Chương 2060
Võ công có cao cường thế nào đi chăng nữa nhưng hàng chục khẩu súng trường tự động bao quanh, ném vài quả lựu đạn thì chắc chắn phải chịu đau đớn, khổ sở.
“Cũng không biết Vân Uyển đến San Francisco chưa, nếu không phải do thời gian gấp gáp thì đã có thể gặp mặt với cô ấy.” Trong lòng Tề Đẳng Nhàn nghĩ. Nhưng mà bây giờ không phải là lúc để nói chuyện nhi nữ tình trường, chỉ một ý nghĩ vừa thoáng qua đã bị Tề Đẳng Nhàn bóp chết.
Những người như Dương Quan Quan, Hướng Đông Tình, Lý Vân Uyển chỉ sợ đều bị gián điệp theo dõi chặt chẽ. Nếu Tề Đẳng Nhàn dám xuất hiện bên cạnh bọn họ, hắn lập tức sẽ bị cao thủ ùn ùn bao vây.
Muốn gặp mặt ít nhất cũng phải đợi vụ việc phản quốc của Tề Đẳng Nhàn lắng xuống.
Gia tộc Thượng Quan cùng thế lực của nhà họ Triệu đã liên hợp với nhau cùng tham gia vào chuyện rửa tiền ở Thượng Hải, lại cấu kết với Viên Thăng Lộc mua bán người. Chưa hết đám độc ác ấy còn thông qua tay của Chu Quang Vinh lập ra một tập đoàn n Đặc tại nước Ngọc Thạch.
Sau khi Tề Đẳng Nhàn rời khỏi Hoa quốc, hắn vẫn luôn kìm nén cơn tức giận trong lòng. Nếu như không phải điều kiện không cho phép thì có lẽ Tề Đẳng Nhàn đã lẻn vào kinh đô, theo lão tử của bản thân mà đại khai sát giới.
Lúc đó gia tộc Thượng Quan gặp được họng súng sắp bốc cháy của Tề Đẳng Nhàn cũng chỉ có thể nói rằng cách nghĩ này quá lỗi thời.
Tuy gia tộc Thượng Quan mạnh mẽ nhưng chỉ cần tiêu diệt hết ba người nắm quyền thì người ở bên dưới chắc chắn sẽ tán loạn, hơn nữa gia tộc to như thế này không thể không có kẻ thù.
Những đại lão khác của Hồng môn ở nước Mỹ nhìn thấy Thượng Quan Hạo Nguyệt cùng thiếu gia nhà gia tộc Rothschild kết hôn thì hơn nửa người lòng nóng như lửa đốt. Gia tộc Thượng Quan vừa loạn bọn họ chắc chắn sẽ không án binh bất động.
Cũng giống như lúc đầu có người cố ý nhắm vào Trần Ngư, Trần Khánh, Trần Liệt. Nếu ba chị em đều xảy ra chuyện thì nhà họ Trần không phân tán cũng tự loạn.
“Diệt trừ đi gia tộc Thượng Quan, phái nhà họ Triệu có lẽ sẽ bị kiềm chế lại!” Tề Đẳng Nhàn mở hai mắt, máy bay đang hạ cánh mà trạng thái của hắn cũng đang ở cao nhất.
Vì để tránh tai mắt, Tề Đẳng Nhàn ngồi ở hạng ghế phổ thông, hơn nữa còn xuất hiện với danh tính “Tề Thiên”.
Trong biển người, Tề Đẳng Nhàn nhìn hết sức bình thường, giống như một thương nhân Hoa quốc đến nước Mĩ làm kinh doanh nho nhỏ.
Sau khi máy bay hạ cánh, Tề Đẳng Nhàn chậm rãi đi ra khỏi lối đi.
“Bốp!”
Đột nhiên bả vai của Tề Đẳng Nhàn bị ai vỗ nhẹ.
Người có thể đến gần Tề Đẳng Nhàn một cách bất động thanh sắc lại có thể vỗ được vai hắn rõ ràng không phải người bình thường.
Tề Đẳng Nhàn bất ngờ quay đầu và hắn nhìn thấy một khuôn mặt tươi cười.
“Hừ, lão già. Cách xuất hiện của bố thật làm cho người ta sợ hãi! Con còn tưởng hành tung bị lộ nên bị tên cao thủ nào để mắt tới rồi chứ.” Tề Đẳng Nhàn sau khi nhìn rõ người là ai, hắn không nhịn được mà thở phào một hơi.
Người đứng đằng sau hắn là một người trung niên trắng trắng béo béo, dáng vẻ có chút giống Tề Đẳng Nhàn. Nhìn qua giống như một cặp bố con.
Tề Bất Ngữ cười lớn với Tề Đẳng Nhàn, ông ra hiệu tay với hắn.
Tề Đẳng Nhàn bị vu oan giá tội thành kẻ phản quốc, trong lòng Tề Bất Ngữ đương nhiên cũng như bị nghẹn ngọn lửa lớn. Mặc dù ông đã giết “lũ chuột” bên ngoài nhà tù U Đô rồi nhưng những tên đó đều là người không quan trọng.
Tên tội phạm thực sự vẫn chưa phải chịu sự trừng phạt nào.