Triệu Vô Cực cùng Ngư sư huynh ngồi thảo luận một chút đám người bên trong có năng lực cùng trước đây mấy năm cùng đám người kia ứng đối.
Nói ra cũng không phải bọn hắn thật sự có bao nhiêu thủ đoạn kinh khủng, thực chất nhục thân lực lượng của bọn hắn khá tốt, tinh thần càng thêm mẫn cảm, lại có sẵn kinh nghiệm câu cá, hơn nữa Thiên Mệnh thành là địa bàn của bọn hắn,tông môn cũng lười tìm kiếm đại lượng tu sĩ có thần thông có thể giúp bọn hắn càng dễ dàng chiến thắng tràng này câu cá thịnh hội, chỉ cần đủ số lượng cho tông môn là được rồi.
Dù sao mấy năm trước Thanh Vân Tông cũng không thực sự dùng đến nhiều như vậy Vô ảnh linh ngư Vô ảnh nội đan để làm phá chướng đan, nhưng năm nay lại là một cái đặc biệt, bởi vậy mới có chút thay đổi.
Mấy môn phái khác thì hẳn là cảm nhận được từ Thanh Vân Tông uy hiếp, bởi vậy mới vất vả tìm đệ tử cho ra tìm kiếm thêm tài nguyên, dự định bồi dưỡng một nhóm trúc cơ kì đệ tử, giúp bọn hắn tăng cao cảnh giới đối phó với Thanh Vân Tông bùng nổ số lượng trúc cơ kì đệ tử.
Chính là dùng thực lực tuyệt đối, cảnh giới siêu việt nghiền ép số lượng.
Đối với mấy thứ này, Triệu Vô Cực cũng không để trong lòng.
Chỉ cần đám người kia không tìm đường chết trêu chọc hắn, hắn cũng lười đối với bọn hắn xuất thủ, mỗi người tự mình phát triển, tìm được bao nhiêu tài nguyên đều nhìn bản sự, không phải sao? Bàn về tốc độ phát triển, Thanh Vân Tông còn chưa hề thua qua bốn cái đại môn phái còn lại bao giờ.
Trời tối, viên nguyệt hiện lên, Triệu Vô Cực đi theo Ngư sư huynh cùng tám người còn lại tiến về phía Lam Nguyệt Hồ.
Lam Nguyệt Hồ là bãi câu cá chung, thời gian chỉ có một đêm, bởi vậy thành hay bại thắng hay thua đều chỉ có thời gian ngắn ngủi này quyết định mà thôi.
Thanh Vân Tông cùng Đại Chu hoàng triều lấy được 2 vị trí chính giữa hồ nhất, bình thường dễ câu cá nhất, hiệu quả cũng cao nhất.
Đây chính là cường đại tông môn đãi ngộ, còn Đại Chu hoàng triều chính là chủ nhà ở chỗ này, bọn hắn đương nhiên cũng phải được ưu tiên.
Tiếp theo đó là mấy môn phái còn lại chia nhau mấy vị trí xung quanh, Lam Nguyệt Hồ giống như một cái bánh gato tròn được chia cắt thành từng miếng tam giác đều đặn được chia cho các môn phái, mỗi người đều có phần, không ai cần tranh đoạt của ai.
Muốn tranh, vậy thì cũng là tông môn bên trên tranh đấu, đem đối phương đánh xuống vị trí xếp hạng bên dưới chính mình, như vậy bọn hắn vị trí tự nhiên cũng sẽ phải nhường ra mà không phải ở chỗ này làm loạn.
Triệu Vô Cực ung dung không vội, hắn linh thức bỗng nhiên cảm giác được mấy cỗ ánh mắt tràn đầy ác ý nhìn về phía mình.
Triệu Vô Cực ánh mắt dư âm liếc sang, một người trong đó đúng là Thiên Cung Nguyệt Ánh.
Nữ nhân này lần trước ở Nhất nguyệt bí cảnh bị hắn dùng lực phá xảo, đem âm mưu của Thiên Nguyên Tông phá cái tan tành, khiến Thiên Nguyên Tông đã trộm gà không được còn mất nắm gạo, cuối cùng toàn quân suýt chút nữa bị diệt, chỉ còn có nàng chạy thoát.
Lần này nàng trở lại gặp phải Triệu Vô Cực ở chỗ này, cừu nhân gặp mặt đương nhiên là đỏ mắt, đối với Triệu Vô Cực trừng trừng mắt phát tiết trong lòng hận cũng không có gì là lạ.
Nhưng một cái gần đó người thì làm hắn có chút khó hiểu.
Dựa theo Ngư sư huynh nói, vị trí kia hẳn là Đại Chu hoàng triều đám người.
Hắn giống như cũng không đắc tội ai trong Hoàng cung a? tại sao vừa tới lại có một cái thanh niên nhân dùng ánh mắt âm lãnh liếc nhìn hắn?
Triệu Vô Cực đánh giá một chút đối phương, thân mặc kim y phục sức, treo mấy miếng quý giá ngọc bội, lại đứng ở trung tâm có người bảo vệ, một bộ mắt cao hơn đầu kiêu ngạo tư thế, tên này không phải là Tam hoàng tử a?
Triệu Vô Cực nghĩ nghĩ một hồi, liền xác nhận đối phương đúng là Tam hoàng tử, bởi vì lần này bên kia dẫn đội, đúng là Tam Hoàng tử.
Lúc vào cung, hắn đều gặp qua Đại hoàng tử cùng Lục hoàng tử, nhưng chưa hề tới gặp qua Tam hoàng tử, mặc dù Tam hoàng tử cũng cho mời.
Lý do liền rất đơn giản, đối phương mở ra giá không tới, hắn việc gì phải đi gặp đối phương?
Chẳng lẽ vì thế, đối phương sinh hận chính mình rồi?
Triệu Vô Cực cảm giác, đám người trong Hoàng cung lòng dạ âm u khó dò, tên này Tam hoàng tử nếu thật hận lên mình cũng không có gì là lạ a
Lại nói hắn gần nhất cảm giác tăng cường cũng có chút đại đi, hai người kia ánh mắt ác ý hắn liền nhanh như vậy nhận ra, còn rất rõ ràng nữa?
Chậc chậc, xem ra hắn gần nhất tiến bộ không nhỏ nha.
Triệu Vô Cực đang miên man suy nghĩ, Ngư sư huynh bỗng nhiên nói:
“ Đến rồi, mọi người lấy ra cần câu, chuẩn bị câu cá!”
Triệu Vô Cực nghe vậy lập tức từ nhẫn trữ vật lấy ra đặc chế cần câu mà Ngư sư huynh đã chuẩn bị cho hắn.
Cần câu làm từ Ngàn năm Thanh trúc, chất liệu trúc cứng rắn nhưng lại cực kì dẻo dai, có sức đàn hồi to lớn, dùng để câu Vô ảnh linh ngư vô cùng phù hợp.
Dây câu là một loại siêu mảnh nhưng cũng vô cùng chắc chắc tàm ti, cái này tàm ti cũng đã qua xử lí đặc biệt, cho dù câu lên một ngàn đầu Vô ảnh linh ngư cũng sẽ không xuất hiện bất kì biến dạng gì.
Triệu Vô Cực từ nhẫn trữ vật lấy ra một cái lọ chứa, bên trong chứa không ít giun đất.
Mấy đầu giun đất này đều là từ trong linh điền bắt đi ra, dùng để câu cá.
Giun đất ở đây cũng có một chút kĩ xảo xử lí, đã sớm bị đám người cho chết mấy ngày, mùi tanh hôi bốc lên, bởi vậy một khi thả xuống nước càng dễ dẫn dụ Vô ảnh linh ngư cắn câu.
Đối với mấy chiêu trò này của đám người,Triệu Vô Cực cũng là gật gầu tỏ ý khen ngợi, bọn hắn cũng làm được tận chức tận trách a!
Viên nguyệt treo cao, dưới mặt hồ phản chiếu lên ánh trắng, khiến cho Lam Nguyệt Hồ như khoác lên một cái mờ ảo thần bí màu lam áo khoác, xinh đẹp mĩ lệ lại thần bí.
Phía dưới mặt nước xuất hiện lốm đốm ánh sáng màu trắng, đồng thời dòng nước có chút dao động mãnh liệt, đây hẳn là do số lượng lớn Vô ảnh linh ngư di chuyển thành dàn tạo nên hiện tượng.
Vô ảnh linh ngư từ nhánh sông bơi ngược về hồ, nhanh chóng tản ra bốn phương tám hướng, sau đó hòa nhập vào cái này hồ lớn.
“bắt đầu!”
Ngư sư huynh rống lên một tiếng, Thanh Vân Tông bên này sáu người đồng thời vung cần lên, bốn người thì chân đạp phi kiếm ngự không bay ra giữa hồ, ở chỗ xa thả câu.
Triệu Vô Cực cũng không vội vàng, nhìn theo Ngư sư huynh động tác làm mẫu một lần, hắn thong thả học theo đem của mình mồi câu vứt xuống.
Dây câu vứt ra cũng không có hạn lượng, Triệu Vô Cực có thể dùng linh lực điều khiển số lượng dây câu hắn muốn bỏ ra, đồng thời ngắt nhịp lúc nào hắn cảm thấy vừa ý.
Câu cá cũng không phải cứ để mồi chìm càng sâu liền càng dễ câu đến cá, mà phải xem đối phương hoạt động khu vực ở chỗ nào, sống ở tầng nước sâu hay tầng nước cạn, yêu thích loại con mồi còn sống hay đã chết, có tập tính đuổi theo con mồi hay không,...
Rất nhiều loại yếu tố kết hợp lại mới có thể để cho việc đi câu lần này của bọn hắn thành công.
Triệu Vô Cực hơi tập trung tinh thần, tinh thần lực tản mảt ra đâm xuống Lam Nguyệt Hồ, cố gắng bắt lấy hành tung của Vô ảnh linh ngư.
Nhưng rất nhanh hắn triệt để tuyệt vọng phát hiện ra, hắn không thể nào bắt được một chút hình bóng nào.
Thảo nào vị này Ngư sư huynh tuy là kim đan kì cảnh giới nhưng nhận cái này nhiệm vụ cũng không chút tự tin, xem ra tinh thần lực bắt lấy bọn nó hành tung là vô dụng, hắn lợi thế cảnh giới liền không còn.
Đã không dùng được tinh thần lực, vậy chỉ có thể dựa vào thần thông.
Triệu Vô Cực lần nữa tập trung tinh thần, trong cảm giác của hắn, hoàng ngàn hàng vạn đốm lửa nhỏ đang ở dưới nước di chuyển thành đàn quấn quít lấy nhau, khiến cho hắn bởi vì bắt lấy mấy cái này sinh mệnh chi hỏa đốm lửa mà đầu cũng có chút theo không kịp, suýt quá tải.
Triệu Vô Cực ngạc nhiên vô cùng, vừa nãy hắn dùng tinh thần lực cảm ứng một phen, vậy mà không bắt được cái gì hình ảnh, bây giờ vừa dùng thần thông, lại có thể bắt được bọn hắn quỹ tích hành động, quả nhiên vẫn là thần thông ra lực a.
Nhưng mà biết được đối phương quy tích hành động cùng câu được đối phương lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, cái này còn phải xem vận khí cùng kĩ xảo a.
Bỗng nhiên Thiên Nguyên Tông bên kia một cái âm thanh vang lên:
“ ha ha ha, chúng ta câu được rồi,Vô ảnh linh ngư a! đây chính là con đầu tiên Vô ảnh linh ngư a!”
Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn qua, một cái cao gầy thanh niên nhân đang cầm trong tay dây câu, dây câu bên trên có thể thấy rõ là đang kéo căng, nhưng lại không hề thấy vật gì.
Một lát sau, một cái bạch sắc tuyến hơi lóe lên, Triệu Vô Cực mới có thể nhìn ra, đây là một đầu Vô ảnh linh ngư.
Đồng thời, hắn cảm nhận được ánh mắt hả hê cùng khiêu khích nhìn về phía chính mình.
Chủ nhân ánh mắt này không ai khác chính Thiên Cung Nguyệt Ánh.
Thiên Cung Nguyệt Ánh bỗng nhiên lên tiếng:
“ a, kia không phải Triệu Vô Cực Triệu công tử Thanh Vân Tông sao?
Ta không nhầm đấy chứ, Triệu công tử vậy mà có tham gia cả loại hoạt động này sao?
Ha ha, Triệu công tử a, câu cá là rất cần có kĩ xảo một việc, ngươi cái kia một thân đằng đằng sát khí chỉ thích hợp đánh đánh giết giết, ở chỗ này chỉ sợ sẽ dọa chạy hết cá a!”
nàng một mặt trêu tức nhìn về phía hắn, đầu kia cá cũng không phải nàng câu được nhưng thanh niên nhân kia là người của Thiên Nguyên Tông câu được cũng đồng dạng như thế
Vừa đi lên chính là đối với Triệu Vô Cực mở đầu khiêu khích, giống như muốn cùng hắn ở chỗ này ăn thua đủ trả thù lần trước kế hoạch thất bại đồng dạng.
Sau đó đương nhiên là tiện thể đối với Triệu Vô Cực diễu võ dương oai, cho hắn một cái đòn phủ đầu a.
Ai nha, xem ra nữ nhân này rất ghi thù nha.
Có thể đắc tội tiểu nhân, không thể đắc tội nữ nhân, câu nói này vẫn đúng ở đây sao?
Ngư sư huynh lúc này bỗng nhiên truyền âm tới:
“ Triệu sư đệ, tên thanh niên nhân kia chính là Thiên Nguyên Tông Lã Bất Vi, là cái tân nhân mới gia nhập lần này, sư đệ cẩn thận một chút, hắn chắc chắn có gì đó quái lạ!”
Triệu Vô Cực đối với Ngư sư huynh gật gù, có chút tài nang liền muốn ra mặt thế hiện mình đề cao mình ở trong tông môn địa vị nha.
Đây cũng là bình thường.
Nhưng mà Triệu Vô Cực còn xem thường Lã Bất Vi trình độ, xem ra tên này không chỉ quan tâm tông môn, hắn lần này đến đây giống như là vì Thiên Cung Nguyệt Ánh hơn là vì nhiệm vụ của tông môn.
Thấy Thiên Cung Nguyệt Ánh nhìn về phía Triệu Vô Cực ánh mắt tràn đầy khiêu khích, thanh niên nhân này bỗng nhiên cao giọng nói ra:
“ ha ha ha, ta nghe nói Triệu Vô Cực của Thanh Vân Tông là đệ nhất thiếu niên thiên tài, là lĩnh quân nhân vật một đời mới.
Quả thật, mấy việc cần có kĩ thuật cùng nghiêng chút văn nghệ khí tức như là câu cá thế này Triệu Vô Cực làm sao có thể thành thạo được.
Cho dù không câu được con nào, chúng ta cũng không cần cười hắn, bởi vì hắn là thiên tài của Thanh Vân Tông a!”
“ ha ha ha ha...”
tiếng cười ở Thiên Nguyên Tông một mảnh vang lên, tên này đang ám chỉ Triệu Vô Cực không biết câu cá, trào phúng một chút Triệu Vô Cực không câu được cá cùng thiên tài hai cái hình ảnh đối lập để người ta cảm giác thiên tài của Thanh Vân Tông cũng chỉ thế mà thôi, có tiếng không có miếng, cá cũng không câu nổi, thật vô dụng
Ít nhất ở hắn giành trước cái này câu lên con cá đầu tiên,bọn hắn liền có quyền mở miệng trào phúng Thanh Vân Tông bên này.
Triệu Vô Cực thì mặt dửng dưng, bởi vì hắn biết, đối phương đây là đang đối với Thiên Cung Nguyệt Ánh lấy lòng, giúp nàng hả giận a.
Nhưng mà đám người đệ tử Thanh Vân Tông bên này nghe được Thiên Nguyên Tông bên kia cười vang lại có khá tức giận.
Mỗi năm đều sẽ có được khác biệt người câu được đầu tiên, nhưng bọn hắn cũng là ăn mừng một cái mà thôi, sẽ không chủ động hướng Thanh Vân Tông khiêu khích.
Triệu Vô Cực quả thật là bọn hắn một đời mới thiên tài, lĩnh quân nhân vật, bị đối phương cười nhạo như thế bọn hắn đương nhiên cũng có cảm giac cùng vinh cùng nhục, nhất là Thanh Vân Tông mấy chữ này bị lôi ra, ý vị liền khác.
Đây chính là môn phái ở giữa đánh mặt đại hội a, Thiên Nguyên Tông muốn cùng Thanh Vân Tông so sánh xem lần này ai mới có thể câu được nhiều cá hơn, mới có thể cười được nhiều hơn, cười đến cuối cùng.
Ngư sư huynh cũng là nghiến răng nghiến lợi lên tiếng:
“ Triệu sư đệ đừng để ý bọn hắn, chúng ta câu của chúng ta cá!”
Triệu Vô Cực cũng chẳng thèm để ý, tiếp tục nhìn về phía của mình mồi câu, bên cạnh bọn hắn Đại Chu hoàng triều đám người cũng một mảnh ồn ào:
“ ai nha, ta cũng câu được cá rồi, xem ra câu cá này cũng không khó lắm nha, quan trọng nhất vẫn là kĩ thuật.
Ha ha ha, Triệu công tử, ngươi còn chưa câu được cá sao? Xem ra ta thấy vị bằng hữu kia nói là đúng, ngươi đối với cá không có duyên lắm a, cái công việc này còn đòi hỏi kĩ thuật không ít đây, ha ha ha!”
Triệu Vô Cực ngoảnh đầu sang một cái thanh niên mắt chuột cũng đang đối với lắc lư trên ta của mình lưỡi câu, thể hiện hắn đã câu được cá.
Hắn đối với Triệu Vô Cực khiêu khích xong ánh mắt nhìn về phía Tam Hoàng Tử, Tam hoàng tử cũng không chút e ngại bắn tới ánh mắt ngợi khen, sau đó khiêu khích nhìn Triệu Vô Cực.
Từ lúc Thiên Nguyên Tông Thiên Cung Nguyệt Ánh cùng tên thanh niên kia lộ ra đối với Triệu Vô Cực khiêu khích bất mãn, Tam hoàng tử trong đầu đã cơ linh nhảy lên.
Không có được Thanh Vân Tông ủng hộ, hắn cũng không phải không cách nào cùng Triệu Vô Cực cùng đại ca hắn đối phó nha.
Tuy Thiên Nguyên Tông có chút yếu, nhưng cũng là một cỗ to lớn lực lượng, mượn được sức mạnh của bọn hắn, hoàn toàn có thể cùng Triệu Vô Cực đối kháng, còn lại chính mình đến âm mưu thao tác, đánh bại hai tên kia.
Đây chính là lâm thời kế hoạch, bởi vậy hắn cần đứng ra khiêu khích một chút Triệu Vô Cực, thể hiện lập trường của mình, để cho Thiên Cung Nguyệt Ánh thấy rõ hắn cùng Triệu Vô Cực quan hệ, hai bên sẽ dễ dàng đứng lại gần nhau bắt tay làm bằng hữu hơn.
Mà tên thanh niên nhân này chính là đến từ Triều đình Từ Đại Hải, cũng là một cái có ý tứ người.
Triệu Vô Cực nhìn hắn, sau đó mỉm cười một cái.
Lúc này, hắn trong ánh mắt đã có được bọn hắn thông tin, cũng đã suy nghĩ ra cách bọn hắn lợi dụng thần thông của mình làm trò, từ đó câu được cá.
Đầu tiên là Lã Bất Vi
Tên: Lã Bất Vi
Thân phận: Thiên Nguyên Tông nội môn đệ tử
Cảnh giới: trúc cơ sơ kì
Đặc thù thể chất: không
Võ công: Thanh Phong quyết, Phong hệ pháp thuật.
Thần thông: khống thủy
Trạng thái: đắc ý
Độ thân mật: 0
Ghi chú: hắn đang gian lận a kí chủ!
Tên Lã Bất Vi này thần thông là khống thủy, giúp hăn có khả năng điều khiển nước, nhất là ở môi trường đầy nước như thế này, lại càng có lợi.
Chỉ có điều hắn tu luyện pháp thuật lại là hệ phong cái này cũng thần thông không tương xứng, bởi vậy hắn xem ra chỉ là lần này tỉ thí được gấp chọn ra người mà thôi, bình thường trong môn phái chỉ sợ cũng không quá nổi bật.
Nhưng cái kia vì sư tỉ xinh đẹp mà không ngại đi ra cùng Triệu Vô Cực hò hét, lại khiêu khích lại là lấy lòng, quả thật rất cho lực a, không hổ là chân chó chuyên nghiệp, Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm khen ngợi một câu.
Tên này hẳn là có thể điều khiển dòng nước để Vô ảnh linh ngư đi lên gặp phải hắn mồi câu, sau đó nhẹ nhàng mắc lừa cắn câu.
Triệu Vô Cực suy đoán, tên này hẳn là sẽ không giúp mấy người cùng môn phái của mình câu cá, bởi vì hắn muốn thể hiện ra thiên phú kinh người, lấy lòng Thiên Cung Nguyệt Ánh, để Thiên Cung Nguyệt Ánh coi trọng hắn.
Người thứ hai chính là Triều Đình Từ Đại Hải
Tên: Từ Đại Hải
Thân phận: Đại Chu hoàng triều một cái công tử ca
Cảnh giới: trúc cơ sơ kì
Đặc thù thể chất: không
Võ công: Hóa Khí quyết, Mãnh hổ thập tam quyền
Thần thông: Khống thi
Trạng thái: đắc ý
Độ thân mật: 0
Ghi chú: hắn có thể làm cho giun chết động giống như là giun sống, chơi đùa với xác chết a, quả thật Vong linh pháp sư nhân tuyển tốt, đáng tiếc thế giới này không có vong linh pháp sư, chỉ có thể thử tới ma tông xông pha một phen, không chừng có thể ở luyện thi nhất mạch tỏa sáng!
Hệ thống cho ra ghi chú lần thứ 2 vậy mà phá lệ dài, cũng thuận tiện nhắc nhở Triệu Vô Cực đối phương khả năng.
Xem ra tên này có thể khống thi, đối với con mồi làm trò gì đó,khiến cho đám Vô ảnh linh ngư kia đối với hắn mồi câu phá lệ chú ý, sau đó liền đơn giản cắn câu.
Triệu Vô Cực trong nháy mắt liền biết được bọn hắn thủ đọa, xem ra đối phương vẫn là tôn trọng quy tắc của trận đấu a, không sử dụng cái gì đại lực phá hư, khiến cho mặt nước xảy ra động tĩnh lớn ảnh hưởng tới người khác.
Nhưng mà Triệu Vô Cực đối với hai cái tên ngu ngốc Lã Bất Vi cùng Từ Đại hải này thì càng là thở dài không thôi.
Nếu là hắn có dạng này thần thông, hắn nhất định sẽ sử dụng theo cách khác mà không phải bị động như vậy
Nếu có thể khống thủy, đem đám này Vô ảnh linh ngư từ sâu dưới tầng nước cảm ứng ra, sau đó khống chế một đầu lại, đem nó đẩy lên gần mặt nước, đến lúc đó cho dù là dùng sức mạnh cầm xuống vẫn là dùng cái gì thủ đoạn đánh giết chẳng phải liền xong rồi a.
Còn cố tình theo luật chơi làm, quả thật cứng nhắc thiếu sáng tạo.
Còn tên kia Từ Đại Hải, rõ ràng có thể sớm hơn thời gian tìm một đầu yêu thú nào đó tốc độ bơi nhanh một chút đánh chết, sau đó ném xuống điều khiển nó đi săn bắt Vô ảnh linh ngư thay cho bản thân mình.
Nếu có thể điều động một lúc 2 3 đầu, mở ra vong linh pháp sư hình thức đi săn Vô ảnh linh ngư,vậy thì lần này câu cá sự kiện chỉ sợ muốn bị hắn độc chiếm giải quán quân a.
Nói chung, thần thông sẽ không hoàn toàn phế, chỉ có phế vật tu sĩ mà thôi.
Cho dù một người có được thần thông, cũng phải nghiên cứu nên dùng thế nào, dùng trong hoàn cảnh nào, địa hình nào thích hợp, có thể phối hợp với các thần thông khác để tạo ra uy lực lớn hơn hay không.
Tất cả những thứ này, đều phải dựa vào tu sĩ kinh nghiệm cùng ý thức.
Nhất là bọn hắn dạng này không làm lạnh thời gian thần thông, càng là có nhiều chỗ thao tác, không gian phát triển càng lớn, lại ở chỗ này đại tài tiểu dụng, quá ngu xuẩn.
Bần cùng trí tưởng tượng sẽ hạn chế sức mạnh của một tu sĩ, ma 2 tên này trong đầu đều chỉ chứa tư lợi, nghĩ cách làm sao để cùng người khác gây ấn tượng tốt, trèo lên bọn hắn nhân mạch, quả thật là thất bại đến cực điểm.
Triệu Vô Cực đang suy nghĩ thời gian, hai bên lần nữa lại vang lên tiếng cười nói của Lã Bất Vi:
“ ha ha, ta lại được một đầu Vô ảnh linh ngư.
Ai u, Triệu Vô Cực còn chưa được đầu nào sao? Hắc hắc hắc, Triệu công tử a, ngươi đường đường Thanh Vân Tông dòng chính đệ tử thân phận cao quý, cần gì phải tốn thời gian ở đây thả câu, dù sao ngươi cũng không câu được cá a.
Tắm một cái rồi về đi ngủ đi thôi! Ha ha ha!”
đám người Thiên Nguyên Tông lập tức phụ họa:
“ ha ha ha!”
Triệu Vô Cực mặt dửng dưng không để ý, nhưng Ngư sư huynh đã sớm tức đến mặt đỏ tía tai.
Hắn còn chưa kịp phát tác, bên Triều đình lẫn nữa vang lên khoái trá tiếng cười của Từ Đại Hải:
“ ai u, ta cũng may mắn câu được một đầu linh ngư, xem ra Triệu công tử vẫn còn kém chút may mắn a.
Triệu công tử, chớ vội, cho dù ngươi hết đêm nay không câu được đầu nào Vô ảnh linh ngư, mọi người chắc chắn cũng sẽ không cười ngươi! Ha ha ha!”
“ha ha ha!”
lại là một tràng đến từ Đại Chu hoàng triều cười nhạo, Ngư sư huynh cắn răng nói:
“ Triệu sư đệ, bọn hắn nhằm vào sư đệ như vậy, sư đệ còn có thể im lặng hay sao? Không giở chút thủ đoạn phản công để bọn hắn sáng mắt lên, để bọn hắn hối hận vì đã khiêu khích người sao?”
Triệu Vô Cực lên hứng thú:
“ sư huynh, ta có cái gì thủ đoạn a!”
Triệu Vô Cực một mặt vô tội, giống như đang nói ta chỉ là một cái bình thường người câu cá mà thôi, sư huynh đang mong chờ ở ta điều gì?
Ngư sư huynh đè thấp giọng nói:
“ Sư đệ, không giấu gì ngươi, lúc ngươi đến Thiên Mệnh thành bên trên đã bắn tới tin tức, ta cũng rất sốt sắng thu thập tình báo của ngươi để phối hợp với ngươi cũng tốt bảo vệ ngươi.
Ta biết, có lần ngươi ở Sơn nhũ động đã đánh giết số lượng lớn Âm ảnh ma chu, đám kia cực kì biết ẩn nấp gia hỏa.
Ta cũng từng là trong tông môn đệ tử, từng làm qua cái kia nhiệm vụ, đương nhiên biết được đám yêu chu kia là như thế nào am hiểu ẩn nấp cùng khó chơi.
Cái này chỉ có thể nói rõ, Triệu sư đệ ngươi tinh thần lực vượt xa người thường cùng vượt xa cảnh giới của mình, có thể khám phá ra các loại có thiên phú ẩn nấp yêu thú.
Hoặc là nói, sư đệ có cái gì đó thủ đoạn có thể phát hiện ra ẩn nấp ở trong bóng tối không biết yêu thú.
Bởi vậy ta lần này mới đặc biệt mời sư đệ đến đây đối phó đám này Vô ảnh linh ngư a!
Hơn nữa, nghe đồn Triệu sư đệ trên người đủ loại thần hồ kì kĩ, rất nhiều chiêu trò mới lạ, hơn nữa một tay luyện đan thuật còn là trong thế hệ trẻ có một không hai, nói không chừng có thể ném ra một viên đan, cho đám Vô ảnh linh ngư này phát điên hướng chúng ta bờ hồ tự động nhảy lên nạp mạng không chừng đây!”
Triệu Vô Cực một mặt mộng bức nhìn tên này râu cá trê Ngư sư huynh, hắn chỉ muốn nói một câu:
“ sư huynh, ngươi não động thật lớn!”
chỉ dựa vào tình báo phân tích cùng phía tông môn truyền tới vài lời đồn liền dám cho hắn tham gia lần này xuất chiến câu cá đội, quả thật có đảm lượng a.
Hoặc là bên trong cũng có một phần là lôi Triệu Vô Cực xuống nước, giảm bớt của hắn gánh nặng cùng tội lỗi, có thể cũng là như vậy.
Nhưng bất kể thế nào, tên Ngư sư huynh này cũng có một phen tính toán rất thành công.
Bởi vì Triệu Vô Cực cũng nhìn ngứa mắt hai tên Lã Bất Vi cùng Từ Đại Hải này rồi.
Câu cá của các ngươi đi thôi, suốt ngày chít chít méo mó làm cái gì?
Nhìn ta giống như dễ trêu đùa vậy sao?
Triệu Vô Cực muốn chơi thật, bởi vậy Ngư sư huynh, ngươi lần này đánh cược lên người ta, xem như là cược đúng á!
Triệu Vô Cực thu lên cần câu, đối với đám người còn lại nói:
“ các vị sư huynh sư đệ, thu cần đi, từ bây giờ chỗ này đến lượt ta chỉ huy!”
đám người nghe vậy nghi ngờ nhìn về phía Ngư sư huynh, Ngư sư huynh lập tức ánh mắt sáng lên, trong lòng cuồng tiếu.
“ ha ha ha, xem ra ta là đoán đúng. Triệu Vô Cực quả nhiên là có thủ đoạn chưa dùng, hắn muốn chơi thật!
Nhiệm vụ tông môn, ta lần này chắc chắn phải hoàn thành!
Thiên Nguyên Tông, Đại Chu hoàng triều, các ngươi chờ, ta rất nhanh liền sẽ phản công thôi!”
hắn vội vàng nói ra:
“ tất cả thu cần, bây giờ chỗ này từ Triệu sư đệ đến làm chủ, các ngươi nghe hắn!”
đám người nghe vậy lập tức thu cần câu lại, ánh mắt đồ dồn về phía Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực mở ra một cái linh lực lồng chắn, chặn người ngoài quan sát cùng nghe lén sau cười nói:
“ đây là một cái rất cơ bản cấm chú phù văn, các vị sư huynh nhìn qua một chút xem có thể làm được không?”
Triệu Vô Cực trên đầu ngón tay một cái phù văn xuất hiện, đám người hai mắt nhìn nhau một hồi, sau đó gật đầu.
“tốt, đã mọi người đều làm được vậy thì hẳn cũng minh bạch cái này cấm chú có tác dụng gì.
Đánh lên người đám này linh giun, cho dù bọn chúng chết cũng sẽ hiện ra ngo ngoe trạng thái giống như đang sống vậy, như vậy có thể càng dễ dàng hấp dẫn tới Vô ảnh linh ngư cắn câu hơn.
Đám ngươi nghe vậy lập tức sáng mắt lên:
“ a, ta trước đây sao không nghĩ ra đi, cái này cũng là một cách a!”
“quả nhiên là Triệu sư huynh, không để cho chúng ta thất vọng!”
“ lần này chúng ta có Triệu sư huynh đến dẫn dắt, nhất định có thể bội thu!”
Triệu Vô Cực để cho bọn hắn nói xong một đợt lại nói:
“ tiếp theo chính là việc quan trọng nhất, ta sẽ dùng truyền âm nhập mật truyền đạt vị trí các ngươi cần buông cần cùng chiều sâu cho các ngươi, mấy vị chỉ cần theo đúng ta lời nói đi làm tiến hành câu cá là được, còn lại cứ để ta lo a!”
đám người mãnh liệt gật đầu một cái, Triệu Vô Cực giải trừ kết giới, ánh mắt tự tin nhìn quanh một lượt.
Hắn hành động vừa rồi đương nhiên là gây nên đám người chú ý, bọn hắn cũng muốn biết, Triệu Vô Cực vừa rồi là làm gì, muốn chơi ra cái gì chiêu trò.
Đáng tiếc, bọn hắn bị linh lực hộ tráo cản lại, không thể thăm dò chút nào.
Triệu Vô Cực mỉm cười nói ra:
“ thời gian phản công, tới rồi!”
Nói ra cũng không phải bọn hắn thật sự có bao nhiêu thủ đoạn kinh khủng, thực chất nhục thân lực lượng của bọn hắn khá tốt, tinh thần càng thêm mẫn cảm, lại có sẵn kinh nghiệm câu cá, hơn nữa Thiên Mệnh thành là địa bàn của bọn hắn,tông môn cũng lười tìm kiếm đại lượng tu sĩ có thần thông có thể giúp bọn hắn càng dễ dàng chiến thắng tràng này câu cá thịnh hội, chỉ cần đủ số lượng cho tông môn là được rồi.
Dù sao mấy năm trước Thanh Vân Tông cũng không thực sự dùng đến nhiều như vậy Vô ảnh linh ngư Vô ảnh nội đan để làm phá chướng đan, nhưng năm nay lại là một cái đặc biệt, bởi vậy mới có chút thay đổi.
Mấy môn phái khác thì hẳn là cảm nhận được từ Thanh Vân Tông uy hiếp, bởi vậy mới vất vả tìm đệ tử cho ra tìm kiếm thêm tài nguyên, dự định bồi dưỡng một nhóm trúc cơ kì đệ tử, giúp bọn hắn tăng cao cảnh giới đối phó với Thanh Vân Tông bùng nổ số lượng trúc cơ kì đệ tử.
Chính là dùng thực lực tuyệt đối, cảnh giới siêu việt nghiền ép số lượng.
Đối với mấy thứ này, Triệu Vô Cực cũng không để trong lòng.
Chỉ cần đám người kia không tìm đường chết trêu chọc hắn, hắn cũng lười đối với bọn hắn xuất thủ, mỗi người tự mình phát triển, tìm được bao nhiêu tài nguyên đều nhìn bản sự, không phải sao? Bàn về tốc độ phát triển, Thanh Vân Tông còn chưa hề thua qua bốn cái đại môn phái còn lại bao giờ.
Trời tối, viên nguyệt hiện lên, Triệu Vô Cực đi theo Ngư sư huynh cùng tám người còn lại tiến về phía Lam Nguyệt Hồ.
Lam Nguyệt Hồ là bãi câu cá chung, thời gian chỉ có một đêm, bởi vậy thành hay bại thắng hay thua đều chỉ có thời gian ngắn ngủi này quyết định mà thôi.
Thanh Vân Tông cùng Đại Chu hoàng triều lấy được 2 vị trí chính giữa hồ nhất, bình thường dễ câu cá nhất, hiệu quả cũng cao nhất.
Đây chính là cường đại tông môn đãi ngộ, còn Đại Chu hoàng triều chính là chủ nhà ở chỗ này, bọn hắn đương nhiên cũng phải được ưu tiên.
Tiếp theo đó là mấy môn phái còn lại chia nhau mấy vị trí xung quanh, Lam Nguyệt Hồ giống như một cái bánh gato tròn được chia cắt thành từng miếng tam giác đều đặn được chia cho các môn phái, mỗi người đều có phần, không ai cần tranh đoạt của ai.
Muốn tranh, vậy thì cũng là tông môn bên trên tranh đấu, đem đối phương đánh xuống vị trí xếp hạng bên dưới chính mình, như vậy bọn hắn vị trí tự nhiên cũng sẽ phải nhường ra mà không phải ở chỗ này làm loạn.
Triệu Vô Cực ung dung không vội, hắn linh thức bỗng nhiên cảm giác được mấy cỗ ánh mắt tràn đầy ác ý nhìn về phía mình.
Triệu Vô Cực ánh mắt dư âm liếc sang, một người trong đó đúng là Thiên Cung Nguyệt Ánh.
Nữ nhân này lần trước ở Nhất nguyệt bí cảnh bị hắn dùng lực phá xảo, đem âm mưu của Thiên Nguyên Tông phá cái tan tành, khiến Thiên Nguyên Tông đã trộm gà không được còn mất nắm gạo, cuối cùng toàn quân suýt chút nữa bị diệt, chỉ còn có nàng chạy thoát.
Lần này nàng trở lại gặp phải Triệu Vô Cực ở chỗ này, cừu nhân gặp mặt đương nhiên là đỏ mắt, đối với Triệu Vô Cực trừng trừng mắt phát tiết trong lòng hận cũng không có gì là lạ.
Nhưng một cái gần đó người thì làm hắn có chút khó hiểu.
Dựa theo Ngư sư huynh nói, vị trí kia hẳn là Đại Chu hoàng triều đám người.
Hắn giống như cũng không đắc tội ai trong Hoàng cung a? tại sao vừa tới lại có một cái thanh niên nhân dùng ánh mắt âm lãnh liếc nhìn hắn?
Triệu Vô Cực đánh giá một chút đối phương, thân mặc kim y phục sức, treo mấy miếng quý giá ngọc bội, lại đứng ở trung tâm có người bảo vệ, một bộ mắt cao hơn đầu kiêu ngạo tư thế, tên này không phải là Tam hoàng tử a?
Triệu Vô Cực nghĩ nghĩ một hồi, liền xác nhận đối phương đúng là Tam hoàng tử, bởi vì lần này bên kia dẫn đội, đúng là Tam Hoàng tử.
Lúc vào cung, hắn đều gặp qua Đại hoàng tử cùng Lục hoàng tử, nhưng chưa hề tới gặp qua Tam hoàng tử, mặc dù Tam hoàng tử cũng cho mời.
Lý do liền rất đơn giản, đối phương mở ra giá không tới, hắn việc gì phải đi gặp đối phương?
Chẳng lẽ vì thế, đối phương sinh hận chính mình rồi?
Triệu Vô Cực cảm giác, đám người trong Hoàng cung lòng dạ âm u khó dò, tên này Tam hoàng tử nếu thật hận lên mình cũng không có gì là lạ a
Lại nói hắn gần nhất cảm giác tăng cường cũng có chút đại đi, hai người kia ánh mắt ác ý hắn liền nhanh như vậy nhận ra, còn rất rõ ràng nữa?
Chậc chậc, xem ra hắn gần nhất tiến bộ không nhỏ nha.
Triệu Vô Cực đang miên man suy nghĩ, Ngư sư huynh bỗng nhiên nói:
“ Đến rồi, mọi người lấy ra cần câu, chuẩn bị câu cá!”
Triệu Vô Cực nghe vậy lập tức từ nhẫn trữ vật lấy ra đặc chế cần câu mà Ngư sư huynh đã chuẩn bị cho hắn.
Cần câu làm từ Ngàn năm Thanh trúc, chất liệu trúc cứng rắn nhưng lại cực kì dẻo dai, có sức đàn hồi to lớn, dùng để câu Vô ảnh linh ngư vô cùng phù hợp.
Dây câu là một loại siêu mảnh nhưng cũng vô cùng chắc chắc tàm ti, cái này tàm ti cũng đã qua xử lí đặc biệt, cho dù câu lên một ngàn đầu Vô ảnh linh ngư cũng sẽ không xuất hiện bất kì biến dạng gì.
Triệu Vô Cực từ nhẫn trữ vật lấy ra một cái lọ chứa, bên trong chứa không ít giun đất.
Mấy đầu giun đất này đều là từ trong linh điền bắt đi ra, dùng để câu cá.
Giun đất ở đây cũng có một chút kĩ xảo xử lí, đã sớm bị đám người cho chết mấy ngày, mùi tanh hôi bốc lên, bởi vậy một khi thả xuống nước càng dễ dẫn dụ Vô ảnh linh ngư cắn câu.
Đối với mấy chiêu trò này của đám người,Triệu Vô Cực cũng là gật gầu tỏ ý khen ngợi, bọn hắn cũng làm được tận chức tận trách a!
Viên nguyệt treo cao, dưới mặt hồ phản chiếu lên ánh trắng, khiến cho Lam Nguyệt Hồ như khoác lên một cái mờ ảo thần bí màu lam áo khoác, xinh đẹp mĩ lệ lại thần bí.
Phía dưới mặt nước xuất hiện lốm đốm ánh sáng màu trắng, đồng thời dòng nước có chút dao động mãnh liệt, đây hẳn là do số lượng lớn Vô ảnh linh ngư di chuyển thành dàn tạo nên hiện tượng.
Vô ảnh linh ngư từ nhánh sông bơi ngược về hồ, nhanh chóng tản ra bốn phương tám hướng, sau đó hòa nhập vào cái này hồ lớn.
“bắt đầu!”
Ngư sư huynh rống lên một tiếng, Thanh Vân Tông bên này sáu người đồng thời vung cần lên, bốn người thì chân đạp phi kiếm ngự không bay ra giữa hồ, ở chỗ xa thả câu.
Triệu Vô Cực cũng không vội vàng, nhìn theo Ngư sư huynh động tác làm mẫu một lần, hắn thong thả học theo đem của mình mồi câu vứt xuống.
Dây câu vứt ra cũng không có hạn lượng, Triệu Vô Cực có thể dùng linh lực điều khiển số lượng dây câu hắn muốn bỏ ra, đồng thời ngắt nhịp lúc nào hắn cảm thấy vừa ý.
Câu cá cũng không phải cứ để mồi chìm càng sâu liền càng dễ câu đến cá, mà phải xem đối phương hoạt động khu vực ở chỗ nào, sống ở tầng nước sâu hay tầng nước cạn, yêu thích loại con mồi còn sống hay đã chết, có tập tính đuổi theo con mồi hay không,...
Rất nhiều loại yếu tố kết hợp lại mới có thể để cho việc đi câu lần này của bọn hắn thành công.
Triệu Vô Cực hơi tập trung tinh thần, tinh thần lực tản mảt ra đâm xuống Lam Nguyệt Hồ, cố gắng bắt lấy hành tung của Vô ảnh linh ngư.
Nhưng rất nhanh hắn triệt để tuyệt vọng phát hiện ra, hắn không thể nào bắt được một chút hình bóng nào.
Thảo nào vị này Ngư sư huynh tuy là kim đan kì cảnh giới nhưng nhận cái này nhiệm vụ cũng không chút tự tin, xem ra tinh thần lực bắt lấy bọn nó hành tung là vô dụng, hắn lợi thế cảnh giới liền không còn.
Đã không dùng được tinh thần lực, vậy chỉ có thể dựa vào thần thông.
Triệu Vô Cực lần nữa tập trung tinh thần, trong cảm giác của hắn, hoàng ngàn hàng vạn đốm lửa nhỏ đang ở dưới nước di chuyển thành đàn quấn quít lấy nhau, khiến cho hắn bởi vì bắt lấy mấy cái này sinh mệnh chi hỏa đốm lửa mà đầu cũng có chút theo không kịp, suýt quá tải.
Triệu Vô Cực ngạc nhiên vô cùng, vừa nãy hắn dùng tinh thần lực cảm ứng một phen, vậy mà không bắt được cái gì hình ảnh, bây giờ vừa dùng thần thông, lại có thể bắt được bọn hắn quỹ tích hành động, quả nhiên vẫn là thần thông ra lực a.
Nhưng mà biết được đối phương quy tích hành động cùng câu được đối phương lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, cái này còn phải xem vận khí cùng kĩ xảo a.
Bỗng nhiên Thiên Nguyên Tông bên kia một cái âm thanh vang lên:
“ ha ha ha, chúng ta câu được rồi,Vô ảnh linh ngư a! đây chính là con đầu tiên Vô ảnh linh ngư a!”
Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn qua, một cái cao gầy thanh niên nhân đang cầm trong tay dây câu, dây câu bên trên có thể thấy rõ là đang kéo căng, nhưng lại không hề thấy vật gì.
Một lát sau, một cái bạch sắc tuyến hơi lóe lên, Triệu Vô Cực mới có thể nhìn ra, đây là một đầu Vô ảnh linh ngư.
Đồng thời, hắn cảm nhận được ánh mắt hả hê cùng khiêu khích nhìn về phía chính mình.
Chủ nhân ánh mắt này không ai khác chính Thiên Cung Nguyệt Ánh.
Thiên Cung Nguyệt Ánh bỗng nhiên lên tiếng:
“ a, kia không phải Triệu Vô Cực Triệu công tử Thanh Vân Tông sao?
Ta không nhầm đấy chứ, Triệu công tử vậy mà có tham gia cả loại hoạt động này sao?
Ha ha, Triệu công tử a, câu cá là rất cần có kĩ xảo một việc, ngươi cái kia một thân đằng đằng sát khí chỉ thích hợp đánh đánh giết giết, ở chỗ này chỉ sợ sẽ dọa chạy hết cá a!”
nàng một mặt trêu tức nhìn về phía hắn, đầu kia cá cũng không phải nàng câu được nhưng thanh niên nhân kia là người của Thiên Nguyên Tông câu được cũng đồng dạng như thế
Vừa đi lên chính là đối với Triệu Vô Cực mở đầu khiêu khích, giống như muốn cùng hắn ở chỗ này ăn thua đủ trả thù lần trước kế hoạch thất bại đồng dạng.
Sau đó đương nhiên là tiện thể đối với Triệu Vô Cực diễu võ dương oai, cho hắn một cái đòn phủ đầu a.
Ai nha, xem ra nữ nhân này rất ghi thù nha.
Có thể đắc tội tiểu nhân, không thể đắc tội nữ nhân, câu nói này vẫn đúng ở đây sao?
Ngư sư huynh lúc này bỗng nhiên truyền âm tới:
“ Triệu sư đệ, tên thanh niên nhân kia chính là Thiên Nguyên Tông Lã Bất Vi, là cái tân nhân mới gia nhập lần này, sư đệ cẩn thận một chút, hắn chắc chắn có gì đó quái lạ!”
Triệu Vô Cực đối với Ngư sư huynh gật gù, có chút tài nang liền muốn ra mặt thế hiện mình đề cao mình ở trong tông môn địa vị nha.
Đây cũng là bình thường.
Nhưng mà Triệu Vô Cực còn xem thường Lã Bất Vi trình độ, xem ra tên này không chỉ quan tâm tông môn, hắn lần này đến đây giống như là vì Thiên Cung Nguyệt Ánh hơn là vì nhiệm vụ của tông môn.
Thấy Thiên Cung Nguyệt Ánh nhìn về phía Triệu Vô Cực ánh mắt tràn đầy khiêu khích, thanh niên nhân này bỗng nhiên cao giọng nói ra:
“ ha ha ha, ta nghe nói Triệu Vô Cực của Thanh Vân Tông là đệ nhất thiếu niên thiên tài, là lĩnh quân nhân vật một đời mới.
Quả thật, mấy việc cần có kĩ thuật cùng nghiêng chút văn nghệ khí tức như là câu cá thế này Triệu Vô Cực làm sao có thể thành thạo được.
Cho dù không câu được con nào, chúng ta cũng không cần cười hắn, bởi vì hắn là thiên tài của Thanh Vân Tông a!”
“ ha ha ha ha...”
tiếng cười ở Thiên Nguyên Tông một mảnh vang lên, tên này đang ám chỉ Triệu Vô Cực không biết câu cá, trào phúng một chút Triệu Vô Cực không câu được cá cùng thiên tài hai cái hình ảnh đối lập để người ta cảm giác thiên tài của Thanh Vân Tông cũng chỉ thế mà thôi, có tiếng không có miếng, cá cũng không câu nổi, thật vô dụng
Ít nhất ở hắn giành trước cái này câu lên con cá đầu tiên,bọn hắn liền có quyền mở miệng trào phúng Thanh Vân Tông bên này.
Triệu Vô Cực thì mặt dửng dưng, bởi vì hắn biết, đối phương đây là đang đối với Thiên Cung Nguyệt Ánh lấy lòng, giúp nàng hả giận a.
Nhưng mà đám người đệ tử Thanh Vân Tông bên này nghe được Thiên Nguyên Tông bên kia cười vang lại có khá tức giận.
Mỗi năm đều sẽ có được khác biệt người câu được đầu tiên, nhưng bọn hắn cũng là ăn mừng một cái mà thôi, sẽ không chủ động hướng Thanh Vân Tông khiêu khích.
Triệu Vô Cực quả thật là bọn hắn một đời mới thiên tài, lĩnh quân nhân vật, bị đối phương cười nhạo như thế bọn hắn đương nhiên cũng có cảm giac cùng vinh cùng nhục, nhất là Thanh Vân Tông mấy chữ này bị lôi ra, ý vị liền khác.
Đây chính là môn phái ở giữa đánh mặt đại hội a, Thiên Nguyên Tông muốn cùng Thanh Vân Tông so sánh xem lần này ai mới có thể câu được nhiều cá hơn, mới có thể cười được nhiều hơn, cười đến cuối cùng.
Ngư sư huynh cũng là nghiến răng nghiến lợi lên tiếng:
“ Triệu sư đệ đừng để ý bọn hắn, chúng ta câu của chúng ta cá!”
Triệu Vô Cực cũng chẳng thèm để ý, tiếp tục nhìn về phía của mình mồi câu, bên cạnh bọn hắn Đại Chu hoàng triều đám người cũng một mảnh ồn ào:
“ ai nha, ta cũng câu được cá rồi, xem ra câu cá này cũng không khó lắm nha, quan trọng nhất vẫn là kĩ thuật.
Ha ha ha, Triệu công tử, ngươi còn chưa câu được cá sao? Xem ra ta thấy vị bằng hữu kia nói là đúng, ngươi đối với cá không có duyên lắm a, cái công việc này còn đòi hỏi kĩ thuật không ít đây, ha ha ha!”
Triệu Vô Cực ngoảnh đầu sang một cái thanh niên mắt chuột cũng đang đối với lắc lư trên ta của mình lưỡi câu, thể hiện hắn đã câu được cá.
Hắn đối với Triệu Vô Cực khiêu khích xong ánh mắt nhìn về phía Tam Hoàng Tử, Tam hoàng tử cũng không chút e ngại bắn tới ánh mắt ngợi khen, sau đó khiêu khích nhìn Triệu Vô Cực.
Từ lúc Thiên Nguyên Tông Thiên Cung Nguyệt Ánh cùng tên thanh niên kia lộ ra đối với Triệu Vô Cực khiêu khích bất mãn, Tam hoàng tử trong đầu đã cơ linh nhảy lên.
Không có được Thanh Vân Tông ủng hộ, hắn cũng không phải không cách nào cùng Triệu Vô Cực cùng đại ca hắn đối phó nha.
Tuy Thiên Nguyên Tông có chút yếu, nhưng cũng là một cỗ to lớn lực lượng, mượn được sức mạnh của bọn hắn, hoàn toàn có thể cùng Triệu Vô Cực đối kháng, còn lại chính mình đến âm mưu thao tác, đánh bại hai tên kia.
Đây chính là lâm thời kế hoạch, bởi vậy hắn cần đứng ra khiêu khích một chút Triệu Vô Cực, thể hiện lập trường của mình, để cho Thiên Cung Nguyệt Ánh thấy rõ hắn cùng Triệu Vô Cực quan hệ, hai bên sẽ dễ dàng đứng lại gần nhau bắt tay làm bằng hữu hơn.
Mà tên thanh niên nhân này chính là đến từ Triều đình Từ Đại Hải, cũng là một cái có ý tứ người.
Triệu Vô Cực nhìn hắn, sau đó mỉm cười một cái.
Lúc này, hắn trong ánh mắt đã có được bọn hắn thông tin, cũng đã suy nghĩ ra cách bọn hắn lợi dụng thần thông của mình làm trò, từ đó câu được cá.
Đầu tiên là Lã Bất Vi
Tên: Lã Bất Vi
Thân phận: Thiên Nguyên Tông nội môn đệ tử
Cảnh giới: trúc cơ sơ kì
Đặc thù thể chất: không
Võ công: Thanh Phong quyết, Phong hệ pháp thuật.
Thần thông: khống thủy
Trạng thái: đắc ý
Độ thân mật: 0
Ghi chú: hắn đang gian lận a kí chủ!
Tên Lã Bất Vi này thần thông là khống thủy, giúp hăn có khả năng điều khiển nước, nhất là ở môi trường đầy nước như thế này, lại càng có lợi.
Chỉ có điều hắn tu luyện pháp thuật lại là hệ phong cái này cũng thần thông không tương xứng, bởi vậy hắn xem ra chỉ là lần này tỉ thí được gấp chọn ra người mà thôi, bình thường trong môn phái chỉ sợ cũng không quá nổi bật.
Nhưng cái kia vì sư tỉ xinh đẹp mà không ngại đi ra cùng Triệu Vô Cực hò hét, lại khiêu khích lại là lấy lòng, quả thật rất cho lực a, không hổ là chân chó chuyên nghiệp, Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm khen ngợi một câu.
Tên này hẳn là có thể điều khiển dòng nước để Vô ảnh linh ngư đi lên gặp phải hắn mồi câu, sau đó nhẹ nhàng mắc lừa cắn câu.
Triệu Vô Cực suy đoán, tên này hẳn là sẽ không giúp mấy người cùng môn phái của mình câu cá, bởi vì hắn muốn thể hiện ra thiên phú kinh người, lấy lòng Thiên Cung Nguyệt Ánh, để Thiên Cung Nguyệt Ánh coi trọng hắn.
Người thứ hai chính là Triều Đình Từ Đại Hải
Tên: Từ Đại Hải
Thân phận: Đại Chu hoàng triều một cái công tử ca
Cảnh giới: trúc cơ sơ kì
Đặc thù thể chất: không
Võ công: Hóa Khí quyết, Mãnh hổ thập tam quyền
Thần thông: Khống thi
Trạng thái: đắc ý
Độ thân mật: 0
Ghi chú: hắn có thể làm cho giun chết động giống như là giun sống, chơi đùa với xác chết a, quả thật Vong linh pháp sư nhân tuyển tốt, đáng tiếc thế giới này không có vong linh pháp sư, chỉ có thể thử tới ma tông xông pha một phen, không chừng có thể ở luyện thi nhất mạch tỏa sáng!
Hệ thống cho ra ghi chú lần thứ 2 vậy mà phá lệ dài, cũng thuận tiện nhắc nhở Triệu Vô Cực đối phương khả năng.
Xem ra tên này có thể khống thi, đối với con mồi làm trò gì đó,khiến cho đám Vô ảnh linh ngư kia đối với hắn mồi câu phá lệ chú ý, sau đó liền đơn giản cắn câu.
Triệu Vô Cực trong nháy mắt liền biết được bọn hắn thủ đọa, xem ra đối phương vẫn là tôn trọng quy tắc của trận đấu a, không sử dụng cái gì đại lực phá hư, khiến cho mặt nước xảy ra động tĩnh lớn ảnh hưởng tới người khác.
Nhưng mà Triệu Vô Cực đối với hai cái tên ngu ngốc Lã Bất Vi cùng Từ Đại hải này thì càng là thở dài không thôi.
Nếu là hắn có dạng này thần thông, hắn nhất định sẽ sử dụng theo cách khác mà không phải bị động như vậy
Nếu có thể khống thủy, đem đám này Vô ảnh linh ngư từ sâu dưới tầng nước cảm ứng ra, sau đó khống chế một đầu lại, đem nó đẩy lên gần mặt nước, đến lúc đó cho dù là dùng sức mạnh cầm xuống vẫn là dùng cái gì thủ đoạn đánh giết chẳng phải liền xong rồi a.
Còn cố tình theo luật chơi làm, quả thật cứng nhắc thiếu sáng tạo.
Còn tên kia Từ Đại Hải, rõ ràng có thể sớm hơn thời gian tìm một đầu yêu thú nào đó tốc độ bơi nhanh một chút đánh chết, sau đó ném xuống điều khiển nó đi săn bắt Vô ảnh linh ngư thay cho bản thân mình.
Nếu có thể điều động một lúc 2 3 đầu, mở ra vong linh pháp sư hình thức đi săn Vô ảnh linh ngư,vậy thì lần này câu cá sự kiện chỉ sợ muốn bị hắn độc chiếm giải quán quân a.
Nói chung, thần thông sẽ không hoàn toàn phế, chỉ có phế vật tu sĩ mà thôi.
Cho dù một người có được thần thông, cũng phải nghiên cứu nên dùng thế nào, dùng trong hoàn cảnh nào, địa hình nào thích hợp, có thể phối hợp với các thần thông khác để tạo ra uy lực lớn hơn hay không.
Tất cả những thứ này, đều phải dựa vào tu sĩ kinh nghiệm cùng ý thức.
Nhất là bọn hắn dạng này không làm lạnh thời gian thần thông, càng là có nhiều chỗ thao tác, không gian phát triển càng lớn, lại ở chỗ này đại tài tiểu dụng, quá ngu xuẩn.
Bần cùng trí tưởng tượng sẽ hạn chế sức mạnh của một tu sĩ, ma 2 tên này trong đầu đều chỉ chứa tư lợi, nghĩ cách làm sao để cùng người khác gây ấn tượng tốt, trèo lên bọn hắn nhân mạch, quả thật là thất bại đến cực điểm.
Triệu Vô Cực đang suy nghĩ thời gian, hai bên lần nữa lại vang lên tiếng cười nói của Lã Bất Vi:
“ ha ha, ta lại được một đầu Vô ảnh linh ngư.
Ai u, Triệu Vô Cực còn chưa được đầu nào sao? Hắc hắc hắc, Triệu công tử a, ngươi đường đường Thanh Vân Tông dòng chính đệ tử thân phận cao quý, cần gì phải tốn thời gian ở đây thả câu, dù sao ngươi cũng không câu được cá a.
Tắm một cái rồi về đi ngủ đi thôi! Ha ha ha!”
đám người Thiên Nguyên Tông lập tức phụ họa:
“ ha ha ha!”
Triệu Vô Cực mặt dửng dưng không để ý, nhưng Ngư sư huynh đã sớm tức đến mặt đỏ tía tai.
Hắn còn chưa kịp phát tác, bên Triều đình lẫn nữa vang lên khoái trá tiếng cười của Từ Đại Hải:
“ ai u, ta cũng may mắn câu được một đầu linh ngư, xem ra Triệu công tử vẫn còn kém chút may mắn a.
Triệu công tử, chớ vội, cho dù ngươi hết đêm nay không câu được đầu nào Vô ảnh linh ngư, mọi người chắc chắn cũng sẽ không cười ngươi! Ha ha ha!”
“ha ha ha!”
lại là một tràng đến từ Đại Chu hoàng triều cười nhạo, Ngư sư huynh cắn răng nói:
“ Triệu sư đệ, bọn hắn nhằm vào sư đệ như vậy, sư đệ còn có thể im lặng hay sao? Không giở chút thủ đoạn phản công để bọn hắn sáng mắt lên, để bọn hắn hối hận vì đã khiêu khích người sao?”
Triệu Vô Cực lên hứng thú:
“ sư huynh, ta có cái gì thủ đoạn a!”
Triệu Vô Cực một mặt vô tội, giống như đang nói ta chỉ là một cái bình thường người câu cá mà thôi, sư huynh đang mong chờ ở ta điều gì?
Ngư sư huynh đè thấp giọng nói:
“ Sư đệ, không giấu gì ngươi, lúc ngươi đến Thiên Mệnh thành bên trên đã bắn tới tin tức, ta cũng rất sốt sắng thu thập tình báo của ngươi để phối hợp với ngươi cũng tốt bảo vệ ngươi.
Ta biết, có lần ngươi ở Sơn nhũ động đã đánh giết số lượng lớn Âm ảnh ma chu, đám kia cực kì biết ẩn nấp gia hỏa.
Ta cũng từng là trong tông môn đệ tử, từng làm qua cái kia nhiệm vụ, đương nhiên biết được đám yêu chu kia là như thế nào am hiểu ẩn nấp cùng khó chơi.
Cái này chỉ có thể nói rõ, Triệu sư đệ ngươi tinh thần lực vượt xa người thường cùng vượt xa cảnh giới của mình, có thể khám phá ra các loại có thiên phú ẩn nấp yêu thú.
Hoặc là nói, sư đệ có cái gì đó thủ đoạn có thể phát hiện ra ẩn nấp ở trong bóng tối không biết yêu thú.
Bởi vậy ta lần này mới đặc biệt mời sư đệ đến đây đối phó đám này Vô ảnh linh ngư a!
Hơn nữa, nghe đồn Triệu sư đệ trên người đủ loại thần hồ kì kĩ, rất nhiều chiêu trò mới lạ, hơn nữa một tay luyện đan thuật còn là trong thế hệ trẻ có một không hai, nói không chừng có thể ném ra một viên đan, cho đám Vô ảnh linh ngư này phát điên hướng chúng ta bờ hồ tự động nhảy lên nạp mạng không chừng đây!”
Triệu Vô Cực một mặt mộng bức nhìn tên này râu cá trê Ngư sư huynh, hắn chỉ muốn nói một câu:
“ sư huynh, ngươi não động thật lớn!”
chỉ dựa vào tình báo phân tích cùng phía tông môn truyền tới vài lời đồn liền dám cho hắn tham gia lần này xuất chiến câu cá đội, quả thật có đảm lượng a.
Hoặc là bên trong cũng có một phần là lôi Triệu Vô Cực xuống nước, giảm bớt của hắn gánh nặng cùng tội lỗi, có thể cũng là như vậy.
Nhưng bất kể thế nào, tên Ngư sư huynh này cũng có một phen tính toán rất thành công.
Bởi vì Triệu Vô Cực cũng nhìn ngứa mắt hai tên Lã Bất Vi cùng Từ Đại Hải này rồi.
Câu cá của các ngươi đi thôi, suốt ngày chít chít méo mó làm cái gì?
Nhìn ta giống như dễ trêu đùa vậy sao?
Triệu Vô Cực muốn chơi thật, bởi vậy Ngư sư huynh, ngươi lần này đánh cược lên người ta, xem như là cược đúng á!
Triệu Vô Cực thu lên cần câu, đối với đám người còn lại nói:
“ các vị sư huynh sư đệ, thu cần đi, từ bây giờ chỗ này đến lượt ta chỉ huy!”
đám người nghe vậy nghi ngờ nhìn về phía Ngư sư huynh, Ngư sư huynh lập tức ánh mắt sáng lên, trong lòng cuồng tiếu.
“ ha ha ha, xem ra ta là đoán đúng. Triệu Vô Cực quả nhiên là có thủ đoạn chưa dùng, hắn muốn chơi thật!
Nhiệm vụ tông môn, ta lần này chắc chắn phải hoàn thành!
Thiên Nguyên Tông, Đại Chu hoàng triều, các ngươi chờ, ta rất nhanh liền sẽ phản công thôi!”
hắn vội vàng nói ra:
“ tất cả thu cần, bây giờ chỗ này từ Triệu sư đệ đến làm chủ, các ngươi nghe hắn!”
đám người nghe vậy lập tức thu cần câu lại, ánh mắt đồ dồn về phía Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực mở ra một cái linh lực lồng chắn, chặn người ngoài quan sát cùng nghe lén sau cười nói:
“ đây là một cái rất cơ bản cấm chú phù văn, các vị sư huynh nhìn qua một chút xem có thể làm được không?”
Triệu Vô Cực trên đầu ngón tay một cái phù văn xuất hiện, đám người hai mắt nhìn nhau một hồi, sau đó gật đầu.
“tốt, đã mọi người đều làm được vậy thì hẳn cũng minh bạch cái này cấm chú có tác dụng gì.
Đánh lên người đám này linh giun, cho dù bọn chúng chết cũng sẽ hiện ra ngo ngoe trạng thái giống như đang sống vậy, như vậy có thể càng dễ dàng hấp dẫn tới Vô ảnh linh ngư cắn câu hơn.
Đám ngươi nghe vậy lập tức sáng mắt lên:
“ a, ta trước đây sao không nghĩ ra đi, cái này cũng là một cách a!”
“quả nhiên là Triệu sư huynh, không để cho chúng ta thất vọng!”
“ lần này chúng ta có Triệu sư huynh đến dẫn dắt, nhất định có thể bội thu!”
Triệu Vô Cực để cho bọn hắn nói xong một đợt lại nói:
“ tiếp theo chính là việc quan trọng nhất, ta sẽ dùng truyền âm nhập mật truyền đạt vị trí các ngươi cần buông cần cùng chiều sâu cho các ngươi, mấy vị chỉ cần theo đúng ta lời nói đi làm tiến hành câu cá là được, còn lại cứ để ta lo a!”
đám người mãnh liệt gật đầu một cái, Triệu Vô Cực giải trừ kết giới, ánh mắt tự tin nhìn quanh một lượt.
Hắn hành động vừa rồi đương nhiên là gây nên đám người chú ý, bọn hắn cũng muốn biết, Triệu Vô Cực vừa rồi là làm gì, muốn chơi ra cái gì chiêu trò.
Đáng tiếc, bọn hắn bị linh lực hộ tráo cản lại, không thể thăm dò chút nào.
Triệu Vô Cực mỉm cười nói ra:
“ thời gian phản công, tới rồi!”
Danh sách chương