Nghe thấy những lời K nói Sở Du Ninh cười: “Đúng vậy! Chúng ta không thể vừa lòng với hiện trạng!” Nhưng không giống với những người đàn ông muốn đứng lên tìm cách phản kháng thì Sở Du Ninh càng có khuynh hướng chạy theo thời thế…
Cho dù như thế nào thì việc mất cân bằng thông tin cũng là điều không thể, bọn họ cần phải lấy thêm được nhiều tin tức hữu dụng từ chỗ Diệp Thần.
Sở Du Ninh liên lạc với đám người Cố Đông và Tưởng Thanh Vũ, thật ra cô có thể cứu bọn họ ra nhưng mà như thế lại không có lợi cho sự phát triển của tình hình hiện tại. Tưởng Thanh Vũ và Cố Đông cũng nghĩ đến cùng đi với Sở Du Ninh, việc bọn họ cần làm bây giờ chính là chớp lấy thời cơ để đạt được sự ủng hộ, dù sao, loại thời điểm này nhân loại cần phải đoàn kết, chỉ khi đồng tâm hiệp lực mới có cơ hội sống sót.
Quả nhiên Tưởng Thanh Vũ khác với Sở Du Ninh, sau khi nghe nói thây ma nuôi nhốt nhân loại là bởi vì nhân loại là linh đan diệu dược đối với bọn họ thì phản ứng đầu tiên của anh là tự hỏi làm cách nào để dẫn dắt nhân loại phá được thế cục hiện tại.
Được rồi… Sở Du Ninh không phải là anh hùng nhưng cô vẫn rất tôn kính kiểu người như này.
Còn Cổ Đông thì nói trắng ra: “Vậy anh định làm như nào? Cần tôi phối hợp như nào?”
Sở Du Ninh hơi sửng sốt, Cố Đông là người làm đại sự nhưng anh cũng quá mức coi trọng tình cảm, nhưng nếu như nói lời này của anh chỉ là bởi vì thích cô Sở Du Ninh cũng không tán đồng, cô càng có khuynh hướng nghĩ rằng Cố Đông đã xem cô trở thành đồng bọn rất có tiềm năng để hợp tác.
Thật ra Sở Du Ninh cũng đúng là có tư cách này.
Nghĩ đến đây, Sở Du Ninh hơi mím môi: “Ở chỗ em có một danh sách lát nữa sẽ cử người đưa cho anh, anh nghĩ cách thuyết phục những người này đến căn cứ Tự Do, phần lớn người trong danh sách này đều là nhân tài nghiên cứu khoa học, K có ý định hợp nhất bọn họ.”
“Anh hiểu.” Cố Đông cũng không hỏi nhiều trực tiếp đồng ý.
Sở Du Ninh bỗng nhiên nhớ tới Cố Nam đã bị cô lãng quên, cũng chẳng biết hiện giờ hắn ở đâu. Cô cảm thấy dị năng của hắn quá kỳ lạ, bây giờ cũng đã cấp 10, nhân loại có giống với thây ma là đến cấp 10 rồi mới chính thức tiến vào giai đoạn tu luyện hay không, cần xác minh ở chỗ hắn và Tưởng Thanh Vũ một chút.
“Anh thử kết hợp dị năng và tinh thần lực xem sao!” Cuối cùng Sở Du Ninh nói với Cố Đông như vậy, Cổ Đông vẫn luôn bị kẹt ở cấp 9, chưa tìm được cơ hội lên cấp có lẽ 80% liên quan đến cái này.
Cố Đông sửng sốt nhưng anh cũng chẳng nghi ngờ Sở Du Ninh: “Được, để một lát anh thử xem!”
Thực lực của nhân loại và thây ma cách nhau quá xa, muốn chống lại chúng quả thật là thiên phương dạ đàm*, nhưng… cho dù như nào thì bọn họ cũng sẽ không từ bỏ.
(*thành ngữ “thiên phương dạ đàm” chỉ những lạ lùng, chuyện không có thật, hoặc chuyện không thể xảy ra, không thể thành công)
Sau khi sắp xếp ổn tất cả mọi thứ thì còn lại chỉ là chờ đợi, Sở Du Ninh liền trở về căn cứ Tự Do.
Tuy rằng nhân loại bị nuôi nhốt nhưng đã qua vài ngày cho nên tin tức cũng đã thông qua các loại con đường truyền đi, người căn cứ Tự Do khẳng định cũng đã phát hiện vấn đề này.
Đừng tưởng rằng bọn họ sẽ vui mừng bởi vì tình cảnh của căn cứ Tự Do khác với những căn cứ khác, có thể sống đến bây giờ làm gì có mấy ai mà không cẩn thận.
Đúng vậy, nhóm dị năng giả trong căn cứ đã bắt đầu cảm thấy nghi ngờ, vì sao mà căn cứ Tự Do lại khác với những căn cứ khác, đặc biệt ba con thây ma cao cấp ở bờ biển kia, nếu như bọn họ cũng định nuôi nhốt người trong căn cứ Tự Do, như vậy thì… quá lỏng lẻo, giống như đang nuôi thả vậy.
Có một số ít dị năng giả có ý định rời đi thì lại phát hiện ba thây ma cao cấp kia căn bản chẳng quan tâm đến bọn họ, người thông minh thì đi một nửa sẽ quay lại, những người không quá rõ ràng thì sau khi rời khỏi phạm vi của căn cứ Tự Do thì đã bị những thây ma ở địa phương khác ăn thịt.
Nữ thây ma nói chỉ cần là nhân loại lảng vảng ở bên ngoài thì đều sẽ bị coi là đào phạm, không cần biết đàn đào phạm này thuộc về đàn thây ma nào, nếu đã bị nhìn thấy thì có thể trực tiếp ăn thịt luôn.
Đối diện với hình thức như vậy Sở Du Ninh cũng không nói gì, nên có quyết định gì thì chính bọn họ phải tự suy nghĩ cẩn thận mới tốt.
Cho dù như thế nào thì việc mất cân bằng thông tin cũng là điều không thể, bọn họ cần phải lấy thêm được nhiều tin tức hữu dụng từ chỗ Diệp Thần.
Sở Du Ninh liên lạc với đám người Cố Đông và Tưởng Thanh Vũ, thật ra cô có thể cứu bọn họ ra nhưng mà như thế lại không có lợi cho sự phát triển của tình hình hiện tại. Tưởng Thanh Vũ và Cố Đông cũng nghĩ đến cùng đi với Sở Du Ninh, việc bọn họ cần làm bây giờ chính là chớp lấy thời cơ để đạt được sự ủng hộ, dù sao, loại thời điểm này nhân loại cần phải đoàn kết, chỉ khi đồng tâm hiệp lực mới có cơ hội sống sót.
Quả nhiên Tưởng Thanh Vũ khác với Sở Du Ninh, sau khi nghe nói thây ma nuôi nhốt nhân loại là bởi vì nhân loại là linh đan diệu dược đối với bọn họ thì phản ứng đầu tiên của anh là tự hỏi làm cách nào để dẫn dắt nhân loại phá được thế cục hiện tại.
Được rồi… Sở Du Ninh không phải là anh hùng nhưng cô vẫn rất tôn kính kiểu người như này.
Còn Cổ Đông thì nói trắng ra: “Vậy anh định làm như nào? Cần tôi phối hợp như nào?”
Sở Du Ninh hơi sửng sốt, Cố Đông là người làm đại sự nhưng anh cũng quá mức coi trọng tình cảm, nhưng nếu như nói lời này của anh chỉ là bởi vì thích cô Sở Du Ninh cũng không tán đồng, cô càng có khuynh hướng nghĩ rằng Cố Đông đã xem cô trở thành đồng bọn rất có tiềm năng để hợp tác.
Thật ra Sở Du Ninh cũng đúng là có tư cách này.
Nghĩ đến đây, Sở Du Ninh hơi mím môi: “Ở chỗ em có một danh sách lát nữa sẽ cử người đưa cho anh, anh nghĩ cách thuyết phục những người này đến căn cứ Tự Do, phần lớn người trong danh sách này đều là nhân tài nghiên cứu khoa học, K có ý định hợp nhất bọn họ.”
“Anh hiểu.” Cố Đông cũng không hỏi nhiều trực tiếp đồng ý.
Sở Du Ninh bỗng nhiên nhớ tới Cố Nam đã bị cô lãng quên, cũng chẳng biết hiện giờ hắn ở đâu. Cô cảm thấy dị năng của hắn quá kỳ lạ, bây giờ cũng đã cấp 10, nhân loại có giống với thây ma là đến cấp 10 rồi mới chính thức tiến vào giai đoạn tu luyện hay không, cần xác minh ở chỗ hắn và Tưởng Thanh Vũ một chút.
“Anh thử kết hợp dị năng và tinh thần lực xem sao!” Cuối cùng Sở Du Ninh nói với Cố Đông như vậy, Cổ Đông vẫn luôn bị kẹt ở cấp 9, chưa tìm được cơ hội lên cấp có lẽ 80% liên quan đến cái này.
Cố Đông sửng sốt nhưng anh cũng chẳng nghi ngờ Sở Du Ninh: “Được, để một lát anh thử xem!”
Thực lực của nhân loại và thây ma cách nhau quá xa, muốn chống lại chúng quả thật là thiên phương dạ đàm*, nhưng… cho dù như nào thì bọn họ cũng sẽ không từ bỏ.
(*thành ngữ “thiên phương dạ đàm” chỉ những lạ lùng, chuyện không có thật, hoặc chuyện không thể xảy ra, không thể thành công)
Sau khi sắp xếp ổn tất cả mọi thứ thì còn lại chỉ là chờ đợi, Sở Du Ninh liền trở về căn cứ Tự Do.
Tuy rằng nhân loại bị nuôi nhốt nhưng đã qua vài ngày cho nên tin tức cũng đã thông qua các loại con đường truyền đi, người căn cứ Tự Do khẳng định cũng đã phát hiện vấn đề này.
Đừng tưởng rằng bọn họ sẽ vui mừng bởi vì tình cảnh của căn cứ Tự Do khác với những căn cứ khác, có thể sống đến bây giờ làm gì có mấy ai mà không cẩn thận.
Đúng vậy, nhóm dị năng giả trong căn cứ đã bắt đầu cảm thấy nghi ngờ, vì sao mà căn cứ Tự Do lại khác với những căn cứ khác, đặc biệt ba con thây ma cao cấp ở bờ biển kia, nếu như bọn họ cũng định nuôi nhốt người trong căn cứ Tự Do, như vậy thì… quá lỏng lẻo, giống như đang nuôi thả vậy.
Có một số ít dị năng giả có ý định rời đi thì lại phát hiện ba thây ma cao cấp kia căn bản chẳng quan tâm đến bọn họ, người thông minh thì đi một nửa sẽ quay lại, những người không quá rõ ràng thì sau khi rời khỏi phạm vi của căn cứ Tự Do thì đã bị những thây ma ở địa phương khác ăn thịt.
Nữ thây ma nói chỉ cần là nhân loại lảng vảng ở bên ngoài thì đều sẽ bị coi là đào phạm, không cần biết đàn đào phạm này thuộc về đàn thây ma nào, nếu đã bị nhìn thấy thì có thể trực tiếp ăn thịt luôn.
Đối diện với hình thức như vậy Sở Du Ninh cũng không nói gì, nên có quyết định gì thì chính bọn họ phải tự suy nghĩ cẩn thận mới tốt.
Danh sách chương