Còn hai phần ba còn lại, tất cả đều thanh toán bằng Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm, phút chốc đã vào tay hơn 130 nghìn viên Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm! Tả Tiểu Đa rất hào phóng, vừa vung tay đã ném cho Phù Phù mười nghìn viên: “Hoa hồng của ngươi!”

Phù Phù nịnh bợ: “Cám ơn ông chủ, ông chủ thật hào phóng! Chúc ông chủ ngày ngày làm rể, đêm đêm động phòng, càng ngày càng cứng càng ngày càng...”

Tả Tiểu Đa thản nhiên nói: “Mượn ngươi, thì phải trả. Dù sao thì hoa hồng của ngươi sớm đã trả đủ rồi. Mười nghìn viên thượng phẩm này, là tính thêm cho. ngươi đó."

Lý Thành Long nghĩ rất thoáng: “Ta sao cũng được, ngươi cứ tính đi.” “Đây là hai thẻ VỊP tối cao.”

Trước khi rời đi, quản lý Thái yêu cầu giám đốc tặng hai tấm thẻ VIP làm bằng Tỉnh Hồn Ngọc thượng phẩm: “Xin Tả thiếu và Lý thiếu nhận lấy. Có thẻ này có thể dùng bữa tại nhà hàng này bất cứ lúc nào, chỉ phí toàn bộ được tính chiết khấu 30%. Đây chính là ưu đãi cao nhất của chúng ta... Chút tấm lòng, không có gì đáng kể. Ông chủ nói hắn nhất định sẽ nhanh chóng đến Phong Hải, để mời Tả thiếu và Lý thiếu dùng bữa, đến lúc đó xin hai vị hãy nể mặt.”

“Được, khách sáo rồi, cám ơn ông chủ các ngươi.”

Tả Tiểu Đa có chút xúc động, vỗ vỗ vai quản lý Thá

ão Thái, quả là nhân tài.

Lý Thành Long hết sức đồng ý với câu nói đó.

Vị quản lý Thái này, thực sự là một thiên tài nơi làm việc, nhanh nhẹn tinh tế, cực kì khéo léo trong cách trò chuyện, mỗi câu nói đều khiến người khác cảm thấy thoải mái, cảm thấy được tôn trọng, đãi ngộ cao nhất nhưng lại không khiến

người khác cảm thấy xu nịnh.

Người giống như vậy, trong xã hội ngày nay thực sự không còn nhiều, ít nhất hai người họ lúc trước chưa từng gặp qua.

“Quá khen rồi."

Quản lý Thái cười rất vui vẻ: “Hy vọng rằng sau này có thể hợp tác nhiều hơn với Tả thiếu và Lý thiếu, hai vị đi cẩn thận. Khi nào có thời gian, hi vọng hai vị sẽ nể mặt, để Thái mỗ có cơ hội, kính hai vị thiên tài một chén rượu.”

Rời khỏi Thương Thiên Nhất Phẩm được một lúc.

Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long vẫn bàn tán về quản lý Thái này.

“Đối nhân xử thế như này, thật sự là mạnh vì gạo, bạo vì tiền, không chê vào. đâu được!”

Lý Thành Long khen ngợi: “Tu vi trông có vẻ như không cao lắm, nhưng suy nghĩ thì thực sự tốt, về mặt đối nhân xử thế có thể gọi là nhân tài siêu cấp, cái gọi

là chuyên gia thật sự không phải là tin đồn.”

“Đúng vậy, nếu sau này chúng ta muốn làm cá gì... có thể cân nhắc đào hắn qua chỗ mình.”

Tả Tiểu Đa lại nghĩ theo một cách khác. “Loại nhân tài này không dễ đào chứ nhỉ?” Lý Thành Long lắc đầu.

Tả Tiểu Đa: “Ha ha ha...”

Trước mặt, đột nhiên có người gọi: “Tả Tiểu Đa? Lý Thành Long?”

Hai người nhìn về phía tiếng gọi, chỉ nhìn thấy có hai người đang đi cạnh nhau trong đám đông, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Chính là hai anh em Cao Thành Tường và Cao Thành Vân, phía sau bọn họ còn có một thiếu nữ duyên dáng, khuôn mặt thanh tú, mặc trang phục màu đỏ, dưới ánh đèn neon nàng như một ngọn lửa diễm lệ chói mắt.

“TI

ật là trùng hợp!” Cao Thành Tường cười nói: “Hai người đang làm gì vậy?”

Tả Tiểu Đa cười: “Bọn ta chỉ đi loanh quanh, lần đầu đến đây, hiếm khi có thời gian rảnh, muốn thưởng thức một chút cố đô của bát triều trong truyền thuyết... Các ngươi là...?”

“Haizzz, đừng nhắc tới... Nha đầu này hôm nay cứ muốn đi mua quần áo, người ở nhà không yên tâm, cho bọn ta đi theo ra ngoài làm vệ sĩ..”

Cao Thành Tường tỏ vẻ đau khổ: “Đã đi dạo vài giờ rồi, hai chân của ta sắp. gấy rồi đây này.”

Lý Thành Long tỏ vẻ thông cảm: “Đi mua sắm với phụ nữ là thế đó... ha ha...”

Cô gái mặc đồ đỏ kia tò mò nhìn Tả Tiểu Đa: “Đây chính là Tả Tiểu Đa? Quán quân Long Hổ Bảng?”

Cao Thành Tường xấu hổ cười, nói: “Đây là em gái ta, Cao Xảo Nhi; Còn vị này chính là Tả Tiểu Đa, lớp trưởng Tả, vị này chính là Lý Thành Long, lớp phó Lý. Xảo Nhi, không được mất lịch sự.”

Đôi mắt xinh đẹp của Cao Xảo Nhi đảo quanh trên mặt của Tạ Tiểu Đa, mím môi cười nói: “Sao có thể mất lịch sự... Hai ngươi đó... Ngày nào ở nhà cũng bắt nạt ta... Ha ha... Xin chào, Tả đại ca, tuy cùng cấp, nhưng hôm nay lại là lần đầu tiên ta gặp ngươi, ta học lớp chín năm nhất.”

Tả Tiểu Đa nhiệt tình nói: “Hóa ra là bạn học, vậy thì... tốt quá rồi.”

Cao Xảo Nhi chìa bàn tay trắng trẻo thon dài ra, đương nhiên Tả Tiểu Đa cũng năm lấy, lắc lắc, nói: “Vậy các ngươi chơi tiếp đi? Ta và Lý Thành Long đã đi chơi khắp nơi rồi, bây giờ chuẩn bị trở về.”

“Vội cái gì.” Cao Thành Tường kéo Tả Tiểu Đa, nói: “Ngươi cũng đã nói, hiếm khi có thời

gian rảnh như hôm nay, bây giờ vẫn còn sớm, trở về cũng chẳng làm gì, Tả học đệ, hay là ngươi đi dạo phố... Nói chuyện với chúng ta...”

Cao Thành Vân cũng lộ ra vẻ mặt tha thiết. Nhưng Tả Tiểu Đa lại lộ ra vẻ mặt khó xử: “Chuyện này...”

Lý Thành Long ở bên cạnh cổ vũ: “Tả lão đại, hiếm khi các đàn anh nhiệt tình như vậy... Hơn nữa, chúng ta tới thành Phong Hải vẫn chưa được chơi vui vẻ, hôm nay nói là đi chơi khắp nơi, nhưng vẫn còn một số nơi chưa đi, hiếm khi có hai “đại ca...

Tả Tiểu Đa có vẻ hơi dao động, nói: “Cai này...”

Cao Thành Vân nói: “Đợi lát nữa, chúng ta tìm chỗ uống rượu nhé... hì hì, xem náo nhiệt.”

Tả Tiểu Đa vô cùng thích thú, hỏi: “Náo nhiệt gì cơ?”

“Yên tâm đi, hiện tại chúng ta không có vấn đề gì...”

Cao Thành Vân ôm vai Tả Tiểu Đa, cười khẩy rồi thấp giọng nói: “Vốn dĩ bọn †a cũng chẳng có cách nào chống lại áp lực từ gia tộc của mình, hơn nữa, bọn ta cũng chưa từng nghĩ sẽ đối địch với ngươi, trên thế giới này, ai muốn đối địch với thiên tài nghịch thiên, đó không phải là kẻ điên thì cũng là kẻ ngốc.”

“Ngươi chính là loại thiên tài nghịch thiên đó, cho nên hoặc là một gậy đập. chết ngươi, hoặc là gia tộc bọn ta sẽ bị hủy diệt trong tương lai...”

Cao Thành Vân cực kỳ chân thành khi nói những lời này: “Vì thế bọn ta lựa chọn không trở thành kẻ thù của ngươi, dù sao khi đó ngươi cũng bị ép buộc, nếu có lựa chọn, ngươi cũng sẽ không chủ động trở thành kẻ thù của bọn ta, nhà họ Ngô bên kia chắc chắn cũng nghĩ giống bọn ta...”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện