Cho đến mười một giờ khuya, Cố Vi Vi cuối cùng đã làm xong bài tập.

Sau khi Phó Hàn Tranh kiểm tra qua, anh nhìn đồng hồ.

"Muộn rồi, mau đi ngủ đi."

Cố Vi Vi nhìn đống tài liệu trên bàn, "Anh.. anh còn phải làm thêm giờ sao?"

Phó Hàn Tranh gật đầu, "Ừ, có chút tài liệu quan trọng cần xử lý."

Cố Vi Vi thu dọn đồ đạc và rời khỏi phòng làm việc. Trở về phòng đặt đồ đạc xuống, sau đó đi xuống phòng bếp rót hai ly trà đỏ.

Một ly đưa cho Phó Thời Khâm trong phòng khách đang xem tài liệu, một ly đưa cho Phó Hàn Tranh trong phòng làm việc.

"Cảm ơn anh đã giúp tôi làm bài tập tối nay."

Phó Hàn Tranh nhấp một ngụm trà đỏ rực rỡ, trà uống vào miệng vừa thơm vừa ấm áp, khóe môi anh nhếch lên một vòng cung tâm trạng cũng trở nên vui vẻ.

"Cảm ơn em về ly trà, em về nghỉ sớm một chút."

Việc dạy kèm khiến anh thấy vui vẻ, hôm sau Phó Hàn Tranh cũng đi làm về sớm hơn.

Kết quả là đến giờ ăn tối, nhưng Cố Vi Vi, người lẽ ra đã đi học về từ lâu, vẫn chưa thấy về nhà.

Vì vậy, anh gọi điện thoai cho cô.

"Còn chưa tan học sao?"

Đầu dây bên kia, Cố Vi Vi hạ giọng, "Tôi đã đăng ký một lớp luyện thi toán, nên giờ vẫn đang trong lớp. Tôi sẽ về trễ một chút."

Phó Hàn Tranh trầm ngâm một lúc, "Được rồi, em tiếp tục học đi."

Nhưng khi kết thúc cuộc gọi sắc mặt anh bỗng nhiên tối sầm. Anh dạy cô ấy chưa đủ sao?

Cô ấy.. lại chạy đến trường luyện thi toán.

Cố Vi Vi học xong lớp luyện thi, trở lại chung cư Cẩm Tú lúc này đã gần chín giờ tối.

"Lớp luyện thi như thế nào?" Phó Hàn Tranh thờ ơ hỏi một câu.

Cố Vi Vi chán nản thở dài, "Vốn dĩ giáo viên giảng rất hay, nhưng khi lớp học sắp kết thúc, giáo viên đột nhiên nói rằng do có chuyện gia đình nên lớp luyện thi sẽ đóng cửa, học phí của tôi đều được trả lại hết."

Phó Hàn Tranh nhướng mày, "Vậy làm sao bây giờ?"

Cố Vi Vi thở dài than thở, "Ngày mai đi đến các lớp khác xem sao, còn rất nhiều lớp luyện thi mở ở gần đó."

Đứng một bên xem trò cười, Phó Thời Khâm nói, "Cô cứ để cho anh trai tôi dạy kèm cho cô là được, còn đi học thêm bên ngoài làm cái gì. Lớp học kèm bên ngoài, thường có nhiều rắc rối."

Cô ngày mai cũng không còn gì để mà tìm kiếm. Ngày mai, chắc rằng tất cả các lớp học toán gần trường cô học đều sẽ phải đóng cửa. "

Ai bảo sự tồn tại của họ cướp mất đi niềm vui được dạy kèm của người nào đó?

Hai giờ trước, anh đã chính mắt nhìn thấy người nào đó không biết xấu hổ gọi điện thoại, yêu cầu đóng cửa lớp luyện thi.

He he, anh ấy ngày nào cũng bảo bọn họ công tư phân minh, giờ anh trai lại không biết xấu hổ mà làm ngược lại với quan điểm của chính mình.

Cố Vi Vi lắc đầu," Không cần, việc này sẽ khiến công việc của anh ấy bị ảnh hưởng. "

" Không ảnh hưởng. "Phó Hàn Tranh nói.

Phó Thời Khâm thầm oán: Đúng, đúng, đúng, không có việc gì có thể cản trở việc anh tán gái.

Cố Vi Vi liếc nhìn gương mặt đẹp trai của Phó Hàn Tranh, đẹp trai đến mức điên đảo chúng sinh, nhưng vẫn kiên quyết từ chối.

" Tốt nhất là tôi nên đi luyện thi thì hơn, rất tiện lợi "

Một vẻ đẹp như vậy, nếu không thể ôm quá gần thì sao.

" Vậy tùy em. "Phó Hàn Tranh bình tĩnh lật xem tập tài liệu trên tay.

Đúng như dự đoán, Mộ Vi Vi đã đi tìm lớp học gần trường vào ngày hôm sau, nhưng không thể tìm thấy một lớp học toán nào.

Về đến nhà, cô nghi ngờ nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang ngồi đối diện thong thả ăn cơm.

" Các lớp học toán gần trường đều đóng cửa hoặc chuyển đi nơi khác. Có phải là anh làm không? "

Một lớp hai lớp có thể nói là trùng hợp, nhưng tất cả đều biến mất, cô dù có chậm hiểu đến đâu cũng thấy nghi ngờ.

Người xung quanh cô có thể làm điều này trong một ngày.

Ngoài anh ra, cô còn có thể nghĩ đến người nào khác đây?

Phó Hàn Tranh cười khẽ, hỏi ngược lại," Tôi lại làm một chuyện trẻ con như vậy sao?"

Phó Thời Khâm cố nhịn cười, trong lòng gầm lên: Là anh ta! Chính là gã mặt dày không biết xấu hổ này đã làm điều đó!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện