Editor: AmiLee
Con heo rừng này chắc là thất tình đi, Kỷ Dao ở trong tiệm thú cưng An An có gặp qua không ít động vật nhỏ bởi vì đã chịu kích thích nào đó hoặc là bị người ngược đãi mà làm cho tính tình thay đổi hành vi thất thường, không đành lòng nổi lên chút đồng tình.
Hơn nữa anh chàng này đang bị mắc kẹt ở trên thân cây không thể động đậy, đối với mình không có tính uy hiếp.
Vì vậy Kỷ Dao ngồi xuống sờ sờ cổ heo rừng giống như trấn an những động vật bị thương, nhẹ giọng nói: "Này, anh có sao không?"
Làm cậu không ngờ tới được là, con heo rừng đôi mắt đỏ hoe thế nhưng dần dần có tiêu cự và khôi phục vài phần thanh tỉnh.
Một lát sau sau biến thành một chàng trai trẻ tuổi dáng người cường tráng mặt mũi bầm dập, vuốt đầu hừ hừ nói: "Tôi, tôi có chút đau đầu, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?"
Xem ra con heo rừng này cùng với con thỏ xám lớn giống nhau, đều có thể thay đổi từ hình người sang hình dạng động vật..
Kỷ Dao âm thầm giật mình, đáp: "Anh vừa rồi đột nhiên lao vào trong rừng cây, thiếu chút nữa đụng vào bà Emma, còn nhầm lẫm tôi thành Lina đuổi theo nửa ngày."
Bà Emma run rẩy từ sau ngọn núi đi tới hỏi: "Billy, hồi trưa ta thấy cháu không phải còn đang êm đẹp sao? Sao đột nhiên nổi cơn phát cuồng?"
"Vừa rồi cháu cùng Lina cãi nhau một trận, cô ấy nói muốn cùng cháu chia tay, cháu quýnh lên liền.." Billy ủ rũ cụp đuôi mà nói: "Bà Emma, rất xin lỗi, cháu vừa rồi không phải cố ý."
Bà Emma nhẹ giọng trách cứ: "Hai người các cháu có lời gì không thể từ từ nói hay sao, tại sao lại phải cãi nhau? Vừa rồi thật sự rất nguy hiểm, vạn nhất đả thương đến người thì làm sao bây giờ."
Billy cúi đầu thành thật nhận sai: "Là cháu không đúng, lần sau cháu nhất định sẽ không như vậy nữa."
Lúc này ngoài khu rừng truyền đến tiếng lộc cộc chạy vội, lại một con heo rừng hình thể khổng lồ xuất hiện, tới trước mặt liền biến thành một người đàn ông trung niên, đó là Baker cha của Billy.
Baker thấy con trai mình đứng ở nơi đó, không khỏi nghi hoặc nói: "Billy, con không có việc gì chứ? Đã tiêm qua thuốc trấn an rồi sao?"
Billy mơ màng hồ đồ mà nói: "Không có nha, vừa rồi con đụng vào thân cây đầu choáng váng, một lát sau mới tỉnh táo."
"Không sao là tốt rồi." Baker yên lòng, cho rằng con trai đánh bậy đánh bạ bị phát cuồng không thuốc mà khỏi, đợi giải thích xong ông đem Billy mắng một trận.
Bà Emma nói: "Vừa rồi cũng may đứa nhỏ tên Kỷ Dao này kịp thời đem ta đẩy ra, tự mình dẫn Billy rời đi, bằng không chỉ sợ đem bộ xương già này của ta có thể sẽ gãy mất."
Hai cha con Baker toát ra một thân mồ hôi lạnh, cùng hướng Kỷ Dao nói lời cảm ơn.
Billy lại cầu xin nói: "Kỷ Dao, anh vừa rồi sờ tôi rất thoải mái, có thể sờ tôi thêm vài cái nữa không?"
Với Kỷ Dao mà nói không thành vấn đề, Billy nguyên hình là một con heo rừng, sờ anh ta vài cái cũng như vuốt lông chó mèo vài cái.
Nhưng mà Baker lại cảm thấy con trai yêu cầu thực vô lý, không chờ Kỷ Dao đồng ý, giơ tay cho Billy một cái tát vào đầu, "Sờ cái gì! Đồ ngu ngốc này, đi đem Lina tìm trở về, để cho nó sờ mi đi!"
Kỷ Dao nhịn không được cười rộ lên.
Billy liền túng quẫn cái mặt đỏ bừng, ôm đầu ngập ngừng đáp lại.
Bà Emma lại hỏi Kỷ Dao: "Cậu bé, cháu rốt cuộc là từ đâu tới? Cháu có phải không thể biến thành thú hình hay không?"
Kỷ Dao đúng sự thật nói: "Dạ, bà nói không sai, cháu đến từ Hoa Quốc Địa Cầu, người nơi đó đều chỉ có một loại hình dạng, không thể thay đổi thành thú hình. Vốn dĩ cháu đang ở nơi làm công trong tiệm ngủ, không biết sao khi tỉnh lại đã ở nơi này?"
Hai cha con Baker nghe vậy đều rất ngạc nhiên, bà Emma cũng rất kinh ngạc, "Hoa Quốc? Chúng ta nơi này là tinh cầu Alpha thôn Thải Hồng, ta sống đã hai trăm năm, trước nay chưa từng nghe nói qua về Hoa Quốc."
Kỷ Dao cũng chưa từng nghe nói về tinh cầu Alpha, trong lòng càng thêm nặng nề, mình thực sự đã xuyên không.
Nhìn thấy cậu thần sắc buồn bực, bà Emma thiện giải nhân ý* mà không tiếp tục đề tài này nữa, chỉ nói: "Kỷ Dao, cháu là một cậu bé tốt bụng, nhìn cháu ta cảm thấy thực thân thiết, mặc kệ cháu từ đâu đến, có thể hay không thể biến hình cũng không sao."
*Thiện giải nhân ý: Am hiểu lòng người
Baker cũng nghiêm mặt nói: "Đúng vậy, cháu hôm nay đã giúp chúng ta một cái việc lớn, ta đại biểu thôn Thải Hồng hoan nghênh cháu đến."
Kỷ Dao trong lòng có chút bồi hồi, cảm kích mà nói: "Cảm ơn mọi người."
Bà Emma nhắc lên chiếc giỏ lên khỏi mặt đất: "Đi thôi, đến nhà ta đi, mặt trời sắp xuống núi rồi."
Vì thế Kỷ Dao liền đi theo bà Emma đến nhà bà ấy.
Trên đường vào thôn, Kỷ Dao thấy được vài người thôn dân, bên trong còn lẫn lộn một con cừu cùng một con mèo rừng, không hề e ngại mà nói chuyện với nhau, làm cậu cảm giác mình đang đi vào một cái vương quốc cổ tích.
Thôn Thải Hồng được xây dựng trên sườn núi, những ngôi nhà đều được dựng bằng gỗ, sơn tường trắng và mái đỏ, nhìn rất bắt mắt.
Bà Emma hiện đang sống một mình, chồng đã qua đời, con cháu đều ở bên ngoài thành phố làm việc và sinh sống, cho nên trong nhà có phòng trống cho Kỷ Dao ở.
Kỷ Dao phát hiện ra rằng nền văn minh tinh cầu Alpha so với địa cầu càng tiên tiến hơn nhiều thập kỷ, nơi này đã đào thải điện thoại di động.
Mỗi người đều đeo một cái vòng trên cổ tay giống bà Emma là một thiết bị quang não, tùy người sử dụng yêu cầu tự động biến hóa lớn nhỏ theo hình dạng cổ tay, có thể kết nối toàn bộ mạng xã hội của tinh cầu Alpha, thông tin cùng công năng giải trí là một, cũng là thiết bị chứng minh thân phận cá nhân.
Buổi tối bà Emma làm một bữa tối thịnh soạn để chiêu đãi Kỷ Dao, trước khi ăn cơm còn ấn chiếc vòng trên cổ tay, trước bàn ăn phóng ra ra một màn hình ảo, nhấn vào một cái tiết mục tin tức tên là "Thời sự Đế Đô", cùng Kỷ Dao vừa ăn vừa xem.
Kỷ Dao cũng hiểu ra người tinh cầu Alpha đều dùng là hình dạng động vật gồm sói, linh cẩu, hổ, báo, gấu, đại bàng, cáo, mãng xà đều có, bình dân bá tánh lấy động vật ăn cỏ cùng ăn tạp là chủ, quân nhân cùng quan chức chính phủ phần lớn là động vật ăn thịt.
Ngoài ra, trên tinh cầu Alpha chỉ có một siêu đế quốc, dân cư bốn tỷ, đương kim hoàng đế tên là Louis, người còn được gọi là Louis Đại Đế.
Trong đó chỉ có một tin tức đặc biệt thu hút sự chú ý của Kỷ Dao, âm thanh MC nữ ngọt ngào nói:
"Buổi sáng hôm nay, Louis Đại Đế đáp chuyến bay đến Nam bán cầu khu M05 thủ phủ của thành phố Z, và được quan chức địa phương cùng quần chúng nhiệt liệt hoan nghênh.
Được biết, Bệ hạ sẽ ở khu M05 dừng lại một tuần, tiến hành khảo sát sinh kế, kinh tế và phát triển văn hóa của người dân địa phương."
Hình ảnh vừa chuyển, bên ngoài một tòa nhà tráng lệ, vô số người cùng động vật đang ở trên quảng trường hoan hô reo hò chúng tinh phủng nguyệt* một người người đàn ông mặc lễ phục màu đen, tóc bạch kim, dáng người cao lớn, vừa nhảy múa vừa ca hát.
*Chúng tinh phủng nguyệt: Được mọi người vây quanh, được mọi người truy phủng.
Người đàn ông dường như đối với loại trường hợp này có chút không kiên nhẫn, liền bước nhanh vào tòa thị chính, đem đám người ồn ào bỏ lại phía sau.
Phóng viên cũng không dám đem màn ảnh đẩy gần quay cận cảnh, chỉ là lướt qua trên người anh ta mười giây rồi quay lại cảnh hiện trường náo nhiệt chúc mừng.
Kỷ Dao còn chưa nhìn thấy rõ vị Louis Đại Đế kia trông như thế nào, hình ảnh quay về phòng phát sóng, MC tiếp tục đưa tin tức tiếp theo.
Bà Emma vui mừng đến hai mắt tỏa sáng, "Đại Đế tới khu M05 của chúng ta a, thật tuyệt! Đáng tiếc ta đã lớn tuổi, tay già chân yếu, mặt đầy nếp nhăn, nếu ta là thiếu nữ hai mươi tuổi, ta đây nhất định cũng phải đến hiện trường nhìn phong thái của ngài ấy."
Kỷ Dao an ủi bà: "Bà nhìn qua cũng không già, giống vừa mới sáu mươi tuổi."
Bà Emma cười ha hả mà nói: "Già rồi, ta năm nay đã một trăm chín mươi lăm tuổi, nhưng Bệ hạ so với ta còn lớn hơn năm tuổi, đã hai trăm tuổi, nắm quyền cũng gần một trăm bảy mươi năm."
Kỷ Dao kinh ngạc nói: "Người tinh cầu Alpha sống lâu như vậy sao?"
"Đúng vậy, tuổi thọ trung bình là hai trăm hai mươi tuổi. Bệ hạ đã hai trăm tuổi lại còn đang ở tuổi thanh niên, tài năng chủng tộc khẳng định so với người bình thường càng mạnh hơn không ít, lại còn rất có mị lực, đến nay vẫn còn độc thân, mà cháu gái của ta đã vào đại học rồi."
Kỷ Dao thầm ngạc nhiên, dựa theo tuổi thọ trung bình của người trên Địa Cầu, không ngoài ý muốn cậu cũng chỉ có thể sống bảy tám mươi tuổi, cùng người Alpha hoàn toàn không đủ để so sánh.
Không nói đến Louis Đại Đế thiên phú dị bẩm, liền lấy Billy tới nói, hiện tại trông như một thanh niên hơn hai mươi tuổi, so với cậu còn hơn mấy tuổi, nhưng là bốn mươi năm sau cậu sẽ dần dần già đi thành một ông già mặt đầy nếp nhăn, mà Billy bộ dáng lại không có nhiều thay đổi, ngẫm lại vẫn là rất chua xót.
Nếu cậu sau này muốn ở trên cái tinh cầu này sinh sống, việc kết hôn thành lập gia đình là không cần suy nghĩ, đỡ phải liên lụy trì hoãn một nửa kia.
Bất quá hiện tại suy xét việc này không có ý nghĩa gì, tới đâu hay tới đó, Kỷ Dao yêu cầu cũng không cao, có thể không sinh bệnh ốm đau, chỉ cần thuận lợi mà qua hết đời này là đủ.
Cậu đem suy nghĩ lung tung rối loạn ném qua sau đầu, ngược lại tò mò hỏi: "Vì cái gì Bệ hạ đến nay chưa lập gia đình? Không phải có nhiều người nguyện ý gả cho hoàng đế sao?"
Ở trên địa cầu, không nói tới hoàng đế cổ đại đều là tam cung lục viện, bảy mươi hai phi tần, ngay cả ở trong xã hội hiện đại cũng có vô số người mơ tưởng cùng thành viên hoàng gia kết hôn, coi như là vinh hoa tột bậc.
Bà Emma chống cằm thở dài: "Đương nhiên người nguyện ý gả cho Bệ hạ nhiều vô số kể, nhớ năm đó khi ta còn trẻ cũng là một trong những người ngưỡng mộ, nhưng mà Bệ hạ bận rộn việc nước, hai trăm năm qua không động tâm với ai, cũng cự tuyệt người theo đuổi."
"Mấu chốt là cự tuyệt cũng vô dụng, Bệ hạ thực lực siêu mạnh, nghe nói bệnh phát cuồng so với người bình thường cũng càng thêm nghiêm trọng, một khi phát tác lên rất khó trở lại bình thường, cần phải tiêm cho ngài mười lọ thuốc trấn an mới đủ, nếu không hậu quả không dám tưởng tượng.
Mọi người dù ngưỡng mộ ngài, cũng không ai dám gả cho ngài, bằng không làm hoàng hậu còn chưa có hưởng qua hai ngày phúc, chỉ sợ đã muốn đi đời nhà ma."
Thì ra là thế, Kỷ Dao cũng không biết nên đồng tình vị Louis Đại Đế này có bệnh tình nghiêm trọng, hay là hâm mộ ngài có vô số người ngưỡng mộ.
Hơn nữa, địa vị cao tuổi thọ dài như Đại Đế cũng có việc không thể làm, có lẽ cũng giống mình độc thân sống quãng đời còn lại, có thể thấy được ông trời vẫn là tương đối công bằng.
"Vậy Louis Đại Đế hình dạng động vật là gì vậy ạ?"
"Cái này cũng không rõ ràng lắm, ta từ khi có ý thức, Bệ hạ đã lấy hình người trước mặt công chúng.
Hai trăm năm nay người gặp qua nguyên hình của ngài đã ít lại càng ít, hoặc đã chết, hoặc trước nay không tiếp xúc với bên ngoài.
Dù sao Bệ hạ hơn trăm năm trước lấy thủ đoạn quyết đoán mạnh mẽ đem hoàng đế tiền nhiệm ngu ngốc tàn bạo kéo xuống.
Kết thúc tình trạng chia năm xẻ bảy chiến lửa không ngừng của tinh cầu Alpha, đem lại cho đế quốc phồn vinh thịnh vượng, nguyên hình động vật nhất định là rất uy vũ khí phách."
Bà Emma nói một cách tự tin, đôi mắt ánh lên vẻ rực rỡ của một thiếu nữ đôi mươi.
Kỷ Dao buồn cười, bà Emma lớn tuổi như vậy còn có thể duy trì tinh thần phấn chấn như người trẻ tuổi vậy cũng khá tốt.
Con heo rừng này chắc là thất tình đi, Kỷ Dao ở trong tiệm thú cưng An An có gặp qua không ít động vật nhỏ bởi vì đã chịu kích thích nào đó hoặc là bị người ngược đãi mà làm cho tính tình thay đổi hành vi thất thường, không đành lòng nổi lên chút đồng tình.
Hơn nữa anh chàng này đang bị mắc kẹt ở trên thân cây không thể động đậy, đối với mình không có tính uy hiếp.
Vì vậy Kỷ Dao ngồi xuống sờ sờ cổ heo rừng giống như trấn an những động vật bị thương, nhẹ giọng nói: "Này, anh có sao không?"
Làm cậu không ngờ tới được là, con heo rừng đôi mắt đỏ hoe thế nhưng dần dần có tiêu cự và khôi phục vài phần thanh tỉnh.
Một lát sau sau biến thành một chàng trai trẻ tuổi dáng người cường tráng mặt mũi bầm dập, vuốt đầu hừ hừ nói: "Tôi, tôi có chút đau đầu, vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?"
Xem ra con heo rừng này cùng với con thỏ xám lớn giống nhau, đều có thể thay đổi từ hình người sang hình dạng động vật..
Kỷ Dao âm thầm giật mình, đáp: "Anh vừa rồi đột nhiên lao vào trong rừng cây, thiếu chút nữa đụng vào bà Emma, còn nhầm lẫm tôi thành Lina đuổi theo nửa ngày."
Bà Emma run rẩy từ sau ngọn núi đi tới hỏi: "Billy, hồi trưa ta thấy cháu không phải còn đang êm đẹp sao? Sao đột nhiên nổi cơn phát cuồng?"
"Vừa rồi cháu cùng Lina cãi nhau một trận, cô ấy nói muốn cùng cháu chia tay, cháu quýnh lên liền.." Billy ủ rũ cụp đuôi mà nói: "Bà Emma, rất xin lỗi, cháu vừa rồi không phải cố ý."
Bà Emma nhẹ giọng trách cứ: "Hai người các cháu có lời gì không thể từ từ nói hay sao, tại sao lại phải cãi nhau? Vừa rồi thật sự rất nguy hiểm, vạn nhất đả thương đến người thì làm sao bây giờ."
Billy cúi đầu thành thật nhận sai: "Là cháu không đúng, lần sau cháu nhất định sẽ không như vậy nữa."
Lúc này ngoài khu rừng truyền đến tiếng lộc cộc chạy vội, lại một con heo rừng hình thể khổng lồ xuất hiện, tới trước mặt liền biến thành một người đàn ông trung niên, đó là Baker cha của Billy.
Baker thấy con trai mình đứng ở nơi đó, không khỏi nghi hoặc nói: "Billy, con không có việc gì chứ? Đã tiêm qua thuốc trấn an rồi sao?"
Billy mơ màng hồ đồ mà nói: "Không có nha, vừa rồi con đụng vào thân cây đầu choáng váng, một lát sau mới tỉnh táo."
"Không sao là tốt rồi." Baker yên lòng, cho rằng con trai đánh bậy đánh bạ bị phát cuồng không thuốc mà khỏi, đợi giải thích xong ông đem Billy mắng một trận.
Bà Emma nói: "Vừa rồi cũng may đứa nhỏ tên Kỷ Dao này kịp thời đem ta đẩy ra, tự mình dẫn Billy rời đi, bằng không chỉ sợ đem bộ xương già này của ta có thể sẽ gãy mất."
Hai cha con Baker toát ra một thân mồ hôi lạnh, cùng hướng Kỷ Dao nói lời cảm ơn.
Billy lại cầu xin nói: "Kỷ Dao, anh vừa rồi sờ tôi rất thoải mái, có thể sờ tôi thêm vài cái nữa không?"
Với Kỷ Dao mà nói không thành vấn đề, Billy nguyên hình là một con heo rừng, sờ anh ta vài cái cũng như vuốt lông chó mèo vài cái.
Nhưng mà Baker lại cảm thấy con trai yêu cầu thực vô lý, không chờ Kỷ Dao đồng ý, giơ tay cho Billy một cái tát vào đầu, "Sờ cái gì! Đồ ngu ngốc này, đi đem Lina tìm trở về, để cho nó sờ mi đi!"
Kỷ Dao nhịn không được cười rộ lên.
Billy liền túng quẫn cái mặt đỏ bừng, ôm đầu ngập ngừng đáp lại.
Bà Emma lại hỏi Kỷ Dao: "Cậu bé, cháu rốt cuộc là từ đâu tới? Cháu có phải không thể biến thành thú hình hay không?"
Kỷ Dao đúng sự thật nói: "Dạ, bà nói không sai, cháu đến từ Hoa Quốc Địa Cầu, người nơi đó đều chỉ có một loại hình dạng, không thể thay đổi thành thú hình. Vốn dĩ cháu đang ở nơi làm công trong tiệm ngủ, không biết sao khi tỉnh lại đã ở nơi này?"
Hai cha con Baker nghe vậy đều rất ngạc nhiên, bà Emma cũng rất kinh ngạc, "Hoa Quốc? Chúng ta nơi này là tinh cầu Alpha thôn Thải Hồng, ta sống đã hai trăm năm, trước nay chưa từng nghe nói qua về Hoa Quốc."
Kỷ Dao cũng chưa từng nghe nói về tinh cầu Alpha, trong lòng càng thêm nặng nề, mình thực sự đã xuyên không.
Nhìn thấy cậu thần sắc buồn bực, bà Emma thiện giải nhân ý* mà không tiếp tục đề tài này nữa, chỉ nói: "Kỷ Dao, cháu là một cậu bé tốt bụng, nhìn cháu ta cảm thấy thực thân thiết, mặc kệ cháu từ đâu đến, có thể hay không thể biến hình cũng không sao."
*Thiện giải nhân ý: Am hiểu lòng người
Baker cũng nghiêm mặt nói: "Đúng vậy, cháu hôm nay đã giúp chúng ta một cái việc lớn, ta đại biểu thôn Thải Hồng hoan nghênh cháu đến."
Kỷ Dao trong lòng có chút bồi hồi, cảm kích mà nói: "Cảm ơn mọi người."
Bà Emma nhắc lên chiếc giỏ lên khỏi mặt đất: "Đi thôi, đến nhà ta đi, mặt trời sắp xuống núi rồi."
Vì thế Kỷ Dao liền đi theo bà Emma đến nhà bà ấy.
Trên đường vào thôn, Kỷ Dao thấy được vài người thôn dân, bên trong còn lẫn lộn một con cừu cùng một con mèo rừng, không hề e ngại mà nói chuyện với nhau, làm cậu cảm giác mình đang đi vào một cái vương quốc cổ tích.
Thôn Thải Hồng được xây dựng trên sườn núi, những ngôi nhà đều được dựng bằng gỗ, sơn tường trắng và mái đỏ, nhìn rất bắt mắt.
Bà Emma hiện đang sống một mình, chồng đã qua đời, con cháu đều ở bên ngoài thành phố làm việc và sinh sống, cho nên trong nhà có phòng trống cho Kỷ Dao ở.
Kỷ Dao phát hiện ra rằng nền văn minh tinh cầu Alpha so với địa cầu càng tiên tiến hơn nhiều thập kỷ, nơi này đã đào thải điện thoại di động.
Mỗi người đều đeo một cái vòng trên cổ tay giống bà Emma là một thiết bị quang não, tùy người sử dụng yêu cầu tự động biến hóa lớn nhỏ theo hình dạng cổ tay, có thể kết nối toàn bộ mạng xã hội của tinh cầu Alpha, thông tin cùng công năng giải trí là một, cũng là thiết bị chứng minh thân phận cá nhân.
Buổi tối bà Emma làm một bữa tối thịnh soạn để chiêu đãi Kỷ Dao, trước khi ăn cơm còn ấn chiếc vòng trên cổ tay, trước bàn ăn phóng ra ra một màn hình ảo, nhấn vào một cái tiết mục tin tức tên là "Thời sự Đế Đô", cùng Kỷ Dao vừa ăn vừa xem.
Kỷ Dao cũng hiểu ra người tinh cầu Alpha đều dùng là hình dạng động vật gồm sói, linh cẩu, hổ, báo, gấu, đại bàng, cáo, mãng xà đều có, bình dân bá tánh lấy động vật ăn cỏ cùng ăn tạp là chủ, quân nhân cùng quan chức chính phủ phần lớn là động vật ăn thịt.
Ngoài ra, trên tinh cầu Alpha chỉ có một siêu đế quốc, dân cư bốn tỷ, đương kim hoàng đế tên là Louis, người còn được gọi là Louis Đại Đế.
Trong đó chỉ có một tin tức đặc biệt thu hút sự chú ý của Kỷ Dao, âm thanh MC nữ ngọt ngào nói:
"Buổi sáng hôm nay, Louis Đại Đế đáp chuyến bay đến Nam bán cầu khu M05 thủ phủ của thành phố Z, và được quan chức địa phương cùng quần chúng nhiệt liệt hoan nghênh.
Được biết, Bệ hạ sẽ ở khu M05 dừng lại một tuần, tiến hành khảo sát sinh kế, kinh tế và phát triển văn hóa của người dân địa phương."
Hình ảnh vừa chuyển, bên ngoài một tòa nhà tráng lệ, vô số người cùng động vật đang ở trên quảng trường hoan hô reo hò chúng tinh phủng nguyệt* một người người đàn ông mặc lễ phục màu đen, tóc bạch kim, dáng người cao lớn, vừa nhảy múa vừa ca hát.
*Chúng tinh phủng nguyệt: Được mọi người vây quanh, được mọi người truy phủng.
Người đàn ông dường như đối với loại trường hợp này có chút không kiên nhẫn, liền bước nhanh vào tòa thị chính, đem đám người ồn ào bỏ lại phía sau.
Phóng viên cũng không dám đem màn ảnh đẩy gần quay cận cảnh, chỉ là lướt qua trên người anh ta mười giây rồi quay lại cảnh hiện trường náo nhiệt chúc mừng.
Kỷ Dao còn chưa nhìn thấy rõ vị Louis Đại Đế kia trông như thế nào, hình ảnh quay về phòng phát sóng, MC tiếp tục đưa tin tức tiếp theo.
Bà Emma vui mừng đến hai mắt tỏa sáng, "Đại Đế tới khu M05 của chúng ta a, thật tuyệt! Đáng tiếc ta đã lớn tuổi, tay già chân yếu, mặt đầy nếp nhăn, nếu ta là thiếu nữ hai mươi tuổi, ta đây nhất định cũng phải đến hiện trường nhìn phong thái của ngài ấy."
Kỷ Dao an ủi bà: "Bà nhìn qua cũng không già, giống vừa mới sáu mươi tuổi."
Bà Emma cười ha hả mà nói: "Già rồi, ta năm nay đã một trăm chín mươi lăm tuổi, nhưng Bệ hạ so với ta còn lớn hơn năm tuổi, đã hai trăm tuổi, nắm quyền cũng gần một trăm bảy mươi năm."
Kỷ Dao kinh ngạc nói: "Người tinh cầu Alpha sống lâu như vậy sao?"
"Đúng vậy, tuổi thọ trung bình là hai trăm hai mươi tuổi. Bệ hạ đã hai trăm tuổi lại còn đang ở tuổi thanh niên, tài năng chủng tộc khẳng định so với người bình thường càng mạnh hơn không ít, lại còn rất có mị lực, đến nay vẫn còn độc thân, mà cháu gái của ta đã vào đại học rồi."
Kỷ Dao thầm ngạc nhiên, dựa theo tuổi thọ trung bình của người trên Địa Cầu, không ngoài ý muốn cậu cũng chỉ có thể sống bảy tám mươi tuổi, cùng người Alpha hoàn toàn không đủ để so sánh.
Không nói đến Louis Đại Đế thiên phú dị bẩm, liền lấy Billy tới nói, hiện tại trông như một thanh niên hơn hai mươi tuổi, so với cậu còn hơn mấy tuổi, nhưng là bốn mươi năm sau cậu sẽ dần dần già đi thành một ông già mặt đầy nếp nhăn, mà Billy bộ dáng lại không có nhiều thay đổi, ngẫm lại vẫn là rất chua xót.
Nếu cậu sau này muốn ở trên cái tinh cầu này sinh sống, việc kết hôn thành lập gia đình là không cần suy nghĩ, đỡ phải liên lụy trì hoãn một nửa kia.
Bất quá hiện tại suy xét việc này không có ý nghĩa gì, tới đâu hay tới đó, Kỷ Dao yêu cầu cũng không cao, có thể không sinh bệnh ốm đau, chỉ cần thuận lợi mà qua hết đời này là đủ.
Cậu đem suy nghĩ lung tung rối loạn ném qua sau đầu, ngược lại tò mò hỏi: "Vì cái gì Bệ hạ đến nay chưa lập gia đình? Không phải có nhiều người nguyện ý gả cho hoàng đế sao?"
Ở trên địa cầu, không nói tới hoàng đế cổ đại đều là tam cung lục viện, bảy mươi hai phi tần, ngay cả ở trong xã hội hiện đại cũng có vô số người mơ tưởng cùng thành viên hoàng gia kết hôn, coi như là vinh hoa tột bậc.
Bà Emma chống cằm thở dài: "Đương nhiên người nguyện ý gả cho Bệ hạ nhiều vô số kể, nhớ năm đó khi ta còn trẻ cũng là một trong những người ngưỡng mộ, nhưng mà Bệ hạ bận rộn việc nước, hai trăm năm qua không động tâm với ai, cũng cự tuyệt người theo đuổi."
"Mấu chốt là cự tuyệt cũng vô dụng, Bệ hạ thực lực siêu mạnh, nghe nói bệnh phát cuồng so với người bình thường cũng càng thêm nghiêm trọng, một khi phát tác lên rất khó trở lại bình thường, cần phải tiêm cho ngài mười lọ thuốc trấn an mới đủ, nếu không hậu quả không dám tưởng tượng.
Mọi người dù ngưỡng mộ ngài, cũng không ai dám gả cho ngài, bằng không làm hoàng hậu còn chưa có hưởng qua hai ngày phúc, chỉ sợ đã muốn đi đời nhà ma."
Thì ra là thế, Kỷ Dao cũng không biết nên đồng tình vị Louis Đại Đế này có bệnh tình nghiêm trọng, hay là hâm mộ ngài có vô số người ngưỡng mộ.
Hơn nữa, địa vị cao tuổi thọ dài như Đại Đế cũng có việc không thể làm, có lẽ cũng giống mình độc thân sống quãng đời còn lại, có thể thấy được ông trời vẫn là tương đối công bằng.
"Vậy Louis Đại Đế hình dạng động vật là gì vậy ạ?"
"Cái này cũng không rõ ràng lắm, ta từ khi có ý thức, Bệ hạ đã lấy hình người trước mặt công chúng.
Hai trăm năm nay người gặp qua nguyên hình của ngài đã ít lại càng ít, hoặc đã chết, hoặc trước nay không tiếp xúc với bên ngoài.
Dù sao Bệ hạ hơn trăm năm trước lấy thủ đoạn quyết đoán mạnh mẽ đem hoàng đế tiền nhiệm ngu ngốc tàn bạo kéo xuống.
Kết thúc tình trạng chia năm xẻ bảy chiến lửa không ngừng của tinh cầu Alpha, đem lại cho đế quốc phồn vinh thịnh vượng, nguyên hình động vật nhất định là rất uy vũ khí phách."
Bà Emma nói một cách tự tin, đôi mắt ánh lên vẻ rực rỡ của một thiếu nữ đôi mươi.
Kỷ Dao buồn cười, bà Emma lớn tuổi như vậy còn có thể duy trì tinh thần phấn chấn như người trẻ tuổi vậy cũng khá tốt.
Danh sách chương