Ai nấy cũng đều tập trung vào ôn tập. Gin và Shita sau khi động viên và yêu thương nhau vào đêm đó, đã trở thành động lực để cả hai cùng phấn đấu. Ayman thì vẫn giữ vững sự tự tin và mạnh mẽ của mình. Mỗi ngày anh đều nhắn tin với Nigi, tuy đơn giản chỉ và một vài dòng hỏi thăm rồi khuyến khích này nọ giữa hai người anh em với nhau, điều này cũng khiến Ayman cảm thấy vui lòng. Bên cạnh đó, Joyce cũng bận rộn không kém. Anh không chỉ hỗ trợ hai đứa em gái và em rể mình cho kì thi mà còn phải tất bật giúp Fuu chuẩn bị sẵn hồ sơ để bay. Thủ tục làm càng nhanh càng sớm càng tốt, vì, anh cũng sắp phải về sau một tháng rong chơi nơi quê nhà rồi. 

Nigi và Fuu, vâng tất nhiên vẫn rất chăm chỉ ôn bài. Tuy biết rằng, thời gian bên nhau chỉ còn khoảng vài ngày, vài ngày nghe vậy thôi, chứ ngắn ngủi lắm. Đối với các cặp đôi khác, nếu như nghe tin người yêu phải đi xa trong thời gian dài, hẳn sẽ dành rất nhiều thời gian chơi đùa, du lịch, dạo phố với nhau. Nhưng mà, kì thi vẫn là quan trọng nhất, nên cả hai không ai nhắc ai, họ tự hiểu rằng mình phải làm thật tốt bài thi này. Họ dành cho nhau, những khoảng thời gian bên cạnh đối phương giản dị nhưng lại êm ấm vô cùng. Chỉ đơn giản là cùng nhau đi học, cùng nhau đi về, cùng nhau dùng bữa tối, cùng nhau học bài và ôm lấy nhau và ngủ. 

[Chúc anh thi tốt, Ayman! Nhất định phải giành điểm cao nhất đấy nhé!] Nigi nhắn tin cho Ayman. Ngày mai là cuộc thi tới rồi, và cô cũng hiểu rằng, đối với học sinh lớp 12, cuộc thi này là cả một bước ngoặc của mỗi con người, tầm quan trọng còn cao hơn cả kì thi của học sinh lớp 10 như cô. [Ừ! Cảm ơn em gái nhiều lắm <3 Em nhất định cũng phải thi tốt đấy!] Ayman trả lời. Nigi tươi rói [Vâng!]

Cất điện thoại đi, cô quay sang nhìn Fuu. Anh nằm trên giường một cách thoải mái và chẳng thấy tí gì là lo lắng hay hồi hộp. Cả ngày, hầu hết thời gian anh dành ra để đọc sách, nên giờ, cũng phải nghỉ ngơi thôi. Nigi sau khi ôn xong trang cuối cùng của mình, liền bò lên giường ôm chầm lấy Fuu “Anh, mai thi tốt”. Giọng Nigi nhỏ nhẹ và ngọt ngào cất lên. “Ừ” Fuu đáp dịu dàng “Em cũng vậy”. Rồi, anh vuốt ve mái tóc của cô, đặt lên trán cô một nụ hôn. 

Ngày trọng đại đã tới. Các học sinh bước vào phòng thi. 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện