Nghe người đàn ông gọi tên, Hạ Nhiên Y kinh ngạc mở to mắt nhìn, nước mắt sợ hãi chuyển thành uất ức chảy ra không ngừng.
Da thịt lạnh toát của cô cũng có thể dần ấm lại nhưng cơ thể vẫn còn run nhẹ vì vẫn chưa hoàn toàn khôi phục bình tĩnh.
Ngón tay nam tính lướt trên gò má Hạ Nhiên Y gạt đi dòng lệ nóng hổi đang tuôn ra, Giang Dụ Thần bật cười hỏi: "Em sợ đến vậy sao?"
Hạ Nhiên Y xoay mặt đi không đáp, chỉ cần nhìn thấy mặt Giang Dụ Thần cô lại nhớ đến cảnh tượng trong đêm qua.
Nước mắt qua một lúc ngừng chảy, Hạ Nhiên Y trở về dáng vẻ vô cảm thẫn thờ, tâm mắt dừng ở một điểm vài giây mới chớp một lần.
Giang Dụ Thần cong nhẹ môi cười ẩn ý, giở chăn nằm nghiêng bên cạnh Hạ Nhiên Y rồi đắp chăn lên, anh dùng tay chống đầu nhìn thẳng vào đôi mắt vô hồn kia, cô vừa xoay đầu đi anh liền kéo giữ lại đối mặt với anh, trong giọng nói mang theo ý cười: "Nhiên Y, em vẫn chưa nói lý do em tức giận"
Vẻ thản nhiên như không của Giang Dụ Thần khiến Hạ Nhiên Y vô cùng căm ghét, cô ngồi bật dậy muốn rời khỏi nơi đây ngay lập tức.
Hạ Nhiên Y vừa khoác áo che cơ thể, sau lưng đã truyền đến giọng nói trêu đùa.
"Nhiên Y, cả đêm tôi thức trắng hầu hạ em, em vẫn chưa cảm ơn tôi"
Hạ Nhiên Y hoang mang xoay đầu nhìn Giang Dụ Thần, bảo anh ân ái chán chê với Tô Tiểu Vy mới quan tâm tới cô bên ngoài có lẽ hợp tình hơn rất nhiều.
Thấy vẻ mặt Hạ Nhiên Y không một chút tin tưởng lời anh vừa nói, Giang Dụ Thần không hề gấp gáp giải thích, thư thả khiêu khích cô: "Em không tò mò đêm qua có chuyện gì sao? Nếu có đến đây hôn tôi, tôi sẽ nói cho em biết sự thật"
Đôi mày Hạ Nhiên Y khẽ cau lại, cảm xúc phẫn nộ dâng cao đến đỉnh đầu, cô lao lên giường ôm mặt Giang Dụ Thần hôn lên môi anh thật mạnh.
Giang Dụ Thần ngỡ ngàng trước hành động của Hạ Nhiên Y, không ngờ cô đối với chuyện này lại trở nên kích động như vậy.
Anh mỉm cười hài lòng, ngồi dậy nghiêm túc đối chất: "Em nghĩ, tôi sẽ lên giường với Tô Tiểu Vy?"
"Nhưng! "
"Em còn chưa nhận ra sao?" Giang Dụ Thần ngắt lời, chỉ tay về áo của bạn anh trên ghế.
Hạ Nhiên Y nhìn chiếc áo, nghiêm túc ngẫm nghĩ chợt nhận ra một chuyện kinh hoàng hơn cô nghĩ: "Anh với bạn anh đổi nhau?"
"Phải!" Giang Dụ Thần thẳng thắn khẳng định, ánh mắt nhìn thấu tâm tư Hạ Nhiên Y, buông lời vu vơ đánh vào trọng tâm vấn đề: "Có phải em đã nghĩ là tôi nên rất đau lòng không?"
Cảm giác Giang Dụ Thần nói hoàn toàn đúng, Hạ Nhiên Y lại không đủ dũng khí thừa nhận, vẫn cố tỏ ra lạnh lùng phủ nhận: "Anh lên giường với ai là chuyện của anh, chuyện đó không liên quan đến tôi"
"Đáng tiếc thật nhỉ" Giang Dụ Thần thở dài ngao ngán, kiên trì khiến Hạ Nhiên Y phải thừa nhận: "Đêm qua tôi thấy em khóc đến ngất, tôi còn tưởng em yêu tôi rồi đấy"
Trên gương mặt Hạ Nhiên Y thoáng lên sự bối rối, không dám trực tiếp đối mắt cùng Giang Dụ Thần, trong lòng cô vẫn luôn tự lừa dối là do cô quá sợ khi trực tiếp thấy ngoài đời, không giống như anh nói.
Hạ Nhiên Y cũng không hiểu được vì sao nghe Giang Dụ Thần nói không phải là anh lên giường cùng Tô Tiểu Vy lại khiến cô rất vui sướng, nhưng cô căn bản không nhận định thật giả lời anh, là anh thì sao, không phải anh thì sao?
Giang Dụ Thần bỗng kéo Hạ Nhiên Y mặt gần sát mặt anh, giả vờ bày ra vẻ mặt nghiêm trọng kể chuyện đùa như thật: "Đêm qua đưa em về đây, người em lạnh ngắt như xác sống, tôi đã phải hy sinh thân mình để truyền hơi ấm cho em, tính ra em đang nợ tôi một ân tình"
"Đều do anh gây ra trước" Hạ Nhiên Y đẩy Giang Dụ Thần ra để ngồi thẳng dậy, trong người đang cảm thấy không thoải mái, cô đã bắt đầu những lo lắng liệu anh có mang cả cô và Tô Tiểu Vy để anh và bạn anh làm trò đùa.
"Nhiên Y, em yên tâm, ngoài em ra tôi chưa có nhu cầu lên giường cùng người khác" Giang Dụ Thần điềm nhiên cất lời, thái độ nghênh ngang kiêu ngạo: "Tôi không phải loại đàn ông dễ dãi"
Hạ Nhiên Y bất giác mím nhẹ môi nhịn cười, người đàn ông này chẳng biết đã vứt lòng tự trọng ở xó xỉnh nào lại có thể tự tin mở miệng tuyên cha những lời như thế kia.
Giang Dụ Thần ngồi thẳng lưng, thu lại dáng vẻ nghiêm túc trầm lặng nhìn Hạ Nhiên Y, đưa ra yêu cầu thỏa thuận: “Nhiên Y, chúng ta là người một thuyền rồi, trên người em tôi cũng đã cắm cờ, em phải giúp tôi thực hiện kế hoạch”
Hạ Nhiên Y khẽ thở dài bất đắc dĩ, con thuyền này cô đã leo lên, nếu không thuận theo tên thuyền trưởng Giang Dụ Thần kia sớm muộn cũng bị nhấn chìm dưới tay anh.
“Em thay đồ đi, chúng ta đi ăn” Giang Dụ Thần nhắc nhở, kèm theo một nụ cười ngọt ngào pha sự nham hiểm, nhận thấy Hạ Nhiên Y đã ngoan ngoãn thuận theo ý anh khiến tâm tình anh càng phấn khởi hơn.
Ngay khi Hạ Nhiên Y vào trong toilet, nụ cười trên môi Giang Dụ Thần tắt đi, biểu cảm trở nên lạnh lẽo, chẳng bao lâu nữa ngày anh chờ đợi cũng đến, kết hôn với Tô Tiểu Vy và lấy đi hơn ba mươi phần trăm cổ phần trong công ty nhà họ Tô, lúc đó anh sẽ cho cô ta nếm mùi đau đớn vì ngày trước đã khiến anh cùng cô gái anh yêu chia tay trong hiểu lầm.
Da thịt lạnh toát của cô cũng có thể dần ấm lại nhưng cơ thể vẫn còn run nhẹ vì vẫn chưa hoàn toàn khôi phục bình tĩnh.
Ngón tay nam tính lướt trên gò má Hạ Nhiên Y gạt đi dòng lệ nóng hổi đang tuôn ra, Giang Dụ Thần bật cười hỏi: "Em sợ đến vậy sao?"
Hạ Nhiên Y xoay mặt đi không đáp, chỉ cần nhìn thấy mặt Giang Dụ Thần cô lại nhớ đến cảnh tượng trong đêm qua.
Nước mắt qua một lúc ngừng chảy, Hạ Nhiên Y trở về dáng vẻ vô cảm thẫn thờ, tâm mắt dừng ở một điểm vài giây mới chớp một lần.
Giang Dụ Thần cong nhẹ môi cười ẩn ý, giở chăn nằm nghiêng bên cạnh Hạ Nhiên Y rồi đắp chăn lên, anh dùng tay chống đầu nhìn thẳng vào đôi mắt vô hồn kia, cô vừa xoay đầu đi anh liền kéo giữ lại đối mặt với anh, trong giọng nói mang theo ý cười: "Nhiên Y, em vẫn chưa nói lý do em tức giận"
Vẻ thản nhiên như không của Giang Dụ Thần khiến Hạ Nhiên Y vô cùng căm ghét, cô ngồi bật dậy muốn rời khỏi nơi đây ngay lập tức.
Hạ Nhiên Y vừa khoác áo che cơ thể, sau lưng đã truyền đến giọng nói trêu đùa.
"Nhiên Y, cả đêm tôi thức trắng hầu hạ em, em vẫn chưa cảm ơn tôi"
Hạ Nhiên Y hoang mang xoay đầu nhìn Giang Dụ Thần, bảo anh ân ái chán chê với Tô Tiểu Vy mới quan tâm tới cô bên ngoài có lẽ hợp tình hơn rất nhiều.
Thấy vẻ mặt Hạ Nhiên Y không một chút tin tưởng lời anh vừa nói, Giang Dụ Thần không hề gấp gáp giải thích, thư thả khiêu khích cô: "Em không tò mò đêm qua có chuyện gì sao? Nếu có đến đây hôn tôi, tôi sẽ nói cho em biết sự thật"
Đôi mày Hạ Nhiên Y khẽ cau lại, cảm xúc phẫn nộ dâng cao đến đỉnh đầu, cô lao lên giường ôm mặt Giang Dụ Thần hôn lên môi anh thật mạnh.
Giang Dụ Thần ngỡ ngàng trước hành động của Hạ Nhiên Y, không ngờ cô đối với chuyện này lại trở nên kích động như vậy.
Anh mỉm cười hài lòng, ngồi dậy nghiêm túc đối chất: "Em nghĩ, tôi sẽ lên giường với Tô Tiểu Vy?"
"Nhưng! "
"Em còn chưa nhận ra sao?" Giang Dụ Thần ngắt lời, chỉ tay về áo của bạn anh trên ghế.
Hạ Nhiên Y nhìn chiếc áo, nghiêm túc ngẫm nghĩ chợt nhận ra một chuyện kinh hoàng hơn cô nghĩ: "Anh với bạn anh đổi nhau?"
"Phải!" Giang Dụ Thần thẳng thắn khẳng định, ánh mắt nhìn thấu tâm tư Hạ Nhiên Y, buông lời vu vơ đánh vào trọng tâm vấn đề: "Có phải em đã nghĩ là tôi nên rất đau lòng không?"
Cảm giác Giang Dụ Thần nói hoàn toàn đúng, Hạ Nhiên Y lại không đủ dũng khí thừa nhận, vẫn cố tỏ ra lạnh lùng phủ nhận: "Anh lên giường với ai là chuyện của anh, chuyện đó không liên quan đến tôi"
"Đáng tiếc thật nhỉ" Giang Dụ Thần thở dài ngao ngán, kiên trì khiến Hạ Nhiên Y phải thừa nhận: "Đêm qua tôi thấy em khóc đến ngất, tôi còn tưởng em yêu tôi rồi đấy"
Trên gương mặt Hạ Nhiên Y thoáng lên sự bối rối, không dám trực tiếp đối mắt cùng Giang Dụ Thần, trong lòng cô vẫn luôn tự lừa dối là do cô quá sợ khi trực tiếp thấy ngoài đời, không giống như anh nói.
Hạ Nhiên Y cũng không hiểu được vì sao nghe Giang Dụ Thần nói không phải là anh lên giường cùng Tô Tiểu Vy lại khiến cô rất vui sướng, nhưng cô căn bản không nhận định thật giả lời anh, là anh thì sao, không phải anh thì sao?
Giang Dụ Thần bỗng kéo Hạ Nhiên Y mặt gần sát mặt anh, giả vờ bày ra vẻ mặt nghiêm trọng kể chuyện đùa như thật: "Đêm qua đưa em về đây, người em lạnh ngắt như xác sống, tôi đã phải hy sinh thân mình để truyền hơi ấm cho em, tính ra em đang nợ tôi một ân tình"
"Đều do anh gây ra trước" Hạ Nhiên Y đẩy Giang Dụ Thần ra để ngồi thẳng dậy, trong người đang cảm thấy không thoải mái, cô đã bắt đầu những lo lắng liệu anh có mang cả cô và Tô Tiểu Vy để anh và bạn anh làm trò đùa.
"Nhiên Y, em yên tâm, ngoài em ra tôi chưa có nhu cầu lên giường cùng người khác" Giang Dụ Thần điềm nhiên cất lời, thái độ nghênh ngang kiêu ngạo: "Tôi không phải loại đàn ông dễ dãi"
Hạ Nhiên Y bất giác mím nhẹ môi nhịn cười, người đàn ông này chẳng biết đã vứt lòng tự trọng ở xó xỉnh nào lại có thể tự tin mở miệng tuyên cha những lời như thế kia.
Giang Dụ Thần ngồi thẳng lưng, thu lại dáng vẻ nghiêm túc trầm lặng nhìn Hạ Nhiên Y, đưa ra yêu cầu thỏa thuận: “Nhiên Y, chúng ta là người một thuyền rồi, trên người em tôi cũng đã cắm cờ, em phải giúp tôi thực hiện kế hoạch”
Hạ Nhiên Y khẽ thở dài bất đắc dĩ, con thuyền này cô đã leo lên, nếu không thuận theo tên thuyền trưởng Giang Dụ Thần kia sớm muộn cũng bị nhấn chìm dưới tay anh.
“Em thay đồ đi, chúng ta đi ăn” Giang Dụ Thần nhắc nhở, kèm theo một nụ cười ngọt ngào pha sự nham hiểm, nhận thấy Hạ Nhiên Y đã ngoan ngoãn thuận theo ý anh khiến tâm tình anh càng phấn khởi hơn.
Ngay khi Hạ Nhiên Y vào trong toilet, nụ cười trên môi Giang Dụ Thần tắt đi, biểu cảm trở nên lạnh lẽo, chẳng bao lâu nữa ngày anh chờ đợi cũng đến, kết hôn với Tô Tiểu Vy và lấy đi hơn ba mươi phần trăm cổ phần trong công ty nhà họ Tô, lúc đó anh sẽ cho cô ta nếm mùi đau đớn vì ngày trước đã khiến anh cùng cô gái anh yêu chia tay trong hiểu lầm.
Danh sách chương