Thanh Tú lau dòng nước mắt vừa lăn, cô gật nhẹ, đôi môi hồng nhuận kéo thành hình cánh cung. Cô để yên cho anh đeo chiếc nhẫn vào tay mình, sụt sịt cười nói:
– Câu trả lời của em… chẳng phải anh đã biết rồi sao, em đâu có ngu mà ném tiền qua cửa sổ chứ? Em đầu tư cả đấy!
Cô đầu tư để lãi cả một thế giới, thế giới đó chính là anh. Vì anh, cô có thể làm tất cả. Anh đứng dậy kéo cô vào trong lòng, thì thầm hai tiếng cảm ơn trong niềm vui lớn nhất cuộc đời mình.
Ngày vui của Vương Khải và Thanh Tú được tổ chức trong một khách sạn sang trọng ở tỉnh H, một ngày chủ nhật hửng nắng của tháng mười hai, không lâu sau khi nhà máy tuyển than chính thức đi vào hoạt động, những mẻ than đá chọn lọc đầu tiên được đón nhận rầm rộ trên thị trường. Trong màu áo trắng tinh khôi, trong sự chúc phúc của bà nội, của những người thân và những người bạn, người anh em trân quý, Thanh Tú xinh đẹp như trong giấc mộng sánh vai cùng người đàn ông cao lớn một thân vest đen chú rể nhưng chẳng còn vẻ lạnh lẽo ngày nào.
Trái tim, tâm hồn Vương Khải đang ấm áp hơn bao giờ hết, bởi anh có cô bên cạnh, người con gái anh yêu thương hơn chính bản thân anh. Cuộc đời anh đã từng là một màu đen, nhưng từ lúc cô xuất hiện, anh đã hiểu được những màu sắc tươi sáng đem cho anh hạnh phúc. Không lời nào diễn tả được hạnh phúc trong anh lúc này, anh chỉ biết nhắm mắt lại, đặt tay cô lên trái tim mình để cô có thể cảm nhận.
Anh muốn cô là cô dâu trong trắng nhất, thế nên dù hai người đã đăng ký kết hôn sau ngày anh cầu hôn cô nhưng anh luôn trân quý giữ gìn cho cô, dù cô sẵn sàng dâng hiến tất cả. Đêm tân hôn anh mới thực sự trở thành đàn ông đúng nghĩa. Vẻ lúng túng, mặt mũi đỏ rực một màu của anh khiến cô chỉ biết bụm miệng cười dù cô cũng ngượng ngùng đến mức cơ thể thon thả trắng trẻo hồng rực một màu. Cơ thể anh không biết nói dối, nhưng chẳng cần vậy cô cũng tin anh chỉ có mình cô, cũng như cô, cả cuộc đời này chỉ có anh thôi.
Giây phút hai người hòa làm một, tình yêu, sự si mê tôn thờ, lòng biết ơn, tất cả đều khiến nhiệt tình hóa thành dục hỏa trong anh bùng cháy, khơi gợi đam mê mãnh liệt trong cô, cuốn cả hai cùng chìm đắm vào biển tình không lối thoát.
Điều Vương Khải không ngờ là Thanh Tú có bầu ngay trong tháng đầu tiên sau đám cưới. Anh chỉ lỡ có một lần đêm tân hôn thôi, sau đó anh đã dùng biện pháp, vậy mà… Khuôn mặt anh nửa vui mừng, nửa lại có chút tiếc nuối nhìn cô ngây ngẩn. Anh còn “muốn” cô, anh chưa muốn làm cha sớm như vậy!
Bước ra khỏi bệnh viện, Thanh Tú nhìn khuôn mặt ngây ngây của anh, cô cười cười, đỏ mặt trấn an anh:
– Bác sĩ nói em có thai nhưng vẫn có thể… làm mà.
Cô muốn có con sớm vì Vương Khải bao năm một thân một mình, cô muốn mang đến cho anh thêm người thân, còn nhiều người thân nữa kìa. Vương Khải gật nhẹ, ơn trời bác sĩ vẫn còn thương anh, cô ấy nói Thanh Tú mang thai khỏe mạnh, rất tốt rất tốt.
Bé gái đáng yêu Vương Tú Trinh ra đời trong niềm vui mừng hân hoan của hai vợ chồng Vương Khải – Thanh Tú.
– Con bé sao mà xinh đẹp thế này, chỉ khổ cho dàn cây si sau này thôi!
Bà Kim Yến mừng rỡ nựng nịu chắt gái trong lòng thì thào, bà còn tặng hẳn cho con bé một khoản lì xì lên đến chín con số. Bà không ngờ chỉ sau một năm, bé trai Vương Khải Anh theo gót chị gái chào đời, đẹp trai ngay từ thuở lọt lòng. Ai da, không có gì phải thắc mắc khi bố mẹ nó đẹp thế này, nếu nó không đẹp mới là đáng nói nha!
Hai bé con đang chơi đùa cùng hai người giúp việc ngoài phòng khách. Nơi phòng ngủ, trong vòng tay người chồng yêu thương nhất, Thanh Tú cong mắt cười nhìn Vương Khải, cô thì thầm làm anh hoảng hốt:
– Mình thêm đứa nữa anh nhé!
Vương Khải đã thành ông bố bỉm sữa chăm con khéo léo liên tiếp hai năm trời, anh xanh lè mặt mũi lắc đầu:
– Em giỏi anh công nhận, nhưng mà… anh chăm hai đứa là đủ rồi!
Thanh Tú phì cười bẹo má anh, gật đầu đồng ý. Cô chỉ biết tạ ơn trời phật cho cô khỏe mạnh sinh đẻ dễ dàng. Có thể ông trời thương anh côi cút mà nhờ cô bù đắp cho anh chăng? Cô không biết nữa, cô chỉ biết một điều rõ rệt: cô đang hạnh phúc. Cuộc đời này cô chẳng còn điều gì để mong cầu, có anh, có hai con, có bà nội yêu thương, có cả công ty Thanh Tú tâm huyết của cô và anh ngày một phát triển, cô đã có trong tay tất cả. Cô cũng như anh thôi, trước lúc gặp anh cô thui thủi một mình, từ ngày gặp anh cô mới cảm thấy mình muốn làm điều gì đó, cảm thấy có động lực phấn đấu, cảm thấy mong muốn lớn nhất là có thể giúp anh nở nụ cười. Cô và anh là số phận sắp đặt để cùng nhau trao hơi ấm, cùng nhau vươn lên, cùng nhau trở thành ánh mặt trời rực rỡ, soi sáng thế giới tràn ngập sắc màu trong nhau.
KẾT THÚC.
Truyện dừng trọn vẹn ở đây, đã lồng ngoại truyện vào chính văn. Cảm ơn các chị em đã theo dõi và ủng hộ bộ truyện nhé ❤
– Câu trả lời của em… chẳng phải anh đã biết rồi sao, em đâu có ngu mà ném tiền qua cửa sổ chứ? Em đầu tư cả đấy!
Cô đầu tư để lãi cả một thế giới, thế giới đó chính là anh. Vì anh, cô có thể làm tất cả. Anh đứng dậy kéo cô vào trong lòng, thì thầm hai tiếng cảm ơn trong niềm vui lớn nhất cuộc đời mình.
Ngày vui của Vương Khải và Thanh Tú được tổ chức trong một khách sạn sang trọng ở tỉnh H, một ngày chủ nhật hửng nắng của tháng mười hai, không lâu sau khi nhà máy tuyển than chính thức đi vào hoạt động, những mẻ than đá chọn lọc đầu tiên được đón nhận rầm rộ trên thị trường. Trong màu áo trắng tinh khôi, trong sự chúc phúc của bà nội, của những người thân và những người bạn, người anh em trân quý, Thanh Tú xinh đẹp như trong giấc mộng sánh vai cùng người đàn ông cao lớn một thân vest đen chú rể nhưng chẳng còn vẻ lạnh lẽo ngày nào.
Trái tim, tâm hồn Vương Khải đang ấm áp hơn bao giờ hết, bởi anh có cô bên cạnh, người con gái anh yêu thương hơn chính bản thân anh. Cuộc đời anh đã từng là một màu đen, nhưng từ lúc cô xuất hiện, anh đã hiểu được những màu sắc tươi sáng đem cho anh hạnh phúc. Không lời nào diễn tả được hạnh phúc trong anh lúc này, anh chỉ biết nhắm mắt lại, đặt tay cô lên trái tim mình để cô có thể cảm nhận.
Anh muốn cô là cô dâu trong trắng nhất, thế nên dù hai người đã đăng ký kết hôn sau ngày anh cầu hôn cô nhưng anh luôn trân quý giữ gìn cho cô, dù cô sẵn sàng dâng hiến tất cả. Đêm tân hôn anh mới thực sự trở thành đàn ông đúng nghĩa. Vẻ lúng túng, mặt mũi đỏ rực một màu của anh khiến cô chỉ biết bụm miệng cười dù cô cũng ngượng ngùng đến mức cơ thể thon thả trắng trẻo hồng rực một màu. Cơ thể anh không biết nói dối, nhưng chẳng cần vậy cô cũng tin anh chỉ có mình cô, cũng như cô, cả cuộc đời này chỉ có anh thôi.
Giây phút hai người hòa làm một, tình yêu, sự si mê tôn thờ, lòng biết ơn, tất cả đều khiến nhiệt tình hóa thành dục hỏa trong anh bùng cháy, khơi gợi đam mê mãnh liệt trong cô, cuốn cả hai cùng chìm đắm vào biển tình không lối thoát.
Điều Vương Khải không ngờ là Thanh Tú có bầu ngay trong tháng đầu tiên sau đám cưới. Anh chỉ lỡ có một lần đêm tân hôn thôi, sau đó anh đã dùng biện pháp, vậy mà… Khuôn mặt anh nửa vui mừng, nửa lại có chút tiếc nuối nhìn cô ngây ngẩn. Anh còn “muốn” cô, anh chưa muốn làm cha sớm như vậy!
Bước ra khỏi bệnh viện, Thanh Tú nhìn khuôn mặt ngây ngây của anh, cô cười cười, đỏ mặt trấn an anh:
– Bác sĩ nói em có thai nhưng vẫn có thể… làm mà.
Cô muốn có con sớm vì Vương Khải bao năm một thân một mình, cô muốn mang đến cho anh thêm người thân, còn nhiều người thân nữa kìa. Vương Khải gật nhẹ, ơn trời bác sĩ vẫn còn thương anh, cô ấy nói Thanh Tú mang thai khỏe mạnh, rất tốt rất tốt.
Bé gái đáng yêu Vương Tú Trinh ra đời trong niềm vui mừng hân hoan của hai vợ chồng Vương Khải – Thanh Tú.
– Con bé sao mà xinh đẹp thế này, chỉ khổ cho dàn cây si sau này thôi!
Bà Kim Yến mừng rỡ nựng nịu chắt gái trong lòng thì thào, bà còn tặng hẳn cho con bé một khoản lì xì lên đến chín con số. Bà không ngờ chỉ sau một năm, bé trai Vương Khải Anh theo gót chị gái chào đời, đẹp trai ngay từ thuở lọt lòng. Ai da, không có gì phải thắc mắc khi bố mẹ nó đẹp thế này, nếu nó không đẹp mới là đáng nói nha!
Hai bé con đang chơi đùa cùng hai người giúp việc ngoài phòng khách. Nơi phòng ngủ, trong vòng tay người chồng yêu thương nhất, Thanh Tú cong mắt cười nhìn Vương Khải, cô thì thầm làm anh hoảng hốt:
– Mình thêm đứa nữa anh nhé!
Vương Khải đã thành ông bố bỉm sữa chăm con khéo léo liên tiếp hai năm trời, anh xanh lè mặt mũi lắc đầu:
– Em giỏi anh công nhận, nhưng mà… anh chăm hai đứa là đủ rồi!
Thanh Tú phì cười bẹo má anh, gật đầu đồng ý. Cô chỉ biết tạ ơn trời phật cho cô khỏe mạnh sinh đẻ dễ dàng. Có thể ông trời thương anh côi cút mà nhờ cô bù đắp cho anh chăng? Cô không biết nữa, cô chỉ biết một điều rõ rệt: cô đang hạnh phúc. Cuộc đời này cô chẳng còn điều gì để mong cầu, có anh, có hai con, có bà nội yêu thương, có cả công ty Thanh Tú tâm huyết của cô và anh ngày một phát triển, cô đã có trong tay tất cả. Cô cũng như anh thôi, trước lúc gặp anh cô thui thủi một mình, từ ngày gặp anh cô mới cảm thấy mình muốn làm điều gì đó, cảm thấy có động lực phấn đấu, cảm thấy mong muốn lớn nhất là có thể giúp anh nở nụ cười. Cô và anh là số phận sắp đặt để cùng nhau trao hơi ấm, cùng nhau vươn lên, cùng nhau trở thành ánh mặt trời rực rỡ, soi sáng thế giới tràn ngập sắc màu trong nhau.
KẾT THÚC.
Truyện dừng trọn vẹn ở đây, đã lồng ngoại truyện vào chính văn. Cảm ơn các chị em đã theo dõi và ủng hộ bộ truyện nhé ❤
Danh sách chương