Chương 853
"Không cần như vậy, ta tự có biện pháp ứng đối."
Tịch Thiên Dạ lắc đầu, nói xong liền vung tay lên phóng thích từng sợ Minh Hoàng thi văn quấn chặt lấy bọn Tô Hàm Hương, sau đó phóng lên tận trời.
"Muốn chạy trốn sao? Nam mơ đi!"
"Ha ha, ở tuyệt địa này mà lại muốn chạy trốn sao! Ngu xuẩn!"
Bọn Liêm Văn Long cuoi ha ha, trong mắt đay cham biếm như thể meo vờn chuột.
Hòn đảo chỉ lớn chừng ấy, bọn Tịch Thiên Dạ lại muốn trốn nơi nào? "Cẩn thận một chút, bọn hắn có thể muốn chạy trốn đến mặt biển, lúc đó muốn giết bọn hắn sẽ khó khăn."
Cao Bỉnh Hùng thản nhiên nói, tu vi của hắn tương đối ổn định trong tất cả mọi người.
"Cao lão nói đúng lắm."
"Ta không thể đùa nữa, lập tức ra tay giết bọn hắn."
"Ha ha, toàn bộ đều phải chết."
Mấy tên cao thủ Thiên Vương thu hồi tâm trạng bỡn cợt, lúc này liền ra tay tấn công về hướng mấy người Tịch Thiên Dạ.
Nếu đã nằm trong vòng vây của năm người bọn hắn thì bọn Tịch Thiên Dạ sẽ không thể chạy trốn.
"Tịch Thiên Dạ, không nghĩ đến có ngày ngươi sẽ phải chết trong tay Liêm Văn Long ta, kiếm Lạc Hàn Thu."
Liêm Văn Long hóa thành một đoàn lưu quang, vung kiếm thẳng đến phía Tịch Thiên Dạ.
Cùng lúc đó, Dương Thiến Băng cùng Trần Nhất An cũng xuất kiếm.
Cao Bỉnh Hùng vung Long Côn như thần long phi vũ bao trùm đoàn người Tịch Thiên Dạ.
Công kích đáng sợ trong khoảnh khắc liền cuồn cuộn tới từ tứ phía làm đảo loạn toàn bộ thiên địa
Tịch Thiên Dạ cong ngón tay búng ra, một tấm Huyền Thiên Ly hỏa phù liền bốc cháy hóa thành một Hỏa phượng hoàng phóng lên tận trời khiến toàn bộ thiên không đều rực đỏ.
"Không ổn! Mọi người cẩn thận."
Sắc mặt Liêm Văn Long ngưng tụ, ánh mắt đầy trịnh trọng nhìn Hỏa diễm Phượng hoàng kia.
Hắn không hề quên biểu hiện đau đớn của Nguyên Long Huyền Linh Quy trong tay Phượng hoàng kia, công kích có thể làm thương tổn Nguyên Long Huyền Linh Quy rõ ràng đáng sợ đến cỡ nào.
Hỏa diễm Phượng hoàng xoay một cái trên bầu trời, sau đó trược tiếp đâm vào mấy tên Thiên Vương.
Một tiếng vang thật lớn, sóng lửa lật trời.
Sóng xung kích kinh người bao phủ lấy mấy tên Thiên Vương. Năm người Cao Bỉnh Hùng không thể chịu nổi sự thiêu đốt của Huyền Thiên Ly Hỏa nên không ngừng lùi lại phía sau mấy chục dặm.
"Hỏa diễm thật đáng sợ, da của ta đều đã bị đốt cháy."
Sắc mặt Quỷ Đồng Hầu trắng bệch, cả người như đồng nhân xích hồng, lớp ngoài làn da bị Huyền Thiên Ly Hỏa đốt cháy vô cùng đau đớn.
Trần Nhất An cùng Liêm Văn Long cũng không dễ chịu hơn mấy, trên làn da bị Huyền Thiên Ly Hỏa đốt cũng như tôm luộc.
Bây giờ bọn hắn cuối cùng cũng cảm nhận được vì sao thương thế Liêm Văn Long lại nghiêm trọng như vậy, điều trị hơn một tháng mà vẫn không khỏi. Những hỏa diễm kia thật sự đáng sợ.
Chỉ có Dương Thiến Băng cùng Cao Bỉnh Hùng là ổn hơn một chút. Một người vốn tu luyện Hàn Phách lực lượng nên năng lực chịu lửa rất mạnh, một người thì tu vi thâm cao có thể ngan cản được Huyền Thiên Ly Hỏa bên ngoài.
Nhưng dù như thế thì hai người cũng không phải không hao tổn gì.
"Uy lực của Huyền Thiên Ly Hỏa phù như thế nào?"
Tịch Thiên Dạ nhìn năm tên cao thủ Thiên Vương, nhàn nhạt cười nói.
"Tịch Thiên Dạ, ngươi đã bị bọn ta bao vây căn bản cũng không có khả năng chạy thoát. Hơn nữa loại phù lục kia của ngươi sợ là cũng không nhiều lắm."
Liêm Văn Phong lạnh lùng nói.
Hỏa diễm phù lục trong tay Tịch Thiên Dạ trong lúc chiến đấu cùng Nguyên Long Huyền Linh Quy liền tiêu hao hết mười mấy tấm, bảo vật lợi hại như thế cũng không thể có quá nhiều, han cũng không tin Tịch Thiên Dạ có thể không ngừng xuất ra loại Hỏa diễm phù lục kia.
"Tịch công tử, chi bằng ngươi một mình chạy đi, chúng ta giúp ngươi cản bọn chúng lại ..... "
Tô Hàm Hương nghe vậy liền bận tâm nhìn Tịch Thiên Dạ.
Liêm Văn Long nói không sai, phàm là chí bảo thì cũng chiếm số ít. Thương thế hiện tại của Tịch Thiên Dạ quá nặng, chỉ dựa vào Huyền Thiên Ly Hỏa phù mới có thể ngăn lại một lúc, nếu không có nó sợ là bọn hắn chỉ có thể mặc người chém giết.
Trong tất cả bọn họ thì chỉ có Tịch Thiên Dạ là có hi vọng đào thoát, bọn hắn cuối cùng cũng chỉ là vướng víu.
"Không sai! Tịch Thiên Dạ, nếu ngươi có thể chạy thoát thì tuyệt đối đừng khách khí với chúng ta, sau này giúp chúng ta báo thù là được."
Tần Tâm Duyệt cùng Điền Bộ Nguyên cũng nói ra.
Bọn hắn dựa vào Thiên Vương chiến binh trong tay có lẽ ngăn cản được một hai lần công kích của Thiên Vương, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi.
"Chỉ là một đám tôm tép nhãi nhép mà thôi, các ngươi đừng quá lo lắng."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. Nếu là Nguyên Long Huyền Linh Quy thì có lẽ han chỉ thi triển chiêu số tự tổn linh hồn. Nhưng nếu là năm người Liêm Văn Long căn bản là không có tư cách khiến hắn phải làm như thế.
Noi xong, cổ tay Tịch Thiên Dạ khe đao, Huyền Thiên Ly Hỏa lô liền hiện ra trong lòng bàn tay hắn.
"Toàn bộ các ngươi đến bên trong Huyền Thiên Ly Hỏa lô, ta có cách thoát thân."
Tịch Thiên Dạ vung tay lên, Huyền Thiên Ly Hỏa lô liền phóng xuất ra một cỗ khí lưu quấn lấy tất cả mọi người kéo vào bên trong.
Trong chốc lát tất cả mọi người đều biến mất, chỉ còn lại một mình Tịch Thiên Dạ phía trên hư không.
Huyền Thiên Ly Hỏa lô trở về trong tay Tịch Thiên Dạ, hóa thành một tiểu luyện lô chỉ cao một thước.
"Không ổn! Hắn đã thu những người khác đi."
"Luyện lô màu đỏ như máu kia sao có thể thu người đi chứ? Ta chưa từng thấy bảo vật như thế.
Mấy tên cao thủ Thiên Vương cảnh trợn mắt há mồm, bảo vật thu nạp người vào bên trong mà lại hóa thành chỉ còn một thước, bọn hắn chưa từng nghe thấy qua.
Ánh mắt Liêm Văn Long lấp lánh, hắn quả nhiên không nhìn sai. Huyết hồng luyện lô kia mới thật sự là chí bảo, còn những Thiên Vương chiến binh kia đều kém xa.
"Không có liên lụy của những người khác thì Tịch Thiên Dạ sẽ không hề kiêng kị. Các ngươi hãy cẩn thận, không thể để Tịch Thiên dạ chạy thoát, nếu không hậu quả sẽ vô cùng vô tận."
Cao Bỉnh hùng cau mày, sắc mặt ngưng trọng tới cực điểm.
"Lo lắng gì chứ, chỉ có một người mà thôi hơn nữa lại bị trọng thương. Ta không tin năm người chúng ta không thể thu phục hắn."
Quỷ Đồng Đầu xem thường nói.
"Hừ! Tên Tịch Thiên Dạ này quỷ kế đa đoan, cẩn thận một chút vẫn hơn."
Thân thể Liêm Văn Long căng cứng, vô cùng chăm chú vào Tịch Thiên Dạ.
......
Bên ngoài mấy trăm dặm, hai đạo nhân ảnh trốn trong rừng cây bí mật quan sát hết tất cả.
Một người thanh y tóc trắng man một thanh chiến kiếm, một người lượn lờ sương máu, vị tanh trong bay lượn trùng thiên, nhưng bên ngoài ba trượng lại không thể ngửi thấy khí tức.
"Bọn hắn quả nhiên động thủ với người trẻ tuổi kia."
Kiếm khách cụt một tay nhíu mày nói.
"Cũng trách bọn họ không may, thời điểm lên đảo cũng vì động tĩnh quá lớn nên vừa lúc bị người của Hồng Bảo thiên hội theo dõi."
Huyết Ảnh nhân lạnh lùng nói.
"Nhưng nếu không cứu Tịch Thiên Dạ bọn hắn thì chúng ta ở tuyệt đảo sẽ vĩnh viễn không thể sánh bằng Hồng Bảo thương hội, chẳng lẽ ngươi muốn trốn mãi hay sao?"
Trong mắt kiếm khách cụt một tay đầy sự lo lắng.
Truyejn của Bánh Bao.
"Không cần như vậy, ta tự có biện pháp ứng đối."
Tịch Thiên Dạ lắc đầu, nói xong liền vung tay lên phóng thích từng sợ Minh Hoàng thi văn quấn chặt lấy bọn Tô Hàm Hương, sau đó phóng lên tận trời.
"Muốn chạy trốn sao? Nam mơ đi!"
"Ha ha, ở tuyệt địa này mà lại muốn chạy trốn sao! Ngu xuẩn!"
Bọn Liêm Văn Long cuoi ha ha, trong mắt đay cham biếm như thể meo vờn chuột.
Hòn đảo chỉ lớn chừng ấy, bọn Tịch Thiên Dạ lại muốn trốn nơi nào? "Cẩn thận một chút, bọn hắn có thể muốn chạy trốn đến mặt biển, lúc đó muốn giết bọn hắn sẽ khó khăn."
Cao Bỉnh Hùng thản nhiên nói, tu vi của hắn tương đối ổn định trong tất cả mọi người.
"Cao lão nói đúng lắm."
"Ta không thể đùa nữa, lập tức ra tay giết bọn hắn."
"Ha ha, toàn bộ đều phải chết."
Mấy tên cao thủ Thiên Vương thu hồi tâm trạng bỡn cợt, lúc này liền ra tay tấn công về hướng mấy người Tịch Thiên Dạ.
Nếu đã nằm trong vòng vây của năm người bọn hắn thì bọn Tịch Thiên Dạ sẽ không thể chạy trốn.
"Tịch Thiên Dạ, không nghĩ đến có ngày ngươi sẽ phải chết trong tay Liêm Văn Long ta, kiếm Lạc Hàn Thu."
Liêm Văn Long hóa thành một đoàn lưu quang, vung kiếm thẳng đến phía Tịch Thiên Dạ.
Cùng lúc đó, Dương Thiến Băng cùng Trần Nhất An cũng xuất kiếm.
Cao Bỉnh Hùng vung Long Côn như thần long phi vũ bao trùm đoàn người Tịch Thiên Dạ.
Công kích đáng sợ trong khoảnh khắc liền cuồn cuộn tới từ tứ phía làm đảo loạn toàn bộ thiên địa
Tịch Thiên Dạ cong ngón tay búng ra, một tấm Huyền Thiên Ly hỏa phù liền bốc cháy hóa thành một Hỏa phượng hoàng phóng lên tận trời khiến toàn bộ thiên không đều rực đỏ.
"Không ổn! Mọi người cẩn thận."
Sắc mặt Liêm Văn Long ngưng tụ, ánh mắt đầy trịnh trọng nhìn Hỏa diễm Phượng hoàng kia.
Hắn không hề quên biểu hiện đau đớn của Nguyên Long Huyền Linh Quy trong tay Phượng hoàng kia, công kích có thể làm thương tổn Nguyên Long Huyền Linh Quy rõ ràng đáng sợ đến cỡ nào.
Hỏa diễm Phượng hoàng xoay một cái trên bầu trời, sau đó trược tiếp đâm vào mấy tên Thiên Vương.
Một tiếng vang thật lớn, sóng lửa lật trời.
Sóng xung kích kinh người bao phủ lấy mấy tên Thiên Vương. Năm người Cao Bỉnh Hùng không thể chịu nổi sự thiêu đốt của Huyền Thiên Ly Hỏa nên không ngừng lùi lại phía sau mấy chục dặm.
"Hỏa diễm thật đáng sợ, da của ta đều đã bị đốt cháy."
Sắc mặt Quỷ Đồng Hầu trắng bệch, cả người như đồng nhân xích hồng, lớp ngoài làn da bị Huyền Thiên Ly Hỏa đốt cháy vô cùng đau đớn.
Trần Nhất An cùng Liêm Văn Long cũng không dễ chịu hơn mấy, trên làn da bị Huyền Thiên Ly Hỏa đốt cũng như tôm luộc.
Bây giờ bọn hắn cuối cùng cũng cảm nhận được vì sao thương thế Liêm Văn Long lại nghiêm trọng như vậy, điều trị hơn một tháng mà vẫn không khỏi. Những hỏa diễm kia thật sự đáng sợ.
Chỉ có Dương Thiến Băng cùng Cao Bỉnh Hùng là ổn hơn một chút. Một người vốn tu luyện Hàn Phách lực lượng nên năng lực chịu lửa rất mạnh, một người thì tu vi thâm cao có thể ngan cản được Huyền Thiên Ly Hỏa bên ngoài.
Nhưng dù như thế thì hai người cũng không phải không hao tổn gì.
"Uy lực của Huyền Thiên Ly Hỏa phù như thế nào?"
Tịch Thiên Dạ nhìn năm tên cao thủ Thiên Vương, nhàn nhạt cười nói.
"Tịch Thiên Dạ, ngươi đã bị bọn ta bao vây căn bản cũng không có khả năng chạy thoát. Hơn nữa loại phù lục kia của ngươi sợ là cũng không nhiều lắm."
Liêm Văn Phong lạnh lùng nói.
Hỏa diễm phù lục trong tay Tịch Thiên Dạ trong lúc chiến đấu cùng Nguyên Long Huyền Linh Quy liền tiêu hao hết mười mấy tấm, bảo vật lợi hại như thế cũng không thể có quá nhiều, han cũng không tin Tịch Thiên Dạ có thể không ngừng xuất ra loại Hỏa diễm phù lục kia.
"Tịch công tử, chi bằng ngươi một mình chạy đi, chúng ta giúp ngươi cản bọn chúng lại ..... "
Tô Hàm Hương nghe vậy liền bận tâm nhìn Tịch Thiên Dạ.
Liêm Văn Long nói không sai, phàm là chí bảo thì cũng chiếm số ít. Thương thế hiện tại của Tịch Thiên Dạ quá nặng, chỉ dựa vào Huyền Thiên Ly Hỏa phù mới có thể ngăn lại một lúc, nếu không có nó sợ là bọn hắn chỉ có thể mặc người chém giết.
Trong tất cả bọn họ thì chỉ có Tịch Thiên Dạ là có hi vọng đào thoát, bọn hắn cuối cùng cũng chỉ là vướng víu.
"Không sai! Tịch Thiên Dạ, nếu ngươi có thể chạy thoát thì tuyệt đối đừng khách khí với chúng ta, sau này giúp chúng ta báo thù là được."
Tần Tâm Duyệt cùng Điền Bộ Nguyên cũng nói ra.
Bọn hắn dựa vào Thiên Vương chiến binh trong tay có lẽ ngăn cản được một hai lần công kích của Thiên Vương, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi.
"Chỉ là một đám tôm tép nhãi nhép mà thôi, các ngươi đừng quá lo lắng."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói. Nếu là Nguyên Long Huyền Linh Quy thì có lẽ han chỉ thi triển chiêu số tự tổn linh hồn. Nhưng nếu là năm người Liêm Văn Long căn bản là không có tư cách khiến hắn phải làm như thế.
Noi xong, cổ tay Tịch Thiên Dạ khe đao, Huyền Thiên Ly Hỏa lô liền hiện ra trong lòng bàn tay hắn.
"Toàn bộ các ngươi đến bên trong Huyền Thiên Ly Hỏa lô, ta có cách thoát thân."
Tịch Thiên Dạ vung tay lên, Huyền Thiên Ly Hỏa lô liền phóng xuất ra một cỗ khí lưu quấn lấy tất cả mọi người kéo vào bên trong.
Trong chốc lát tất cả mọi người đều biến mất, chỉ còn lại một mình Tịch Thiên Dạ phía trên hư không.
Huyền Thiên Ly Hỏa lô trở về trong tay Tịch Thiên Dạ, hóa thành một tiểu luyện lô chỉ cao một thước.
"Không ổn! Hắn đã thu những người khác đi."
"Luyện lô màu đỏ như máu kia sao có thể thu người đi chứ? Ta chưa từng thấy bảo vật như thế.
Mấy tên cao thủ Thiên Vương cảnh trợn mắt há mồm, bảo vật thu nạp người vào bên trong mà lại hóa thành chỉ còn một thước, bọn hắn chưa từng nghe thấy qua.
Ánh mắt Liêm Văn Long lấp lánh, hắn quả nhiên không nhìn sai. Huyết hồng luyện lô kia mới thật sự là chí bảo, còn những Thiên Vương chiến binh kia đều kém xa.
"Không có liên lụy của những người khác thì Tịch Thiên Dạ sẽ không hề kiêng kị. Các ngươi hãy cẩn thận, không thể để Tịch Thiên dạ chạy thoát, nếu không hậu quả sẽ vô cùng vô tận."
Cao Bỉnh hùng cau mày, sắc mặt ngưng trọng tới cực điểm.
"Lo lắng gì chứ, chỉ có một người mà thôi hơn nữa lại bị trọng thương. Ta không tin năm người chúng ta không thể thu phục hắn."
Quỷ Đồng Đầu xem thường nói.
"Hừ! Tên Tịch Thiên Dạ này quỷ kế đa đoan, cẩn thận một chút vẫn hơn."
Thân thể Liêm Văn Long căng cứng, vô cùng chăm chú vào Tịch Thiên Dạ.
......
Bên ngoài mấy trăm dặm, hai đạo nhân ảnh trốn trong rừng cây bí mật quan sát hết tất cả.
Một người thanh y tóc trắng man một thanh chiến kiếm, một người lượn lờ sương máu, vị tanh trong bay lượn trùng thiên, nhưng bên ngoài ba trượng lại không thể ngửi thấy khí tức.
"Bọn hắn quả nhiên động thủ với người trẻ tuổi kia."
Kiếm khách cụt một tay nhíu mày nói.
"Cũng trách bọn họ không may, thời điểm lên đảo cũng vì động tĩnh quá lớn nên vừa lúc bị người của Hồng Bảo thiên hội theo dõi."
Huyết Ảnh nhân lạnh lùng nói.
"Nhưng nếu không cứu Tịch Thiên Dạ bọn hắn thì chúng ta ở tuyệt đảo sẽ vĩnh viễn không thể sánh bằng Hồng Bảo thương hội, chẳng lẽ ngươi muốn trốn mãi hay sao?"
Trong mắt kiếm khách cụt một tay đầy sự lo lắng.
Truyejn của Bánh Bao.
Danh sách chương