Quan sát vết thương ngay bụng, nó đang bị một vật đâm sâu vào trong, bên ngoài máu tươi chảy ra nhuộm đỏ cả tà áo.
Thứ này không gì khác mà chính là phần đuôi của Tích Dịch Vân đang nằm trong tay hắn, thật không ngờ tới được nó có thể cứng và nhọn đến thế.
Càng ngạc nhiên hơn là phần đuôi này có chứa ẩn linh khí, nó đang điên cuồng thâm nhập lấy cơ thể của hắn.
Thật không ngờ một con yêu thú cấp thấp mà cũng gian sảo đến thế, một kiếm vừa rồi chỉ chém đứt chân nó vậy mà lại không thấy phần đuôi bị thiếu đã làm hắn nổi lên nghi ngờ rồi, không ngờ lại xảy ra chuyển.
Phần đuôi này chính là bị Vân Thiên kiếm chém đứt ngay từ lúc đầu tiên, chỉ là không biết nó lại làm cách nào có thể ẩn giấu đi ngay trước mặt hắn.
Mà thế nào thì tất cả những chuyện này đã không còn quan trọng nữa rồi.
Trần Lâm muốn dẫn linh khí tới cầm máu ngay vết thương nhưng lại bị dòng linh khí đối diện xung đột, trong cơ thể hắn có hai luồng linh khí xung khắc đang điên cuồng đối chọi lẫn nhau.
Vốn dĩ hắn nhận một cú chí mạng đã khó có thể thừa nhận thì nay sự thống khổ còn nhân lên gấp bội phần.
Trong cơn đau đớn hắn cảm nhận rõ được huyết mạch hắn ba động, chính là cái cảm giác vừa rồi.
Không phải là tẩu hoả nhập ma.
Hắn xác nhận lại một lần tình trạng bản thân.
Khi huyết mạch ba động mãnh liệt cùng với một bên linh khí đang điên cuồng đối chọi với ẩn linh khí, khoảng khắc này huyết mạch và linh khí của hắn hoà lại làm một.
Khi chúng hợp lại với nhau, một cỗ cảm súc không nói thành lời bất chợt nổi lên trong lòng Trần Lâm, con mắt hắn dần chuyển sang màu đỏ, khí tức cả bản thân cũng dần thay đổi theo.
Không rõ được là khi hợp lại với nhau có lẫn theo vào ẩn linh khí hay không, nhưng trông hắn lúc này không khác một con thú dữ là mấy.
Khoảnh khắc không khống chế được chính mình, hắn nhìn vào Tích Dịch Vân trên tay trong lòng nổi lên một cỗ điên cuồng.
Trông thấy sự biển đổi của Trần Lâm làm Tích Dịch Vân trở nên hoảng sợ, cả người nó vùng vẫy tìm cách thoát ra nhưng dù có cố gắng đến thế nào cũng đều không thể toại nguyện, bất lực nó chỉ có thể kêu lên từng tiếng trong sự bất lực tột cùng.
— QUẢNG CÁO —
Dần dần tiếng kêu cũng nhỏ đi rồi im bặt, sự vùng vẫy cũng không còn.
Trên tay Trần Lâm lúc này Tích Dịch Vân đã bị teo nhỏ lại trở thành một cái xác khô, cảm giác như chỉ cần một cơn gió thổi qua cả cái xác cũng có thể tan biến thành cát bụi.
Không ai biết việc diễn ra bằng cách nào, đến cả Trần Lâm cũng không nhận thức được toàn bộ quá trình, khi hắn định thần lại thì Tích Dịch Vân đã chết đến không thể chết hơn được nữa.
Khoảnh khắc vừa rồi có thể trôi qua vài hơi thở cũng có thể trôi qua vài canh giờ không ai biết.
Trong đầu một mảng trống rỗng Trần Lâm vứt cái xác trên tay sang một bên cố gắng nhớ lại, nhưng tất cả đều rất mơ hồ, cứ như vừa rồi là một ai khác mà không phải là hắn nữa vậy.
Ánh mắt trở lại vẻ vốn có, nếu không nhầm thì vừa rồi linh khí của hắn bạo động, có lẽ là do máu của hắn và Tích Dịch Vân dung hoà với nhau tạo nên.
Toàn bộ máu của Tích Dịch Vân cũng bị chính hắn hút khô cạn, cái này không khác gì tà đạo cả.
Cảm giác khi mọi chuyện không thể theo sự sắp xếp của mình, đã vậy chính nó còn thao túng ngược lại hắn khiến cho bản thân cực kỳ khó chịu.
Vết thương trên bụng bằng một cách nào đó đã phần nào lành lại, quả thật là vô cùng thần kỳ, vết thương chí mạng thế này nếu không tĩnh dưỡng mười ngày nữa tháng thì không thể khỏi được, không ngờ chỉ do một thuật tà đạo kia nay đã rút ngắn được một đoạn thời gian.
Nhưng việc này còn không đáng ngạc nhiên bằng tu vi của hắn, tà thuật hấp thu huyết nhục vừa rồi còn khiến tu vi của hắn tiến bộ rõ rệt.
Cảnh giới luyện khí tầng năm của hắn vừa đột phá không lâu còn chưa vững chắc, thì nay đã củng cố phần nào, tốc độ này hắn đáng ra phải dành mấy ngày thời gian miệt mài tu luyện thì hiện giờ đã chạm tới.
Cái này vẫn là nhờ số máu kia là của yêu thú cấp hai sơ kỳ, nếu là yêu thú cấp một thì sẽ không đạt được hiệu quả tốt đến vậy.
Phải biết hắn đang ở trong tầng luyện khí trung kỳ, tốc độ không khác gì rùa bò cả, lượng linh khí hắn cần không phải là một con số ít, để có thể đột phá thì cần phải nhiều hơn thế này.
Trước mắt vẫn chưa biết là tà thuật này có tác dụng phụ gì không, nhưng có thể giúp cho tu vi tăng nhanh chóng thế này khiến cho hắn lập tức đỏ mắt.
“Vẫn là cần thử thêm vài lần nữa”.
Trần Lâm thầm nghĩ, cần phải xác định trước là có nguy hiểm hay không, hoăc ít nhất là phải đáng giá cho hắn mạo hiểm.
— QUẢNG CÁO —
Phải biết để chiến đấu với một yêu thú cấp hai không phải là chuyện dễ dàng gì, nhất là tại nơi này, ở đây không chỉ có mỗi mình hắn.
Vết thương ở bụng đã phần nào lành lại nhưng vẫn còn một đoạn thời gian nữa, điều tức bản thân một hồi hắn quyết định rời đi, bản thân đã chậm trễ nhiều thời gian tại đây rồi, cứ tiếp tục lưu lại đây cũng không phải là cách.
Tuy mang thương thế trong người nhưng tu vi có phần đề thăng chút ít nên hắn phần nào yên tâm hơn, mặc dù vậy sự cẩn thận của hắn không vì thế mà giảm bớt, thậm chí còn cẩn thận hơn trước rất nhiều.
Những nguy hiểm ở trong này không thể dùng hai chữ đơn giản để hình dung nữa rồi.
Tiếp tục tiến sâu yêu thú bắt gặp ngày một nhiều thêm, đã có hai con yêu thú bị hắn bỏ lại phía sau, đây cũng là nhờ vào ẩn thân thuật.
Cũng chả phải là công pháp cao mình gì mà là từ tích luỹ từ trận chiến vừa qua, nhờ Tích Dịch Vân mà hắn có cái nhìn mới về ẩn thân thuật, mặc dù không thể so với chính chủ nhưng ít nhất đã cải thiện nhiều về mặt này cho hắn.
Cái gọi là nguỵ ẩn thân thuật cùng với sự cẩn thận hắn cũng luồn sâu vào bên trong, hai con yêu thú vừa rồi chiếm giữ không ít tài nguyên nhưng Trần Lâm không còn cách nào hơn việc bỏ qua cả.
Dù không chiếm được tài nguyên bị yêu thú độc chiếm nhưng số thảo được hắn thu lượm được không phải là ít.
Qua nữa ngày thời gian hắn đã đi thêm được vài dặm.
Lúc này khí lực đã được hồi phục hoàn toàn, mặc dù thương thế vẫn còn nhưng đã không còn quá đáng ngại nữa, vẫn là nhờ linh thảo cùng linh khí dồi dào nơi đây bị hắn tận dụng luyện hoá.
Dù không thể đề thăng tu vi nhưng bổ sung thì không phải là vấn đề.
Yêu thú tiếp theo mà hắn gặp phải vậy mà là Địa Sát Lang, không phải là Địa Sát Lang mà hắn đã từng gặp mà chính là yêu thú cấp hai hàng thật giá thật.
Được biết thì Địa Sát Lang thường thủ hộ một khối Địa Sát Tinh, đây chính là tinh thể rất có giá trị.
Cũng được xem như có kinh nghiệm nên hắn cũng tự tin rất nhiều xông vào đối chiến, đối thủ là hai đầu Địa Sát Lang.
Nói là vậy nhưng dù sao vẫn là yêu thú cấp hai sơ kỳ, hắn vẫn có sự chênh lệch nhất định, trận chiến này không hề dễ dàng như trong tưởng tượng.
Phải đến khi hắn dùng chủ ý đánh vào Địa Sát Tinh tách rời hai đầu Địa Sát Lang ra thì mới giành được phần thắng.
— QUẢNG CÁO —
Một bên Dẫn Lực Thuật của hắn quấy phá phía sau, một bên thì vừa đánh vừa lùi, lại tận dụng màn sương mù thành công kéo đi một đầu Địa Sát.
Màn sương mù này dù là địa bàn của yêu thú nhưng lại là một nơi hoàn hảo cho hắn sử dụng kiếm thuật, chỉ cần một ý niệm Vân Thiên kiếm lại tự do bay lượn ẩn giấu sau màn sương mù.
Nếu không có Vân Thiên kiếm hắn đã không tự tin đi đối chiến như vậy.
Lần này tu vi của Trần Lâm tiến triển một bước dài, tu vi tầng năm hoàn toàn được cũng cố vững chắc,
Để an toàn hắn chỉ dám hấp thu từng chút một máu của Địa Sát Lang, mặc dù vậy số máu này vẫn tràn đầy hung tính của yêu thú, hắn phải khó khăn lắm mới áp chế được toàn bộ.
Nguy hiểm vẫn luôn luôn tiềm ẩn, chỉ cần lơ là thì hắn sẽ giống như trước đó với Tích Dịch Vân, không thể khống chế được bản thân mình thậm chí còn có thể hoá thành ma nhân chỉ biết tới giết chóc.
Bất kỳ con đường tắt nào cũng đều không hề dễ dàng, bằng phẳng cả.
Chắc cũng chỉ hắn mới dám nghĩ tới cách hấp thu máu yêu thú trực tiếp thế này, đổi lại một tu linh giả bất kỳ sẽ không mạo hiểm như hắn, trừ khi đó là ma linh.
Hơn bất kỳ ai khác, công phu không chế linh khí của hắn cao hơn bất kỳ ai hết, việc này không tới bởi vì hắn tài giỏi hơn người mà là do công pháp tu luyện của hắn đặc biệt.
Chính thứ này giúp cho Trần Lâm có được ngày hôm nay.
Con đường của hắn vẫn còn rất dài, đây vẫn chỉ là mở đầu cho câu chuyện về cuộc đời hắn mà thôi.
Huyễn Linh đại lục đã biến thiên một lần, chờ đợi phía trước là thêm một lần biến thiên mới, chỉ có thể mở ra thần lộ trật tự vốn được sắp đặt sẵn từ trước mới có thể thay đổi, liệu rằng ai sẽ là người mở ra con đường này.
Vẫn phải chờ Giới Tử xuất hiện..
Thứ này không gì khác mà chính là phần đuôi của Tích Dịch Vân đang nằm trong tay hắn, thật không ngờ tới được nó có thể cứng và nhọn đến thế.
Càng ngạc nhiên hơn là phần đuôi này có chứa ẩn linh khí, nó đang điên cuồng thâm nhập lấy cơ thể của hắn.
Thật không ngờ một con yêu thú cấp thấp mà cũng gian sảo đến thế, một kiếm vừa rồi chỉ chém đứt chân nó vậy mà lại không thấy phần đuôi bị thiếu đã làm hắn nổi lên nghi ngờ rồi, không ngờ lại xảy ra chuyển.
Phần đuôi này chính là bị Vân Thiên kiếm chém đứt ngay từ lúc đầu tiên, chỉ là không biết nó lại làm cách nào có thể ẩn giấu đi ngay trước mặt hắn.
Mà thế nào thì tất cả những chuyện này đã không còn quan trọng nữa rồi.
Trần Lâm muốn dẫn linh khí tới cầm máu ngay vết thương nhưng lại bị dòng linh khí đối diện xung đột, trong cơ thể hắn có hai luồng linh khí xung khắc đang điên cuồng đối chọi lẫn nhau.
Vốn dĩ hắn nhận một cú chí mạng đã khó có thể thừa nhận thì nay sự thống khổ còn nhân lên gấp bội phần.
Trong cơn đau đớn hắn cảm nhận rõ được huyết mạch hắn ba động, chính là cái cảm giác vừa rồi.
Không phải là tẩu hoả nhập ma.
Hắn xác nhận lại một lần tình trạng bản thân.
Khi huyết mạch ba động mãnh liệt cùng với một bên linh khí đang điên cuồng đối chọi với ẩn linh khí, khoảng khắc này huyết mạch và linh khí của hắn hoà lại làm một.
Khi chúng hợp lại với nhau, một cỗ cảm súc không nói thành lời bất chợt nổi lên trong lòng Trần Lâm, con mắt hắn dần chuyển sang màu đỏ, khí tức cả bản thân cũng dần thay đổi theo.
Không rõ được là khi hợp lại với nhau có lẫn theo vào ẩn linh khí hay không, nhưng trông hắn lúc này không khác một con thú dữ là mấy.
Khoảnh khắc không khống chế được chính mình, hắn nhìn vào Tích Dịch Vân trên tay trong lòng nổi lên một cỗ điên cuồng.
Trông thấy sự biển đổi của Trần Lâm làm Tích Dịch Vân trở nên hoảng sợ, cả người nó vùng vẫy tìm cách thoát ra nhưng dù có cố gắng đến thế nào cũng đều không thể toại nguyện, bất lực nó chỉ có thể kêu lên từng tiếng trong sự bất lực tột cùng.
— QUẢNG CÁO —
Dần dần tiếng kêu cũng nhỏ đi rồi im bặt, sự vùng vẫy cũng không còn.
Trên tay Trần Lâm lúc này Tích Dịch Vân đã bị teo nhỏ lại trở thành một cái xác khô, cảm giác như chỉ cần một cơn gió thổi qua cả cái xác cũng có thể tan biến thành cát bụi.
Không ai biết việc diễn ra bằng cách nào, đến cả Trần Lâm cũng không nhận thức được toàn bộ quá trình, khi hắn định thần lại thì Tích Dịch Vân đã chết đến không thể chết hơn được nữa.
Khoảnh khắc vừa rồi có thể trôi qua vài hơi thở cũng có thể trôi qua vài canh giờ không ai biết.
Trong đầu một mảng trống rỗng Trần Lâm vứt cái xác trên tay sang một bên cố gắng nhớ lại, nhưng tất cả đều rất mơ hồ, cứ như vừa rồi là một ai khác mà không phải là hắn nữa vậy.
Ánh mắt trở lại vẻ vốn có, nếu không nhầm thì vừa rồi linh khí của hắn bạo động, có lẽ là do máu của hắn và Tích Dịch Vân dung hoà với nhau tạo nên.
Toàn bộ máu của Tích Dịch Vân cũng bị chính hắn hút khô cạn, cái này không khác gì tà đạo cả.
Cảm giác khi mọi chuyện không thể theo sự sắp xếp của mình, đã vậy chính nó còn thao túng ngược lại hắn khiến cho bản thân cực kỳ khó chịu.
Vết thương trên bụng bằng một cách nào đó đã phần nào lành lại, quả thật là vô cùng thần kỳ, vết thương chí mạng thế này nếu không tĩnh dưỡng mười ngày nữa tháng thì không thể khỏi được, không ngờ chỉ do một thuật tà đạo kia nay đã rút ngắn được một đoạn thời gian.
Nhưng việc này còn không đáng ngạc nhiên bằng tu vi của hắn, tà thuật hấp thu huyết nhục vừa rồi còn khiến tu vi của hắn tiến bộ rõ rệt.
Cảnh giới luyện khí tầng năm của hắn vừa đột phá không lâu còn chưa vững chắc, thì nay đã củng cố phần nào, tốc độ này hắn đáng ra phải dành mấy ngày thời gian miệt mài tu luyện thì hiện giờ đã chạm tới.
Cái này vẫn là nhờ số máu kia là của yêu thú cấp hai sơ kỳ, nếu là yêu thú cấp một thì sẽ không đạt được hiệu quả tốt đến vậy.
Phải biết hắn đang ở trong tầng luyện khí trung kỳ, tốc độ không khác gì rùa bò cả, lượng linh khí hắn cần không phải là một con số ít, để có thể đột phá thì cần phải nhiều hơn thế này.
Trước mắt vẫn chưa biết là tà thuật này có tác dụng phụ gì không, nhưng có thể giúp cho tu vi tăng nhanh chóng thế này khiến cho hắn lập tức đỏ mắt.
“Vẫn là cần thử thêm vài lần nữa”.
Trần Lâm thầm nghĩ, cần phải xác định trước là có nguy hiểm hay không, hoăc ít nhất là phải đáng giá cho hắn mạo hiểm.
— QUẢNG CÁO —
Phải biết để chiến đấu với một yêu thú cấp hai không phải là chuyện dễ dàng gì, nhất là tại nơi này, ở đây không chỉ có mỗi mình hắn.
Vết thương ở bụng đã phần nào lành lại nhưng vẫn còn một đoạn thời gian nữa, điều tức bản thân một hồi hắn quyết định rời đi, bản thân đã chậm trễ nhiều thời gian tại đây rồi, cứ tiếp tục lưu lại đây cũng không phải là cách.
Tuy mang thương thế trong người nhưng tu vi có phần đề thăng chút ít nên hắn phần nào yên tâm hơn, mặc dù vậy sự cẩn thận của hắn không vì thế mà giảm bớt, thậm chí còn cẩn thận hơn trước rất nhiều.
Những nguy hiểm ở trong này không thể dùng hai chữ đơn giản để hình dung nữa rồi.
Tiếp tục tiến sâu yêu thú bắt gặp ngày một nhiều thêm, đã có hai con yêu thú bị hắn bỏ lại phía sau, đây cũng là nhờ vào ẩn thân thuật.
Cũng chả phải là công pháp cao mình gì mà là từ tích luỹ từ trận chiến vừa qua, nhờ Tích Dịch Vân mà hắn có cái nhìn mới về ẩn thân thuật, mặc dù không thể so với chính chủ nhưng ít nhất đã cải thiện nhiều về mặt này cho hắn.
Cái gọi là nguỵ ẩn thân thuật cùng với sự cẩn thận hắn cũng luồn sâu vào bên trong, hai con yêu thú vừa rồi chiếm giữ không ít tài nguyên nhưng Trần Lâm không còn cách nào hơn việc bỏ qua cả.
Dù không chiếm được tài nguyên bị yêu thú độc chiếm nhưng số thảo được hắn thu lượm được không phải là ít.
Qua nữa ngày thời gian hắn đã đi thêm được vài dặm.
Lúc này khí lực đã được hồi phục hoàn toàn, mặc dù thương thế vẫn còn nhưng đã không còn quá đáng ngại nữa, vẫn là nhờ linh thảo cùng linh khí dồi dào nơi đây bị hắn tận dụng luyện hoá.
Dù không thể đề thăng tu vi nhưng bổ sung thì không phải là vấn đề.
Yêu thú tiếp theo mà hắn gặp phải vậy mà là Địa Sát Lang, không phải là Địa Sát Lang mà hắn đã từng gặp mà chính là yêu thú cấp hai hàng thật giá thật.
Được biết thì Địa Sát Lang thường thủ hộ một khối Địa Sát Tinh, đây chính là tinh thể rất có giá trị.
Cũng được xem như có kinh nghiệm nên hắn cũng tự tin rất nhiều xông vào đối chiến, đối thủ là hai đầu Địa Sát Lang.
Nói là vậy nhưng dù sao vẫn là yêu thú cấp hai sơ kỳ, hắn vẫn có sự chênh lệch nhất định, trận chiến này không hề dễ dàng như trong tưởng tượng.
Phải đến khi hắn dùng chủ ý đánh vào Địa Sát Tinh tách rời hai đầu Địa Sát Lang ra thì mới giành được phần thắng.
— QUẢNG CÁO —
Một bên Dẫn Lực Thuật của hắn quấy phá phía sau, một bên thì vừa đánh vừa lùi, lại tận dụng màn sương mù thành công kéo đi một đầu Địa Sát.
Màn sương mù này dù là địa bàn của yêu thú nhưng lại là một nơi hoàn hảo cho hắn sử dụng kiếm thuật, chỉ cần một ý niệm Vân Thiên kiếm lại tự do bay lượn ẩn giấu sau màn sương mù.
Nếu không có Vân Thiên kiếm hắn đã không tự tin đi đối chiến như vậy.
Lần này tu vi của Trần Lâm tiến triển một bước dài, tu vi tầng năm hoàn toàn được cũng cố vững chắc,
Để an toàn hắn chỉ dám hấp thu từng chút một máu của Địa Sát Lang, mặc dù vậy số máu này vẫn tràn đầy hung tính của yêu thú, hắn phải khó khăn lắm mới áp chế được toàn bộ.
Nguy hiểm vẫn luôn luôn tiềm ẩn, chỉ cần lơ là thì hắn sẽ giống như trước đó với Tích Dịch Vân, không thể khống chế được bản thân mình thậm chí còn có thể hoá thành ma nhân chỉ biết tới giết chóc.
Bất kỳ con đường tắt nào cũng đều không hề dễ dàng, bằng phẳng cả.
Chắc cũng chỉ hắn mới dám nghĩ tới cách hấp thu máu yêu thú trực tiếp thế này, đổi lại một tu linh giả bất kỳ sẽ không mạo hiểm như hắn, trừ khi đó là ma linh.
Hơn bất kỳ ai khác, công phu không chế linh khí của hắn cao hơn bất kỳ ai hết, việc này không tới bởi vì hắn tài giỏi hơn người mà là do công pháp tu luyện của hắn đặc biệt.
Chính thứ này giúp cho Trần Lâm có được ngày hôm nay.
Con đường của hắn vẫn còn rất dài, đây vẫn chỉ là mở đầu cho câu chuyện về cuộc đời hắn mà thôi.
Huyễn Linh đại lục đã biến thiên một lần, chờ đợi phía trước là thêm một lần biến thiên mới, chỉ có thể mở ra thần lộ trật tự vốn được sắp đặt sẵn từ trước mới có thể thay đổi, liệu rằng ai sẽ là người mở ra con đường này.
Vẫn phải chờ Giới Tử xuất hiện..
Danh sách chương