Edit by Tiên Vô Sắc Ugly_fairy

"Kia...Chẳng qua thiên phú của hoàng trưởng tôn không thể hiện ra, hắn là người vạn thú triều tông, chú định vận mệnh bất phàm, ngươi cùng nhi tử của ngươi cả đời chỉ có thể ngước nhìn hắn.""

Ầm!

Trương Phi Dương vừa mới nói xong, Hoa La một cước đá vào mặt hắn, một cước này xuống phía dưới, hàm răng của hắn bị bay ra ngoài, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, tay che mặt té ngã trên đất.

Bạch Nhan cười nhạt nhìn về phía Trương Phi Dương ngã trên đất:"Những người khác giao tiền chuộc ra có thể rời đi, chỉ là, ngươi bây giờ tiền chuộc cũng vô dụng! Hoa La, sau đó ngươi đem nội dung bản mỏng truyền ra ngoài đi.""

Nàng ở giữa nói cười vui vẻ, liền đã quyết định vận mệnh của hắn.

Tâm Trương Phi Dương đều đang run rẩy, hắn sở dĩ nói những lời kia, đơn giản là không muốn giao ra trữ vật.

Ai bảo người hắn có lòng hoài nghi lớn, gia tài để bất cứ ở đâu đều không an lòng, mang theo bên mình mới có thể giải sầu.

Lại không nghĩ rằng, hắn bởi vì bảo vệ gia tài, mới phạm sai lầm chí mạng...

"Vâng, chủ tử.""

Khóe môi yêu mị của Hoa La giơ lên, ánh mắt trào phúng quét về phía Trương Phi Dương, trong đôi mắt đẹp chứa một mảnh châm chọc.

"Không biết thuộc hạ có thể đi cho thái thử một chút giáo huấn.""

Con ngươi Bạch Nhan nheo lại, cười lạnh:""Tạm thời không cần.""

Những năm gần đây, Nam Cung Dực không ít mượn chuyện vạn thú triều tông làm mưa làm gió, nếu như thế, nàng không ngại làm cho nam nhân này thân bại danh liệt!

Vứt xuống một câu cuối cùng, Bạch Nhan cất bước đi ra ngoài đại sảnh, nhưng đi không được bao lâu thì dừng bước.

Gió nhẹ phất qua, một đầu tóc đen trong gió giương nhẹ, lưng của nàng được bao phủ bởi ánh nắng hạ.

"Ra đi.""

Phía sau cách đó không xa, hai thiếu nữ sợ hãi đi ra.

Hai người này, một thì xinh đẹp chói mắt, một thì xinh xắn động lòng người.

Hai loại vẻ đẹp khác biệt, lại làm rung động lòng người như nhau.

"Nhan tỷ tỷ...""

"Tẩu tử...""

Sở Y Y cùng Đế Tiểu Vân đồng thời lên tiếng, ánh mắt có chút sợ hãi nhìn về phía bóng lưng kinh diễm kia.

"Tẩu tử " Đế Tiểu Vân lắc lắc góc áo, vô cùng đáng thương, "Ta có phải gây phiền phức cho ngươi hay không?"

Nàng biểu tình ủy khuất, trong lòng lại oán giận đến cực điểm.

Đám nhân loại đáng chết kia, lại dám đến tìm tẩu tử gây phiền phức! Thật coi nàng là Công chúa yêu giới dùng để trang trí sao? Nếu để cho lão ca biết những phiền toái này là do nàng, hắn còn không đem nàng đi rút gân lột da?

Khóe môi Bạch Nhan giương lên:"So với bọn hắn, ta thấy các ngươi giống phiền phức hơn.""

Hô hấp Đế Tiểu Vân cứng lại, nàng rất muốn phản bác, nhưng nàng không thể không thừa nhận đó là sự thật!

"Tẩu tử, vừa rồi ta giống như nghe bọn hắn nói về việc vạn thú triều tông""

Con ngươi Đế Tiểu Vân bỗng nhúc nhích quay tròn,""Ngươi có thể nói cho ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?""

Lần này, Bạch Nhan không nói gì, một bên Sở Y Y tức giận bất bình mở miệng.

"Năm năm trước, thời điểm nhi tử Nam Cung Dực ra đời, vừa vặn có cảnh tượng vạn thú triều tông, những con yêu thú đều hướng về Lưu Hoa quốc triều bái, về sau không biết nơi nào truyền lại, ngày vạn thú triều tông là ngày hoàng trưởng tôn Nam Cung Lân ra đời.""

Nếu không, bằng vào bản lĩnh của Nam Cung Dực, sao có thể làm Thái tử?

Còn không phải mượn phúc của con trai sao?

Miệng Đế Tiểu Vận trương lớn, trước mắt chấn kinh:"Vạn thú triều tông? Không phải tiểu Thần nhi đưa tới sao? Từ khi nào biến thành con của Nam Cung Dực?""

Ngày đó, nàng ở Yêu giới cũng thấy cảnh vạn thú triều tông, đó là vì, nàng ở Yêu giới yêu thú cung nghênh Thái tử ra đời.

Nam Cung Lân cũng không phải con của lão ca, làm sao có thể triều bái hắn?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện