Cố Vi Vi nhìn nơi quay phim ở xa xa phía sau, cúi đầu nhìn cô gái, "Nếu không sợ thì chúng ta đi về thôi." Khuôn mặt cô gái ửng đỏ, ngây ngốc gật đầu.


Chân Cố Vi Vi kẹp lấy bụng ngựa, thúc ngựa chạy về nơi quay phim, nhưng cẩn thận khống chế tốc độ của con ngựa, không dám chạy quá nhanh.


Kỷ Trình và nhóm fan của Phó Thời Dịch thấy cô cưỡi ngựa đuổi theo rồi cứu được người thì kích động hò reo.


Đám fan của Phó Thời Dịch nhìn Cố Vi Vi trong bộ trang phục cổ đại mang theo Mạnh Tiểu Phi cưỡi ngựa về thì còn kích động hơn cả Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên, cả nhóm người móc điện thoại ra, chụp lại cảnh hai người cưỡi ngựa về.


"Mẹ kiếp, quá đẹp trai!"


"A a a a, quả thực còn xuất sắc hơn cả một bộ phim hành động, Đường Thiếu Kỳ quá ngầu!"


"Tiểu Phi hạnh phúc thật đấy, được thiếu chủ Đường môn đẹp trai anh hùng cứu mỹ nhân!"


"Tôi cũng muốn được cùng thiếu chủ Đường môn cưỡi chung một con ngựa nữa."


Cố Vi Vi ghìm cương lại, cô nhảy xuống ngựa trước rồi mới đỡ Mạnh Tiểu Phi xuống, "Lần sau đừng làm mấy việc nguy hiểm như thế này nữa."


"Cảm ơn, tôi biết rồi." Mạnh Tiểu Phi nhìn cô, trong lòng tràn ngập những bong bóng màu hồng.


"Thiếu chủ à, cô cưỡi ngựa quá đẹp trai!"


"Thiếu chủ Đường môn âm hiểm độc ác, xuyên không cứu một thiếu nữ hiện đại gặp nạn, ôi trời ơi, lãng mạn chết mất!"


"Cảnh cứu người vừa rồi thực sự là ngầu quá đi."

Đám fan vây quanh người cô, thi nhau chụp ảnh.


Phó Thời Dịch thay đổi tạo hình mới xong đến nơi thì không thấy nhóm fan thường ngày chỉ cần thấy anh ta vừa xuất hiện liền chạy tới đâu cả.


Anh ta tìm xung quanh mới thấy họ đang vây quanh Cố Vi Vi mà không hề chú ý tới anh ta đã đến.


"Mẹ kiếp, chuyện này là sao, nhóm người này là fan giả đúng không?" Anh ta tới đây rồi mà chẳng có ai để ý tới anh ta.


Một nhân viên đạo cụ nghe vậy, cười nói, "Vừa rồi có một fan nữ của anh leo lên ngựa chụp ảnh, con ngựa nổi điên suýt nữa gây ra chuyện lớn, may mà Mộ Vi Vi phản ứng nhanh mà cưỡi ngựa đuổi theo mới kịp cứu người về."


Hoạt động thăm ban là do đoàn làm phim sắp xếp, nếu xảy ra chuyện gì thì đoàn phim cũng có trách nhiệm, cho nên vừa rồi bọn họ cũng sợ hãi không thôi, may mắn là đã cứu được người.


Cố Vi Vi bị nhóm fan vây quanh, khó khăn lắm mới chờ được trợ lý đạo diễn tới bảo cô đi dặm phấn và kiểm tra lại tạo hình để chuẩn bị quay mới có thể thoát thân.


Phó Thời Dịch cạn lời thật rồi, anh ta mở to mắt nhìn nhóm fan của bản thân bỏ mặc mình, đợi đến khi Mộ Vi Vi đến gần thì bất mãn hầm hừ nói, "Tôi nói này, cô đừng trêu chọc fan của tôi nữa được không?"


"Tôi trêu chọc fan của anh hồi nào?" Cố Vi Vi trợn mắt to lên nhìn anh ta, thực sự là hết nói nổi.


"Cô còn nói không có à?" Phó Thời Dịch chỉ nhóm fan đang đứng cách đó không xa, "Cô nhìn xem, nhóm người đó đều hận không thể gả cho cô, cô còn nói không trêu chọc sao?"


Vi Vi, "..."


Mạnh Tiểu Phi luyến tiếc nhìn Cố Vi Vi rời đi, quay đầu liền đi tìm Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên.


"Hai cô quen Mộ Vi Vi đúng không?"


"Cô ấy học ở trường nào?"


"Nhà cô ấy ở đâu?"


"Cô ấy thuộc cung gì, nhóm máu gì?"


Kỳ Trình ngây ngốc nghe cô ta hỏi, "..."


Cô ta rốt cuộc là fan của ai vậy?


Fan của Phó Thời Dịch vừa nghe liền hỏi, "Tiểu Phi, cậu muốn tạo phản à, định không làm fan của Tam Thiếu nữa sao?"


"Bây giờ chỉ có thiếu chủ Đường môn mới là chân ái của mình."


Mạnh Tiểu Phi ngây ngốc nhìn chỗ Cố Vi Vi đang đứng.


Từ khoảnh khắc cô cứu cô ta trên lưng ngựa thì trái tim của cô ta đã thuộc về cô, " Hahaha, chẳng phải cậu chỉ làm fan của nam minh tinh, không hâm mộ nữ minh tinh mà?" Bạn cô ta ngạc nhiên hỏi.


Mạnh Tiểu Phi nhìn Cố Vi Vi đang leo lên lưng ngựa chuẩn bị quay ở phía xa, ôm lấy trái tim đang đập thình thịch của bản thân, "Trước kia đều là gió thoảng mây bay, cô ấy bây giờ mới là thần tượng chân chính của mình."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện