Thiên hà New Siberia, bộ tổng chỉ huy của lực lượng phản kháng quân Đồng Minh.



Khi tàu Người Giải Phóng theo ở xuất hiện ở cổng siêu không gian JPL, hình ảnh của nó ngay lập tức được thiết bị giám sát tự động đặt gần cổng siêu không gian truyền về bộ tổng chỉ huy Đồng Minh, mặc dù trước đó đã nhận được điện của tàu Người Giải Phóng thông báo, biết biết trước chiến hạm bị hư hại nghiêm trọng, nhưng đến khi nhìn tận mắt không ai là không chấn động, thậm chí bọn họ còn không thể tin vào mắt của mình.



Điều này không thể trách họ được bởi vì tương phản quá lớn, chỉ mới vài hôm trước vẫn còn là một chiếc tàu mới cứng, thế mà nay đã đầy những vết thương khắp nơi, phía trên phía dưới, bên phải bên trái, ở đâu cũng có thể nhìn thấy những vết cháy do vũ khí năng lượng bắn vào, những vết lõm do vụ nổ mạnh gây nên. Nhất là ở bên mạn trái tàu, sức công phá của ngư lôi lượng tử tạo thành mấy lỗ hổng ghê người, nhìn xuyên đó, thậm chí có thể thấy hangar bên trong thấp thoáng những khối kim loại cong vẹo của mấy chiếc chiến đấu cơ, các thiết bị bố trí bên mạn trái như hệ thống phòng ngự tầm ngắn, rada, thiết bị thu phát vô tuyến, các khoang nối tàu và đường phóng của chiến đấu cơ đều đã không cánh mà bay, cái gì còn lại cũng trở nên rối tinh rối mù, cơ hồ không thể phân biệt, chỉ có phía sau khu vực động cơ là còn tương đối nguyên vẹn, còn có thể nhận ra một tháp pháo lazers phòng ngự tầm gần, chỉ có điều nòng pháo lại gấp một góc lớn, cắm thẳng vào khe hở với thân bọc thép của chiếc chiến hạm, nhìn qua khiến người ta vừa buồn cười vừa kinh ngạc, lại cảm thấy áp lực trầm trọng. Chiếc tàu này đã trải qua những gì đây?

Tàu bị trọng thương, không có trợ giúp, không cứu hộ, cũng không có tàu bảo vệ, chỉ bằng một liên đội tăng cường chiến đấu cơ yểm trợ, dám đơn thương độc mã đánh xuyên vòng vây của hạm đội Đế Quốc, mở ra một đường máu, cuối cùng thành công thoát khỏi truy kích, quả thật không thể không khiến cho người ta cảm thấy kính nể. Phải biết rằng, tàu Người Giải Phóng không phải là một chiến liệt hạm có màn chắn và vỏ thép dày, hỏa lực đối hạm mạnh, mà là một chiếc thái không mẫu hạm với hầu như không có hỏa lực đối hạm. Các tháp pháo lazers gắn trên thân đều là dùng để đối phó với tên lửa, ngư lôi hoặc chiến đấu cơ ở cự ly gần, sức mạnh của thái không mẫu hạm, là dựa vào nó uy lực của chiến đấu cơ trên nó chứ không phải tự thân hỏa lực của tàu, cho nên, tác chiến cự ly ngắn là điều tối kỵ đối với thái không mẫu hạm. Trong tình thế phải lấy sở đoản đánh sở trường, lấy ít đánh nhiều, hơn nữa mọi người đã biết trước qua báo cáo, tàu đã bị thương nặng ở gia đoạn đầu của cuộc chiến đấu, trong đợt phục kích tấn công bất ngờ của Đế Quốc, đòn tấn công không chỉ tạo nên sự hư hại nghiêm trọng ở mạn trái tàu mà thậm chí còn tạo thành thuyền trưởng trọng thương, phó thuyền trưởng hy sinh, tàu rơi vào tình trạng tác chiến không có chỉ huy cực kỳ bất lợi.



Trong tình huống ấy, không ai có thể nghĩ rằng, họ không những thành công dành lại quyền chủ động, đưa tàu đột vây an toàn để cứu lấy chiếc thái không mẫu hạm quý giá mà Thậm chí còn hoàn thành nhiệm vụ điều tra rõ vị trí và tuyến đường kết nối của cổng siêu không gian mới. Điều này quả thực là không thể tưởng tượng. Những người ở bộ chỉ huy không khỏi tự hỏi mình, nếu đổi thành họ phải đối mặt với hoàn cảnh như vậy, họ có thể làm thành tích dũng cảm và phi thường như vậy không?



Bọn họ làm không được! Đây là câu trả lời của đại đa số người...... Cũng vì thế, cho nên đối với con tàu, ai cũng tràn ngập sự tôn trọng và kính nể.




Tàu Người Giải Phóng chậm rãi hướng về xưởng đóng tàu siêu cấp Newport News ở vệ tinh số 4, mặc dù hiện này xưởng đóng tàu siêu cấp vẫn chưa toàn hoàn công, nhưng đại bộ phận đã có thể bắt đầu vận hành, để sửa chữa tàu Người Giải Phóng hoàn toàn không thành vấn đề, Phi Luân trước khi tới thiên hà New Siberia đã thông báo bộ tổng chỉ huy Đồng Minh, mọi người đã triệu tập những người có trách nhiệm, chuẩn bị công cụ, thiết bị cùng nguyên vật liệu cần thiết, một khi tàu Người Giải Phóng tới, là có thể bắt tay vào tiến hành toàn diện chỉnh trang cùng sửa chữa đối này chiếc thái không mẫu hạm đã trải qua kiếp nạn này.



Biên đội hộ tống gồm 4 chiếc Nữ Yêu và 4 chiếc Tia Chớp, đưa chiếc tàu đầy những vết thương đi vào bến tàu số 3, trên đường tất cả chiến đấu cơ và chiến hạm tuần tra, đều nhường đường cho chiếc tàu đã bị trọng thương như thế, mà lại còn có thể dựa vào chính mình quay về, điều này không chỉ vì tàu Người Giải Phóng được bộ chỉ huy trao quyền ưu tiên thông hành mà còn để thể hiện sự kính trọng đối với những người đã sáng tạo kỳ tích của mọi thành viên Đồng Minh.......



" Tàu Người Giải Phóng, đây là Newport News, hoan nghênh trở về, mời vào bến tàu số 3, chúng tôi đã chờ các bạn từ lâu."



" Cám ơn, Newport News, một tuần trước chúng tôi vừa mới vừa rời khỏi bến tàu số 3, nay lại phải làm phiền mọi người."



"Đừng nói thế, đây là nhiệm vụ của chúng tôi, chỉ có điều, nếu lần sau trở về xin hãy tìm cách làm cho tàu ít nhất ra dáng một chút có được không?" Tuy đối này chiếc tàu trải qua nhiều trận chiến đấu gian khổ, may mắn còn tồn tại và quay về ai cũng cảm thấy bội phục, nhưng nhân viên trên trạm điều khiển vẫn không nhịn được nói vài câu oán giận, chuyện này rõ ràng khiến công việc vốn đã nặng nề của họ càng thêm chồng chất.



" Thực xin lỗi, Newport News, chúng tôi sẽ tận lực, nhưng chuyện này mình chúng tôi không quyết định được, hay là bạn đi hỏi một chút xem Đế Quốc có nguyện ý phối hợp hay không?" Phi Luân lắc đầu, mỉm cười trả lời.



"OK,OK,,,, tất cả đã sẵn sàng, lần sau khi tàu rời bên, chúng tôi cam đoan, sẽ là một chiếc tàu mới tinh. Xin chờ một chút, chúng tôi sẽ lập tức phái tàu kéo đưa các bạn vào ụ."



" Không cần, Newport News, chúng tôi có thể tự, như thế sẽ tiết kiệm không ít thời gian."



"Các bạn muốn tự vào? Xin báo trước là sẽ có chút phiền toái, thuyền trưởng, không phải chúng tôi không tin ngài, nếu là bình thường, tàu chắc chắn sẽ vào bến an toàn, nhưng trong trạng thái này, tôi cho rằng dùng tàu kéo vẫn tốt hơn."



" Đừng lo lắng, Newport News, hệ thống động lực của tàu Người Giải Phóng không có vấn đề gì lớn, chúng ta có thể hoàn thành việc này, một lát nữa gặp lại ở bến số 3. Người Giải Phóng kết thúc!" Phi Luân cười tự tin, cô quay đầu ra lệnh " Sĩ quan điều khiển, giảm tốc một phần ba, mười lăm giây sau chuẩn bị tiến hành chuyển hướng lần đầu tiên......"



" Rõ! Thuyền trưởng." Sĩ quan điều khiển lập tức chấp hành vô điều kiện mệnh lệnh của Phi Luân, sau trận này chiến đấu, mỗi người trên khoang chỉ huy đều tin tưởng vào cô gái này, ít nhất không ai dám công khai nghi ngờ quyết định của nàng, ngay cả Thượng úy Karl, mặc dù ở sâu trong lòng anh chàng vẫn mơ hồ cảm thấy dùng tàu kéo đưa tàu Người Giải Phóng tiến vào ụ có vẻ là phương án ổn thỏa hơn, nhưng nếu Phi Luân đã ra quyết định, anh cũng sẽ không nói gì nữa. Anh tin tưởng vị quyền thuyền trưởng này biết cô ấy đang làm cái gì. Những biểu hiện của Phi Luân trong lần thực hiện nhiệm vụ đã hoàn toàn nhận được sự tín nhiệm của anh.



" Mũi tàu nâng góc một phần hai, vi tốc, đuôi tàu hạ xuống góc một phần tư, động cơ, giảm tốc 30%......." Phi Luân nhìn không chớp mắt vào màn hình lớn trên tàu, bình tĩnh hạ lệnh.




"Nghe rõ! Thuyền trưởng....... Động cơ giảm lực đẩy xuống 30%." Sĩ quan điều khiển lặp lại từng tiếng.



Tàu Người Giải Phóng, chiếc thái không mẫu hạm khổng lồ, dưới sự chỉ huy của Phi Luân, dưới cái nhìn chăm chú và lo lắng của mọi người, to lớn nhưng linh hoạt, nhanh chóng tiếp cận bến tàu số 3, mũi tàu dần dần chuyển hướng đúng cửa vào bến tàu từ từ tiến vào......



" Sonia, không có chuyện gì chứ?" Ở phòng nghỉ, Thụy Sâm hỏi nhỏ. Nhìn màn hình lớn trên tường. Anh có thể thấy rõ, cửa vào bến tàu số 3 không lớn hơn bề ngang của tàu Người Giải Phóng bao nhiêu, những khoảng trống để cơ động thật sự là quá ít. Chỉ sai một chút, chiến hạm sẽ đâm đầu hoặc quệt mạn vào thành ụ tàu.



" Không thành vấn đề! Phi Luân nói khoác bao giờ, nhất là trong tình huống, nếu con bé nói có thể làm được là nhất định có thể làm được. Nó có thiên phú và kinh nghiệm trong việc chỉ huy tàu, những mệnh lệnh khi đưa tàu vào bến rất rõ ràng và chính xác." Sonia không một chút lo lắng, cô gái ôm tay qua vai, lẳng lặng đứng bên cạnh Thụy Sâm, cũng nhỏ giọng trả lời.



" Ân, Phi Luân tài hoa hơn người, bất kể là chiến đấu cơ hay là chiến hạm, đều rất nhanh chóng nắm bắt, giỏi hơn anh nhiều." Thụy Sâm nói với giọng hâm mộ.



"Anh hả? Đừng tự coi nhẹ bản thân, ai cũng có sở trường riêng, không ai có khả năng học hết tất cả, tinh thông hết tất cả, nếu không thì không phải là người mà đã thành thần rồi? Lại nói Phi Luân, con bé quả thật là tài hoa hơn người, nhưng ở phương diện kỹ xảo điều khiển chiến đấu cơ thượng nó không có thiên phú bằng anh, hơn nữa vỏ quýt dày có móng tay nhọn, con bé không phải đã bị anh hút hồn còn gì?" Người đẹp lườm gã đa tình bên cạnh "Trong quân đội Liên Bang loại phi công như anh cũng không thiếu, thật không hiểu con bé vì cái gì mà chết mê chết mệt vì anh? Anh lại còn không phải là người Liên Bang nữa!"



"Thế còn em thì sao?" Thụy Sâm cảm thấy ấm áp trong lòng, lời nói của Sonia khiến anh cảm thấy cực kỳ đắc ý, đảo mắt một vòng, Thụy Sâm nhẹ giọng nói,"Em có biết vì sao lại chết mê chết mệt với anh không?"



"Không biết!" Mặt Sonia hơi nóng lên, có chút tức giận sẵng giọng," Tóm lại anh thì sướng rồi, em và Phi Luân không biết thế nào mà lại cùng yêu anh, quả thực rất hoang đường, không thể tin nổi, em có nằm mơ cũng không nghĩ rằng cuộc sống tình cảm của em lại sẽ như thế này, cực kỳ phi lô gíc"



Cô gái hoang mang lắc lắc đầu," Em cũng không biết mình muốn gì? Chuyện của chúng ta rốt cuộc là sẽ ra sao?"



" Tình yêu không có gì lý trí, cũng không có cái gì là lô gíc, chỉ cần có cuồng nhiệt là được. À! Cuồng nhiệt......" Thụy Sâm nhẹ giọng nói, bên ngoài mặt vẫn duy trì vẻ như không có việc gì, trong khi một bàn tay tội ác đã lẳng lặng vòng ra sau lưng Sonia, nhẹ nhàng vòng lấy bờ mông căng tròn của người đẹp.



" Anh......" Người đẹp chỉ thiếu chút là nhảy dựng lên, đang ở chỗ công cộng mà hắn dám......



"Đừng nói lớn, cẩn thận bị người ta phát hiện thì rất xấu hổ đấy."



Cái tên xảo quyệt này, Sonia vừa nghĩ đến trong đầu, thân thể cô gái lại nhẹ nhàng run lên, chỉ cần tay của anh ấy đặt ở chỗ đó cũng đủ chết người rồi, thế mà lại còn được thể lấn tới, bàn tay ma quỷ bắt đầu xoa xoa bóp bóp vùng cơ thể căng cứng của cô, đã thế một ngón tay ác ôn còn luồn vào khe giữa, nhẹ nhàng trượt lên trượt xuống...




" Đừng...... Đừng......" Sonia cảm thấy một sự kích thích khác thường, cảm giác trước kia khi cùng “vui vẻ” với Thụy Sâm nay lại hiện lên rõ ràng ở trong đầu, làm cho nàng cảm thấy mặt đỏ bừng bừng, trong lòng hốt hoảng, toàn thân như nhũn ra vô lực, vùng bụng như có một dòng nước ấm lan ra khắp toàn thân... Nhưng nàng cũng không dám phản ứng mạnh, Thụy Sâm nói đúng, hai người bọn họ bây giờ đang ở phía sau đám người dựa vào vách tường, mà sự chú ý của mọi người đều tập trung ở màn hình lớn, cho nên không có ai phát hiện ra hành động của tên lưu manh đáng chết này, nhưng nếu có động tĩnh gì, thì rất khó nói.



Sonia cắn chặt hàm răng, dùng hết ý chí để chống lại từng trận khoái cảm từ phía sau truyền đến, nhất là đang ở trước công chúng, loại cảm giác này càng thêm mãnh liệt, bên dưới nàng đã có cảm giác nóng bừng, ẩm ướt, dần dần lan ra khắp nơi, thật sự muốn giết nười......



Sonia quay đầu trừng mắt nhìn Thụy Sâm một cái, nhưng không chút tác dụng, ngược lại ban tay đang vuốt ve còn tăng thêm mấy phần sức, nàng chỉ cảm thấy hai chân đều bắt đầu mềm nhũn, nếu không phải đang dựa vào vách tường để chống đỡ thân thể, nàng hoài nghi không biết mình có nhũn luôn ra đất hay không. Mà cái tên lưu manh này trên mặt vẫn tươi cười làm cho nàng tức đến nỗi nghiến răng ken két, hắn thật sự là càng lúc càng lớn mật, càng ngày càng làm càn, cũng càng lúc càng biết tìm cơ hội, nhưng loại cảm giác này, quả thật là cực kỳ sảng, khiến nàng nhớ nhung và cả sung sướng.



Trong khi Sonia vừa hưởng thụ những ‘khoái cảm khác thường’, vừa cố nghĩ biện pháp ngăn chặn hành động của Thụy Sâm (Nhưng biện pháp mãi vẫn không nghĩ ra được), tàu Người Giải Phóng đã thẳng góc với bến tàu số 3.



" Giữ cân bằng, thẳng hướng trước mặt, động cơ giảm đến 20%, vi tốc, chuẩn bị phanh lại......."



Chiếc tàu thái không mẫu hạm khổng lồ chậm rãi đi vào bến tàu số 3 rồi dừng ở đúng vị trí đã định, bất kể là ở trên tàu Người Giải Phóng, hay là nhân viên kỹ thuật, công nhân cùng sĩ quan ở bến tàu đều bộc phát một trận vỗ tay nhiệt liệt, tất cả những người hiểu biết đều hiểu sự khó khăn khi không dựa vào tàu kéo chỉ một lần là đưa tàu vào ụ, chuẩn xác vị trí, với một tàu bình thường đã khó, với một con tàu khổng lồ lại còn tổn thương nghiêm trọng, độ khó tăng thêm nhiều lần.



Sonia nhẹ nhàng thở phào, bàn tay tội lỗi cuối cùng cũng đã rời khỏi người nàng, tuy rằng nội tâm có chút mâu thuẫn, có chút luyến tiếc...... Nhưng cũng may mắn là không bị những người khác phát hiện, nàng mắt liếc nhìn Thụy Sâm, hắn đang cùng những người khác mỉm cười vỗ tay, bản lĩnh đóng kịch của hắn ngày càng cao, nàng oán hận nghĩ.



" Chị Sonia, làm sao vậy? Mặt của chị đỏ." Đám người dần dần tản ra, Anne chỉ nhìn liếc mắt một cái, liền phát hiện vấn đề, nghi hoặc hỏi, mắt của con bé cũng sắc thật.



" Không có gì, có hơi nóng, ở đây nhiều người quá." Sonia chỉ cảm thấy mặt lại nóng lên lần nữa, nhưng cũng may ráng đỏ trên mặt còn chưa biến mất, nên Anne cũng không phát hiện được gì.



" Thật không đấy?" Anne có chút hoang mang, cô cũng ở nơi này, nhưng có thấy cái gì nóng đâu? Hệ thống điều hòa nhiệt độ của tàu hoạt động bình thường, còn nữa, sao mặt anh Thụy Sâm sao lại cười cổ quái như vậy?


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện