Không có ngoài ý muốn gì xảy ra, Hồ Mị cùng Liễu Khuynh Thành hai sư đồ ngoan ngoãn đi theo Nữ Vệ đội, mang theo tâm tình chập chờn cùng lo sợ mà một đường cùng quay về phủ thành chủ.
Mặc dù động tĩnh như vậy lộ ra đột ngột, xung quanh có rất nhiều người lộ ra nghi ngờ về thân phận của hai nữ tử kia, nhưng lại không có một ai dám nhìn nhiều một mắt.
Ở Hắc Lân thành bên trong, chuyện của phủ thành chủ là tuyệt đối không nên nhìn nhiều!
Đây là nhận thức được đúc kết của vô số người.
Bản thân Hồ Mị hai sư đồ cũng không có chối cãi hay làm ra chạy trốn hành vi, bởi vì mọi thứ đều đã mất đi ý nghĩa từ cái lúc mà Nữ Vệ đội nói ra thân phận của các nàng.
Hơn nữa...muốn chạy trốn khỏi Hắc Lân thành khi bị phủ thành chủ để mắt đến, đó càng là mơ tưởng viễn vong!
Đừng nói Hồ Mị chỉ là một vị Nhất Phẩm cao thủ, cho dù là Đại Tông Sư thay thế đi vào vị trí của nàng cào lúc này cũng chỉ như thế kết quả, khác nhau chỉ là Hắc Lân thiết kỵ sẽ có một chút tồn thất mà thôi.
"..."
Nhìn xem nguy nga hùng vĩ hắc sắc thạch bích pháo đài, từng đạo túc sát chi khí Hắc Lân cung thủ tại phía trên tháp cung, cả hai sư đồ nội tâm lâm vào một loại lo được lo mắt trạng thái.
Hồ Mị cho đến hiện tại còn không thể hiểu rõ, bản thân nàng hai sư đồ tại sao lại bị phát hiện nhanh đến như vậy cơ chứ? Nàng trước nay hành động đều là dịch dung đi qua, bản thân cũng không dám làm ra bất kỳ động tĩnh gì quá lớn!
Thám thính tin tức của Triệu Vân Nhi cũng là đích thân của nàng đi làm, mỗi một lần cũng là sử dụng hình dạng khác nhau, hỏi lấy tin tức cũng là chia nhỏ ra nhiều phần!
Hoàn toàn không để lộ ra sơ hở cùng mục đích nào mới đúng, nhưng vẫn cứ như vậy bị Hắc Lân thành phát hiện khác thường, cho đến hiện tại càng bị bắt đến nơi này uy nghiêm cấm khu.
Hồ Mị biết...vận mệnh của hai sư đồ các nàng lúc này đã triệt để bị người khác nắm tại trong tay.
Liễu Khuynh Thành so với sư phụ mình cũng không khác bao nhiêu, chỉ là nội tâm tràn ngập sóng lớn của nàng càng nhiều thêm một cái nghi hoặc.
Hắc Lân thành một vị thành chủ phu nhân...nhân vật như vậy tại sao lại đích thân muốn gặp các nàng?
Phía sau đến cùng có ý đồ gì?
"..."
Nhìn xem khuôn mặt trắng nhợt cùng ngưng trọng hai sư đồ, đi tại phía trước yểu điệu Nữ Vệ đội nhịn không được cười nói "Hai vị không cần lo lắng, chúng ta chỉ muốn cùng hai vị tâm sự một chút mà thôi!"
Nghe vậy, Hồ Mị nhẹ hít sâu một hơi mà chấp tay nói "Vị đại nhân này, chúng ta hai sư đồ từ khi đến nơi đây chưa từng vi phạm một quy tắc nào do quý thành chủ đặc ra, thật không biết có địa phương nào đắc tội chư vị?"
"Ồ...Triệu Vân Nhi hiện tại chính là lĩnh dân của chúng ta Hắc Lân thành, bên cạnh đó nàng ta còn là Hồng Yến tỷ tỷ đích thân đề bạt trở thành một tiểu quản sự tại vườn thú nơi đó, từ mặt thân phận đã xem như người của phủ thành chủ!"
"Nhưng mà chư vị từ khi đến nơi này lại liên tục phái người bí mật giám sát điều tra nàng, làm như thế còn không tính gây hấn với chúng ta Hắc Lân thành sao, ấn theo chủ nhân quy tắc?"
"Nếu muốn truy xét đến cùng, các vị hiện tại hẳn là bị Hắc Lân quân nhốt vào Hắc Thiết ngục đi!"
Nghe thấy Hồ Mị mang theo kháng nghị lời nói, trên thân bao khỏa lấy tinh mỹ khôi giáp, cơ thể yểu điệu Nữ Vệ đội quay người nhìn chăm chú, tự tiếu phi tiếu cười lạnh nói.
Nháy mắt này, Hồ Mị cùng Liễu Khuynh Thành cơ thể cứng đờ tại đó, ánh mắt cũng co rút lại lợi hại.
"Thì...thì ra...chúng ta mọi tiếng nói cử động, mọi tính toán sớm đều là trò hề tại trong mắt của chư vị?"
Lấy lại một chút tinh thần, thành thục Hồ Mị chân thật khuôn mặt mỹ lệ đã lộ ra hết sức khó coi, nàng nhất thời không khống chế được tâm tình của mình cao giọng kinh hô.
"Hừ...đó là chuyện tất nhiên, tại Hắc Lân thành bên trong các ngươi còn nghĩ tránh thoát chúng ta khống chế?"
"Thật sự nghĩ hay lắm!"
Nữ vệ đội bước chân không có dừng lại, nhưng trong trẻo thanh âm mang theo tự tin cùng kiêu ngạo từ phía trước truyền đến.
Liễu Khuynh Thành ở bên cạnh tay nhỏ mềm mại nắm lại thật chặt, cả khuôn mặt trắng nõn càng thêm trắng nhợt, điềm đạm bất lực nhìn xem trước mặt Nữ Vệ đội thành viên.
Từ những lời nói vừa rồi của Nữ Vệ đội, hai người các nàng cũng đã hiểu rõ tất cả sự tình!
Ý tứ kia chính là...từ khi vào thành, từng hành động của nàng cùng sư phụ đều đã bị Hắc Lân thành ám vệ cho nhìn trong mắt, bọn họ không ngăn cản chỉ là có mưu đồ càng sâu hơn mà thôi.
Hơi ngừng lại một chút suy nghĩ, Hồ Mị cùng Liễu Khuynh Thành hai sư đồ đồng thời liếc nhau, trong mắt đẹp có hiểu ra, có chấn kinh, mà càng nhiều hơn chính là khiếp sợ!
Nói như vậy, suy đoán hoang đường của các nàng trước kia về Triệu Vân Nhi vậy mà lại là sự thật!
Triệu Vân Nhi bản thân không biết bất cứ một bí mật nào cả, tất cả chỉ là Hắc Lân thành tại phía sau âm thầm bày ra một hồi đại cục mà thôi, mục đích chính là đem những thế lực có ý đồ đối với Triệu Vân Nhi cho một lưới tóm gọn.
Các nàng hai sư đồ đơn thuần chỉ là một trong những con cá nhỏ bị bắt lấy mà thôi!
Nhưng Hắc Lân thành lại hao tâm tổn trí, thiết đặc đại cục đem từng cái thế lực lớn như vậy cho kéo vào trong cục này?
Bọn họ đến cùng có âm mưu đồ gì?
Hắc Lân thành chủ...nam nhân đáng sợ này đến cùng có liên quan như thế nào đến Huyết Lang khấu tặc đoàn?
"..."
Mang theo tâm tình phức tạp cùng đủ loại lo lắng, Hồ Mị cùng Liễu Khuynh Thành hai cái này đáng thương sư đồ tại Nữ Vệ đội dẫn dắt, rất thuận lợi đi đến một tòa đại sảnh rộng lớn cùng hùng vĩ.
Chỉ thấy cả tòa đại sảnh xa hoa trống trãi vô cùng, duy chỉ tại phía trên cao lại đang ngồi lấy một đạo thân ảnh cao gầy thon dài, đen huyền toàn thân khải giáp lóe lên từng ánh hàn quang.
Nhìn thấy đạo thân ảnh cao cao tại thượng kia trong nháy mắt này, Hồ Mị cả hai sư đồ lập tức ngây ngẩn, trong đầu chỉ hiện lên được một ý nghĩ duy nhất.
Phong hoa tuyệt đại...tuyệt thế vô song!
Trên đời lại tồn tại một nữ nhân có khí chất như vậy?
Đúng vậy, các nàng ngôn từ cũng chỉ có thể hình dung như vậy nữ nhân ngay tại trước mắt kia!
Ngồi trên cao nữ nhân kia, đó không phải là thông thường từ ngữ như mỹ lệ cùng uy nghiêm có thể đủ để hình dung ra được phong thái cùng khí chất của nàng.
Nàng đẹp sao?
Rất đẹp...đẹp đến độ thân là nữ nhân như Hồ Mị đều vì đó thất thần, ngay sau đó là tự ti cùng xấu hổ!
Nhưng nét đẹp này lại vô cùng xa vời trần thế, không để cho người khác vì đó có thể nổi lên một tia tham lam hay dục vọng nào.
Mà đó là loại kia làm cho bất cứ ai cũng phải lâm vào ngẩn ngơ, sau đó tự hạ thấp đầu mình vì hổ thẹn...khi bản thân có thể may mắn chứng kiến được cao quý diện mạo cùng phong thái của vị này kỳ nữ.
Tiếp sau khi thất thần, thì một cái tên cũng ngay lập tức hiện lên bên trong tâm trí mơ hồ của Hồ Mị cùng Liễu Khuynh Thành.
Không thể nghi ngờ, người này tuyệt đối chính là Hắc Lân thành đệ nhất thành chủ phu nhân!
Vị kia trong truyền ngôn nói rằng, có thể làm cho một nam nhân như Hắc Lân thành chủ cũng phải vì đó say đắm nhiều năm, tay nắm đại quyền, tài hoa kinh diễm thế nhân, Tuyết chi phu nhân La Thiên Tuyết!
Thế gian nhất đẳng kỳ nữ!
(Thổi nữ chính của ta tí xíu ^~^)
Mặc dù động tĩnh như vậy lộ ra đột ngột, xung quanh có rất nhiều người lộ ra nghi ngờ về thân phận của hai nữ tử kia, nhưng lại không có một ai dám nhìn nhiều một mắt.
Ở Hắc Lân thành bên trong, chuyện của phủ thành chủ là tuyệt đối không nên nhìn nhiều!
Đây là nhận thức được đúc kết của vô số người.
Bản thân Hồ Mị hai sư đồ cũng không có chối cãi hay làm ra chạy trốn hành vi, bởi vì mọi thứ đều đã mất đi ý nghĩa từ cái lúc mà Nữ Vệ đội nói ra thân phận của các nàng.
Hơn nữa...muốn chạy trốn khỏi Hắc Lân thành khi bị phủ thành chủ để mắt đến, đó càng là mơ tưởng viễn vong!
Đừng nói Hồ Mị chỉ là một vị Nhất Phẩm cao thủ, cho dù là Đại Tông Sư thay thế đi vào vị trí của nàng cào lúc này cũng chỉ như thế kết quả, khác nhau chỉ là Hắc Lân thiết kỵ sẽ có một chút tồn thất mà thôi.
"..."
Nhìn xem nguy nga hùng vĩ hắc sắc thạch bích pháo đài, từng đạo túc sát chi khí Hắc Lân cung thủ tại phía trên tháp cung, cả hai sư đồ nội tâm lâm vào một loại lo được lo mắt trạng thái.
Hồ Mị cho đến hiện tại còn không thể hiểu rõ, bản thân nàng hai sư đồ tại sao lại bị phát hiện nhanh đến như vậy cơ chứ? Nàng trước nay hành động đều là dịch dung đi qua, bản thân cũng không dám làm ra bất kỳ động tĩnh gì quá lớn!
Thám thính tin tức của Triệu Vân Nhi cũng là đích thân của nàng đi làm, mỗi một lần cũng là sử dụng hình dạng khác nhau, hỏi lấy tin tức cũng là chia nhỏ ra nhiều phần!
Hoàn toàn không để lộ ra sơ hở cùng mục đích nào mới đúng, nhưng vẫn cứ như vậy bị Hắc Lân thành phát hiện khác thường, cho đến hiện tại càng bị bắt đến nơi này uy nghiêm cấm khu.
Hồ Mị biết...vận mệnh của hai sư đồ các nàng lúc này đã triệt để bị người khác nắm tại trong tay.
Liễu Khuynh Thành so với sư phụ mình cũng không khác bao nhiêu, chỉ là nội tâm tràn ngập sóng lớn của nàng càng nhiều thêm một cái nghi hoặc.
Hắc Lân thành một vị thành chủ phu nhân...nhân vật như vậy tại sao lại đích thân muốn gặp các nàng?
Phía sau đến cùng có ý đồ gì?
"..."
Nhìn xem khuôn mặt trắng nhợt cùng ngưng trọng hai sư đồ, đi tại phía trước yểu điệu Nữ Vệ đội nhịn không được cười nói "Hai vị không cần lo lắng, chúng ta chỉ muốn cùng hai vị tâm sự một chút mà thôi!"
Nghe vậy, Hồ Mị nhẹ hít sâu một hơi mà chấp tay nói "Vị đại nhân này, chúng ta hai sư đồ từ khi đến nơi đây chưa từng vi phạm một quy tắc nào do quý thành chủ đặc ra, thật không biết có địa phương nào đắc tội chư vị?"
"Ồ...Triệu Vân Nhi hiện tại chính là lĩnh dân của chúng ta Hắc Lân thành, bên cạnh đó nàng ta còn là Hồng Yến tỷ tỷ đích thân đề bạt trở thành một tiểu quản sự tại vườn thú nơi đó, từ mặt thân phận đã xem như người của phủ thành chủ!"
"Nhưng mà chư vị từ khi đến nơi này lại liên tục phái người bí mật giám sát điều tra nàng, làm như thế còn không tính gây hấn với chúng ta Hắc Lân thành sao, ấn theo chủ nhân quy tắc?"
"Nếu muốn truy xét đến cùng, các vị hiện tại hẳn là bị Hắc Lân quân nhốt vào Hắc Thiết ngục đi!"
Nghe thấy Hồ Mị mang theo kháng nghị lời nói, trên thân bao khỏa lấy tinh mỹ khôi giáp, cơ thể yểu điệu Nữ Vệ đội quay người nhìn chăm chú, tự tiếu phi tiếu cười lạnh nói.
Nháy mắt này, Hồ Mị cùng Liễu Khuynh Thành cơ thể cứng đờ tại đó, ánh mắt cũng co rút lại lợi hại.
"Thì...thì ra...chúng ta mọi tiếng nói cử động, mọi tính toán sớm đều là trò hề tại trong mắt của chư vị?"
Lấy lại một chút tinh thần, thành thục Hồ Mị chân thật khuôn mặt mỹ lệ đã lộ ra hết sức khó coi, nàng nhất thời không khống chế được tâm tình của mình cao giọng kinh hô.
"Hừ...đó là chuyện tất nhiên, tại Hắc Lân thành bên trong các ngươi còn nghĩ tránh thoát chúng ta khống chế?"
"Thật sự nghĩ hay lắm!"
Nữ vệ đội bước chân không có dừng lại, nhưng trong trẻo thanh âm mang theo tự tin cùng kiêu ngạo từ phía trước truyền đến.
Liễu Khuynh Thành ở bên cạnh tay nhỏ mềm mại nắm lại thật chặt, cả khuôn mặt trắng nõn càng thêm trắng nhợt, điềm đạm bất lực nhìn xem trước mặt Nữ Vệ đội thành viên.
Từ những lời nói vừa rồi của Nữ Vệ đội, hai người các nàng cũng đã hiểu rõ tất cả sự tình!
Ý tứ kia chính là...từ khi vào thành, từng hành động của nàng cùng sư phụ đều đã bị Hắc Lân thành ám vệ cho nhìn trong mắt, bọn họ không ngăn cản chỉ là có mưu đồ càng sâu hơn mà thôi.
Hơi ngừng lại một chút suy nghĩ, Hồ Mị cùng Liễu Khuynh Thành hai sư đồ đồng thời liếc nhau, trong mắt đẹp có hiểu ra, có chấn kinh, mà càng nhiều hơn chính là khiếp sợ!
Nói như vậy, suy đoán hoang đường của các nàng trước kia về Triệu Vân Nhi vậy mà lại là sự thật!
Triệu Vân Nhi bản thân không biết bất cứ một bí mật nào cả, tất cả chỉ là Hắc Lân thành tại phía sau âm thầm bày ra một hồi đại cục mà thôi, mục đích chính là đem những thế lực có ý đồ đối với Triệu Vân Nhi cho một lưới tóm gọn.
Các nàng hai sư đồ đơn thuần chỉ là một trong những con cá nhỏ bị bắt lấy mà thôi!
Nhưng Hắc Lân thành lại hao tâm tổn trí, thiết đặc đại cục đem từng cái thế lực lớn như vậy cho kéo vào trong cục này?
Bọn họ đến cùng có âm mưu đồ gì?
Hắc Lân thành chủ...nam nhân đáng sợ này đến cùng có liên quan như thế nào đến Huyết Lang khấu tặc đoàn?
"..."
Mang theo tâm tình phức tạp cùng đủ loại lo lắng, Hồ Mị cùng Liễu Khuynh Thành hai cái này đáng thương sư đồ tại Nữ Vệ đội dẫn dắt, rất thuận lợi đi đến một tòa đại sảnh rộng lớn cùng hùng vĩ.
Chỉ thấy cả tòa đại sảnh xa hoa trống trãi vô cùng, duy chỉ tại phía trên cao lại đang ngồi lấy một đạo thân ảnh cao gầy thon dài, đen huyền toàn thân khải giáp lóe lên từng ánh hàn quang.
Nhìn thấy đạo thân ảnh cao cao tại thượng kia trong nháy mắt này, Hồ Mị cả hai sư đồ lập tức ngây ngẩn, trong đầu chỉ hiện lên được một ý nghĩ duy nhất.
Phong hoa tuyệt đại...tuyệt thế vô song!
Trên đời lại tồn tại một nữ nhân có khí chất như vậy?
Đúng vậy, các nàng ngôn từ cũng chỉ có thể hình dung như vậy nữ nhân ngay tại trước mắt kia!
Ngồi trên cao nữ nhân kia, đó không phải là thông thường từ ngữ như mỹ lệ cùng uy nghiêm có thể đủ để hình dung ra được phong thái cùng khí chất của nàng.
Nàng đẹp sao?
Rất đẹp...đẹp đến độ thân là nữ nhân như Hồ Mị đều vì đó thất thần, ngay sau đó là tự ti cùng xấu hổ!
Nhưng nét đẹp này lại vô cùng xa vời trần thế, không để cho người khác vì đó có thể nổi lên một tia tham lam hay dục vọng nào.
Mà đó là loại kia làm cho bất cứ ai cũng phải lâm vào ngẩn ngơ, sau đó tự hạ thấp đầu mình vì hổ thẹn...khi bản thân có thể may mắn chứng kiến được cao quý diện mạo cùng phong thái của vị này kỳ nữ.
Tiếp sau khi thất thần, thì một cái tên cũng ngay lập tức hiện lên bên trong tâm trí mơ hồ của Hồ Mị cùng Liễu Khuynh Thành.
Không thể nghi ngờ, người này tuyệt đối chính là Hắc Lân thành đệ nhất thành chủ phu nhân!
Vị kia trong truyền ngôn nói rằng, có thể làm cho một nam nhân như Hắc Lân thành chủ cũng phải vì đó say đắm nhiều năm, tay nắm đại quyền, tài hoa kinh diễm thế nhân, Tuyết chi phu nhân La Thiên Tuyết!
Thế gian nhất đẳng kỳ nữ!
(Thổi nữ chính của ta tí xíu ^~^)
Danh sách chương