụng Thời cầm trong tay, là một bùa hộ mệnh hình tròn xưa cũ, hai sườn hình vây cá, có vẻ liên quan đến người cá.

Úy Văn Tâm còn ở trong phòng, Thịnh Tụng Thời không nói chi tiết về việc tìm điểm liên kết thế giới, chỉ mập mờ nói:

“Mặt khác… Còn chưa tìm được.”
Hắn giao bùa hộ mệnh cho Quý Ỷ Nguy.

Thứ này được cung phụng trong nhà thôn trưởng, trong thôn phát hiện mất đồ, khẳng định sẽ lục tìm tứ phía, không có nơi nào an toàn hơn Quý Ỷ Nguy.

Hắn cũng tin Quý Ỷ Nguy có thể nghiên cứu ra tác dụng thứ này.
Quý Ỷ Nguy lại cười nhạt.
“Thật sự coi tôi là thủ lĩnh?”
Thịnh Tụng Thời hơi cứng đờ, chính hắn cũng không biết mình nghĩ thế nào, nhưng làm đồng đội Quý Ỷ Nguy, đúng là bọn họ có cảm giác an toàn cực kỳ.
Quý Ỷ Nguy không nói nữa, anh không nhận bùa hộ mệnh, anh không cần.
“Tôi sẽ nói Tam Tam gửi cho hệ thống các anh bản đồ.

Ba địa điểm, tìm cơ hội mà đào, đào được đồ mặc kệ là cái gì, đều gom hết lại rồi đưa cho tôi.”
Một ngày mới chính thức bắt đầu, bọn họ đều được hệ thống nhắc nhở.
【 Thời gian đến nghi thức, còn năm ngày.


Tiếng dập cửa ầm ĩ vang lên, giọng bà lão già nua truyền đến.
“Khách quý, đến giờ ăn cơm sáng rồi, hôm nay con trai tôi sẽ dẫn các người đến hồ.”
Đại khái do chưa phát hiện vật phẩm quan trọng bị mất trộm, thanh âm bà lão vẫn bình thường, đến khi phát hiện chỉ sợ sẽ đại náo một hồi, đến lúc đó bọn họ hành động có lẽ sẽ bị bó buộc.
Quý Ỷ Nguy hiện ý cười không rõ bên môi.
“Tế phẩm đáng thương…”
Thịnh Tụng Thời cho rằng anh đang chỉ bọn họ hướng công lược, vì thế thấp giọng.
“Khi nào tìm được đồ, dọn sạch nhiệm vụ nhánh, chúng ta liền phá hỏng nghi thức, ép BOSS cuối hiện thân.”
Đây là ý định của bọn họ.

Đại Hồ là thế giới hiến tế, BOSS cuối tay nhuốm đầy máu, cướp đoạt sinh mệnh người tha hương, hẳn là nên diệt.

Hắn nói như vậy, Úy Văn Tâm lại hơi hơi mím môi, cảm thấy không đúng lắm.
Hắn ta đã có tư liệu thế giới【 Đại Hồ Chi Thanh 】từ chỗ hệ thống.

Tối hôm qua thì thấy cá lớn trên trời, âm thanh cá lớn bi thương kêu vang đã khiến hắn ta ấn tượng sâu sắc, có lẽ nghi thức có ẩn tình khác.
Nhưng đây là thế giới công lược của người khác, hắn ta không dám nói cái gì, may mà Quý Ỷ Nguy đủ tỉnh.
“Tại sao muốn phá hỏng nghi thức?”
Quý Ỷ Nguy hỏi ngược lại, Thịnh Tụng Thời sửng sốt một chút, nghe Quý Ỷ Nguy nói.
“Vẫn làm.”
Anh cười nói:
“Còn phải làm thật là long trọng.”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện