Lý Kinh Nhạn bị lưỡi dao bằng khí đâm xuyên thân thể, sinh cơ lập tức đoạn tuyệt, một mạng ô hô, nhưng lời nói vừa rồi của hắn lại chấn động tất cả tu chân giả.
Tuy Lý Kinh Nhạn nói năng hơi thều thào, nhưng những lời mà trong lúc gấp rút hắn dùng hết khí lực toàn thân quát ra, mỗi một chữ đều truyền vào tai mọi người rõ ràng.
Đại Xích Huyết Ma Công là gì?
Đây là cấm kị trên tu chân giới, cấm kị to lớn trên tu chân giới!
Người luyện Đại Xích Huyết Ma Công thông qua hấp thu công lực của người khác để khiến tu vi của mình không ngừng tăng lên, sự tồn tại của công pháp này khiến trên tu chân giới ai ai cũng cảm thấy mình bị nguy hiểm, người tu luyện công pháp này lại càng mỗi người…(1)
Chỗ này nguyên văn bị thiếu chữ
Trên tu chân giới, các phái đối lập với Ma Tông, chỉ cần có liên quan với Đại Xích Huyết Ma Công, đó khẳng định là đối lập với cả tu chân giới, mọi người ai gặp nấy giết!
“Đại Xích Huyết Ma Công là do Trương Tụng Li đưa cho ta!”
Câu này không khác gì một tiếng sét rung trời giữa quảng trường, không chỉ tu chân giả của Thục Sơn Kiếm Phái phẫn nộ trừng mắt nhìn Trương Tụng Li, đến những môn phái khác vốn ủng hộ Trương Tụng Li, ánh mắt nhìn về hắn cũng trở thành do dự nghi hoặc.
“Trương chưởng giáo, ngài định giải thích với mọi người thế nào?” Triệu Thụy nhìn Trương Tụng Li, hơi đùa cợt hỏi một câu.
Câu này của Triệu Thụy vừa nói ra, liền có rất nhiều tu chân giả đồng ý.
“Đúng vậy, Trương chưởng giáo, ngài phải có giải thích đối với lời Lý Kinh Nhạn nói chứ?”
“Ma công này hẳn phải thất truyền từ mấy trăm năm trước, Lý Kinh Nhạn không thể vô duyên vô cớ mà có được.”
“Hừ, còn giải thích gì nữa.

Đại Xích Huyết Ma Công khẳng định là do Trương Tụng Li cho.

Mấy trăm năm trước, tu chân giới tiêu hủy Đại Xích Huyết Ma Công trước mặt công chúng.

Trước khi tiêu hủy, ma công là do Long Hổ Sơn bảo quản.


Khẳng định là những kẻ trông coi các ngươi tự trộm, lưu lại bản sao! Còn như Lý Kinh Nhạn, khẳng định là do Trương Tụng Li sai khiến! Nếu không, dù cho hắn một ngàn cái mật, hắn cũng không dám xuống tay với sư tôn Lý Lăng Phong của mình!”
“…”
“…”
Những tu chân giả phản đối sát nhập đó thừa cơ náo loạn lên, tiếng chất vấn càng lúc càng cao.
Đến những môn phái tu chân vốn đồng ý sát nhập cùng càng lúc càng nghi hoặc, trong lòng hơi có ý thối lui.
Đôn Triệt càng chỉ sợ thiên hạ không loạn xen vào một câu: “Trương Tụng Li, nếu ngươi không làm, sao phải vội giết người diệt khẩu? Rõ ràng là có tật giật mình! Ngươi sợ Lý Kinh Nhạn lôi ngươi ra!”
Câu này vừa nói ra, các tu chân giả trên quảng trường càng loạn thêm.
Có tu chân giả lớn gan bắt đầu chửi rủa lên: “Trương chưởng môn, ngươi phải giải thích với bọn ta!”
“Đúng! Chuyện này phải nói cho rõ ràng!”
“Không nói rõ, vụ sát nhập môn phái này, bọn ta tuyệt đối không đáp ứng!”
Trương Tụng Li trong lòng đại nộ, hắn hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Thụy và Đôn Triệt hai cái.
Chính là hai thằng cha này châm dầu vào lửa, mới khiến cục diện trước mắt không thể thu thập như vậy.
Hắn chỉ cảm thấy đầu mình lờ mờ phát đau từng trận, cơ bắp trên mặt cơ quắp mấy cái, chân khí trong cơ thể không bị khống chế cuộn lên, lờ mờ có nguy hiểm mất khống chế.
Trương Tụng Li giật mình một cái, hít sâu một hơi, nỗ lực khiến mình bình tĩnh lại.
Tuy hắn tu luyện Long Hổ Nghịch Thiên Đại Pháp thực lực đại tăng.
Thế nhưng, Long Hổ Nghịch Thiên Đại Pháp này dẫu sao cũng là cấm kị chi thuật của Thiên Sư đạo, Trương Tụng Li trong quá trình tu luyện tịnh không thuận buồm xuôi gió, mà trải qua trùng trùng nguy hiểm.
Không chỉ như vậy, trong quá trình hắn tu luyện, còn mấy lần xém chút tẩu hỏa nhập ma, đến mức còn sót lại một chút bệnh nhỏ.
Chỉ cần tình cảm quá kích động, chân khí trong cơ thể sẽ không chịu khống chế, sau cùng thậm chí khiến hắn tiến vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma!
Cho nên lúc nào hắn cũng phải cẩn thận.
Sau khi khiến mình bình tĩnh lại, Trương Tụng Li bắt đầu tìm cớ giải thoát cho mình, an ủi mọi người đang nghi ngờ.

Hắn hơi suy nghĩ rồi lớn giọng nói: “Lý Kinh Nhạn là phản đồ khi sư diệt tổ của Thục Sơn Kiếm Phái, đến chưởng giáo sư tôn cũng dám thương hại, đúng là không khác gì chó điên! Con chó dại này trước khi chết thuận miệng cắn loạn, sao các ngươi có thể tin? Nếu như hắn nói, tất cả các ngươi đều là kẻ chủ mưu đằng sau, vậy phải làm sao?
Đại Xích Huyết Ma Công vốn là tuyệt học của Ma Tông, tuy sau này lưu lạc tới Long Hổ Sơn, rồi bị tiêu hủy ở Long Hổ Sơn, nhưng Ma Tông còn giữ lại bản sao cũng không phải không thể!
Lý Kinh Nhạn càng có thể là đệ tử của Ma Tông!
Hắn trước khi chết phản công một gậy, vừa khéo khiến các phái chúng ta nội loạn, không cách nào hình thành hợp lực đối phó với Ma Tông!
Trương Tụng Li ta có thể thề với trời, nếu ta giao Đại Xích Huyết Ma Công cho Lý Kinh Nhạn, ta sẽ bị trời cho ngũ lôi đánh!”
Tu chân giả ở đó nghe Trương Tụng Li nói vậy cũng cảm thấy hơi có lý.
Lý Kinh Nhạn là phản đồ đại nghịch bất đạo, lời hắn nói đúng là không đáng tin lắm.
Ngoài ra, Trương Tụng Li trước mặt trên vạn tu chân giả phát lời thề độc, khiến tất cả tu chân giả ở đây càng tin Trương Tụng Li thêm một bước.
Trương Tụng Li dẫu sao cũng là một trong tứ đại đỉnh phong cường giả, là chưởng giáo của Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo.
Cơ hồ tất cả mọi người đều cho rằng với thân phận địa vị của Trương Tụng Li, hẳn không thể trơ mắt nói dối với nhiều tu chân giả như vậy.
Bất quá, Khâu Khí thân là một trong Lục đạo Ma sư của Ma Tông, lại cười lạnh một tiếng nói: “Trương chưởng giáo, ta thật bội phục ngươi, chuyện như vậy mà cũng nói dối được.

Đại Xích Huyết Ma Công tuy là xuất phát từ Ma Tông chúng ta, nhưng sớm đã thất truyền lâu rồi, Lý Kinh Nhạn cũng căn bản không phải đệ tử Ma Tông chúng ta, không có chút quan hệ gì với Ma Tông chúng ta.

Ma Tông chúng ta dưới sự lãnh đạo của Ma Đế hiện nhiệm, ngàn năm nay vẫn hết sức trầm lặng, tận lực tránh xung đột với đồng đạo tu chân giới.
Thế nhưng, một loạt tập kích trong đoạn thời gian gần đây lại khoác lên người Ma Tông chúng ta, thật là xằng bậy!
Bọn ta lần này tới, là để nói rõ với đồng đạo tu chân giới, tất cả những việc đó đều không có liên quan gì với Ma Tông, đằng sau còn có người khác.

Ma Tông chúng ta đồng ý dốc hết sức lực giúp đỡ các môn các phái tìm ra kẻ chủ mưu để cùng thảo phạt!”
Lục đạo Ma sư Khâu Khí nói vậy, khiến tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy khó tin.

Ma Tông trước giờ đối địch với các phái trên tu chân giới, không ngờ lại muốn giúp các phái truy tìm kẻ chủ mưu đứng sau!
Điều này thật khiến mọi người cảm thấy vô lý.
Bất quá, nếu lời Khâu Khí là thật, vậy loại hành động này của Ma Tông cũng có thể hiểu được.
Nhất thời, đám tu chân giả ở đây đều hơi mơ hồ, không biết phải tin bên nào.
Trương Tụng Li hung hăng trừng mắt nhìn Khâu Khí một cái, trên mặt chớp lên khí xanh.
Những lời này của Khâu Khí khiến nỗ lực vừa rồi của hắn giảm thiểu quá nửa!
Hắn sao có thể không phẫn nộ!
Triệu Thụy đứng bên cạnh, thấy sắc mặt Trương Tụng Li dị thường, biết Trương Tụng Li lại thua nặng về mặt lời lẽ.
Hắn quyết định thừa thắng truy kích, quậy cho nước đục hơn.
Trương Tụng Li âm thầm hại Lý Lăng Phong, lại mấy lần xung đột với hắn, hắn tuyệt đối không thể để yên như vậy.
Tuy hắn là tử địch với Tra Phi Hùng của Ma Tông, bất quá, thực lực của Tra Phi Hùng tương đối thấp, Trương Tụng Li đối với hắn uy hiếp lớn hơn!
Thế là, Triệu Thụy cung tay với mọi người trên quảng trường, lớn giọng nói: “Đại Xích Huyết Ma Công tà ác vô cùng, nếu lưu truyền trên tu chân giới, chỉ sợ là một trường đại hạo kiếp.

Chuyện này nếu không làm cho nước rơi đá lộ, mà nói kế hoạch hợp phái gì đó, đến lúc đó, chỉ sợ mọi người hợp lại một chỗ, trở thành thức ăn cho kẻ tu luyện Đại Xích Huyết Ma Công.”
Lời Triệu Thụy rõ ràng là khiêu khích một cách trần trụi, nhưng lời này lại chạm tới tận đáy lòng những tu chân giả ở đây, ai chịu theo một ác ma lúc nào cũng có thể hấp thu chân khí của người ta chứ?
Hợp phái?
Ai biết có phải là nuôi nhốt thức ăn hay không?
Đám tu chân giả suy nghĩ đều cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.
Trên quảng trường tiếng ong ong vang bốn bề, những tu chân giả kêu la đòi giải thích càng nhiều.
“Lý Kinh Nhạn chết chưa hết tội, Trương chưởng môn chẳng qua chỉ là thế thiên hành đạo, mọi người đừng suy đoán lung tung.”
Nhất Dương Tử tông chủ Côn Luân Cửu Dương Tông trước giờ vẫn giao hảo với Thiên Sư đạo thấy Trương Tụng Li dường như hơi mất phân tấc, sự tình vượt khỏi tầm khống chế, không thể không bất chấp khó khăn bước ra.
Hắn mở miệng nói: “Hôm nay là bàn chuyện hợp phái.

Ta đề nghị làm chuyện chính trước, mọi người đã không dị nghị chuyện hợp phái, vậy đề cử chưởng môn môn phái đi, ta thấy…”

Nhất Dương Tử mới nói được mấy câu, đã bị một giọng khác cắt ngăng: “Này, Nhất Dương Tử, bây giờ ngươi đề nghị chọn chưởng môn, là giúp ai tránh né sự chú ý đấy?”
Người nói chính là Khâu Khí vẻ mặt hung dữ, bất quá, mặt hắn lúc này lại cười híp mắt:
“Chưởng môn, bây giờ ngươi thấy ai thích hợp? Ha ha, ta thấy là Ma Đế của Ma Tông chúng ta đấy.

Đúng! Chỉ có Ma Đế của chúng ta mới thích hợp.

Ha ha…”
Nhất Dương Tử muốn di chuyển sự chú ý của mọi người, lại bị Ma Tông Khâu Khí nói toạc dụng tâm, cười cợt một trận, vốn trong kế hoạch của Trương Tụng Li, là do hắn đề nghị Trương Tụng Li lên làm chưởng môn, tình huống bây giờ, hắn lại không tiện tiếp tục đề nghị Trương Tụng Li lên làm chưởng môn, hắn đứng đó, mặt lúc đỏ lúc trắng, thật lúng túng.
Tình thế vốn đã hỗn loạn, trải qua sự phá rối của Triệu Thụy, bây giờ càng hỗn loạn hơn.
Đại kế sát nhập các phái của Trương Tụng Li từ đây cơ hồ tan vỡ hoàn toàn.
Hắn không thể kìm nén lửa giận trong lòng được nữa, sắc mặt xanh lè, ánh mắt lăng lệ, quét qua quét lại trên mặt Khâu Khí và Triệu Thụy, trong ánh mắt chớp chớp hung quang, hiển nhiên đã động sát cơ.
Tuy trên mặt Triệu Thụy cười mỉm như không có chuyện gì, nhưng trong lòng đã âm thầm đề cao cảnh giác.
Trương Tụng Li này thực lực cường đại, tâm ngoan thủ lạt, chuyện gì cũng làm được, đừng không cẩn thận mà ngã dưới tay Trương Tụng Li này.
Đúng lúc này, một tiếng Phật hiệu trong trẻo bỗng vang lên, liền đó, một đám tăng nhân vây quanh một lão tăng cưỡi gió đến, đáp xuống trên quảng trường.
Triệu Thụy chăm chú nhìn lại, lão tăng cầm đầu không ngờ lại là Thiên Âm đại sư của Long Âm tự!
Triệu Thụy hết sức kinh ngạc, Thiên Âm đại sư này không phải đã tuyên bố thoái ẩn rồi sao? Sao lại xuất hiện?
Hắn bước lên đón Thiên Âm đại sư, hành lễ hỏi: “Thiên Âm đại sư, sao ngài lại tới, không phải ngài đã bế quan thoái ẩn rồi sao?”
Thiên Âm đại sư nói: “Chuyện bế quan thoái ẩn đó của ta chẳng qua chỉ là bảng hiệu thôi, để âm thầm điều tra chuỗi vụ tập kích gần đây trên tu chân giới.

Đáng vui mừng là ta cơ duyên xảo hợp, bắt được một tu chân giả mạo nhận môn nhân Ma Tông, tập kích đệ tử các phái, khiến chân tướng cả vụ này hoàn toàn lộ rõ.

Đáng tiếc là bạn già Lăng Phong đã gặp độc thủ, thật khiến người ta tiếc nuối.”
Nói tới đây, Thiên Âm đại sư quay lại, tức giận nhìn Trương Tụng Li: “Trương Tụng Li, ngươi vì dã tâm của mình, không ngờ lại phái người giả mạo đệ tử Ma Tông, tập kích tu chân thông đạo các phái, thậm chí còn vì vậy hại cả chưởng giáo Thục Sơn Kiếm Phái Lý Lăng Phong! Nhân chứng vật chứng đều đủ, ngươi còn gì để nói?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện