Triệu Thụy, Tôn Tiểu Lan và Đôn Triệt theo tăng nhân đó đi vào trong chùa.
Trên đường, Triệu Thụy nói chuyện vài câu với vị tăng đó, biết vị tăng này là thân truyền đệ tử của Thiên Âm đại sư, pháp hiệu Tịnh Tuệ, theo Thiên Âm đại sư tu hành đã ba bốn trăm năm rồi, do thiên tư thông minh, rất được Thiên Âm đại sư yêu thích, vì vậy bình thường cũng theo hầu bên cạnh.
Một đường đi, xuyên qua Phật đường, qua chỗ tăng nhân ở, bốn người không dừng chân, đi vào chỗ sâu trong Long Âm tự, càng vào sâu càng yên tĩnh, sao cùng cơ hồ không nhìn thấy một tăng nhân nào trong chùa.
Lúc này Triệu Thụy mới phát giác, thì ra Long Âm tự vốn nhìn giản dị, nhưng không ngờ diện tích chùa lại rộng như vậy, cơ hồ không nhường Thục Sơn Kiếm Phái.
“Thiên Âm đại sư rốt cuộc chờ bọn ta ở đâu vậy?” Đôn Triệt là kẻ đầu tiên không chịu được, hỏi một câu.
Tịnh Tuệ hơi mỉm cười, chỉ một sơn cốc nhỏ phía trước, nói: “Thí chủ bình tĩnh đừng gấp, ở trước mặt kìa.”
“Nếu sớm biết đi xa thế này, nếu phi hành thì tới sớm rồi.” Đôn Triệt không nhịn được lầm bầm một câu.
Tịnh Tuệ lạnh nhạt nói: “Trong Long Âm tự cấm chế khắp nơi, không cho phép phi hành.”
“Mấy thứ xú quy củ của lũ hòa thượng các ngươi nhiều thật! Vì sao không thể phi hành? Thục Sơn Kiếm Phái người ta không phải bay qua bay lại sao? Ta còn bay thẳng vào Kim Liên điện luôn kìa! Long Âm tự các ngươi…”
Đôn Triệt bệnh cũ tái phát, bắt đầu thao thao bất tuyệt quở mắng Long Âm tự.
Mà những lời lải nhải của Đôn Triệt, Tịnh Tuệ như lão tăng nhập định, không thèm nghe.
Triệu Thụy không khỏi âm thầm bội phục định lực của Tịnh Tuệ, không hổ là đồ đệ của Thiên Âm đại sư, quả thật không giống người thường.
Nếu đổi lại là người khác, chỉ sợ đã không nhịn được đánh nhau với Đôn Triệt rồi.
Tiến vào sơn cốc, một tòa Phật đường giản dị xuất hiện trước mắt mọi người.
Phật đường không lớn, cũng không hùng vĩ, tượng Phật cũng chỉ làm bằng đất, chất liệu thô tháo.
Nhưng Phật đường cực kì sạch sẽ, không nhuốm bụi trần.
Triệu Thụy vừa bước vào Phật đường, trong lòng không nhịn được dâng lên một loại cảm giác yên tĩnh cực kì đặc biệt.
Sự nóng nảy và phiền muộn ẩn giấu sâu trong nội tâm giống như được quét sạch trong chớp mắt, cả người từ trong ra ngoài đều trở nên nhẹ nhàng.
Triệu Thụy nhìn Đôn Triệt và Tôn Tiểu Lan, phát hiện trên mặt họ cũng lộ ra vẻ thoải mái, đại khái cảm giác cũng không khác biệt hắn cho lắm.
“Có cảm giác thấy hơi không giống không?” Theo tiếng nói, Thiên Âm đại sư cười ha ha từ phía sau Phật đường đi ra.

“Đại sư!” Ba người Triệu Thụy, Đôn Triệt, Tôn Tiểu Lan đồng thời hành lễ với Thiên Âm đại sư.
Thiên Âm đại sư hơi giơ tay, nói: “Ba vị thí chủ đừng khách sáo, tùy ý đi.”
“Thiên Âm đại sư, tòa Phật đường này nhìn có vẻ mộc mạc, nhưng trên thực tế lại hết sức huyền diệu à!” Triệu Thụy tìm bồ đoàn bên cạnh ngồi xuống rồi hỏi một câu.
“Tòa Phật đường này là phương trượng đời thứ nhất của Long Âm tự dựng nên, sau khi dựng xong bèn thoái ẩn ở đây, không hỏi thế sự, mãi tới khi lập địa thành Phật.

Sau này, mỗi một đời phương trượng Long Âm tự, sau khi thoái ẩn đều tới ở đây, bế quan tĩnh tu, nếu không thể thành Phật, cũng viên tịch ở đây.
Đại khái là hấp thu nhiều linh khí của tiền bối, tòa Phật đường này quả thật hơi có chỗ khác với nơi khác.”
“Thì ra là vậy, chẳng trách tôi vừa vào liền cảm thấy tâm bình khí tĩnh hơn nhiều.” Triệu Thụy cười nói “Đúng rồi, Thiên Âm đại sư, ngài lần này tìm chúng tôi, rốt cuộc có gì phân phó?”
Thiên Âm đại sư cười cười: “Không có gì, chỉ là trước khi ta bế quan, muốn cùng các ngươi nói chuyện, đặc biệt là ngươi.”
“Không biết tôi có chỗ nào khiến đại sư hứng thú?”
“Rất nhiều chỗ.

Giống như, tuổi ngươi rất trẻ, không ngờ lại tu luyện tới Độ Kiếp kì, nhảy vọt thành cường giả thứ năm trong tu chân giới.

Còn có, ngươi hẳn phải là nhân loại, nhưng thể chất lại cường hãn hơn yêu ma, trên người còn ẩn táng khí tức yêu ma nồng nặc…”
Nói tới đây, Thiên Âm đại sư bỗng đổi đề tài “Thật ra ta biết, những nghi vấn này, ngươi sẽ không trả lời thật cái nào.

Cho nên ta cũng không cần lãng phí tinh lực.

Thứ ta chân chính cảm thấy hứng thú là, vì sao ngươi tu chân, ngươi có tính toán gì cho tương lai?”
Nói xong, Thiên Âm đại sư chăm chú nhìn Triệu Thụy thật sâu, dường như muốn nhìn tận đáy lòng của Triệu Thụy, hoàn toàn khoét hết suy nghĩ chân thật của hắn.

Triệu Thụy chỉ cảm thấy mắt của Thiên Âm đại sư sáng suốt trí tuệ như vậy, những bí mật chôn giấu sâu trong lòng mình dường như hoàn toàn lộ tra trước mắt Thiên Âm đại sư, không thể giấu được!
Tuy Triệu Thụy từng gặp rất nhiều cường giả, nhưng cảm giác này, hắn trước giờ chưa từng gặp qua!
Thiên Âm đại sư không hổ là Phật môn cao tăng, không ngờ lại dung hợp Phật lực vào ánh mắt, khiến người ta không thể kháng cự!
Triệu Thụy hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lại, rất không dễ dàng mới bình ổn tâm tình lại.
Lúc này hắn mới mở mắt ra, dùng giọng nhẹ nhàng nhất nói: “Tương lai của ta, đáng để ngài quan tâm vậy sao?”
“Đương nhiên đáng để ta quan tâm.” Thần sắc Thiên Âm đại sư nghiêm túc dị thường “Triệu thí chủ, ngươi thiên phú dị bẩm, lai lịch thần bí, tuy tu vi hiện tại của ngươi so với những đỉnh phong cường giả chúng ta hơi không bằng.
Nhưng ta tin, chẳng bao lâu nữa, ngươi có thể ngang hàng với chúng ta, thậm chí vượt qua chúng ta.
Cho nên, nếu như ngươi đi đường chính, vậy sẽ là đại hạnh cho tu chân giới, nhưng nếu ngươi đi vào tà đạo, tu chân giới sẽ dấy lên gió tanh mưa máu, sóng gió ngập trời!
Sau này, với tu vi của ngươi, thậm chí có thể hủy diệt cả tu chân giới!”
Tịnh Tuệ vốn thõng tay đứng sau lưng Thiên Âm đại sư, nghe Thiên Âm đại sư nói vậy, không cách nào giữ tâm bình thường nữa, nhìn Triệu Thụy, trong mắt lộ ra vẻ chấn kinh.
Thuật đối xử với người của Thiên Âm đại sư quán tuyệt thiên hạ, trước giờ chưa từng lầm lẫn.
Hắn theo sư phụ nhiều năm, cũng đã từng nghe sư phụ bình phẩm rất nhiều tu chân giả.
Nhưng trước giờ hắn chưa từng thấy sư phụ đánh giá người nào cao như vậy!
Cho dù là Ma Đế thần bí mạc trắc, hay Trương Tụng Li hiện đang như mặt trời giữa trưa, Thiên Âm đại sư đều chẳng lấy gì làm để ý.
Thế nhưng, tu chân giả trẻ tuổi trước mắt, lại khiến Thiên Âm đại sư xem trọng như vậy, khẩn trương như vậy.
Điều này khiến hắn không thể không cảm thấy chấn kinh!
Tịnh Tuệ vội vàng đánh giá Triệu Thụy cẩn thận, ghi khắc sâu dung mạo của Triệu Thụy vào lòng.

Hắn tự có chỗ dùng.

Triệu Thụy thấy Thiên Âm đại sư nghiêm túc như vậy, biết rằng khó mà bịa đặt, bèn thu hồi thái độ bỡn cợt với đời, nghiêm túc nói: “Thật ra, ta không có chút hứng thú nào với việc xưng bá tu chân giới, ta thích cuộc sống tự do tự tại hơn.
Còn như gây sóng gây gió, ta cũng lười lãng phí loại khí lực đó.

Chỉ cần người đừng chọc ta, ta thông thường sẽ chủ động chọc tới người.

Đương nhiên, nếu có người đụng tới ta, ta tự nhiên sẽ không bỏ qua.”
“Vậy vì sao ngươi lại tu chân?”
“Chỉ là muốn nhìn xem tiên giới bộ dạng ra sao.” Triệu Thụy không nói dối, hắn quả thật muốn tới tiên giới nhìn xem, nhưng chủ yếu hơn là hắn muốn giải thoát khỏi viễn cổ trớ chú sau lưng.
Bất quá, nửa câu sau này không thể nói với Thiên Âm đại sư được.
Thiên Âm đại sư cẩn thận đánh giá Triệu Thụy, nhìn cả buổi, cảm thấy Triệu Thụy quả thật không nói dối, mới thu ánh mắt lại “A Di Đà Phật, vậy tu chân giới thật là hữu hạnh rồi.”
Triệu Thụy thấy Thiên Âm đại sư đã giảm bớt nghi hoặc, bèn vội vàng nói: “Thiên Âm đại sư, ngài đã hỏi tôi nhiều câu như vậy, vậy tôi hỏi ngài lại một câu được chứ.”
“Đương nhiên được, ngươi hỏi đi.”
Triệu Thụy nói: “Gần đây, tôi cảm thấy ánh trăng ảm đạm, tinh hoa ánh trăng thưa thớt, không biết vì nguyên nhân gì.

Liệu có thể có liên quan gì với Ma Tông không?”
“Thì ra ngươi đã chú ý tới điểm này.” Thiên Âm đại sư suy nghĩ rồi đáp “Ta cũng hơi hiểu biết về bí pháp tu luyện của Ma Tông.

Theo hiểu biết của ta, Ma Tông dường như không có công pháp hoặc pháp trận nào cần phải hấp thu một lượng lớn tinh hoa ánh trăng như vậy.

Bất quá, Long Hổ Sơn Thiên Sư đạo lại có một loại bí pháp cần phải dựa vào tinh hoa ánh trăng để tu luyện.”
Triệu Thụy lập tức chú ý: “Bí pháp gì vậy?”
“Long Hổ Nghịch Thiên Đại Pháp! Loại bí pháp này của Thiên Sư đạo, nghịch thiên mà đi, có gây tổn thương tới sự cân bằng của thiên nhiên.

Nếu như tu luyện thành công, sẽ lực áp quần hùng, không ai địch lại.


Nhưng nếu như tu luyện thất bại, vậy sẽ tẩu hỏa nhập ma, thậm chí bạo thể mà chết, tính nguy hiểm cực cao! Các đời thiên sư của Thiên Sư đạo, đều xếp Long Hổ Nghịch Thiên Đại Pháp vào hạng cấm thuật, không cho tu luyện.

Bất quá, rất có thể Trương Tụng Li tu luyện loại bí thuật này.
Bởi vì từ trước hắn đã có dã tâm cực mạnh, muốn thay Ma Đế làm tu chân giới đệ nhất nhân!”
“Rất có thể! Rất có thể!” Triệu Thụy cuối cùng cũng tìm được nguyên nhân làm tinh hoa ánh trăng thưa thớt, đều là họa do Trương Tụng Li gây ra, khiến hắn trì trệ không thể tiến vào Tiên Ma lăng viên.
Bất quá, Long Hổ Nghịch Thiên Đại Pháp đó quả thật bá đạo, không ngờ lại hấp thu quá nửa tinh hoa ánh trăng!
Không biết sau khi tu luyện thành công, Trương Tụng Li sẽ có bộ dạng gì.
“Chừng nào Trương Tụng Li có thể kết thúc hấp thu tinh hoa ánh trăng?” Triệu Thụy hỏi ra vấn đề hắn quan tâm nhất.
“Cái này ta không biết, trừ phi Trương Tụng Li tẩu hỏa nhập ma, hoặc tu luyện thành công.

Bất quá, Trương Tụng Li tu luyện thành Long Hổ Nghịch Thiên Đại Pháp rồi, đối với tu chân giới mà nói, có lẽ hoàn toàn không phải là một chuyện tốt.

Một khi tu luyện thành công, tu vi của hắn sẽ tiếp cận thần tiên ở tiên ma giới, ta và Thục Sơn Lý chưởng giáo khẳng định không phải là đối thủ của hắn, còn như Ma Tông Ma Đế có thể đối địch với hắn không cũng khó nói.”
“Long Hổ Nghịch Thiên Đại Pháp đó không ngờ lại lợi hại như vậy!” Triệu Thụy nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Tiên giới, đối với tu chân giả mà nói, là một nơi đầy sắc thái thần bí, cũng là mục tiêu nỗ lực tu luyện của bất kì tu chân giả nào.
Các tu chân giả đều hi vọng sẽ có một ngày mình phi thăng thành tiên, tiến vào tiên giới, trở thành thần tiên trên tiên giới.
Bất quá, trong hàng vạn tu chân giả, chân chính có thể đắc đạo phi thăng thật sự ít tới đáng thương, gần ngàn năm nay, thậm chí không có một ai phi thăng thành tiên!
Thần tiên của tiên giới, cho dù là thần tiên cấp thấp nhất, đối với tu chân giả mà nói cũng là một tồn tại cường hoành vô địch.
Bởi vì, bất kể là tu chân giả cường đại tới đâu, dẫu sao cũng vẫn là loài người, mà thần tiên của tiên giới đã hoàn toàn là một hình thức tồn tại khác, cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh!
Cho dù là tu chân giả Đại Thừa kì đã viên mãn, cũng không cách nào so với một thần tiên cấp thấp nhất!
Thế nhưng Thiên Âm đại sư lại nói, một khi Trương Tụng Li luyện thành Long Hổ Nghịch Thiên Đại Pháp, lại có thực lực của thần tiên!


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện