Sáng hôm sau, Cố Vi Vi ngủ dậy cũng không dám mở cửa đi ra, yên lặng dán tai vào cửa nghe động tĩnh bên ngoài, dự định chờ Phó Hàn Tranh đi làm rồi mới ra.

Phó Hàn Tranh vẫn dậy sớm như thường ngày, chờ Từ Khiêm mang quần áo và va li đến chuẩn bị đi công tác.

Từ Khiêm nhìn người đàn ông đang ung dung ngồi uống cà phê hỏi: "Boss, không cần mời Mộ tiểu thư ra ăn cùng sao?"

Phó Hàn Tranh đưa mắt nhìn cửa phòng đang đóng chặt: "Không cần, cô ấy hiện tại cũng không muốn thấy tôi."

Từ Khiêm không thể hiểu nổi cách đối xử của Boss với phụ nữ, trước đây Mộ tiểu thư mỗi ngày đều theo đuổi anh thì anh lại thấy chán ghét cô ấy. Hiện tại cô Mộ không quấy rầy anh nữa, thì anh lại chuyển qua quấy rầy người ta. Đây là thể loại.. biến thái gì chứ.

Phó Hàn Tranh ăn sáng xong thì cũng đến giờ xuất phát.

Trên đường đi, anh vừa liếc tài liệu vừa giao phó công việc với Từ Khiêm, thỉnh thoảng lại lơ đãng nhìn ra ngoài cửa xe, nhìn thấy một tiệm bán hoa đang mở cửa.

"Dừng xe"

Từ Khiêm vội vàng dừng xe vào lề đường, quay lại hỏi: "Có chuyện gì vậy Boss?"

Phó Hàn Tranh nhìn sang tiệm hoa nói: "Muốn xin lỗi người khác thì phải chọn loại hoa gì?"

Từ Khiêm khó hiểu nhìn anh, dựa vào kinh nghiệm xin lỗi bạn gái của mình đáp: "Có thể mua hoa hồng vàng hoặc hoa bách hợp trắng đều được."

"Vậy mua hoa hồng vàng đi." Tối hôm qua anh quả thật đã dọa cô rồi.

Từ Khiêm xuống xe, đến tiệm hoa mua một bó hồng vàng, lúc quay trở lại, đã thấy Boss ngồi vào vị trí lái xe, lấy ra tấm thiệp trên bó hoa, viết ra vài dòng chữ rồng bay phượng múa rồi lại kẹp vào vị trí ban đầu.

"Cậu không cần đi theo tôi, mang bó hoa này tới chung cư đi."

Từ Khiêm đứng bên đường nhìn chiếc Rolls-Royce Phantom màu đen hòa vào dòng xe cộ, lại cúi đầu nhìn bó hoa hồng vàng trong tay, đành cam chịu bắt xe trở lại chung cư Cẩm Tú.

Haizz, đại Boss nhà hắn lần đầu tặng hoa cho một cô gái, lại giao cho hắn nhiệm vụ quan trọng như vậy đương nhiên hắn phải hoàn thành thật tốt rồi.

Tại chung cư Cẩm Tú.

Cố Vi Vi vừa nghe thấy Phó Hàn Tranh đã đi làm, lúc này mới khó khăn đẩy cái tủ chèn cửa ra đi rửa mặt, chuẩn bị đi gặp Kỷ Trình cùng Lạc Thiên Thiên.

Mới vừa thay quần áo xong, mở cửa ra đập ngay vào mắt nàng chính là Từ Khiêm đang ôm một bó hoa lớn chuẩn bị gõ cửa.

"Mộ tiểu thư, Boss bảo tôi giúp anh ấy đưa bó hoa này tới cho cô."

Cố Vi Vi nhìn lướt qua bó hoa hồng vàng, hồng vàng là loài hoa biểu đạt cho sự áy náy. Có lẽ anh tặng cô hoa vì muốn xin lỗi chuyện hôm qua đã.. cưỡng hôn cô?

Từ Khiêm đứng một hồi lâu cũng không thấy cô có ý định nhận, liền trực tiếp đặt hoa ở trên bàn.

"Mộ tiểu thư, đây là lần đầu Boss tặng hoa cho một cô gái, hi vọng cô sẽ thích."

Cố Vi Vi cũng không làm khó Từ Khiêm nữa, nhớ tới ngày hôm qua Phó Hàn Tranh có nói là phải đi công tác, không yên tâm hỏi: "Trợ lí Từ, đại Boss nhà cậu hôm nay phải đi công tác sao?"

"Đúng vậy. Mười một giờ hôm nay sẽ bay."

"Đi mấy ngày vậy?"

"Ba ngày."

Cố Vi Vi gật đầu: "Không có chuyện gì nữa, cậu có thể đi rồi."

Anh phải đi ba ngày, nghĩa là trong ba ngày này cô vẫn an toàn, nhưng cô vẫn phải nhanh chóng tìm ra một chỗ ở mới, không thể cứ ở trong hang sói này nữa.

Từ Khiêm chân trước vừa bước ra khỏi cửa, thì cô cũng chân sau cầm bó hoa xuống dưới lầu vứt vào thùng rác.

Cũng trong lúc đó, tại phòng hội nghị của tập đoàn Phó thị, Phó Thời Khâm cùng một đám quản lí cấp cao của công ty đều nhìn chằm chằm vào.. vết thương mập mờ ở khóe môi của Phó Hàn Tranh.

Phó Thời Khâm nghĩ lại, tối hôm qua anh trai hắn đưa Mộ Vi Vi về chung cư Cẩm Tú, sau đó anh cũng không trở về Thiên Thủy biệt thự. Vết thương này không nằm ở vị trí khác mà lại nằm ở môi, không cần suy nghĩ cũng biết chắc chắn là do hôn mà bị.

Lập tức tính tình thích hóng chuyện của hắn liền trỗi dậy, gửi cho Mộ Vi Vi một tin nhắn:
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện