Đêm qua Lăng Ảnh tới làm phiền Phạm Thiên thì không chỉ không khiến hắn hành sự cẩn thận hơn mà ngược lại còn giống trống khua chiêng xuất hiện tại Ô Thản Thành.

Tại tòa tiểu thành này thì thế nắm quyền là ba gia tộc là Tiêu gia, Áo Ba gia cùng Gia Liệt tộc nhưng thế lực lớn nhất phải là Mễ Đặc Nhĩ đấu giá hội vì đằng sau nó là gia tộc giàu có nhất Gia Mã đế quốc, Mễ Đặc Nhĩ gia tộc.

Phạm Thiên đã tới thì đương nhiên phải đặt chân vào địa bàn của thế lực lớn nhất nơi này rồi.

Mễ Đặc Nhĩ là nhà giàu nhất của Gia Mã đế quốc thì dù không có Đấu Hoàng cường giả tọa trấn nhưng tài sản phong phú mời chào được nhiều nhân thủ nên cũng chen chân được vào một trong tam đại gia tộc của Gia Mã đế quốc.

Phạm Thiên thân phận là Đan Vương thì đương nhiên trước đây cũng có không ít giao thiệp với Mễ Đặc Nhĩ gia tộc. Dù gì có nhiều dược liệu Vân Lam Tông cũng khó lấy được mà phải mua từ Mễ Đặc Nhĩ gia tộc.

Đan Vương Cổ Hà trước đây cũng có quan hệ khá tốt với Mễ Đặc Nhĩ Đằng Sơn nên Phạm Thiên lấy thân phận của hắn vừa xuất hiện ở Mễ Đặc Nhĩ đấu giá hội thì đương nhiên những người ở đây đều phải tận tình đón tiếp.

Phạm Thiên được người hầu dẫn vào bên trong phòng khách mà không chút nào nghi ngờ. Dù sao chiếc huy chương ngũ phẩm Luyện Dược Sư trên người hắn là không giả được.

Theo lẽ thường một người như Cổ Hà thì đã không cần tới những thứ như Luyện Dược Sư huy chương nên mới ném qua một bên, vừa lúc Phạm Thiên cần một thứ để chứng minh thân phận giúp tiện hành sự nên liền mang theo.

Phạm Thiên tiến vào trong phòng khách không bao lâu thì từ bên ngoài liền có hai người là một nữ nhân áo đỏ cùng một lão già tiến vào.

Trong đó người đi phía trước khiến cho Phạm Thiên hai mắt có chút sáng lên. Nàng mặc một bộ hồng y trông rất giống sườn xám nhưng lại kín đáo hơn không để lộ ra quá nhiều da thịt. Bộ hồng y dán sát cơ thể khiến cho dù không quá lộ liễu da thịt nhưng lại bộc lộ rõ đường cong lả lướt của nàng.

Mễ Đặc Nhĩ Nhã Phi

Đẳng cấp: 28

Quả nhiên là Nhã Phi, nữ nhân này dù tuổi không lớn nhưng toàn thân lại mang theo thành thục phong vận, trời sinh mị cốt.

Đằng sau Nhã Phi là một lão giả tóc bạc thân mang huy chương nhị phẩm Luyện Dược Sư, hắn hẳn chính là Cốc Ni kẻ phụ trách phòng đấu giá của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc tại Ô Thản Thành.

Nhưng Nhã Phi thân là cháu gái của Mễ Đặc Nhĩ Đằng Sơn, gia chủ Mễ Đặc Nhĩ gia tộc tới Ô Thản Thành để lịch lãm nâng cao khả năng quản lý thì Cốc Ni liền trở thành kẻ phụ tá cho nàng.

- Phạm Thiên đại sư, tiểu nữ là Nhã Phi, người phụ trách của Mễ Đặc Nhĩ đấu giá hội.

Nhã Phi đôi môi đỏ mọng mê người khẽ mở thì một âm thanh nũng nịu đủ khiến cho kẻ khác xương cốt mềm nhũn phát ra.

Mỹ nhân Phạm Thiên cũng đã gặp nhiều, nhưng một nữ nhân thiên sinh mị cốt, mỗi một cái nhíu mày liền phât ra vô hạn mị thái như vậy thì vẫn là lần đầu gặp được.

Quả thực hai chữ yêu tinh này được dành cho Nhã Phi là hoàn toàn chính xác.

Phạm Thiên bề ngoài ngụy trang rất tốt, không chút nào tỏ ra quá khích khi đối diện với Nhã Phi. Hắn nói:

- Không ngờ Mễ Đặc Nhĩ Đằng Sơn lão ca lại có một tên tôn nữ xinh đẹp như vậy. Quả là khiến người mở rộng tầm mắt.

Nói xong Phạm Thiên khẽ liếc nhìn Cốc Ni thì đối phương lập tức chắp tay hành lễ:

- Phạm Thiên đại sư, lão hủ là Cốc Ni, hiện đang phụ giúp Nhã Phi tiểu thư quản lý Mễ Đặc Nhĩ đấu giá hội.

Phạm Thiên chỉ khẽ gật đầu mà không đáp lời, Cốc Ni cũng không dám có ý kiến gì. Một tên nhị phẩm Luyện Dược Sư như hắn trong mắt vị Đan Vương này cũng chẳng là gì.

- Cốc Ni đại sư, ngươi hãy lui ra trước đi!

Nhã Phi thấy thái độ của Phạm Thiên thì liền biết hắn có ý muốn trò chuyện riêng với mình nên liền ra lệnh đuổi Cốc Ni ra ngoài.

Cốc Ni cũng rất thức thời rời khỏi, hai người một là tôn nữ của tộc trưởng Mễ Đặc Nhĩ gia tộc một là đệ nhất Luyện Dược Sư của Gia Mã đế quốc thì không đến lượt hắn ở lại chỗ này tham dự vào công việc của họ.

Cốc Ni vừa rút lui thì trong phòng liền chỉ còn lại Phạm Thiên và Nhã Phi. Nàng lúc này mới hỏi:

- Không biết Phạm Thiên đại sư hôm nay thân chinh tới Ô Thản Thành là có việc gì nha.

Dù chỉ có hai người nhưng Nhã Phi không chút nào thu liễm mị thái của mình, không rõ là nàng không rõ sự mê người của bản thân hay là cho rằng Phạm Thiên không có khả năng hóa thân thành lang chiếm hữu nàng? Phạm Thiên không chút che giấu ánh mắt quan sát đánh giá Nhã Phi một lúc rồi sau đó mới lên tiếng:

- Nếu ta nói lần này tới đây chính là vì Nhã Phi tiểu thư ngươi thì sao?

Nhã Phi mặt cười có chút ngưng trệ nhưng vẫn bình tĩnh cười đáp:

- Đại sư thật là biết nói đùa, tiểu nữ thì có gì đáng giá cho ngươi để mắt tới chứ?

Phạm Thiên liền nói:

- Chỉ bằng vào dung mạo của Nhã Phi tiểu thư thì cũng đã đáng giá cho ta vượt ngàn dặm tới tìm ngươi rồi.

Phạm Thiên nói ra lời này thì khiến cho không khí trong phòng liền biến đổi. Nhã Phi vốn rất thoải mái hiện giờ lại có vẻ miễn cưỡng.

Phạm Thiên thấy vậy thì nói tiếp:

- Hơn nữa Nhã Phi tiểu thư đâu chỉ là một mỹ nhân hiếm thấy, tài năng của ngươi cũng không có kẻ nào dám xem nhẹ. Chỉ tiếc là Gia Mã đế quốc này là quá nhỏ, hạn chế tầm nhìn cùng với sự phát triển của ngươi.

Nhã Phi vốn cho rằng Phạm Thiên là vì coi trọng dung mạo của mình mà tới nên tâm trạng nặng nề. Đối phương chính là Gia Mã đế quốc đệ nhất Luyện Dược Sư, phía sau lưng lại là Vân Lam Tong thì nếu như hắn muốn đoạt lấy nàng thì liệu nàng có thể thoát được một kiếp hay không?

Nhưng câu sau của Phạm Thiên lại khiến cho Nhã Phi hai mắt chớp chớp kinh ngạc.

- Ý của đại sư là…

Thấy Nhã Phi phản ứng thì Phạm Thiên liền nói:

- Mễ Đặc Nhĩ gia tộc dù là ở Gia Mã đế quốc cũng không phải tồn tại đỉnh cao nhất, không cần nói tới toàn bộ đại lục. Ngươi cho dù tiếp nhận gia tộc từ tay Mễ Đặc Nhĩ Đằng Sơn thì cũng chưa chắc đã có thể đem nó phát triển thêm một bước. Không bằng ngươi hãy đi theo ta để cùng ta phát triển một phen sự nghiệp.

Phạm Thiên không hề nói dối, hắn coi trọng không chỉ là dung mạo của Nhã Phi mà còn có tài năng của nàng.

Hiện giờ dưới tay hắn hai nhân tài về quản lý là Hoàng Dung cùng Triệu Mẫn đều không giỏi về kinh thương. Hai nàng có thể quản lý tốt Linh Thực Lâu nhưng muốn giúp nó phát triển thêm một bước để làm bàn đạp cho những kế hoạch sau này của Phạm Thiên thì lại rất khó.

Nếu có một nhân tài về kinh thương như Nhã Phi giúp đỡ thì Phạm Thiên có thể thoải mái mà triển khai kế hoạch của mình.

- Tiếp tục ở lại Gia Mã đế quốc chỉ chôn vùi tài năng của ngươi mà thôi. Đi theo ta, ngươi sẽ có thể tự mình xây dựng mọi thứ từ con số không và theo ý mình.

Phải biết đến cuối cùng Nhã Phi cùng Mễ Đặc Nhĩ gia tộc dựa vào Tiêu Viêm trở thành một đại gia tộc hàng đầu của Gia Mã đế quốc nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

Nhã Phi là dựa vào đan dược đạt tới Đấu Hoàng cảnh giới, thuộc hạ dưới tay không thiếu Đấu Tông nhưng Mễ Đặc Nhĩ gia tộc vẫn chỉ là nhị lưu thế lực.

Có thể nói trong những nữ nhân từng tiếp xúc với Tiêu Viêm thì Nhã Phi là có thành tựu kém nhất.

Phạm Thiên có thể nhìn ra Nhã Phi là một nữ nhân sở hữu dã tâm lớn, nàng không thể nào thỏa mãn với chỉ với một cái Mễ Đặc Nhĩ gia tộc đã từ lâu đạt tới mức khó có thể phát triển thêm nữa.

Nhã Phi khẽ quan sát Phạm Thiên thì hỏi:

- Dám hỏi đại sư, sự nghiệp mà ngài nói… lớn đến mức nào?

Phạm Thiên mỉm cười, Nhã Phi nếu như đã hỏi thì có nghĩa là nàng đã động tâm. Nếu không thì nàng đã chủ động từ chối rồi.

Phạm Thiên tự tin nhìn Nhã Phi đáp:

- Lớn tới mức có thể bao trùm toàn bộ đại lục!

Bao trùm toàn bộ đại lục, nhưng đương nhiên không phải là Đấu Khí đại lục mà là Thiên Thế đại lục. Dù sao ở nơi này hắn cũng không có điều kiện và nguồn lực để làm điều đó.

Thiên Thế đại lục mới là sân nhà và là võ đài để hắn phát triển.

Nhã Phi khẽ cắn cắn đôi môi đỏ mọng sau đó liền nhìn Phạm Thiên rồi phát ra tiếng cười khẽ vô cùng vũ mị đáp:

- Nếu quả thực là như vậy, tiểu nữ có gì mà không dám cùng đại sư đánh cược một phen?

- ------☆☆☆☆-------
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện