Chương 855

Ngay sau khi nhảy xuống biển, Tịch Thiên Dạ liền hòa thành một đoàn nước biển trong nháy mắt hòa vào trong đó, hoàn toàn như vốn là một phần của nước biển vậy, dù là cao thủ Thiên Vương cảnh quan sát cẩn thận trên bờ biển cũng sẽ không thể nhìn ra mảy may chút mánh khóe nào.

Cảnh tượng thần kì như vậy dù là bất cứ ai trông thấy cũng đều sẽ trợn mắt há mồm.

Tịch Thiên Dạ cứ ngao du không mục đích trong nước, sự hòa hợp giữa hắn và nước biển thậm chí khiến cho ngay cả khô lâu quái vật cũng không thể phát giác nối.

Một đường thông suốt không bị bất cứ ngăn cản nào, dù ngẫu nhiên có khô lâu quái vật đi ngang qua hắn cũng không phát hiện được chút nào.

Rốt cuộc sau khi hai canh giờ trôi qua, Tịch Thiên Dạ tìm được một hòn đảo nhưng lần này hắn không có mạo muội lên đảo nữa mà âm thầm tra xét một phen, sau khi không có phát hiện trên nào có sinh linh nào, nói cách khác thì chính là một hòn đảo không người thì hắn mới tiến lên đảo.

"Thùy Hành Pháp được ghi chép trong Thủy Linh Kinh quả nhiên hữu hiệu."

Tịch Thiên Dạ đứng trên bờ cát quệt đi vết máu ở khóe môi, sắc mặt vẫn có chút tái nhợt, vụ nổ sinh ra bởi hai cái Huyền Thiên Ly Hỏa Phù khiến cho thương thế của hắn nặng hơn, bất quá không có sao, vết thương nhỏ cỡ này thì có bao nhiêu cũng không ảnh hưởng, chỉ cần có một địa phương yên ổn cho hắn thời gian thì có thể khôi phục lại.

Huyền Thiên Ly Hỏa Lô chậm rãi bay ra từ trong ống tay áo hắn, sau đó hóa thành một huyết diễm lô lớn đến ba trượng rơi trên mặt đất.

Ngay sau đó, mấy đạo hào quang bay ra từ trong Huyền Thiên Ly Hỏa Lô, đó chính là nhóm người Hổ Tam Âm.

"A, đã an toàn rồi!"

Hổ Tam Âm vừa mới xuất hiện liền đã phát hiện đây không phải là hòn đảo kia, mà phạm vi mấy chục dặm quanh đó cũng không có địch nhân.

"Tịch công tử không có việc gì chứ?"

Tô Hàm Hương hạ từ từ xuống đất, thấy sắc mặt Tịch Thiên Dạ trắng bệch liền đau lòng tiến tới ân cần hỏi thăm.

"Không sao hết, vết thương nhỏ mà thôi! Bây giờ đã an toàn rồi, mọi người nhanh chóng tìm địa phương bí ẩn mà chữa thương đi."

Tịch Thiên Dạ khoát tay nói, rồi bỗng nhiên nghĩ đến gì đó rồi nhìn qua ba người Tô Hàm Hương, nói.

"Ba người các ngươi đừng có thu nạp năng lượng trong thiên địa hay là xuống nước, chỉ nên dùng đan được để chữa thương thôi, nhớ lấy tuyệt đối không được thu nạp nang lượng thiên địa thu luyen, neu không thì hau hoạn vo tận."

Tịch Thiên Dạ nhắc nho thận trọng, ở chỗ này đã không có năng lượng thiên địa bình thường nữa, chỉ có hai cỗ năng lượng thần tính tràn ngập ở bất cứ mọi nơi, nếu phàm thể như mấy người Tô Hàm Hương hấp thụ nó vào thì cũng không khác gì so với uống thuốc độc cả.

Nhóm người Tô Hàm Hương nghe vậy vội vàng gật đầu, họ cũng biết sự đáng sợ của năng lượng thần tính, dù sao nhiều sinh linh trong biển rộng đều bị tuyệt diệt cũng bởi vì năng lượng thần tính đó xâm lấn, cũng may đan dược bọn họ mang theo nhiều nên nếu như chỉ là chữa thương thì không có vấn đề gì.

"Tịch công tử, làm sao ngươi có thể trốn thoát khỏi thiên la địa võng mà năm tên Thiên Vương cảnh của Hồng Bảo thương hội bày ra vậy?"

Tần Tâm Duyệt hiếu kì hỏi.

Khi ở trong Huyền Thiên Ly Hỏa Lô thì bọn họ không thể nhìn thấy hay nghe thấy bất cứ cái gì, chuyện nào xảy ra bên ngoài cũng không thể nào biết được.

Những người khác cũng nhao nhao nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, hiển nhiên không có ai là không hiểu kỳ, làm sao Tịch Thiên Dạ có thể trốn khỏi tình huống phải nói là tuyệt cảnh kia được.

Dù sao thì dưới tình huống ấy thì cả Hổ Tam Âm cũng bị suýt chút nữa buộc phải liều mạng.

"Không có gì đâu, chỉ là thi triển một chút thủ đoạn nhỏ mà thôi, hiện tại đã an toàn không cần lo lắng sự uy hiếp của Hồng Bảo thương hội nữa, mọi người tĩnh tâm tu dưỡng được."

Đoàn người thấy Tịch Thiên Dạ không muon nói nhiều cũng liền không hỏi thêm gì nữa, mỗi người đi về một phía tìm một chỗ bí ấn trên hòn đảo này để tu luyện.

Trải qua việc tập kích của Hồng Bảo thương hội thì lần tìm chỗ tu luyện lần này của bọn họ tương đối cẩn thận, tránh khi đang tu luyện lại bị người ta thừa cơ lợi dụng.

Hòn đảo này bé hơn hòn đảo do Hồng Bảo thương hội chiếm cứ không ít, quy mô đại khái chỉ có một - hai ngàn dặm.

Bất quá tuy diện tích nhỏ nhưng trên đảo không thiếu gì hết, rừng tầm - đất đồi - ao hồ - núi cao - đồng bằng ...... Cái gì cũng đều có đủ, nếu như là đặt ở trong hải dương bình thường thì hòn đảo này hẳn sẽ là một nơi sống không tệ cho nhân tộc.

Mà ở Kỳ Hải thì cả một hòn đảo như vậy lại chỉ có đám người bọn họ, ngoài ra không còn có bất cứ sinh linh nào khác.

Tịch Thiên Dạ mở một động phủ ở một sườn đồi dốc đứng để chuẩn bị trị liệu thương thế.

Những người khác thấy Tịch Thiên Dạ đã chọn xong liền toàn bộ ngồi xuống quanh Tịch Thiên Dạ, cũng may phía dưới sườn đồi có một hồ nước ngọt tương đối thích hợp cho bọn họ tụ tập ở đây.

Chín ngày trôi qua như chớp mắt.

Trong chín ngày này, Tô Hàm Hương và Hổ Tam Âm bằng vào hiệu lực của đan dược đã gần như hoàn toàn khôi phục, chỉ có Tịch Thiên Dạ là thương thế nặng nhất nên vẫn bế quan trong động phủ không ra, không ó tin tức gì cả.

Chạng vạng tối, khu rừng rậm được phủ lên bởi ánh chiều tà khiến cho cả hòn đảo như có một phong vị khác.

"Hổ đại nhân, các ngươi tu luyện công pháp gì mà có thể tu luyện ở Kỳ Hải vậy?"

Hổ Tam Âm vẫn đang ngồi hộ pháp ở trước động phủ của Tịch Thiên Dạ, cơ bản không có di chuyển chút nào, chỉ thấy ba đạo thân ảnh bước ra từ trong ánh hoàng hôn, cả đám ngạc nhiên nhìn Hổ Tam Âm hỏi.

Trong thời gian chữa thương ở trên đảo, nhóm người Tô Hàm Hương liền phát hiện Hổ Tam Âm và Liệt Diễm Hùng Sư Vương chẳng những khôi phục thương thế rất nhanh mà còn có thể tu luyện trong Kỳ Hải. Hắn là .... bọn họ không sợ năng lượng thần tính trong Kỳ Hải a? "Bản tọa là người nào, các ngươi há có thể so sánh, sự tình các ngươi không làm được thì trong mắt bản tọa chẳng là gì cả."

Hổ Tam Âm liếc mắt kiêu ngạo nói.

Liệt Diễm Hùng Sư Vương đang ngồi hộ pháp ở một bên cạnh đó cũng ngẩng cao đầu lên, tròng mắt màu vàng óng tràn đầy vẻ đắc ý.

Vì khoe khoang một phen trước mặt nhóm người Tô Hàm Hương, nó thậm chí còn cố ý hút lớn một hơi, lập tức năng lượng thần tính trong thiên địa liền hóa thành một vòng xoáy hội tụ lại sau đó như là chui vào cái phễu, tiến vào thể nội Liệt Diễm Hùng Sư Vương.

Năng lượng thần tính ngay lập tức bị Liệt Diễm Hùng Sư Vương luyện hóa thành một cỗ năng lượng tinh thuần chảy khắp toàn thân nó.

"Quả thật có thể luyện hóa năng lượng thần tính."


Hổ Tam Âm sợ mấy người Tô Hàm Hương dây dưa nên liền chặn họng lại.

Đương nhiên cái gì mà chủ nhân không có phép hoàn toàn là nói mò, bởi vì han căn bản cũng không biết làm sao để truyền thừa Minh Hoàng Luyện Thi Thuật, nếu là hắn biết được cũng không biết phương pháp khống thi.

"Đúng là Minh Hoàng Luyện Thi Thuật hoàn toàn không thích hợp cho các ngươi tu luyện, nhưng nếu các ngươi muốn tu luyện trong Kỳ Hải thì cũng không phải không thể nào."

Ngay khi mấy người Tô Hàm Hương thất vọng thì một âm thành nhàn nhạt vang lên từ trong sơn động.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện