Lâm Quý Chi phun ra một vòng khói đẹp : “Ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu,ngươi vẫn tiếp tục định làm cái bóng đèn sao ? Hay là ,ngươi đã tỉnh ngộ rồi?”.

“Bóng đèn ? Giác ngộ?”.Ta gần như nở nụ cười bớt hung hăng một chút : “Ngươi nói ta sao ? Ta thế nào lại cảm thấy nên dùng với ngươi hoặc là người phụ nữ tên là Y Lâm kia chứ ? Ngươi thấy người đàn bà kia có chỗ nào tốt , khiến nàng ta quyến rũ cha ta,hoặc có thể nói , người đàn bà kia cũng đã thềm mến cha ta , vừa vặn tìm được cơ hội mà thôi ?”.

“Ngươi cũng quá không biết suy xét rồi đấy !! ”. Lâm Quý Chi đem điếu thuốc trong tay ném mạnh xuống đất : “Ta chỉ là có lòng tốt mà thôi,ngươi thích cha ngươi là chuyện của một mình ngươi,chung quy lại không phải là hai người nguyện ý mới được sao. Là chính bản thân Hạo nhờ ta giới thiệu Y Lâm cho hắn,ngươi chẳng lẽ nghĩ ta muốn tùy tiện đem Hạo giao cho một người phụ nữ tầm thường hay sao?”.

Ta cười lạnh một tiếng, hôm nay thù giữa ta và Lâm Quý Chi cũng đến hồi kết rồi,ta cũng không cần thủ hạ lưu tình với hắn bởi vì ta không có lưu tình chút nào phản bác lại : “Đúng vậy sao ? Nguyên lai là như vậy a~”. Ta cố ý kéo dài âm điệu, sau đó không nhanh không chậm nói tiếp : “Ta còn tưởng ngươi thầm mến không có kết quả cho nên sinh đố kị với ta mới làm như vậy.Xem ra ta lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử rồi . Thật xin lỗi , tổng giám đốc Lâm ~~”.

Ta vừa nói xong mấy câu đó,mặt Lâm Quý Chi lúc trắng lúc đỏ, qua một hồi lâu hắn mới bình tĩnh trở lại ,”Ta chính là thích Hao đấy thì làm sao,nhưng không ích kỷ giống ngươi . Tất cả mọi người là đàn ông , ta không muốn kẻ khác đem ta ra như quái vật mà nhìn.Đàn ông cùng đàn ông …dù thế nào cũng không có khả năng a…”.

“Hừ !”. Đối với lời nói của hắn ta khinh thường mà quay mặt đi : “Vậy thì đã làm sao, hai người đều là đàn ông thì đã làm sao ,cái đó và ta chẳng có quan hệ gì , ta chỉ quan tâm đên một việc,đó chính là : ta yêu cha ta , hắn có yêu ta hay không thôi”.

Lâm Quý Chi giống như lập tức ngẩn người ra,nửa ngày sau mới cười khổ nói : “Đây là chỗ khác biệt giữa thiếu niên và trung niên a !! Ngươi chỉ cần dựa vào tình yêu của ngươi mà ta lại có quá nhiều chuyện lo lắng,thật sự là không công bằng a !!”.

“Chỉ là ngươi không nghĩ thế mà thôi”.

“Ta và cha ngươi là bạn học”.

“Hả ? bạn học ?”.

“Đúng ,chúng ta là bạn học từ cao trung lên tới đại học”.

“Hả ?”.

Lâm Quý Chi cười gật đầu : “Thực giật mình sao ? Thời điểm ta học cao trung đã yêu mến Hạo rồi , chỉ có điều hắn là một kẻ hết sức trì độn , ta rõ ràng ra ám hiệu không dưới mười lần,sau đó rốt cuộc cũng phải từ bỏ . Nhưng ta vẫn còn thích hắn , cho nên chúng ta mới cùng nhau học tại một trường đại học , ta vẫn ở bên cạnh hắn lặng lẽ bảo vệ hắn không thì hắn đã bị những kẻ có ý xấu làm tổn thương rồi”.

“Sau khi chúng ta tốt nghiệp đại học rồi , ta vốn muốn nhân cơ hội hướng phía hắn bày tỏ , chính là …Aizzzz…Dù sao cũng không thành công ,ngươi cũng có thể nghĩ đến,thổ lộ với Hạo là một chuyện cực kỳ khó khăn . Có đôi khi nghĩ không ra , vì cái gì lúc học tập và làm việc thì thông minh nhanh nhẹn như vậy còn những chuyện ở bên ngoài lại trì độn như vậy . Quả thực là xứng với danh hiệu ngu xuẩn”  Lâm Quý Chi không biết làm cách nào đành thả lỏng tay . “Dù sao không thành công cũng là không thành công , Sau đó …Ta muốn thừa kế gia sản còn Hạo lại đang muốn tìm việc làm, cho nên ….”.

“Cho nên là ngươi đương nhiên sẽ làm cho cha ta vào công ty của ngươi”.

“Đúng”.Lâm Quý Chi gật đầu.

“Tiểu Khải, Quý Chi, sao các ngươi chậm như vậy a , nhanh lên một chút”.

Thời điểm ta đang nghe hăng say,cha ta ở phía trước gọi chúng ta .Lâm Quý Chi trả lời ngay : “Biết rồi, Hạo , ta và Tiểu Khải tâm sự thêm lúc nữa”.

Có lẽ do cùng Lâm Quý Chi đồng bệnh tương lân , nghe xong như vậy , lòng thù địch của ta đối với Lâm Quý Chi giảm đi không ít : “Sau đó thì sao ?’.

“Sau này? Ta nhất định phải kết hôn , ta cũng không giống như ngươi hoặc Hạo , Bản thân hai người các ngươi, một  người là thông minh lớn mật , không coi luân thường đạo đức ra gì , một kẻ thì trì độn tê liệt đến không có cảm giác . Ta chỉ là một người bình thường mà thôi ,ta còn không có dũng khí vì một phần yêu đơn phương trong lòng mà dám vi phạm luân thường,nhưng khi đó ta cũng ra một quyết định”.

“Quyết định gì ?”.

Ta thực rất hứng thú nên tra hỏi đến cùng.

“Ta a , nếu ta kết hôn nhất định phải kết hôn sau cha ngươi”.

“Ngươi vẫn là chưa từ bỏ ý định?”.

“Cứ coi như là thế đi, thế nào , thời điểm đó cũng muốn có một chút hi vọng mới buông tay được a”.

Ta hiểu rõ ràng liền nở một nụ cười : “Thì ra là thế ,vậy hiện tại ngươi thì sao ?”.

“Ta muốn biết các ngươi đã phát triển đến mức độ kia chưa ? Ngươi đã ra tay với hắn chưa ?”.

“Ừm ~~ ”.Ta cân nhắc một chút rồi nghiêm túc gật đầu.

“Ta biết”.Lâm Quý Chi không nhẫn nại mà túm lấy áo ta : “Ta biết sẽ như vậy , bất quá nói đi cũng phải nói lại , là Hạo nhờ ta nên ta mới làm như vậy a, cho nên ngươi muốn trách thì trách cha ngươi ấy .Ta không muốn ngu ngốc đi thêm nữa , ta về trước đấy , muốn làm bóng đèn hay không tùy ngươi”.

Lâm Quý Chi có chút tinh thần không ổn định , hắn cáu kỉnh nói xong mấy câu đơn giản  đánh một cái chào hỏi cha ta rồi vội vàng tiêu sái bước đi . Ta đem nguyên nhân là do ta nói cho hắn biết ta cùng cha ta đã xảy ra quan hệ kia , bất quá không phải  Lâm Quý Chi đã tự mình biết rồi sao.

Ta đi theo phía sau cha ta cùng Y Lâm vừa đá cục đá trên đường,nghe hai người bọn họ nói chuyện phiếm . Cha ta nói được rất ít , phần lớn thời gian đều là Y Lâm nói,cha ta đang nghe . Ta dám cam đoan,Y Lâm nói nói như vậy nhưng cha ta nghe không được bao nhiêu, vẫn phải làm ra vẻ hứng thú với câu chuyện, thỉnh thoảng lại còn gật gật tỏ vẻ mình đang chăm chú lắng nghe,chính là đôi khi vẻ tươi cười có chút miễn cưỡng và xấu hổ.

Ta ở phía sau bọn họ ,sau đó phỏng đoán có phải thời điểm cha và mẹ ta ban đầu quen nhau cũng như vậy hay không , cũng như vậy mà lừa mẹ ta vui lòng.Có lẽ tám chin phần là do người khác dạy,chỉ dựa vào cha ta ,một người như hắn mười năm cũng không nghĩ ra cách lấy lòng một cô gái là như thế nào.

Ngày hôm nay vừa mới lập thu,cái nóng vẫn còn chưa hết , nhưng ánh nắng mặt trời cũng không còn mãnh liệt nữa ,nhất là lúc chạng vạng tối.Gió nhẹ khẽ lướt , khí hậu hợp lòng người,bên cạnh chuồn chuồn đang lướt nước , dương liễu phe phẩy trước mặt , không ít các đôi tình nhân ở bên ngoài tay nắm tay đi dạo , ta thật sự là hâm mộ bọn họ , đòng thời đau lòng hạ quyết tâm ,nếu ta sau này có thể cùng cha ta sống với nhau , cũng nhất định cùng hắn tay trong tay ra ngoài tản bộ.

“Này , ta đã mua rồi , không muốn nữa các ngươi không nên như vậy a”.

Trước mặt ta một tiếng ồn ào lớn , tập trung nhìn vào trung tâm đám ồn ào lớn đấy là cha ta cùng Y Lâm.

Hết chương 18.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện