Lần này cũng có nhiều người nhà họ Lâu tới cùng, đồng loạt hướng mắt đánh giá trưởng tộc Lâu gia. Trong lòng trộm nghĩ, trưởng tộc sẽ không thật sự có quan hệ gì với phu nhân Lạc gia chứ? Bình thường đúng là trưởng tộc rất hay nâng đỡ người thân họ hàng của phu nhân Lạc gia, trước kia không ai nói thì không nhận ra, bây giờ vừa nghe bất chợt cảm thấy hình như là có gì đó mờ ám thật.
Trưởng tộc Lâu gia cảm nhận được ánh mắt ngầm đáng giá của người khác, suýt nữa thì muốn phun ra một búng máu. Ông ta tức giận đứng bật dậy và chỉ thẳng vào mặt Lâu Nhiễm Nhiễm, nói: "Nghiệt súc, đứa nghiệt súc như mày chỉ biết nói nhăng nói cuội, bịa đặt vô lý".
Lúc này trưởng tộc Lâu gia thật sự muốn đập chết đứa con gái nghiệt súc này ngay lập tức. Ông ta và bà cụ Lạc có quan hệ huyết thống, bình thường giúp đỡ người thân của bà cụ chẳng qua là nể mặt trưởng tộc Lạc gia mà thôi, hy vọng hai nhà có thể tiến thêm một bước hợp tác cùng phát triển. Nhưng lại bị đứa con gái nghiệt súc này vu khống, vả lại Thất trưởng lão còn dẫn hướng suy nghĩ của mọi người, cứ như ông ta và bà cụ Lạc dan díu với nhau vậy, đúng là khiên ông ta tức chết.
Lâu Nhiễm Nhiễm cười nói: "Ông già, nhìn dáng vẻ luống cuống của ông xem, có phải là do chúng tôi nói đúng quá nên mới thẹn quá hoá giận hay không?".
Lôi Lệ Phi nhìn sang trưởng tộc Lâu gia với vẻ mặt khâm phục, còn dựng ngón tay cái lên, "Lão Lâu, không ngờ ông cũng biết chơi quá đó, đáng gờm".
Trưởng tộc Lâu gia: "...".
Tên khốn Lôi Lệ Phi này quả nhiên không phải là thứ tốt lành gì, đồ trứng thối đã hóng chuyện còn sợ chuyện chưa đủ huyên náo hay sao. Ông ta như muốn điên lên vì tức, nhưng càng hối hận lẽ ra lúc nãy không nên nói ra câu kia, bây giờ trái lại còn bị mang tiếng. Mấy người này cứ càn rỡ như vậy, khiến trưởng tộc Lâu gia hoàn toàn không có cách nào giải thích.
Lần này phu nhân Lạc thật sự phẫn nộ tới nỗi sắp ngất tới nơi. Trước giờ bà cụ chưa từng cãi nhau với ai mà thô tục giống vậy, bà cụ toàn lợi dụng người khác trút giận thay mình, nhưng bây giờ hoàn toàn không thể áp dụng cách đó. Đây rõ ràng là "ông nói gà, bà nói vịt", tình ngay lý gian, uất ức thôi rồi!
Hôm nay Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm cấu kết với Thất trưởng lão Lâu gia châm chọc bà cụ, cũng ám chủ bà cụ là loại lẳng lơ, dan díu với trưởng tộc Lâu gia, làm sao bà cụ có thể nhẫn nhịn chuyện này.
Phu nhân Lạc vẫn ôm chặt ngực, nói với vẻ tức giận: "Hôm nay các cô đều phải gánh lấy hậu quả của việc bôi nhọ và vu khống phu nhân của trưởng tộc Lạc gia".
Bà cụ biết rõ nói không lại họ, mồm mép của Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm quá mức cay nghiệt. Bà cụ tự thấy bản thân là một người phụ nữ sang trọng, hoàn toàn không thể nói ra được những lời không hay ho đó, và nó sẽ chỉ càng làm cho lỗ tai ô uế thêm thôi. Nếu đã nói không lại thì phải dùng đến vũ lực để trấn áp, dù sao bà cụ cũng là phu nhân Lạc gia, không thể để cho mấy đứa con nít miệng còn hôi sữa này mắng nhiếc và bội nhọ.
Lạc Ninh nhìn Lâu Nhiễm Nhiễm bằng vẻ mặt ngơ ngác, hỏi: "Chúng ta mới vừa bôi nhọ và vu khống phu nhân của trưởng tộc Lạc gia à?".
Lâu Nhiễm Nhiễm cũng không biết gì, đáp lại: "Có hả? Không biết nữa, không có nhớ!".
Lạc Ninh nhún vai, "Chúng ta đâu có có chỉ đích danh ai, không ngờ lại có người chủ động đứng ra tự nhận bản thân là nhân vật chính mà chúng ta vừa nói đến".
Lâu Nhiễm Nhiễm thả hai tay xuống, "Hồi nãy chúng ta đang nói về bạch liên hoa già, phu nhân Lạc của gia chủ Lạc gia cứ khăng khăng muốn nhận cái danh này thì cũng không còn cách nào".
Tất cả mọi người: "...", có thể phản bác kiểu này nữa ư, coi như đã được mở mang tầm mắt rồi.
Phu nhân Lạc lại bị hai người họ xiên xỏ một hồi, tức giận tới mức cả người mềm nhũn ngồi phịch xuống ghế, hai mắt đẫm lệ.
"Không biết tôi đã gây ra tội ác gì mà con trai của tôi lại sinh ra một đứa nghiệt súc chỉ biết bôi bác và bất hiếu với ông bà thế này", bà cụ tỏ ra vô cùng đau đớn. Nhưng thực ra lúc này bà cụ đang nghĩ, thằng con thứ hai là một đứa ngỗ ngược, lại sinh ra một đứa đứa con ngỗ ngược.
Lạc Ninh nhìn bà cụ, "Nữa rồi, nữa rồi, sắp xỉu rồi này!".
Lâu Nhiễm Nhiễm cũng nhìn chằm chằm phu nhân Lạc bằng ánh mắt sáng rực, "Tôi phải cẩn thận học tập mới được, sau này có vai diễn bạch liên hoa tôi mới có thể bắt chước mà diễn ra được cái hồn của bạch liên hoa".
Tất cả mọi người: "...". Hai con nhóc này ăn nói độc mồm độc miệng quá đi, họ phục sát đất rồi.
-Wattpad: Autumnnolove-
Phu nhân Lạc vừa mới chuẩn bị chơi chiêu trò cũ để đáp trả, cả người lập tức cứng đờ, ước gì lần này có thể thật sự ngất xỉu tại chỗ. Trưởng tộc Lạc gia thì đập một phát thật mạnh lên cái bàn trà bên cạnh, bàn trà lập tức vỡ ra làm đôi.
"Đủ rồi, đây là nơi các gia tộc lớn giao lưu trao đổi, không phải là nơi các cô được phép càn rỡ thế này". Ông cụ quét ánh mắt sắc lạnh vẻ phía Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm, rồi phân phó cho người phía sau, "Đi mời trưởng lão của Hình Pháp Đường trên đảo tới đây".
Hình Pháp Đường trên đảo là một tổ chức bao gồm những trưởng lão do các gia tộc chọn ra, chuyển xử phạt người của các gia tộc phạm lỗi.
Nếu còn tiếp tục như vậy, vợ của ông cụ thật sự sẽ bị chọc tức mà sinh bệnh mất. Vả lại quá mất mặt rồi, hôm nay Lạc Ninh chủ động gây rối khiến Lạc gia hoàn toàn toàn trở thành trò cười của các gia tộc lớn. Đây là lần đầu tiên ông cụ cảm thấy nhục nhã như vậy, đây mà không phải là cháu gái ruột của mình thì lúc này ông ấy đã xông lên tát cho một phát chết tươi tại chỗ rồi. Tất nhiên, ông cụ cũng không có tình cảm gì với Lạc Ninh, nhẫn nhịn mà chưa ra tay là vì lo lắng đứa con trai đang bị giam cầm ở cấm địa biết chuyện, lúc đó thì phiền phức to. Trước khi tới đây, ông cụ đã lờ mờ cảm nhận được dường như con trai sắp chạm đến cảnh giới "thiên nhân hợp nhất" rồi, đang quanh quẩn ở bậc thềm mà thôi. Nếu con trai thật sự thành công thì không một ai ở Lạc gia có thể khống chế được nó nữa.
Song, đứa cháu gái này thật sự quá sức nhục nhã, chẳng ta thể thống gì hết. Không tôn trọng ông bà thì thôi, vậy mà còn dám mỉa mai và bịa chuyện ở trước mặt mọi người. Bây giờ mà không lo dạy dỗ, không biết sau này sẽ thành thứ gì, cũng không biết sẽ gây ra bao nhiêu rắc rối cho Lạc gia nữa.
Vì vậy, ông cụ quyết định mượn tay của trưởng lão ở Hình Pháp Đường bên này để dạy cho đứa cháu gái đang tuổi nổi loạn và không biết phép tắc một bài học làm người. Về phần Lâu Nhiễm Nhiễm, bởi vì liên quan đến Lâu gia, nên tạm thời trước mắt ông cụ sẽ nể mặt trưởng tộc Lâu gia vậy. Về sau, sẽ tính sổ riêng với nhà họ Lâu. Tuy biết những lời Lâu Nhiễm Nhiễm nói là giả, nhưng ông cụ vẫn thấy chướng tai.
Nghe trưởng tộc Lạc gia nói xong, sắc mặt phu nhân Lạc mới hoà hoãn đôi chút. Bà cụ cũng thấy đứa cháu gái Lạc Ninh này không ai dạy dỗ, thật đáng xấu hổ. Nếu không phải đang ở trước mặt mọi người không dễ ra tay, thì bà cụ đã trực tiếp cho người trói Lạc Ninh lại và đưa về Lạc gia, rồi đích thân mình dạy dỗ một trận nên thân.
Lâu Anh Hoa vẫn luôn nhẫn nhịn, nghe thấy lời này của ông cụ Lạc, trong lòng mới cảm thấy thoải mái ít nhiều. Bởi vì không có thiên thời địa lợi thôi, nếu không bà ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho con nhỏ chết tiệt Lạc Ninh này. Hôm nay Lạc Ninh vu khống bà ta như thế, các gia tộc khác sẽ nghĩ sao về bà ta và ba chồng đây? Cộng thêm mẹ chồng lòng dạ hẹp hòi, chắc chắn sẽ nảy sinh một tầng ngăn cách với bà ta. Cho nên bà ta mới luôn nhẫn nhịn không dám lên tiếng, để mọi người chỉ tập trung vào mẹ chồng và Lạc Ninh thôi, quên bà ta đi. Có điều bà ta đã nhớ kỹ chuyện hôm nay rồi, nhất định sẽ không để cho con ranh Lạc Ninh này sống yên ổn đâu.
Lạc Ninh không biết gì về Hình Pháp Đường, nhưng nghe qua là biết ngay không phải tổ chức tốt lành gì rồi. Trưởng tộc Lạc gia nhịn không nổi nữa, một hai muốn ra tay với cô sao? Thế thì tốt quá!
Lạc gia ra tay với cô, chờ sau khi ba thoát ra được, cũng đủ lý do để trực tiếp cắt đứt với Lạc gia.
Lạc Ninh nhướng mày, "Trưởng tộc Lạc gia đang hù chúng tôi đấy à? Coi chúng tôi giống như cái bàn này mà đánh sao?".
Lâu Nhiễm Nhiễm vỗ vỗ lồng ngực, "Ai ui, chúng tôi lại sợ quá đi".
Lôi Lệ Phi: "...". Hai con nhóc này thật giỏi, trưởng tộc Lạc gia đã mời hẳn trưởng lão của Hình Pháp Đường đến đây luôn rồi, bọn chúng còn có thể cợt nhã vậy sao.
Ông ấy không khỏi lên tiếng: "Trưởng tộc Lạc gia này, đây là chuyện nhà của ông, mời trưởng lão của Hình Pháp Đường tới đây có thấy hơi quá rồi không?".
Trưởng tộc Lâu gia cảm nhận được ánh mắt ngầm đáng giá của người khác, suýt nữa thì muốn phun ra một búng máu. Ông ta tức giận đứng bật dậy và chỉ thẳng vào mặt Lâu Nhiễm Nhiễm, nói: "Nghiệt súc, đứa nghiệt súc như mày chỉ biết nói nhăng nói cuội, bịa đặt vô lý".
Lúc này trưởng tộc Lâu gia thật sự muốn đập chết đứa con gái nghiệt súc này ngay lập tức. Ông ta và bà cụ Lạc có quan hệ huyết thống, bình thường giúp đỡ người thân của bà cụ chẳng qua là nể mặt trưởng tộc Lạc gia mà thôi, hy vọng hai nhà có thể tiến thêm một bước hợp tác cùng phát triển. Nhưng lại bị đứa con gái nghiệt súc này vu khống, vả lại Thất trưởng lão còn dẫn hướng suy nghĩ của mọi người, cứ như ông ta và bà cụ Lạc dan díu với nhau vậy, đúng là khiên ông ta tức chết.
Lâu Nhiễm Nhiễm cười nói: "Ông già, nhìn dáng vẻ luống cuống của ông xem, có phải là do chúng tôi nói đúng quá nên mới thẹn quá hoá giận hay không?".
Lôi Lệ Phi nhìn sang trưởng tộc Lâu gia với vẻ mặt khâm phục, còn dựng ngón tay cái lên, "Lão Lâu, không ngờ ông cũng biết chơi quá đó, đáng gờm".
Trưởng tộc Lâu gia: "...".
Tên khốn Lôi Lệ Phi này quả nhiên không phải là thứ tốt lành gì, đồ trứng thối đã hóng chuyện còn sợ chuyện chưa đủ huyên náo hay sao. Ông ta như muốn điên lên vì tức, nhưng càng hối hận lẽ ra lúc nãy không nên nói ra câu kia, bây giờ trái lại còn bị mang tiếng. Mấy người này cứ càn rỡ như vậy, khiến trưởng tộc Lâu gia hoàn toàn không có cách nào giải thích.
Lần này phu nhân Lạc thật sự phẫn nộ tới nỗi sắp ngất tới nơi. Trước giờ bà cụ chưa từng cãi nhau với ai mà thô tục giống vậy, bà cụ toàn lợi dụng người khác trút giận thay mình, nhưng bây giờ hoàn toàn không thể áp dụng cách đó. Đây rõ ràng là "ông nói gà, bà nói vịt", tình ngay lý gian, uất ức thôi rồi!
Hôm nay Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm cấu kết với Thất trưởng lão Lâu gia châm chọc bà cụ, cũng ám chủ bà cụ là loại lẳng lơ, dan díu với trưởng tộc Lâu gia, làm sao bà cụ có thể nhẫn nhịn chuyện này.
Phu nhân Lạc vẫn ôm chặt ngực, nói với vẻ tức giận: "Hôm nay các cô đều phải gánh lấy hậu quả của việc bôi nhọ và vu khống phu nhân của trưởng tộc Lạc gia".
Bà cụ biết rõ nói không lại họ, mồm mép của Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm quá mức cay nghiệt. Bà cụ tự thấy bản thân là một người phụ nữ sang trọng, hoàn toàn không thể nói ra được những lời không hay ho đó, và nó sẽ chỉ càng làm cho lỗ tai ô uế thêm thôi. Nếu đã nói không lại thì phải dùng đến vũ lực để trấn áp, dù sao bà cụ cũng là phu nhân Lạc gia, không thể để cho mấy đứa con nít miệng còn hôi sữa này mắng nhiếc và bội nhọ.
Lạc Ninh nhìn Lâu Nhiễm Nhiễm bằng vẻ mặt ngơ ngác, hỏi: "Chúng ta mới vừa bôi nhọ và vu khống phu nhân của trưởng tộc Lạc gia à?".
Lâu Nhiễm Nhiễm cũng không biết gì, đáp lại: "Có hả? Không biết nữa, không có nhớ!".
Lạc Ninh nhún vai, "Chúng ta đâu có có chỉ đích danh ai, không ngờ lại có người chủ động đứng ra tự nhận bản thân là nhân vật chính mà chúng ta vừa nói đến".
Lâu Nhiễm Nhiễm thả hai tay xuống, "Hồi nãy chúng ta đang nói về bạch liên hoa già, phu nhân Lạc của gia chủ Lạc gia cứ khăng khăng muốn nhận cái danh này thì cũng không còn cách nào".
Tất cả mọi người: "...", có thể phản bác kiểu này nữa ư, coi như đã được mở mang tầm mắt rồi.
Phu nhân Lạc lại bị hai người họ xiên xỏ một hồi, tức giận tới mức cả người mềm nhũn ngồi phịch xuống ghế, hai mắt đẫm lệ.
"Không biết tôi đã gây ra tội ác gì mà con trai của tôi lại sinh ra một đứa nghiệt súc chỉ biết bôi bác và bất hiếu với ông bà thế này", bà cụ tỏ ra vô cùng đau đớn. Nhưng thực ra lúc này bà cụ đang nghĩ, thằng con thứ hai là một đứa ngỗ ngược, lại sinh ra một đứa đứa con ngỗ ngược.
Lạc Ninh nhìn bà cụ, "Nữa rồi, nữa rồi, sắp xỉu rồi này!".
Lâu Nhiễm Nhiễm cũng nhìn chằm chằm phu nhân Lạc bằng ánh mắt sáng rực, "Tôi phải cẩn thận học tập mới được, sau này có vai diễn bạch liên hoa tôi mới có thể bắt chước mà diễn ra được cái hồn của bạch liên hoa".
Tất cả mọi người: "...". Hai con nhóc này ăn nói độc mồm độc miệng quá đi, họ phục sát đất rồi.
-Wattpad: Autumnnolove-
Phu nhân Lạc vừa mới chuẩn bị chơi chiêu trò cũ để đáp trả, cả người lập tức cứng đờ, ước gì lần này có thể thật sự ngất xỉu tại chỗ. Trưởng tộc Lạc gia thì đập một phát thật mạnh lên cái bàn trà bên cạnh, bàn trà lập tức vỡ ra làm đôi.
"Đủ rồi, đây là nơi các gia tộc lớn giao lưu trao đổi, không phải là nơi các cô được phép càn rỡ thế này". Ông cụ quét ánh mắt sắc lạnh vẻ phía Lạc Ninh và Lâu Nhiễm Nhiễm, rồi phân phó cho người phía sau, "Đi mời trưởng lão của Hình Pháp Đường trên đảo tới đây".
Hình Pháp Đường trên đảo là một tổ chức bao gồm những trưởng lão do các gia tộc chọn ra, chuyển xử phạt người của các gia tộc phạm lỗi.
Nếu còn tiếp tục như vậy, vợ của ông cụ thật sự sẽ bị chọc tức mà sinh bệnh mất. Vả lại quá mất mặt rồi, hôm nay Lạc Ninh chủ động gây rối khiến Lạc gia hoàn toàn toàn trở thành trò cười của các gia tộc lớn. Đây là lần đầu tiên ông cụ cảm thấy nhục nhã như vậy, đây mà không phải là cháu gái ruột của mình thì lúc này ông ấy đã xông lên tát cho một phát chết tươi tại chỗ rồi. Tất nhiên, ông cụ cũng không có tình cảm gì với Lạc Ninh, nhẫn nhịn mà chưa ra tay là vì lo lắng đứa con trai đang bị giam cầm ở cấm địa biết chuyện, lúc đó thì phiền phức to. Trước khi tới đây, ông cụ đã lờ mờ cảm nhận được dường như con trai sắp chạm đến cảnh giới "thiên nhân hợp nhất" rồi, đang quanh quẩn ở bậc thềm mà thôi. Nếu con trai thật sự thành công thì không một ai ở Lạc gia có thể khống chế được nó nữa.
Song, đứa cháu gái này thật sự quá sức nhục nhã, chẳng ta thể thống gì hết. Không tôn trọng ông bà thì thôi, vậy mà còn dám mỉa mai và bịa chuyện ở trước mặt mọi người. Bây giờ mà không lo dạy dỗ, không biết sau này sẽ thành thứ gì, cũng không biết sẽ gây ra bao nhiêu rắc rối cho Lạc gia nữa.
Vì vậy, ông cụ quyết định mượn tay của trưởng lão ở Hình Pháp Đường bên này để dạy cho đứa cháu gái đang tuổi nổi loạn và không biết phép tắc một bài học làm người. Về phần Lâu Nhiễm Nhiễm, bởi vì liên quan đến Lâu gia, nên tạm thời trước mắt ông cụ sẽ nể mặt trưởng tộc Lâu gia vậy. Về sau, sẽ tính sổ riêng với nhà họ Lâu. Tuy biết những lời Lâu Nhiễm Nhiễm nói là giả, nhưng ông cụ vẫn thấy chướng tai.
Nghe trưởng tộc Lạc gia nói xong, sắc mặt phu nhân Lạc mới hoà hoãn đôi chút. Bà cụ cũng thấy đứa cháu gái Lạc Ninh này không ai dạy dỗ, thật đáng xấu hổ. Nếu không phải đang ở trước mặt mọi người không dễ ra tay, thì bà cụ đã trực tiếp cho người trói Lạc Ninh lại và đưa về Lạc gia, rồi đích thân mình dạy dỗ một trận nên thân.
Lâu Anh Hoa vẫn luôn nhẫn nhịn, nghe thấy lời này của ông cụ Lạc, trong lòng mới cảm thấy thoải mái ít nhiều. Bởi vì không có thiên thời địa lợi thôi, nếu không bà ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho con nhỏ chết tiệt Lạc Ninh này. Hôm nay Lạc Ninh vu khống bà ta như thế, các gia tộc khác sẽ nghĩ sao về bà ta và ba chồng đây? Cộng thêm mẹ chồng lòng dạ hẹp hòi, chắc chắn sẽ nảy sinh một tầng ngăn cách với bà ta. Cho nên bà ta mới luôn nhẫn nhịn không dám lên tiếng, để mọi người chỉ tập trung vào mẹ chồng và Lạc Ninh thôi, quên bà ta đi. Có điều bà ta đã nhớ kỹ chuyện hôm nay rồi, nhất định sẽ không để cho con ranh Lạc Ninh này sống yên ổn đâu.
Lạc Ninh không biết gì về Hình Pháp Đường, nhưng nghe qua là biết ngay không phải tổ chức tốt lành gì rồi. Trưởng tộc Lạc gia nhịn không nổi nữa, một hai muốn ra tay với cô sao? Thế thì tốt quá!
Lạc gia ra tay với cô, chờ sau khi ba thoát ra được, cũng đủ lý do để trực tiếp cắt đứt với Lạc gia.
Lạc Ninh nhướng mày, "Trưởng tộc Lạc gia đang hù chúng tôi đấy à? Coi chúng tôi giống như cái bàn này mà đánh sao?".
Lâu Nhiễm Nhiễm vỗ vỗ lồng ngực, "Ai ui, chúng tôi lại sợ quá đi".
Lôi Lệ Phi: "...". Hai con nhóc này thật giỏi, trưởng tộc Lạc gia đã mời hẳn trưởng lão của Hình Pháp Đường đến đây luôn rồi, bọn chúng còn có thể cợt nhã vậy sao.
Ông ấy không khỏi lên tiếng: "Trưởng tộc Lạc gia này, đây là chuyện nhà của ông, mời trưởng lão của Hình Pháp Đường tới đây có thấy hơi quá rồi không?".
Danh sách chương