Ngoài hành lang, Cố Tư vừa gọi điện thoại vừa đứng nhịp chân trong vô thức.
Ninh Tôn đã xem tin tức trên mạng, hỏi Cố Tư có bị liên lụy hay không.
Thật ra nếu chuyện này liên lụy đến cô cũng không hề gì.
Chắc chắn là người ngoài sẽ đồng cảm với cô.
Thậm chí cô còn giành được thiện cảm.
Thấy Cố Tư lạc quan như vậy, Ninh Tôn cũng yên tâm.
Có điều, anh ta vẫn hỏi: “Vì sao cô và chồng cũ không công khai?”
Cố Tư chưa giải thích với anh ta chuyện này.
Thang máy mở ra, Trì Cảnh vừa bước ra ngoài đã trông thấy cô gái trong hành lang.
Cổ Tư cúp máy, mặt mày vẫn tươi cười.
Hai lúm đồng tiền nơi khóe miệng như ẩn như hiện.
Cô lười biếng dựa vào bức tường hành lang, có vẻ như mấy chuyện trên mạng không hề ảnh hưởng tới tâm trạng cô.
Trì Cảnh ra khỏi thang máy.
Anh ta mới đi được vài bước, Cố Tư đã quay đầu lại.
Nụ cười vẫn vương trên môi cô: “Anh về rồi à!”
Trì Cảnh gật đầu: “Ừm.
Sao cô lại đứng ở đây? Trì Uyên đâu?”
Cố Tư hất cằm về phía văn phòng của Trì Uyên: “Anh ấy đang ăn cơm, tôi ra ngoài nghe điện thoại”
Trì Cảnh đứng lại nhìn cô: “Tôi nghe nói sáng nay cô bị cánh truyền thông bao vây dưới tầng.
Cô vẫn ổn chứ?”
Cố Tư khựng lại giây lát rồi bật cười ha hả: “Không sao không sao, tôi ổn lắm.
Thật ra người bên truyền thông khá tốt, không làm khó tôi.”
Trì Cảnh gật đầu: “Vậy thì tốt.”
Anh ta đi đến văn phòng của mình, còn Cố Tư thì đứng ở hành lang xem điện thoại.
Bây giờ trên mạng đã xuất hiện tin tức về cô.
Đảm phóng viên viết tin lá cải nắm bắt tin tức rất nhanh.
Trong một buổi trưa đã có người tìm ra thông tin chuyến bay cô đi Tam Á.
Đúng là chuyến bay cô đi cùng Trì Uyên.
Tiếp đó là thông tin khách sạn họ Ngoài ra còn có một bài viết nhắc đến chuyện cô từng mua thuốc tránh thai.
Trời đất ơi, thật đáng sợ.
Cố Tư nhíu mày.
Bọn họ tra được cả chuyện này cơ à?
Cô xem qua loa một lượt rồi vội vàng đi đến văn phòng của Trì Uyên.
Trì Uyên vẫn đang dán mắt vào máy tính, Tử Thư đã đi ra ngoài.
Cố Tư đi vào: “Nè nè nè, anh đã xem tin tức chưa? Bây giờ lời giải thích của tôi đã được đăng lên rồi đó.”
Trì Uyên chăm chú nhìn máy tính, màn hình đang hiển thị mấy chuyện trên mạng kia.
Anh đọc rất kỹ, đồng thời phân tích từ góc độ và quan điểm của cánh truyền thông.
Sau đó, anh mỉm cười.
Cánh truyền thông giỏi đào bởi thật đấy!
Chẳng mấy chốc đã moi ra chuyện bên Tam Á.
Quá siêu luôn!
Trước kia, anh không thích đám người này đào bởi chuyện riêng của người khác.
Nhưng lần này anh lại có ý hóng drama.
Có nhiều chứng cứ thế này, không biết Vạn Phong còn có chiêu gì.
Cố Tư thấy Trì Uyên bơ mình, bèn nhanh chân chạy tới.
Cô nhoài lên mặt bàn làm việc, nghiêng đầu nhìn máy tính của anh: “Ơ, anh thấy rồi à?”
Cô gục xuống, cổ áo trễ xuống để lộ “cảnh đẹp” trắng nõn nà.
Trì Uyên dời mắt, chỉ nhìn máy tính chằm chằm: “Ừ, tôi thấy rồi.”
Cố Tư cười hì hì: “Xem đi, tôi ra mặt là có hiệu quả ngay.
Bây giờ tình hình thay đổi rồi.”
Dáng vẻ tranh công của cô hơi trẻ con.
Trì Uyên liếc nhìn cô.
Anh chỉ liếc thoáng qua rồi vội vàng dời mắt, để đảm bảo mình không nhìn vào mấy chỗ không nên nhìn.
Cố Tư không thấy có gì bất thường, nhân tiện nhoài ra bàn, quay đầu nhìn màn hình máy tính.
Đúng 1úc trên đó có bức ảnh Cố Tư bị cánh truyền thông bao vây.
Cô vẫn mỉm cười.
Hơn nữa, cô trang điểm nhẹ nhàng, trông vừa xinh đẹp vừa trong sáng.
Nụ cười cũng khiến người ta thấy thoải mái.
Gố Tư:rất hài lòng với bức-ảnh này.
Cô chép miệng: “Xem này, tôi ăn ảnh ghê.
Thật ra tôi có thể làm minh tỉnh đói”
Trì Uyên không đỡ nổi dáng vẻ mặt dày mày dạn này.
Anh lập tức đứng dậy: “Tôi ra ngoài một lát.
Nếu cỗ không có việc gì thì ở đây chờ tôi tan làm, sau đó chúng ta cùng đi sửa soạn.”
Tối nay có bữa tiệc.
Thờigiari gấp-gáp; thậttrùng hợp!
Đúng lúc tin tức liên quan đến Trì Uyên bùng nổ.
Chắc chắn là anh sẽ trở thành nhân vật chính trong bữa tiệc tối nay.
Cố Tư nghĩ đi nghĩ lại, đúng là buổi chiều cô không có việc gì.
Gho nên.cô gật đầu:,’Được thôi, tôi ở đây chờ anh.”
Trì Uyên đi ra ngoài, Cố Tư ngồi trong văn.phòng.
Một lát sau, cô chán quá bèn đứng dậy đi vào phòng nghỉ của cô muốn làm anh khó chịu Trì Uyên: Trong này đã đổi ga giường.
Gố Tự cười khẩy.
Nhất định là tên cuồng sạch sẽ Trì Uyên cảm thấy khó chịu vì cô từng:ngủ ở đậy một lần;ch6 nên anh đổi đồ mới.
Có điều, cô cũng rất muốn làm anh khó:chịu.
Cố Tư cởi giầy, dứt khoát nằm lên giường, còn lăn qua lăn lại.
- ---------------------------.
Ninh Tôn đã xem tin tức trên mạng, hỏi Cố Tư có bị liên lụy hay không.
Thật ra nếu chuyện này liên lụy đến cô cũng không hề gì.
Chắc chắn là người ngoài sẽ đồng cảm với cô.
Thậm chí cô còn giành được thiện cảm.
Thấy Cố Tư lạc quan như vậy, Ninh Tôn cũng yên tâm.
Có điều, anh ta vẫn hỏi: “Vì sao cô và chồng cũ không công khai?”
Cố Tư chưa giải thích với anh ta chuyện này.
Thang máy mở ra, Trì Cảnh vừa bước ra ngoài đã trông thấy cô gái trong hành lang.
Cổ Tư cúp máy, mặt mày vẫn tươi cười.
Hai lúm đồng tiền nơi khóe miệng như ẩn như hiện.
Cô lười biếng dựa vào bức tường hành lang, có vẻ như mấy chuyện trên mạng không hề ảnh hưởng tới tâm trạng cô.
Trì Cảnh ra khỏi thang máy.
Anh ta mới đi được vài bước, Cố Tư đã quay đầu lại.
Nụ cười vẫn vương trên môi cô: “Anh về rồi à!”
Trì Cảnh gật đầu: “Ừm.
Sao cô lại đứng ở đây? Trì Uyên đâu?”
Cố Tư hất cằm về phía văn phòng của Trì Uyên: “Anh ấy đang ăn cơm, tôi ra ngoài nghe điện thoại”
Trì Cảnh đứng lại nhìn cô: “Tôi nghe nói sáng nay cô bị cánh truyền thông bao vây dưới tầng.
Cô vẫn ổn chứ?”
Cố Tư khựng lại giây lát rồi bật cười ha hả: “Không sao không sao, tôi ổn lắm.
Thật ra người bên truyền thông khá tốt, không làm khó tôi.”
Trì Cảnh gật đầu: “Vậy thì tốt.”
Anh ta đi đến văn phòng của mình, còn Cố Tư thì đứng ở hành lang xem điện thoại.
Bây giờ trên mạng đã xuất hiện tin tức về cô.
Đảm phóng viên viết tin lá cải nắm bắt tin tức rất nhanh.
Trong một buổi trưa đã có người tìm ra thông tin chuyến bay cô đi Tam Á.
Đúng là chuyến bay cô đi cùng Trì Uyên.
Tiếp đó là thông tin khách sạn họ Ngoài ra còn có một bài viết nhắc đến chuyện cô từng mua thuốc tránh thai.
Trời đất ơi, thật đáng sợ.
Cố Tư nhíu mày.
Bọn họ tra được cả chuyện này cơ à?
Cô xem qua loa một lượt rồi vội vàng đi đến văn phòng của Trì Uyên.
Trì Uyên vẫn đang dán mắt vào máy tính, Tử Thư đã đi ra ngoài.
Cố Tư đi vào: “Nè nè nè, anh đã xem tin tức chưa? Bây giờ lời giải thích của tôi đã được đăng lên rồi đó.”
Trì Uyên chăm chú nhìn máy tính, màn hình đang hiển thị mấy chuyện trên mạng kia.
Anh đọc rất kỹ, đồng thời phân tích từ góc độ và quan điểm của cánh truyền thông.
Sau đó, anh mỉm cười.
Cánh truyền thông giỏi đào bởi thật đấy!
Chẳng mấy chốc đã moi ra chuyện bên Tam Á.
Quá siêu luôn!
Trước kia, anh không thích đám người này đào bởi chuyện riêng của người khác.
Nhưng lần này anh lại có ý hóng drama.
Có nhiều chứng cứ thế này, không biết Vạn Phong còn có chiêu gì.
Cố Tư thấy Trì Uyên bơ mình, bèn nhanh chân chạy tới.
Cô nhoài lên mặt bàn làm việc, nghiêng đầu nhìn máy tính của anh: “Ơ, anh thấy rồi à?”
Cô gục xuống, cổ áo trễ xuống để lộ “cảnh đẹp” trắng nõn nà.
Trì Uyên dời mắt, chỉ nhìn máy tính chằm chằm: “Ừ, tôi thấy rồi.”
Cố Tư cười hì hì: “Xem đi, tôi ra mặt là có hiệu quả ngay.
Bây giờ tình hình thay đổi rồi.”
Dáng vẻ tranh công của cô hơi trẻ con.
Trì Uyên liếc nhìn cô.
Anh chỉ liếc thoáng qua rồi vội vàng dời mắt, để đảm bảo mình không nhìn vào mấy chỗ không nên nhìn.
Cố Tư không thấy có gì bất thường, nhân tiện nhoài ra bàn, quay đầu nhìn màn hình máy tính.
Đúng 1úc trên đó có bức ảnh Cố Tư bị cánh truyền thông bao vây.
Cô vẫn mỉm cười.
Hơn nữa, cô trang điểm nhẹ nhàng, trông vừa xinh đẹp vừa trong sáng.
Nụ cười cũng khiến người ta thấy thoải mái.
Gố Tư:rất hài lòng với bức-ảnh này.
Cô chép miệng: “Xem này, tôi ăn ảnh ghê.
Thật ra tôi có thể làm minh tỉnh đói”
Trì Uyên không đỡ nổi dáng vẻ mặt dày mày dạn này.
Anh lập tức đứng dậy: “Tôi ra ngoài một lát.
Nếu cỗ không có việc gì thì ở đây chờ tôi tan làm, sau đó chúng ta cùng đi sửa soạn.”
Tối nay có bữa tiệc.
Thờigiari gấp-gáp; thậttrùng hợp!
Đúng lúc tin tức liên quan đến Trì Uyên bùng nổ.
Chắc chắn là anh sẽ trở thành nhân vật chính trong bữa tiệc tối nay.
Cố Tư nghĩ đi nghĩ lại, đúng là buổi chiều cô không có việc gì.
Gho nên.cô gật đầu:,’Được thôi, tôi ở đây chờ anh.”
Trì Uyên đi ra ngoài, Cố Tư ngồi trong văn.phòng.
Một lát sau, cô chán quá bèn đứng dậy đi vào phòng nghỉ của cô muốn làm anh khó chịu Trì Uyên: Trong này đã đổi ga giường.
Gố Tự cười khẩy.
Nhất định là tên cuồng sạch sẽ Trì Uyên cảm thấy khó chịu vì cô từng:ngủ ở đậy một lần;ch6 nên anh đổi đồ mới.
Có điều, cô cũng rất muốn làm anh khó:chịu.
Cố Tư cởi giầy, dứt khoát nằm lên giường, còn lăn qua lăn lại.
- ---------------------------.
Danh sách chương