Đường Tiêu trốn ở bên trong Thần đan, trong nội tâm giờ phút này càng thêm hoang mang, cái loại cuồng vọng này, dáng tươi cười này, cơ hồ chính là ký hiệu của hắn, nhưng mà, giờ phút này lại xuất hiện trên người kẻ kia.

Mà chính mình, lại khiếp đảm mà trốn ở bên trong Thần đan, giống như một oán phụ bị người vứt bỏ, ngẫu nhiên chỉ có thể hướng Áo Bỉ Lão Ma phát vài câu bực tức.

Hắn rốt cuộc là ai? Ta là ai? Ai mới thật sự là Đường Tiêu?

- Ngươi muốn chết!

Ngũ Độc Thiên Sư thấy người nọ đối với mình phát ra cầu hoà căn bản không để ý, ngược lại muốn hành hạ mình đến chết, trong nội tâm vô cùng giận dữ.

Hơn nữa Ngũ Độc thi khôi vừa mới luyện chế thành, rõ ràng như kỳ tích mà dung hợp thành Ngũ Độc Thi Vương, điều này cũng làm cho hắn lập tức dũng khí đại tăng, thực lực mỗi một con Ngũ Độc thi khôi của Ngũ Độc Thiên Sư đều tương đương với một gã Thiên Nguyên võ giả không thua gì Thương Nhai Tử, mà thực lực của Ngũ Độc Thi Vương, so với năm Ngũ Độc thi khôi cộng lại, thực lực còn muốn cao hơn mười lần, hoàn toàn là tồn tại không cùng một đẳng cấp, mà ngay cả Ngũ Độc Thiên Sư tự nghĩ, bản thân cũng xa xa không phải đối thủ của Ngũ Độc Thi Vương này.

Nhưng mà ngưng tụ Ngũ Độc Thi Vương, chuyện không phải dễ dàng như vậy, hơn nữa có khả năng thất bại rất lớn, vừa rồi nếu không phải tình huống khẩn cấp, Ngũ Độc Thiên Sư hoàn toàn không quan tâm tu vi mình đại giảm, được ăn cả ngã về không, đem hết độc huyết toàn thân nuôi dưỡng Ngũ Độc thi khôi sau lưng, thì Ngũ Độc Thi Vương này căn bản không có khả năng hiện thân.

Đương nhiên, vừa rồi một khi kế hoạch dung hợp Ngũ Độc Thi Vương của Ngũ Độc Thiên Sư thất bại, Ngũ Độc Thiên Sư triệt để đã không có cơ hội hòa nhau.

Ngũ Độc Thiên Sư cầm trong tay ngũ sắc cự chùy ném cho Ngũ Độc Thi Vương, sau đó rất nhanh lui đến sau lưng Ngũ Độc Thi Vương, cũng toàn lực khu động Ngũ Độc Thi Vương giơ ngũ sắc cự chùy lên cao, hướng về phía người nọ phát ra công kích.

Người nọ sau khi cảm nhận được uy áp của Ngũ Độc Thi Vương, sắc mặt có chút nhúc nhích, hiển nhiên thực lực của Ngũ Độc Thi Vương này có chút vượt qua dự liệu của hắn, nhưng người nọ cũng không có bởi vậy mà sinh ra sợ hãi gì, mà là nói mấy câu ngôn ngữ long tộc mà Áo Bỉ Lão Ma cùng Đường Tiêu đều không hiểu, thân hình lập tức dài ra, đầu có hai sừng, sống lưng sinh ra gai nhọn hoắt, hóa thân trở thành một sinh vật nửa người nửa long cao tới mấy trượng.

Nhân long này lập tức huy động Long tinh đại đao trong tay, đột nhiên nghênh hướng ngũ sắc cự chùy trong tay Ngũ Độc Thi Vương.

- Keng! 

Một tiếng vang thật lớn, Long tinh đại đao cùng ngũ sắc cự chùy va chạm lại với nhau, hỏa tinh văng khắp nơi, ngũ sắc cự chùy bị chém ra một lỗ thủng cự đại, người nọ cùng Ngũ Độc Thi Vương lui vài bước, mới một lần nữa đứng vững thân thể.

Người nọ lắc lắc tay, hiển nhiên một đao vừa rồi phát ra hơi kém nên làm hắn rách hổ khẩu.

Cảm giác trên tay Ngũ Độc Thi Vương đoán chừng cũng không tốt lắm, bất quá nó căn bản không biết đau đớn, sau khi miệng hướng ngũ sắc cự chùy trong tay phun một bải ngũ sắc khói độc, lỗ thủng trên ngũ sắc cự chùy rõ ràng đã tự tái tạo lại.

- Ngươi có thể ngăn sao?

Người nọ sau khi lắc lắc tay, trong miệng lần nữa ngâm niệm khẩu quyết, Long tinh đại đao lơ lửng ở bên cạnh hắn lập tức hóa thành một đoàn sương đỏ, từng mũi tên huyết hồng ở trong sương mù ngưng tụ thành hình, hóa thành vô số đạo Huyết Quang, từ trong sương đỏ bay ra, rậm rạp chằng chịt mà hướng trên thân thể của Ngũ Độc Thi Vương bắn đi.

Ngũ Độc Thi Vương kêu to một tiếng, trùng giáp cực dày trên thân thể phát ra màng sáng ngũ sắc, mũi tên Long tinh bắn lên màu sáng ngũ sắc, rõ ràng bị bắn lui trở về, chỉ có chút ít mũi tên đâm vào bên trong trùng giáp, nhưng không thể xuyên thấu trùng giáp.

Người nọ nhíu mày, miệng hé ra, đột nhiên phun một ngụm long huyết vào trong sương mù, sương mù màu đỏ Huyết Quang đại phóng, mũi tên Long tinh lập tức ngưng tụ thành hơn mười căn trường mâu Long tinh, trên mặt huyết quang lóng lánh, sau đó dưới sự thúc dục của người nọ, đâm rách hư không, phân biệt đâm về những bộ vị bất đồng trên thân thể Ngũ Độc Thi Vương.

Ngoại trừ một căn Long tinh trường mâu trong đó bị ngũ sắc cự chùy của Ngũ Độc Thi Vương đón đỡ ra, còn lại hơn mười căn trường mâu toàn bộ xuyên qua thân thể của Ngũ Độc Thi Vương, ở trên người Ngũ Độc Thi Vương chọc ra hơn mười lỗ máu trong suốt, sau đó mới bay trở lại trong sương mù.

- Đoàn Long tinh sương mù này rõ ràng có thể vận dụng như thế. 

Đường Tiêu bên trong Thần đan hiện tại chỉ có thể cảm thán, thay đổi là hắn, tuyệt đối không có khả năng điều khiển tinh sương mù như thế.

Ngũ Độc Thi Vương bị trọng thương, thân thể lui về phía sau vài bước, nhưng Ngũ Độc Thiên Sư sau lưng nó lại phun ra mấy ngụm độc huyết, những lỗ thủng kia rất nhanh liền khép lại.

Người nọ lạnh lùng nhìn Ngũ Độc Thiên Sư, đại khái trong nội tâm cũng đã minh bạch, không giết chết Ngũ Độc Thiên Sư, cái Ngũ Độc Thi Vương này là không thể nào diệt được.

Ngũ Độc Thiên Sư mắt thấy người nọ bắt đầu do dự, vì vậy lập tức thúc dục Ngũ Độc Thi Vương, vung vẩy ngũ sắc cự chùy hướng đối phương chủ động công kích, phía trước không phải hắn không muốn công kích, mà một mực bị áp chế không có cơ hội ra tay.

Người nọ không tránh không né, thò tay vào trong màu đỏ tinh sương một trảo, rõ ràng cũng cầm ra một thanh cự chùy, cự chùy này màu huyết hồng, đón cự chùy của Ngũ Độc Thi Vương nện tới.

Nương theo một tiếng "Phanh!" kinh thiên động địa, thông đạo bằng đá cứ thế mà bị chấn ra một lỗ thủng rộng hơn trượng, song phương từng người lui về phía sau mấy trượng mới đứng vững thân thể, lúc này đây, ngũ sắc cự chùy trong tay Ngũ Độc Thi Vương rõ ràng bị Long tinh cự chùy nện trở thành hình dáng tròn dẹp.

Bất quá sau khi Ngũ Độc Thi Vương hướng ngũ sắc cự chùy kia phun ra một ngụm khói độc ngũ sắc, ngũ sắc cự chùy bị nện dẹp lập tức khôi phục như lúc ban đầu lần nữa.

Người nọ lúc này không có do dự, sau khi Long tinh cự chùy trở lại trong sương mù màu đỏ, lập tức biến ảo thành hơn mười căn tinh hồng trường mâu, lần nữa hướng Ngũ Độc Thi Vương bắn đi.

- Tiểu hữu vẫn không rõ loại chiêu số này đối với Ngũ Độc Thi Vương của lão phu là vô dụng sao?

Trên mặt Ngũ Độc Thiên Sư hiện ra vẻ ngạo mạn, không chút nào để ý tới công kích sắc bén của trường mâu.

Người nọ cười lạnh một tiếng, khi Long tinh trường mâu lại một lần nữa xuyên thấu trùng giáp, lúc tiến vào trong thân thể Ngũ Độc Thi Vương, người nọ đột nhiên ngâm khẩu quyết, cứ thế mà khiến Long tinh trường mâu này lưu ở trong cơ thể Ngũ Độc Thi Vương, lập tức hóa thành một sợi Long tinh xiềng xích, đem Ngũ Độc Thi Vương gắt gao trói lại.

Ngũ Độc Thi Vương ra sức giãy dụa, nhưng mà thân thể bị Long tinh xiềng xích xiết chặt, nhanh chóng quấn khắp thân thể nó, nó căn bản không cách nào giãy giụa, chỉ có thể mặc cho những Long tinh xiềng xích này trói nó giống như một cái bánh chưng.

Long tinh trường mâu biến thành Long tinh xiềng xích, cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, tuy Ngũ Độc Thi Vương không e ngại thân thể bị xuyên thủng, nhưng mà bị trói thành bánh chưng, dù có một thân sức lực, lại hoàn toàn không cách nào sử dụng.

Cuối cùng, thân thể Thi Vương mất đi cân đối, nhanh chóng ngã trên mặt đất.

Làm xong hết thảy, vẻ mặt người nọ cười quái dị mà nhìn về phía Ngũ Độc Thiên Sư sau lưng Ngũ Độc Thi Vương.

Ngũ Độc Thiên Sư thấy không ổn, muốn thu hồi Ngũ Độc Thi Vương, lại đối với những Long tinh xiềng xích kia không có biện pháp nào, bối rối phía dưới, chỉ có thể đem Ngũ sắc độc gan hóa thành cự chùy thu trở về, sau đó không quan tâm Ngũ Độc Thi Vương bị trói thành bánh chưng, thả ra một đạo khói độc ngũ sắc, lập tức hướng xa xa tật độn mà đi.

- Ngươi chạy trốn được sao?

Người nọ như bóng với hình mà đi theo sau lưng Ngũ Độc Thiên Sư, lúc này đây, hắn ra tay không có chút nào khách khí, đột nhiên một quyền oanh ra, cứ thế mà oanh phá cương khí hộ thể của Ngũ Độc Thiên Sư, hơn nữa ở trên thân thể của hắn oanh ra một lỗ máu cự đại.

Thời điểm thân thể Ngũ Độc Thiên Sư dựa vào quán tính xông về phía trước, trên không trung vỡ vụn thành vài đoạn, thần hồn của hắn hoảng sợ vô cùng mà từ trong cơ thể bay ra, rõ ràng trong nháy mắt ẩn thân bên trong Ngũ sắc độc gan, cũng lần nữa phun ra một đạo khói độc ngũ sắc, hướng xa xa gia tốc tật độn mà đi.

Trong nháy mắt thi thể của Ngũ Độc Thiên Sư bị hủy diệt, một người tuổi còn trẻ từ trong thế giới ý niệm của hắn nhảy ra ngoài, lại bị dư âm quyền cương mãnh liệt của người nọ ảnh hưởng gây thương tích, hấp hối mà ngã trên mặt đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện