Chương 781

uy Triệu Hú rất không muốn về cung, nhưng dù sao nó cũng là hoàng đế của Đại Tống, hơn nữa Triệu Nhan và Cao Thái hậu có giao ước trước, cho nên hắn cũng bó tay với chuyện này, đành nhẹ nhàng khuyên bảo Triệu Hú, thực ra Triệu Hú cũng rất hiểu chuyện, biết Thái hậu chắc chắn sẽ không đồng ý để mình ở lâu ngoài cung, cho nên cuối cùng đành phải xin Triệu Nhan lần sau đưa nó đi chơi tiếp, sau đó mới cùng Triệu Nhan đi ăn sáng, còn bịn rịn chia tay với đám Triệu Giai, mới ngồi xe ngựa hồi cung.

- Phụ thân, em họ thật đáng thương, vừa nấy đệ ấy nói với con, trong cung có vài vị tiên sinh luân phiên dạy học cho đệ ấy, ngày thường còn không có thời gian để chơi, đi vệ sinh cũng có người ở ngoài thúc giục, ai cũng nói hoàng đế sướng, nhưng con thấy hoàng đế như em họ còn không tự do như vương thế tử con đây!

Nhìn xe ngựa của Triệu Hú dần đi xa, Triệu Giai đứng bên cạnh Triệu Nhan bỗng nhiên cất lời.

- Đây là chuyện bất đắc dĩ, anh họ con mang vận mệnh của cả Đại Tống trên mình, cho nên nhóc được ấn định không thể tự do tự tại như những đứa trẻ bình thường!

Lúc này Triệu Nhan thở dài một hơi, rồi xoa đầu Triệu Giai nói,

- Nếu con rảnh, có thể đưa đệ đệ muội muội vào hoàng cung thăm Hú nhi, để nó không quá cô đơn.

- Con hiểu!

Triệu Giai rất ngoan ngoãn gật đầu thưa. Tuy nó chỉ gặp Triệu Hú có hai lần, nhưng vô cùng yêu mến người em họ kém mình mấy tuổi này, đáng tiếc thân phận của đối phương quá đặc biệt, không thể đi học ở trường tiểu học như Triệu Cận bọn chúng.

- Đúng rồi, mấy nhóc Triệu Cận đều đã ở trường tiểu học được một thời gian, bình thường chúng biểu hiện thế nào, có nghịch ngợm gây rối như con không? Lúc này Triệu Nhan chợt nhớ tới mấy đứa trẻ Triệu Cận, liền quay đầu hỏi Triệu Giai. Tiểu tử Triệu Giai này bình thường được Tào Dĩnh nuông chiều thành hư, đi học cũng không bớt lo đi, thường xuyên gây rắc rối cho gia đình, nhưng tiểu tử này lại thông minh, chương trình tiểu học không làm khó được nó, mỗi kì thi đều thuộc tốp đầu, cho nên các giáo viên trong trường vừa yêu lại vừa tức nó, Triệu Nhan rất lo đám tiểu tử Triệu Cận vào trường tiểu học xong sẽ hùa với con trai mình đi gây họa lung tung, nếu thật sự như vậy, thì chi bằng để chúng ở trong cung còn hơn.

- Cha, người thật không tin tưởng con trai người rồi, con dù gì cũng là anh họ của đám Triệu Cận, đương nhiên phải dẫn dắt các em cùng học tập rồi, sao có thể đưa chúng đi làm loạn chứ?

Lúc này Triệu Giai mặt mày nghiêm chỉnh nói, chỉ có điều Triệu Nhan nhìn thế nào cũng cảm thấy trong mắt Triệu Giai lộ ra vẻ chột dạ, khiến hắn càng không an tâm, cuối cùng quyết định ăn sáng xong sẽ đến trường tiểu học xem sao, tiện thể khảo sát thành tích của mấy nhóc Triệu Cận.

Triệu Nhan quyết định đến trường tiểu học, nhưng không đi cùng lũ nhóc. Triệu Giai, mà đợi lũ nhỏ ngồi xe ngựa rời khỏi xong, mới lên xe ngựa đi theo sau chúng đến trường, hơn nữa lần này hắn còn không kinh động đến huynh đệ Tiết Đào và Tiết Lễ, chính là định ầm thầm quan sát đám huynh đệ Triệu Cận, tránh khỏi chúng chỉ lo chơi mà phụ tâm ý của mình.

Khi xe ngựa của Triệu Nhan đến trường tiểu học, trường cũng bắt đầu vào học, Triệu Nhan đến phòng học mà trước đó hắn đã sắp xếp cho đám Triệu Dật, Triệu Cận, tuy Triệu Dật bọn chúng không cùng tuổi, nhưng đều bắt đầu học tiểu học, vì thế Triệu Nhan sắp xếp cho chúng vào cùng một lớp.

- Nhân chỉ sơ, tính bản thiện...

Triệu Nhan vừa đến bên ngoài phòng học của đám Triệu Dật, thì nghe thấy bên trong vọng ra tiếng đọc sách. Trước đó sau khi hắn cầm Tam tự kinh đến dạy học sinh, thì thu hút sự chú ý của Tiết Đào bọn họ, thế là năn nỉ Triệu Nhan viết lại Tam tự kinh làm một trong những tài liệu dạy vỡ lòng của trường tiểu học, bây giờ đã bắt đầu mở rộng trong trường.

Triệu Nhan đến bên ngoài cửa sổ phòng học ngó vào bên trong, kết quả phát hiện đám Triệu Dật và Triệu Cận đang ngồi ngay ngắn ở đó đọc sách, một tiên sinh già tay cầm quyển sách, theo tiếng đọc của học trò gật gù, trông vô cùng khôi hài. Triệu Nhan ngoài cửa sổ thấy cảnh tượng này, liền bật cười, lúc sau mới rời khỏi đó.

Thấy Triệu Dật bọn chúng đều chăm chỉ học hành, Triệu Nhan cũng yên tâm chuẩn bị đi về, nhưng hắn chưa đi được bao xa, thì chợt nghe thấy sau lưng vang lên một giọng nói quen thuộc:

- Tam ca, sao huynh lại đến đây?

Triệu Nhan quay đầu lại xem, thì ra là tứ đệ Triệu Quần, khiến Triệu Nhan không khỏi sửng sốt, sau đó kì lạ hỏi:

- Tứ đệ sao đệ vẫn còn ở trường, không phải lần trước ta đã bảo đệ đi rồi sao?

Lần trước vì phải lựa chọn Thái tử, cho nên Triệu Nhan đã giữ Triệu Quần ở lại trường tiểu học giảng dạy, nhưng sau đó Triệu Húc băng hà, Triệu Dong được chọn làm tân hoàng đế, cho nên Triệu Quần không cần phải ở lại trường nữa, nhưng bây giờ thấy trong tay y lại ôm một chồng sách, ngón tay vẫn còn dính vệt phấn, xem ra hình như vẫn đang dạy học ở trường.

- Ha ha, tam ca sao huynh đã quên rồi, lần trước không phải huynh nói đã thành lập khoa y học trong học viện sao, nhưng hiện tại khoa y học vừa mới thành lập, chưa có danh tiếng, việc chiêu sinh sau này ắt hẳn sẽ gặp khó khăn, cho nên đệ muốn đến trường dạy vài tiết học cho các học sinh, bồi dưỡng cảm hứng của chúng với y học, nói không chừng sau này những học sinh đó sẽ muốn ghi danh vào khoa y học của đệ.

Lúc này Triệu Quần cười cất lời. - Ha ha, tứ đệ thật thông minh, lại nhắm tới những học sinh tiểu học này.

Triệu Nhan nghe thấy vậy không khỏi cười lớn nói. Hiện nay tiểu học Đông Kinh có năm khối lớp, học sinh sau khi tốt nghiệp đã mười một mười hai tuổi, ở hậu thế chỉ có thể học trung học, nhưng hệ thống kiến thức hiện nay của Đại Tống vẫn chưa hoàn chỉnh, chưa có nhiều kiến thức cho học sinh học tập, vì vậy sau khi tốt nghiệp tiểu học có thể lên học viện Truy Nguyên, đương nhiên cũng có rất nhiều học sinh lựa chọn các học viện khác hoặc là Thái Học và Quốc Tử Giám, Triệu Nhan cũng không cưỡng ép điều này, tất cả đều dựa vào sở thích và nhu cầu của học sinh.

- Tam ca, huynh đến thật trùng hợp, đệ đang có một chuyện muốn tìm huynh thương lượng!

Lúc này Triệu Quần đột nhiên tỏ vẻ thần bí tiến đến bên Triệu Nhan nói nhỏ. - Chuyện gì mà tỏ vẻ thần bí vậy?

Triệu Nhan cũng cười lên tiếng. Trong các huynh đệ tỷ muội của hắn, Triệu Quần là nhỏ tuổi nhất, hơn nữa còn từng là học trò của Triệu Nhan, cho nên Triệu Nhan vô cùng quan tâm đến Triệu Quần.

- Ha ha, thực ra không có gì, chỉ là Nhã Nhi đã đồng ý kết hôn với đệ rồi, lúc trước vì chuyện của đại ca nên đệ vẫn giữ kín, bây giờ đã qua kì để tang, vì thế muốn sớm cử hành hôn sự!

Triệu Quần lúc này hơi ngại ngùng nói. Huynh trưởng qua đời, thân là đệ đệ như Triệu Quần cũng phải để tang, thời gian để tang không được cưới hỏi, nhưng kì để tang giữa huynh đệ rất ngắn, chỉ mấy tháng, không như con cái phải để tang ba năm mới được.

-Ồ, đây đúng là đại hỉ, đệ và Nhã Nhi định bao giờ cử hành, kể ra Nhã Nhi là muội muội của Ninh Nhi, ngoài ra không còn người thân nào khác, ta cũng luôn xem muội ấy như em gái, vì vậy đến lúc đó hai người nhất định phải nói với ta một tiếng, ta chắc chắn giúp các đệ làm thật hoành tráng!

Triệu Nhan nghe thấy vậy cũng vui mừng hớn hở nói. Trong các huynh đệ tỷ muội chỉ còn lại Triệu Quần chưa thành hôn, Triệu Húc khi còn sống hết lần này đến lần khác thúc giục y, nhưng Triệu Quần một mực chung tình với Nhã Nhi, còn Nhã Nhi lại không muốn lấy chồng quá sớm, kết quả cứ trì hoãn đến bây giờ, giờ đây Triệu Quần và Nhã Nhi đã có thể ở bên nhau, Triệu Húc trên trời linh thiêng coi như hoàn thành tâm nguyện.

- Hì hì, chuyện đại sự thành hôn của đệ và Nhã Nhi chắc chắn không thể thiếu tam ca chủ trì, có điều Nhã Nhi và mẫu thân đệ nói vì đại ca mất chưa bao lâu, cho nên không muốn làm quá hoành tráng, tránh khỏi người đời dị nghị.

Lúc này Triệu Quần mở miệng. Khi nói đến đây, y chợt nhớ tới một chuyện, liền cười nói với Triệu Nhan,

- Ngoài ra về chuyện của mẫu thân đệ vẫn chưa cảm ơn tam ca, nếu không có tam ca, e mẫu thân đệ vẫn còn chịu khổ ở trong cung!

Mẫu thân của Triệu Quần là Vương thái phi trong cung, lần này cũng nhờ giao dịch của Triệu Nhan và Cao thái hậu mà được ra khỏi cung, bây giờ sống trong phủ của Triệu Quần, hai mẫu tử cuối cùng được đoàn tụ.

- Giữa huynh đệ với nhau cảm ơn gì chứ, hơn nữa chuyện này ta làm cũng là vì ta, còn hôn sự của đệ không muốn làm quá khoa trương cũng hợp tình hợp lý, nhưng đệ là thân vương của Đại Tống, đại hôn cũng không thể quá sơ sài, mai ta sẽ cùng hoàng tẩu của đệ đến phủ đệ, rồi cùng mẫu thân đệ bàn bạc kế hoạch tổ chức hôn sự cụ thể, những chuyện khác đệ không phải lo, thời gian này đệ cứ yên tâm chờ kết hôn đi!

Triệu Nhan tiến lên trước vỗ vai Triệu Quần nói.

Nghe thấy Triệu Nhan nói vậy, Triệu Quần hết mực cảm động, liền gật đầu liên tiếp. Triệu Nhan giờ chợt nhớ tới Nhã Nhị, liền lên tiếng hỏi:

- Đúng rồi, dạo này Nhã Nhi đang làm gì, chuyện thành hôn của hai người lớn như vậy sao không thấy muội ấy nói với tỷ tỷ Ninh Nhi của muội ấy, còn phải đợi đệ nói với ta?


- Vâng, chốc nữa đệ sẽ chuyển lời cho Nhã Nhi bảo nàng ấy tự đến chỗ Ninh Nhi tỷ tỷ một chuyến. Kể ra đồ cưới của Nhã Nhi vẫn phải để Ninh Nhi tỷ tỷ chuẩn bị, tam ca huynh không được bủn xỉn, nhất định phải chuẩn bị nhiều của hồi môn chút, đệ là một vương gia nghèo, tất nhiên của hồi môn càng nhiều càng tốt!

Triệu Quần tâm trạng rất khoan khoái, bắt đầu nói đùa Triệu Nhan.

Hiếm lắm mới gặp chuyện vui như vậy, Triệu Nhan và Triệu Quần tán gẫu không ngớt, đến khi tiếng chuông tan học của trường tiểu học vang lên, hai huynh đệ mới tạm biệt, nhưng đúng lúc Triệu Nhan ra khỏi trường đang định lên xe ngựa, thì đột nhiên có hộ vệ lên trước nói nhỏ bẩm báo vài câu, khiến sắc mặt Triệu Nhan thay đổi, lập tức nhảy xuống xe ngựa, hấp tấp đi đến sườn đông trường tiểu học.

p/s: Ở Trung Quốc cứ ra đời trước thì là anh, dù Triệu Hú là con của Triệu Húc-anh trai Triệu Nhan nhưng Triệu Giai-con của Triệu Nhan lớn tuổi hơn nên vẫn là anh họ (khác với Việt Nam, con của bác sẽ là anh họ)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện