Mẹ Nhã Thi nghe đến giận tới mức đánh mất luôn vẻ thanh tao thường thấy, bà trừng mắt nhìn Hạ Chi Quang, tức giận quát: “Đúng là vô dụng, con gái ông sắp trở thành bà chủ ML, ông lại không mua được cổ phần từ bọn họ là sao?”
Hạ Chi Quang chưa từng nghĩ Hạ Nhiên Y sẽ lấy Giang Dụ Thần, điều đó đồng nghĩa với việc mẹ con Vương Tư Tuệ đều được hưởng lợi từ nhà họ Giang, mỗi ngày ăn sung mặc sướng không cần lo nghĩ, còn ông ta phải chịu cảnh bị xem thường vì không làm được gì.

Khó trách lúc Hạ Chi Quang gặp lại Hạ Nhiên Y lại bị cô lạnh lùng xua đuổi, nhưng nếu năm xưa ông ta không bỏ đi thì lấy đâu cho cô và Vương Tư Tuệ có lý do được bước vào gia đình giàu có đó?
Nghĩ tới mẹ con Vương Tư Tuệ được hưởng vinh hoa phú quý lại bỏ quên Hạ Chi Quang, ông ta không cam tâm để bản thân bị thiệt thòi, ít ra ông ta có công tạo ra Hạ Nhiên Y, vậy ông ta nhất định phải được báo ơn.

Tại quán cafe nhỏ gần trường cấp ba, Lương Nam đến nơi liền đi thẳng tới chỗ Tô Hiểu đang đợi, gọi một ly cafe đen rồi nhanh chóng nói vào trọng tâm chính của cuộc hẹn.


“Thầy có biết Nhiên Y sắp kết hôn với Giang Dụ Thần không?”
Đôi mày Tô Tiểu cau chặt lại, không tin vào những gì vừa nghe thấy: “Cậu nói thật?”
“Phải, hôn lễ chính thức diễn ra vào đầu tháng chín, từ đây đến đó còn hai tuần, chúng ta vẫn kịp để dừng chuyện này lại”
Tô Hiểu không rõ mục đích của Lương Nam, đúng là trong lòng anh chuyện Hạ Nhiên Y kết hôn với Giang Dụ Thần vô cùng kinh ngạc nhưng anh và Lương Nam không thân thiết, anh ta lại muốn cùng anh phá hôn lễ.

Lương Nam thong thả uống một ngụm cafe, cười nham hiểm tiếp lời: “Nói cho dễ hiểu một chút nhé, chuyện em gái thầy bị phát tán ngay trong lễ cưới, Giang Dụ Thần lại không hề suy sụp ngược lại còn thu mua công ty nhà thầy, điều này chứng tỏ điều gì? Anh ta là người đứng sau việc em gái thầy bị phát clip nóng”
Ngừng vài giây, Lương Nam tiếp tục tẩy não Tô Hiểu: “Mới có một năm mà Giang Dụ Thần đã tính đến chuyện kết hôn với Nhiên Y, chứng tỏ cô ấy cũng có thể là nạn nhân dưới tay anh ta.

Theo tôi biết cô ấy từng là học trò của thầy, thầy lại là anh trai của người anh ta hại, còn tôi với anh ta chỉ là mâu thuẫn cá nhân, dù vậy chúng ta có cùng mục tiêu là Giang Dụ Thần.

Lần này, tôi cùng thầy hợp tác, vừa giúp thầy trả thù thay em gái, vừa bảo vệ được Nhiên Y, lại khiến Giang Dụ Thần nhận hậu quả xứng đáng anh ta nên có”
Ấn đường Tô Hiểu chưa từng giãn ra, nghe những gì Lương Nam nói cũng rất hợp lý, trong khi Tô Tiểu Vy nửa điên nửa tỉnh thì Giang Dụ Thần thâu tóm công ty nhà anh, đã vậy còn cướp cả Hạ Nhiên Y, cũng rất có thể Hạ Nhiên Y bị Giang Dụ Thần điều khiến biến thành một Tô Tiểu Vy thứ hai.

Nghĩ rồi Tô Hiểu miễn cưỡng hỏi: “Cậu định làm thế nào?”
Trên gương mặt Lương Nam hiện lên nụ cười nguy hiểm!
Ngay buổi tối hôm đó, Nhã Thi nằm trong phòng hoài nghi khi Lương Nam gọi điện đến để nhờ cô hẹn Hạ Nhiên Y ra về chuyện Hạ Chi Quang, cô nửa tin nửa ngờ khi anh ta tự tin tuyên bố có cách giúp Hạ Chi Quang và Hạ Nhiên Y làm lành mối quan hệ, khi đó việc mua được cổ phần của ML sẽ trở nên dễ dàng.


Dù có bao nhiêu hoài nghi, nhưng nghĩ cho lợi ích của cả nhà, Nhã Thi không ngại gật đầu đồng ý, cùng là con gái, cùng một độ tuổi, cô tin Hạ Nhiên Y không phũ phàng đến mức từ chối nhận cha đẻ dù ông ta có đối xử tệ đến mức nào.

Chợt nhớ lại lời Hạ Nhiên Y từng nhắc nhở Nhã Thi về chuyện yêu sai người, đến tận lúc này tuy Lương Nam chưa từng phản bội hay làm chuyện có lỗi, nhưng linh cảm mách bảo cô có chuyện cô không biết, vả lại Hạ Nhiên Y chẳng có gì để cố ý chia rẽ khi đã có Giang Dụ Thần.

Nhã Thi càng nghĩ càng khó hiểu, nếu Lương Nam là một người tốt thì tại sao Hạ Nhiên Y lại cảnh báo cô, nếu như hai người họ thời cấp ba có tình cảm với nhau thì chỉ có một nguyên nhân khiến Hạ Nhiên Y có ác cảm với Lương Nam là anh ta lăng nhăng.

Nhã Thi mở ứng dụng mạng xã hội, nhắn tin nhờ bạn cùng lớp Hạ Nhiên Y hỏi số điện thoại, nếu như không hỏi rõ được ý ngày hôm đó, có thể đêm nay Nhã Thi sẽ thức trắng.

Mười giờ, Giang Dụ Thần tắt máy tính leo lên giường nằm đè hẳn cả cơ thể lên người Hạ Nhiên Y đang nằm sấp, ánh mắt nhanh nhẹn bắt gặp cô giấu điện thoại vào dưới gối, anh không lên tiếng hỏi, giả vờ như không thấy.


“Dụ Thần”
“Hửm?”
“Anh béo lên rồi phải không?” Hạ Nhiên Y vừa hỏi vừa nặng nhọc lật người đẩy Giang Dụ Thần xuống khỏi người mình.

Giang Dụ Thần cười lạnh một cái, đắc ý lên mặt: “Ý em đang mượn cớ khen em nuôi anh tốt chứ gì?”
Hạ Nhiên Y nghẹn lời, trong đầu đang nghĩ chuyện khác cũng chẳng còn tâm trí phản bác.




Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện