Trong khuôn viên nhà họ An. 

 Toàn bộ cao thủ nhà họ An đều được thả ra, họ đều không biết vừa rồi trong đại sảnh đã xảy ra chuyện gì. Lúc này nghe thấy An Thành Chí trở thành ông chủ mới của nhà họ An, bọn họ cũng được thả ra hết, ai cũng hơi bất ngờ. 

 Mặc dù họ đoán Lâm Hàn sẽ không làm gì mình, chắc chắn vẫn sẽ thả mình ra, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy, chỉ nửa ngày đã được thả. 

 Mà mấy người phụ trách nhà họ An cũng ngạc nhiên, không ngờ Lâm Hàn lại đồng ý thả người. 

 Nhưng sau đó họ cũng nhanh chóng phản ứng lại. 

 Sáng sớm hôm nay, Lâm Hàn vừa mới dẫn đám cao thủ này tới, người nhà họ An còn đang chống lại, thậm chí còn gọi thêm vài thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông đến giúp. 

 Nhưng kết quả thì sao? Bọn họ là những thế lực có máu mặt ở vùng Bắc Đông, thế nhưng ở trước mặt Lâm Hàn lại chẳng là gì. 

 Cao thủ dưới tay Lâm Hàn lần này có thể nhanh chóng khống chế được, lần sau vẫn có thể như thế. 

 Tuy rằng nhà họ An bọn họ vẫn còn vài thế lực Vùng Xám của Bắc Đông tới cứu viện và cũng chưa huy động toàn lực, nhưng cũng đã là hơn một nửa thế lực của họ rồi, vậy mà vẫn không địch lại được Lâm Hàn. 

 Mà mấy người phụ trách nhà họ An cũng không ngốc, sẽ không ngây thơ cho rằng những cao thủ lần này Lâm Hàn dẫn tới đã là toàn bộ thế lực của anh, chắc chắn trong tay anh vẫn còn nhiều cao thủ hơn nữa, có thực lực mạnh hơn nữa. 

 Lúc này Lâm Hàn chỉ nhìn An Thành Chí không nói gì, nhấc chân bỏ đi. 

 Mà mặc dù mấy người La Văn hơi bất ngờ vì Lâm Hàn thả hết những người này ra, không sợ đối phương nuốt lời và phản công, nhưng họ cũng hiểu không phải Lâm Hàn sơ suất, mà là anh có thực lực và vốn liếng để làm như vậy. 

 Sau đó mấy người La Văn và cao thủ nhà họ Lâm cũng lần lượt theo Lâm Hàn lên xe, ra về. 

 Đoàn xe hùng hậu rời đi. 

 An Thành Chí nhìn Lâm Hàn và người của anh đi xa, trong lòng có chút kích động. 

 An Thành Chí không biết và cũng không hiểu Lâm Hàn, thậm chí đây còn là lần đầu tiên cậu ta được thấy anh. Lần trước khi Lâm Hàn đến làm khách ở chỗ Trương Thiên Sơn, An Thành Chí không có tư cách đến cùng. 

 Nhưng trong lòng An Thành Chí lại tràn đầy kính trọng và tò mò về Lâm Hàn, không biết rốt cuộc anh là kiểu người đàn ông nào. 

 Mà An Thành Chí cũng vô cùng biết ơn Lâm Hàn đã cho mình cơ hội này, cậu ta không quan tâm mục đích thật sự của anh có phải như anh nói chỉ là muốn tất cả thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông đều làm ăn hợp pháp, để mọi người cùng nhau kiếm tiền ổn định mà lợi nhuận lại dồi dào hay không. 

 Nhưng dù thế nào thì tình hình trước mắt với An Thành Chí mà nói là một cơ hội vô cùng tốt. 

 Trước đây An Thành Chí rời khỏi nhà họ An, ra ngoài tự lập nghiệp, mặc dù cậu ta đã được trau dồi một số khả năng từ khi còn nhỏ và có kinh nghiệm nhất định trong lĩnh vực này, nhưng vì không đủ nguồn lực, lại thêm một số người trong gia đình lợi dụng quan hệ để ngăn cản nên cậu ta cũng không thể thành công. 

 Nhưng bây giờ thì khác, An Thành Chí không chỉ phụ trách quản lý nhà họ An, có thể sử dụng tất cả tài nguyên của nhà họ An để kinh doanh hợp pháp, mà nếu gặp phải chuyện gì rắc rối còn có Lâm Hàn trợ giúp. 

 Tuy rằng không rõ thực lực của Lâm Hàn về mặt tài nguyên, nhưng chỉ với thế lực Lâm Hàn thể hiện ra bây giờ, An Thành Chí tin tằng chắc chắn Lâm Hàn có thể giúp được mình, thậm chí không chuyện gì có thể ngăn cản được Lâm Hàn, dù sao thế lực của anh rất lớn mạnh, tài nguyên chắc chắn cũng không thể ít. 

 Nhưng An Thành Chí cũng hiểu, mặc dù con đường phía trước tươi sáng nhưng cũng đầy chông gai. 

 Không nói đâu xa, chỉ riêng việc khiến nhà họ An ngừng kinh doanh Vùng Xám, bắt đầu kinh doanh hợp pháp đã phải tốn rất nhiều công sức rồi. 

 Cho dù có sự ủng hộ và đe doạ của Lâm Hàn, nhưng lợi ích vẫn còn đó, chắc chắn vẫn sẽ có rất nhiều người nhà họ An phản đối, An Thành Chí cần nghĩ cách giải quyết vấn đề này. 

 Mà lúc này những người còn lại của nhà họ An đều không biết những chuyện này, chỉ cho rằng An Thành Chí trở thành ông chủ mới của nhà họ An, nhà họ An sau này phải nhận Lâm Hàn là ông trùm thế lực Vùng Xám của Bắc Đông, mọi chuyện đều nghe theo Lâm Hàn. 

 Lúc này, nhóm Lâm Hàn và đoàn xe hùng hậu của anh đã dần khuất bóng. 

 Cho đến lúc này, các cao thủ nhà họ An mới dần thở phào nhẹ nhõm. 

 Vừa rồi khi nhóm Lâm Hàn rời đi, bọn họ thật sự không dám thở mạnh, sợ khiến Lâm Hàn phật ý, thật ra là sợ những người anh đưa đến. Số lượng và thực lực của những người đó đã vượt xa sự hiểu biết của họ, chắc chắn là thế lực mạnh nhất họ từng thấy, không phải người mà họ có thể động đến. 

 Mà lúc này thấy đoàn người Lâm Hàn dần biến mất khỏi tầm mắt, cuối cùng người nhà họ An cũng có thể thở phào, chuyện này cuối cùng cũng qua. 

 Mặc dù chỉ nửa ngày trôi qua, khuôn viên nhà họ An không có gì thay đổi, ngoại trừ An Nguyên bị chịu khổ một chút thì những người khác có vẻ đều không sao, nhưng trên thực tế đã có sự thay đổi rất lớn. 

 Nếu không phải An Thành Chí vẫn đứng ở đây, người An Nguyên còn đang đầy máu thì người của nhà họ An sẽ không tin chỉ nửa ngày lại có thể khiến nhà họ An xảy ra thay đổi lớn như vậy. 

 Lúc này, một người phụ trách nhà họ An cũng nghi hoặc hỏi An Thành Chí: “Vừa nãy Lâm Hàn đã đưa cho cậu tài liệu gì vậy? Còn nữa, vừa nãy Lâm Hàn đã nói gì với cậu?” 

 Những người phụ trách khác cũng đều có chút tò mò nhìn An Thành Chí, thúc giục cậu ta mau nói cho họ biết, giọng điệu vẫn chưa hề coi An Thành Chí là gia chủ, mà vẫn coi cậu ta là cậu chủ nhỏ ai cũng có thể bắt nạt như trước. 

 An Thành Chí không trả lời bọn họ mà chỉ nhìn về hướng Lâm Hàn rời đi, rõ ràng họ đã biến mất khỏi tầm mắt nhưng cậu ta vẫn nhìn chằm chằm về nơi đó, không biết đang suy nghĩ gì? 

 “Này nhóc, hỏi cậu đó, ngây ra đấy làm gì?” 

 “Lâm Hàn bảo cậu trở thành gia chủ nhà họ An, cậu sẽ không thật sự cho rằng mình là gia chủ của nhà họ An thật đấy chứ?” 

 Lúc này An Thành Chí mới từ từ hoàn hồn, nhìn mọi người nhà họ An. 

 Chỉ là lúc này trên mặt An Thành Chí đã không còn vẻ hoang mang, không có chuyện gì mà thay vào đó là vẻ uy nghiêm, nhìn có vẻ lạnh lùng, cao ngạo, nhưng đã có cảm giác của người nắm quyền. 

 Tất cả người nhà họ An đều nhận ra sự thay đổi của An Thành Chí, ai nấy đều ngạc nhiên, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. 

 Lúc này An Thành Chí cũng nhìn mọi người, từ tốn lên tiếng: “Tôi là gia chủ của các người, tôi còn phải dạy các người giọng điệu khi nói chuyện với gia chủ nữa à? Mấy người vừa nói năng không lễ phép đều bị xoá bỏ tư cách trưởng lão trong gia tộc và phục vụ gia pháp!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện