Vương Phân và Chu Lâm Na nhìn nhau, biết không thể đắc tội bà ta được, liền nói: "Đã rõ, bọn con sẽ không nói đâu mà."
"Con làm sao phải nói hộ con nha đầu kia, Vương Vệ Đông cô ta còn lên giường được, người ta nói vài lời thì có làm sao?" Lê nãi nãi thấy Chu Mỹ Cầm tự nhiên nổi giận, đi ra từ phòng bếp nói.
Lúc trước Mộ Long Thăng còn muốn đem công ty truyền cho con nha đầu kia, công ty là do con trai bà ta đổ biết bao công sức để điều hành, kết quả lại đem truyền cho cô ta.
Hiện tại, đúng là ông trời có mắt, lão già Mộ Long Thăng kia chết rồi, Mộ Dao cũng chết vì tai nạn xe, chỉ còn lại mỗi con nha đầu kia. May là khuôn mặt hồ ly tinh của cô ta còn có giá trị lợi dụng.
"Đúng đó, mẹ sao lại còn bênh Mộ Vi Vi?" Lê Hinh Nhi cũng tò mò hỏi.
Chu Mỹ Cầm vừa tức vừa hận, cắn răng nói: "Vợ của Vương Vệ Đông kia là nhân vật rất ghê gớm, sau này còn có nhiều dịp phải tiếp xúc với công ty Thiên Thịnh. Bây giờ nói ra để bà ta biết được làm hỏng hết kế hoạch, đến lúc đó ai chịu trách nhiệm? Hơn nữa, sau này Hinh Nhi còn tiến sâu vào giới điện ảnh, chuyện này mà truyền ra ngoài, bị đội chó săn bới móc ra sẽ trở thành vết nhơ không thể rửa sạch. Nhất thời được sướng cái miệng để làm gì?"
Lê nãi nãi cũng nhận ra được mức độ nghiêm trọng của vấn đề, gật đầu không ngừng, nói: "Đúng đúng đúng, chuyện này đúng là không thể nói, nói ra quả thật là phiền toái lớn."
"Mọi người đều giữ kín cái miệng của mình, đừng gây phiền toái cho cái nhà này." Giọng nói và sắc mặt Chu Mỹ Cầm nghiêm trọng cảnh cáo bọn họ.
Đêm hôm đó người lên giường với Vương Vệ Đông chính là bà ta.
Con tiện nhân Mộ Vi Vi kia còn chụp ảnh lại cảnh giường chiếu của bọn họ.
Nếu bọn họ mà ra ngoài nói lung tung, khiến Mộ Vi Vi tức giận đem mấy tấm hình đó thả ra ngoài thì bà ta liền xong đời rồi.
Cho nên trước khi bắt cô ta giao ra những tấm hình đó thì không ai được phép nói ra chuyện này.
Nếu không, bà ta đường đường là phó tổng giám đốc sẽ trở thành trò cười cho toàn công ty.
Cho dù Lê Gia Thành có tình cảm với bà ta cũng không thể chấp nhận chuyện này mà tiếp tục sống chung với bà ta.
Hơn nữa mấy năm nay vì bà chỉ sinh được hai cô con gái, không sinh được con trai cho Lê gia nên Lê nãi nãi đã không ưa bà, nếu biết chuyện này kiểu gì cũng làm loạn đòi bọn họ li hôn.
"Mọi người đều biết rồi." Vương Phân cũng vội vàng đảm bảo.
"Hinh Nhi, bộ phim điện ảnh này do con đảm nhiệm vị trí nữ chính, con nhất định phải cố gắng diễn tốt, lấy được giải Kim Phượng." Nếu không thật tốn công bà ta chịu nhục nhã như vậy để đổi lấy cơ hội này.
"Mẹ yên tâm đi." Lê Hinh Nhi ôm lấy tay bà ta, tràn ngập tự tin nói.
"Con nhất định sẽ mang được giải Kim Phượng về, đến lúc đó sẽ cùng mẹ lên nhận giải, để mẹ tận mắt nhìn thấy con cầm giải thưởng, trở thành Ảnh hậu trẻ tuổi nhất."
Người ta phải mất đến sáu, bảy năm để gây dựng hình ảnh và độ hot, còn cô chỉ mất có hai năm.
Chỉ là cô muốn chuyển từ diễn viên phim truyền hình sang phim điện ảnh cũng không dễ dàng gì.
Hiện tại có được cơ hội này đương nhiên cô không thể bỏ qua được, nhất định phải nổi tiếng mới có thể đứng vững trong giới giải trí này.
Chu Mỹ Cầm nghe con gái nói vậy, cơn buồn bực trong lòng mới trở nên nguôi bớt phần nào: "Vậy con phải chuẩn bị thật tốt. Đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên, con phải trở nên tỏa sáng."
"Vâng, chúng ta đi ăn cơm đi. Con làm món mà mẹ thích ăn nhất, lần này mẹ là người có công lớn nhất."
Chu Mỹ Cầm lúc đầu cũng không có tâm trạng ăn uống tiệc tùng gì nhưng con gái bà khó khăn lắm mới có dịp về nhà ăn cơm, bà ta đành phải theo ý cô, đi ăn cùng.
Vừa ngồi xuống, còn chưa kịp động đũa, điện thoại đã vang lên.
Trên màn hình điện thoại hiện lên: Vương Vệ Đông.
"Con làm sao phải nói hộ con nha đầu kia, Vương Vệ Đông cô ta còn lên giường được, người ta nói vài lời thì có làm sao?" Lê nãi nãi thấy Chu Mỹ Cầm tự nhiên nổi giận, đi ra từ phòng bếp nói.
Lúc trước Mộ Long Thăng còn muốn đem công ty truyền cho con nha đầu kia, công ty là do con trai bà ta đổ biết bao công sức để điều hành, kết quả lại đem truyền cho cô ta.
Hiện tại, đúng là ông trời có mắt, lão già Mộ Long Thăng kia chết rồi, Mộ Dao cũng chết vì tai nạn xe, chỉ còn lại mỗi con nha đầu kia. May là khuôn mặt hồ ly tinh của cô ta còn có giá trị lợi dụng.
"Đúng đó, mẹ sao lại còn bênh Mộ Vi Vi?" Lê Hinh Nhi cũng tò mò hỏi.
Chu Mỹ Cầm vừa tức vừa hận, cắn răng nói: "Vợ của Vương Vệ Đông kia là nhân vật rất ghê gớm, sau này còn có nhiều dịp phải tiếp xúc với công ty Thiên Thịnh. Bây giờ nói ra để bà ta biết được làm hỏng hết kế hoạch, đến lúc đó ai chịu trách nhiệm? Hơn nữa, sau này Hinh Nhi còn tiến sâu vào giới điện ảnh, chuyện này mà truyền ra ngoài, bị đội chó săn bới móc ra sẽ trở thành vết nhơ không thể rửa sạch. Nhất thời được sướng cái miệng để làm gì?"
Lê nãi nãi cũng nhận ra được mức độ nghiêm trọng của vấn đề, gật đầu không ngừng, nói: "Đúng đúng đúng, chuyện này đúng là không thể nói, nói ra quả thật là phiền toái lớn."
"Mọi người đều giữ kín cái miệng của mình, đừng gây phiền toái cho cái nhà này." Giọng nói và sắc mặt Chu Mỹ Cầm nghiêm trọng cảnh cáo bọn họ.
Đêm hôm đó người lên giường với Vương Vệ Đông chính là bà ta.
Con tiện nhân Mộ Vi Vi kia còn chụp ảnh lại cảnh giường chiếu của bọn họ.
Nếu bọn họ mà ra ngoài nói lung tung, khiến Mộ Vi Vi tức giận đem mấy tấm hình đó thả ra ngoài thì bà ta liền xong đời rồi.
Cho nên trước khi bắt cô ta giao ra những tấm hình đó thì không ai được phép nói ra chuyện này.
Nếu không, bà ta đường đường là phó tổng giám đốc sẽ trở thành trò cười cho toàn công ty.
Cho dù Lê Gia Thành có tình cảm với bà ta cũng không thể chấp nhận chuyện này mà tiếp tục sống chung với bà ta.
Hơn nữa mấy năm nay vì bà chỉ sinh được hai cô con gái, không sinh được con trai cho Lê gia nên Lê nãi nãi đã không ưa bà, nếu biết chuyện này kiểu gì cũng làm loạn đòi bọn họ li hôn.
"Mọi người đều biết rồi." Vương Phân cũng vội vàng đảm bảo.
"Hinh Nhi, bộ phim điện ảnh này do con đảm nhiệm vị trí nữ chính, con nhất định phải cố gắng diễn tốt, lấy được giải Kim Phượng." Nếu không thật tốn công bà ta chịu nhục nhã như vậy để đổi lấy cơ hội này.
"Mẹ yên tâm đi." Lê Hinh Nhi ôm lấy tay bà ta, tràn ngập tự tin nói.
"Con nhất định sẽ mang được giải Kim Phượng về, đến lúc đó sẽ cùng mẹ lên nhận giải, để mẹ tận mắt nhìn thấy con cầm giải thưởng, trở thành Ảnh hậu trẻ tuổi nhất."
Người ta phải mất đến sáu, bảy năm để gây dựng hình ảnh và độ hot, còn cô chỉ mất có hai năm.
Chỉ là cô muốn chuyển từ diễn viên phim truyền hình sang phim điện ảnh cũng không dễ dàng gì.
Hiện tại có được cơ hội này đương nhiên cô không thể bỏ qua được, nhất định phải nổi tiếng mới có thể đứng vững trong giới giải trí này.
Chu Mỹ Cầm nghe con gái nói vậy, cơn buồn bực trong lòng mới trở nên nguôi bớt phần nào: "Vậy con phải chuẩn bị thật tốt. Đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên, con phải trở nên tỏa sáng."
"Vâng, chúng ta đi ăn cơm đi. Con làm món mà mẹ thích ăn nhất, lần này mẹ là người có công lớn nhất."
Chu Mỹ Cầm lúc đầu cũng không có tâm trạng ăn uống tiệc tùng gì nhưng con gái bà khó khăn lắm mới có dịp về nhà ăn cơm, bà ta đành phải theo ý cô, đi ăn cùng.
Vừa ngồi xuống, còn chưa kịp động đũa, điện thoại đã vang lên.
Trên màn hình điện thoại hiện lên: Vương Vệ Đông.
Danh sách chương