Để bù đắp cho Hiểu My, hắn hẹn cô đi chơi vào một ngày trước Valentine, có như vậy cô bồ nhí này của hắn mới không dỗi, cùng nhau đi ăn tối, trong quán ăn, Hiểu My tinh nghịch hỏi:

“Này, thế quà Valentine của em đâu?”

Hoàng Việt cười hì hì, hắn đã chuẩn bị trước rồi, làm sao có thể thiếu quà cho Hiểu My được chứ, liền từ trong túi quần lấy ra một cái hộp nhỏ, đưa cho nàng ta.

“Ồ.... Là đồng hồ!” Hiểu My mở ra thì cảm thấy cũng khá vui, đây là một chiếc đồng hồ rất đẹp, đeo vào có thể khiến cô càng thêm quyến rũ, nhưng quan trọng nhất đây là món đồ bạn trai mình tặng, tặng đồng hồ chắc hẳn là muốn mình khi nhìn thời gian sẽ nghĩ đến anh ta đây mà.

“Anh cũng khôn lắm đó!” Hiểu My cười khúc khích.

“Ha ha!”

Giờ phút này, vết thương của Hoàng Việt đã lành, lên da mới, sức khôi phục của hắn rất tốt, do lần trước đấu với Dũng đại bàng, được kích phát chiến lực mà hắn mơ hồ cảm giác được mình sắp đột phá, đúng là việc giao đấu sinh tử với những cao thủ có khả năng rất lớn kích phát tiềm lực của mình...

Sau khi đi chơi với Hiểu My xong, Hoàng Việt về nhà ngủ, hôm nay hắn phải ngủ để ngày mai có tinh thần tốt, ha ha, ngày mai là ngày lễ tình nhân, hắn và Kiều Linh sắp trải qua ngày lễ tình nhân đầu tiên cùng với nhau rồi.

Về quà ư, thứ đầu tiên mà Hoàng Việt nghĩ muốn cho cô đó chính là thuốc tăng trí lực, nhưng vì đã hứa với Hiểu My rằng để đến sau khi thi giữa học kì hai nên hắn cũng không vội, hắn sẽ tặng cho Kiều Linh vào một dịp khác, kể cả thuốc cường hóa Gen nữa, còn lần này hắn tặng cô lại một sợi dây chuyển, sẽ khắc tên Kiều Linh, đây là loại dây chuyền đặc chế từ hệ thống, nên về chất lượng và mẫu mã thì chưa từng có trên thị trường, Hoàng Việt tin chắc cô ấy sẽ thích.

Để cho sang, Hoàng Việt sẽ lấy con Honda Accord của gia đình chở Kiều Linh đi, hà hà, nhà mình giờ đây cũng có xe hơi rồi, thế này muốn tán gái phải nói là điều cực kỳ đơn giản à! Nhưng tất nhiên Hoàng Việt không phải là người bừa bãi, chứ một nam nhân ưu tú như hắn bây giờ chỉ cần ho một tiếng là có hàng tá gái theo, hắc hắc...

6 giờ 30, lúc này đã đến giờ hẹn, Hoàng Việt lên xe qua nhà chở Kiều Linh đi ăn tối, sau đó sẽ cùng đi chơi tại cầu ánh sao, đây là một địa điểm tụ hội rất nhiều cặp tỉnh nhân, 99% là giới trẻ, nằm trong khu đô thị Phú Mỹ Hưng, Hoàng Việt đã nghe tới về nó từ lâu, đây là một cây cầu giữa hồ, có đèn nhấp nháy như ánh sao trông rất đẹp mắt.

Đến nhà Kiều Linh rồi, vì Hoàng Việt lần trước đến đón cô bằng chiếc mô tô 3 tỷ nên khi thấy hắn đi xe hơi đến thì ba mẹ cô không có chút nào bất ngờ, thầm mừng rỡ vỉ con gái mình chọn trúng một chàng trai tốt, xem ra bé Linh đích xác là bạn gái thật của Hoàng Việt rồi, nếu không ngày hôm nay không thể nào dẫn con gái họ đi chơi được.

Theo tin ngầm Hoàng Việt được biết, thì Hoàng Tuấn bây giờ đã cua được em Bảo Thy rồi, khi mà thành tích học tập của hắn tốt như vậy, trước đây khi còn ở lớp 12A3, Hoàng Tuấn vẫn luôn thầm thích Bảo Thy nhưng do tự ti học lực kém cô nên không dám tỏ tình, còn bây giờ thì đã thành một cặp, chắc hẳn tối nay sẽ là một buổi tối hạnh phúc đối với hai người.

“Anh, hôm nay trông bảnh đấy!”

“Ừm... Em cũng rất xinh, hì hì!”

Chào hỏi nhẹ, sau đó Kiều Linh ngồi lên xe hơi, phải nói rằng cô ít khi ngồi xe hơi lắm a, cảm giác ngồi chung xe hơi với bạn trai mình, hai người có không gian riêng tư, thật là khó tả.

“Đây là cho em!” Hoàng Việt từ bên phần ghế ngồi của mình lấy ra một bó hoa, đưa cho Kiều Linh, hôm nay là Valentine, dĩ nhiên là hắn không quên hoa hồng.

“Còn Socola?” Kiều Linh hỏi.

“Em đoán xem có không?”

“Haha, chắc chắn không thể không có rồi?”

“Đoán chính xác!” Hoàng Việt cười khà khà, nhưng sau đó lại nói: “Thật ra ở bên Nhật, hôm nay là ngày con gái tặng socola cho con trai cơ!”

“Hì hì, em biết mà, nên quà cho anh đây!” Kiều Linh từ túi quần lấy ra một hộp socola nhỏ, làm Hoàng Việt cảm động hết sức, xem ra cô ấy cũng đi mua socola cho mình a!

“Ha ha, cám ơn vợ!” Hoàng Việt buông lời làm Kiều Linh đỏ cả mặt, nhưng mà với những người trẻ như bọn họ, học sinh cấp hai có khi đã xưng hô với nhau như vậy rồi, bọn họ cũng đã gặp mấy trường hợp như vậy nên cũng không quá bỡ ngỡ, nhưng Kiều Linh thật sự cảm thấy rất ngại a, hừ, ai dễ dàng làm “Vợ” của hắn như vậy chứ, hứ!

Hoàng Việt thấy Kiều Linh mặt đỏ lên như vậy thì khoái chí lắm, haha, xem ra sau này phải chọc cô nhiều hơn mới được, sau đó xe lăn bánh, đi một tiệm ăn tối mua đồ ăn, tối nay bọn họ sẽ ăn uống ngoài trời, trải thảm ra cùng ăn ở ngọn đồi kế bên cầu ánh sao.

Hoàng Việt và Kiều Linh cùng đi đến một nhà hàng, mua gà nướng, bánh, pizza, nước uống đây là một quán hạng sang, chất lượng món ăn rất tốt, nhưng hiển nhiên là không ngon bằng Hoàng Việt tự tay làm, có điều món ngon lâu lâu thưởng thức một lần nó mới thú vị, ăn thức ăn của các nhà hàng lạ cũng là một trải nghiệm ẩm thực không tệ, ha ha.

“Của quý khách là 560 USD!” Đây là một nhà hàng tây, nên thức ăn cũng hơi mắc, nhưng đối với những kẻ giàu sổi như Kiều Linh và Hoàng Việt thì không có chút vấn đề nào.

“Thanh toán bằng bảng anh được chứ!” Hoàng Việt móc ra 5 tờ 100 bảng, số tiền này hắn vẫn còn giữ lại khi đi du lịch từ Luân Đôn về.

“Dĩ nhiên là được thưa quý khách!” Nhân viên ngân hàng niềm nở nói, đổi tiền rất dễ a, nên cũng không phân biệt quá.

“Bo cho anh 80 bảng!” Hoàng Việt cười hề hề, hôm nay là ngày vui, cũng nên cho người khác vui cùng với mình a!

“Cám ơn quý khách nhiều ạ!” Anh nhân viên mừng hết lớn, phải biết đây là số tiền bằng với lương nửa tuần đó a, 100 bảng anh là bằng 3 triệu đồng rồi.

Mấy nhân viên khác xung quanh của nhà hàng nhìn vậy thì vô cùng thèm muốn a, khi mà nghe được lời Hoàng Việt nói ra, bọn họ chỉ tiếc sao không phải mình là người phục vụ cậu ấy chứ...

Rời khỏi nhà hàng, Hoàng Việt và Kiều Linh tiếp tục lên xe đi quận 7, nơi đây là nơi tọa hạ của cầu ánh sao, cầu ánh sao này bắc qua Hồ Bán Nguyệt, xung quanh là những ngọn đồi xanh mướt, cũng giống như những ngọn đồi ở công viên Lê Thị Riêng, nơi lần trước hai người Hoàng Việt và Kiều Linh hẹn hò.

Xe Hoàng Việt và Kiều Linh chạy tới Phú Mỹ Hưng rồi thì tìm địa điểm đỗ, sau đó cả hai đi vào quảng trường, hướng tới Hồ Bán Nguyệt, trên đường đi, cả hai có thể thấy được rất nhiều đôi tình nhân tay trong tay khoác tay nhau đi dạo, còn có một số cặp đồng tính nam, đồng tĩnh nữ, hôm nay đúng là ngày vui của cả thế giới a!

“Anh ơi, tới rồi, cầu đẹp quá!” Từ xa xa, Kiều Linh đã có thể thấy được chiếc cầu có màu sắc sặc sỡ như những ngôi sao, hồ nước cũng rất rộng, khuôn viên trong xanh, bầu không khí trong lành, trời hôm nay rất đẹp, không mưa, có lẽ ông trời cũng muốn tác thành cho bọn họ rồi.

“Mình ra kia ngồi đi, ăn rồi chúng ta sẽ lên cầu!” Hoàng Việt nói.

“Em muốn đi bây giờ cơ!”

“Ừm... Cũng được!” Nắm lấy tay người mình thương, Hoàng Việt và Kiều Linh cùng tiến lại chân cầu, trông không khác gì công chúa và hoàng tử.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện