Hắc bào nữ tử quỳ trên đất, lắc đầu vẫn ôm đầu: "Vân Quốc không thể tha thứ không thể tha thứ." Thiên Uyên bên cạnh Vân Phàm gõ hắn đầu.
"Ngươi ngốc? Còn nhắc tới năm đó làm gì? Trước hết dỗ dành nàng, để nàng hắc ám nguyên tố mới có thể nói cho nàng biết nguyên nhân, nhận sai lỗi lầm."
"Đối phương đang trong hoảng loạn, tức giận ngươi lại nói tới chuyện năm đó đối phương không tức giận?"
Vân Phàm bị đánh đầu, không thấy đau mà khai thông ra một lối mới, hắn thật ngốc, không rõ tình thế trước mắt a.
Hắc bào nữ tử luôn miệng nói.
"Chết Chết."
Ngồi trên đất hét to, bao phủ: "Tất cả các ngươi đều phải chết, báo thù báo thù Bạch Anh Đào thôn chết chết oan oan oan."
Nàng liên tục lặp lại, ngồi trên đất.
"Ta tên... nhớ ra, Dương Đào?"
Sau lưng nàng vô số thi quỷ nhanh chóng lao tới tấn công, hắc bào nữ tử vẫn quỳ trên đất. Không có tấn công, vẫn là tâm trạng lâm vào hoàn cảnh khủng hoảng.
Vân Phàm đứng cách đó không xa, hắn vừa bị nàng hắc ám nguyên tố đánh bay sức lực vừa khôi phục, không thể dùng công pháp công kích quá rộng.
Bởi đây gần như là nơi thôn làng, Vân Phàm chỉ đành rút ra một thanh băng kiếm, chạy về trước mắt một kiếm chém đóng băng một thi quỷ.
Bạch Anh Đào huyện, một cánh rừng nhỏ hai thân ảnh màu xanh băng, vàng cùng lúc lao về phía trước vô số hắc ám nguyên tố thi quỷ. Vân Phàm chạy tới một kiếm đã đem thi quỷ đóng băng.
Bên cạnh hắn Thiên Uyên, thiên sứ kiếm cầm ra, thi quỷ vừa tới nàng chạy qua, hai đạo kiếm cùng lúc chém về hai hướng thi quỷ, thân thể đối phương bị tách rời.
Nằm dưới đất thân trên, thân dưới cách xa không còn là tốt lành trạng thái.
Nàng chém chết hai thi quỷ lui về sau, sáu cánh hiện ra đưa kiếm lên cao, quang minh ánh sáng chiếu xuống thanh kiếm, làm Bạch Anh Đào huyện.
Sáng chói cả một vùng trời: "Thiên Sứ Phán Quyết." bên dưới vô số thi quỷ bao phủ bởi hắc ám nguyên tố, chạy nhanh về phía Vân Phàm.
Trên thân mỗi thi quỷ, đều hình thành một hình thánh giá to lớn trước ngực, Thiên Uyên mở mắt to, ánh mắt màu đen hiện ra đầy sát ý.
Đôi mắt từng đạo linh khí, bay qua bên cạnh nàng tai: "Phán Quyết." nàng đưa kiếm xuống, thân ảnh sáu cánh bay về trước.
Một kiếm chém ra, hình thánh giá bị chia làm đôi, thân thể thi quỷ chính là thánh giá trong mắt nàng, một kích đem đối phương chém thành đôi.
Hàng trăm thi quỷ lao tới, bị nàng đạo này công kích một đường kéo dài, thánh giá bị chém thi quỷ ngã trên đất, nàng thân ảnh bao phủ bởi vàng kim linh khí.
Nhanh chóng thấy rõ lại thân ảnh, chạy nhanh về hắc ám thi quỷ, thiên sứ kiếm không ngừng chém ra, Vân Phàm bên cạnh không kinh ngạc.
Thiên Uyên sư tỷ, khống chế linh khí mới có thể đem một trăm đầu thi quỷ, dễ dàng giết. Nàng khống chế linh khí đủ tuyệt đối, ở đây hầu hết thi quỷ đều chết.
"Băng Tố Lam Kiếm." cánh rừng đang trong trời tối đen, không có nhiều động tĩnh chỉ có tiếng kiếm chém ra, thi quỷ gầm gừ.
Vân Phàm vẫn bình tĩnh xoay người né tránh thi quỷ công kích, bên cạnh Thi quỷ lao tới nhanh chóng, một chưởng vỗ xuống người Vân Phàm.
Hắn nhanh chóng dùng kiếm ngăn chặn: "Băng Tố Lam Kiếm." sau lưng Vân Phàm, cùng lúc có ba đạo thi quỷ nhảy lên cao chưởng, muốn một chiêu ba thi đem hắn chưởng chết.
Bỗng một đạo dây leo băng từ dưới đất nhô lên, bao quanh lấy ba đạo thi quỷ siết chặt đối phương, đóng băng thi quỷ, dây leo băng lại hướng trước mặt Vân Phàm.
Một thanh băng kiếm, có hoa bên trên rơi xuống hai thi quỷ trước mắt. Vân Phàm dễ dàng đóng băng đối phương, dây leo băng từ dưới đất lại đâm lên, đâm xuống dưới đất.
Đâm xuyên qua thi quỷ, đóng băng hầu hết trước mắt thi quỷ, Vân Phàm nắm chặt băng kiếm có hoa bên trên, vừa rơi từ dây leo đi ra.
Trước mắt là vô số thi quỷ bị đóng băng, Vân Phàm nhanh chóng chạy tới xoay người, một kiếm chém nát bốn thi quỷ bị đóng băng.
Dây leo băng trước hắn không xa, vẫn tiến về phía trước, không đi về phía trước được bao xa, bị hắc ám nguyên tố cảnh giới tinh thông.
Đem dây leo băng hóa thành màu đen, tan nát. Gần nhất vừa bị đóng băng thi quỷ trực tiếp giải trừ, Vân Phàm vừa chạy vừa chém bên cạnh thi quỷ.
Thấy dây leo băng gần như bị phá hủy, đóng băng thi quỷ hầu hết bị giải trừ. Thiên Uyên cách đó không xa, nàng cảm ứng được Vân Phàm công pháp.
Đóng băng hoàn toàn bị hắc ám nguyên tố cho giải trừ, nhanh chóng nhảy lên một đạo kiếm chém xuống, ngăn chặn băng tinh cùng hắc ám phá hủy.
Thiên Uyên ra tay làm Vân Phàm tâm tình vui vẻ, nhanh chóng phá tan băng trước mắt thi quỷ, Thiên Uyên lại nhanh chóng quay đầu nhìn hơn trăm đầu thi quỷ.
Không ngừng lao đến.
Cách không xa hàng trăm thi quỷ, hắc ám nữ tử vẫn ngồi quỳ ôm đầu không ngừng lẩm bẩm chết chết từ. Thi quỷ còn không ngừng đi ra!
Nàng nghĩ cách không ra, thi quỷ không giải quyết hết không cách nào, dùng thiên sứ trảm yêu trừ ma. Nàng tu luyện có thể đem quang minh vào đối phương tinh thần.
Tránh gặp phải thiên sứ trảm yêu trừ ma đánh trúng, phàm nhân vẫn vậy bất quá mùa màng thì sao? Thánh kiếm to lớn như vậy, gần như vậy thôn làng.
Cách không xa cánh rừng, đã là một ruộng lúa, nàng dùng đến há chẳng phải làm Vân Thiên Quốc lương thực giảm mạnh? Cho nên không có thể dùng đến, Vân Phàm càng là khó khăn, hắn không giống Thiên Uyên khống chế quang minh kiếm, băng tinh rơi như mưa hắn không dễ dàng.
Hai người đành phải dùng đến công pháp không phải quần thể rộng lớn, quần thể công kích trong khu vực xung quanh người bản thân.
Mới dễ dàng sử dụng.
Thi quỷ đánh đến vẫn không ngừng, hai người lui lại, giải quyết mấy trăm thi quỷ trước tiên lui về sau nghĩ cách, dù cho một kiếm chém đối phương đều tan biến.
Dù yếu bất quá đối phương là hơn trăm ngàn đầu, không rõ a vừa tiêu diệt lại từ dưới đất, bên cạnh hắc bào nữ tử chui lên.
Hướng về hai người đánh tới, bỗng Thiên Uyên nhớ tới điều gì, lui về sau trên tay xuất hiện một hình pha lê linh thạch.
Nàng nhanh chóng dùng tinh thần lực, tất cả linh khí trên linh thạch đều hòa làm một với thanh kiếm, đây là Thanh Nhi mười mấy năm trước nói cho nàng.
Nàng cải tiến, dùng bản thân tinh thần lực trực tiếp đem linh khí đi vào không phải tiêu hoa linh khí quá nhiều, tiêu hoa tinh thần lực.
Tinh thần lực dễ dàng phục hồi, tinh thần lực dễ dàng phục hồi không có bị tấn công tinh thần, bị tấn công tinh thần mà nói không có phục hồi nhanh chóng.
Linh thạch linh khí đi vào nàng thanh kiếm, thanh kiếm phát ra ánh sáng màu xanh, chiếu rọi xung quanh màn đêm!
Thiên Uyên một bên nhìn cười nhẹ, đưa kiếm ra bên cạnh hông thân thể cúi xuống, mũi kiếm hướng về sau một tay cầm chuôi kiếm, một tay đặt lên lưỡi kiếm.
Thân thể cúi xuống, hai chân cúi thấp.
"Ngươi ngốc? Còn nhắc tới năm đó làm gì? Trước hết dỗ dành nàng, để nàng hắc ám nguyên tố mới có thể nói cho nàng biết nguyên nhân, nhận sai lỗi lầm."
"Đối phương đang trong hoảng loạn, tức giận ngươi lại nói tới chuyện năm đó đối phương không tức giận?"
Vân Phàm bị đánh đầu, không thấy đau mà khai thông ra một lối mới, hắn thật ngốc, không rõ tình thế trước mắt a.
Hắc bào nữ tử luôn miệng nói.
"Chết Chết."
Ngồi trên đất hét to, bao phủ: "Tất cả các ngươi đều phải chết, báo thù báo thù Bạch Anh Đào thôn chết chết oan oan oan."
Nàng liên tục lặp lại, ngồi trên đất.
"Ta tên... nhớ ra, Dương Đào?"
Sau lưng nàng vô số thi quỷ nhanh chóng lao tới tấn công, hắc bào nữ tử vẫn quỳ trên đất. Không có tấn công, vẫn là tâm trạng lâm vào hoàn cảnh khủng hoảng.
Vân Phàm đứng cách đó không xa, hắn vừa bị nàng hắc ám nguyên tố đánh bay sức lực vừa khôi phục, không thể dùng công pháp công kích quá rộng.
Bởi đây gần như là nơi thôn làng, Vân Phàm chỉ đành rút ra một thanh băng kiếm, chạy về trước mắt một kiếm chém đóng băng một thi quỷ.
Bạch Anh Đào huyện, một cánh rừng nhỏ hai thân ảnh màu xanh băng, vàng cùng lúc lao về phía trước vô số hắc ám nguyên tố thi quỷ. Vân Phàm chạy tới một kiếm đã đem thi quỷ đóng băng.
Bên cạnh hắn Thiên Uyên, thiên sứ kiếm cầm ra, thi quỷ vừa tới nàng chạy qua, hai đạo kiếm cùng lúc chém về hai hướng thi quỷ, thân thể đối phương bị tách rời.
Nằm dưới đất thân trên, thân dưới cách xa không còn là tốt lành trạng thái.
Nàng chém chết hai thi quỷ lui về sau, sáu cánh hiện ra đưa kiếm lên cao, quang minh ánh sáng chiếu xuống thanh kiếm, làm Bạch Anh Đào huyện.
Sáng chói cả một vùng trời: "Thiên Sứ Phán Quyết." bên dưới vô số thi quỷ bao phủ bởi hắc ám nguyên tố, chạy nhanh về phía Vân Phàm.
Trên thân mỗi thi quỷ, đều hình thành một hình thánh giá to lớn trước ngực, Thiên Uyên mở mắt to, ánh mắt màu đen hiện ra đầy sát ý.
Đôi mắt từng đạo linh khí, bay qua bên cạnh nàng tai: "Phán Quyết." nàng đưa kiếm xuống, thân ảnh sáu cánh bay về trước.
Một kiếm chém ra, hình thánh giá bị chia làm đôi, thân thể thi quỷ chính là thánh giá trong mắt nàng, một kích đem đối phương chém thành đôi.
Hàng trăm thi quỷ lao tới, bị nàng đạo này công kích một đường kéo dài, thánh giá bị chém thi quỷ ngã trên đất, nàng thân ảnh bao phủ bởi vàng kim linh khí.
Nhanh chóng thấy rõ lại thân ảnh, chạy nhanh về hắc ám thi quỷ, thiên sứ kiếm không ngừng chém ra, Vân Phàm bên cạnh không kinh ngạc.
Thiên Uyên sư tỷ, khống chế linh khí mới có thể đem một trăm đầu thi quỷ, dễ dàng giết. Nàng khống chế linh khí đủ tuyệt đối, ở đây hầu hết thi quỷ đều chết.
"Băng Tố Lam Kiếm." cánh rừng đang trong trời tối đen, không có nhiều động tĩnh chỉ có tiếng kiếm chém ra, thi quỷ gầm gừ.
Vân Phàm vẫn bình tĩnh xoay người né tránh thi quỷ công kích, bên cạnh Thi quỷ lao tới nhanh chóng, một chưởng vỗ xuống người Vân Phàm.
Hắn nhanh chóng dùng kiếm ngăn chặn: "Băng Tố Lam Kiếm." sau lưng Vân Phàm, cùng lúc có ba đạo thi quỷ nhảy lên cao chưởng, muốn một chiêu ba thi đem hắn chưởng chết.
Bỗng một đạo dây leo băng từ dưới đất nhô lên, bao quanh lấy ba đạo thi quỷ siết chặt đối phương, đóng băng thi quỷ, dây leo băng lại hướng trước mặt Vân Phàm.
Một thanh băng kiếm, có hoa bên trên rơi xuống hai thi quỷ trước mắt. Vân Phàm dễ dàng đóng băng đối phương, dây leo băng từ dưới đất lại đâm lên, đâm xuống dưới đất.
Đâm xuyên qua thi quỷ, đóng băng hầu hết trước mắt thi quỷ, Vân Phàm nắm chặt băng kiếm có hoa bên trên, vừa rơi từ dây leo đi ra.
Trước mắt là vô số thi quỷ bị đóng băng, Vân Phàm nhanh chóng chạy tới xoay người, một kiếm chém nát bốn thi quỷ bị đóng băng.
Dây leo băng trước hắn không xa, vẫn tiến về phía trước, không đi về phía trước được bao xa, bị hắc ám nguyên tố cảnh giới tinh thông.
Đem dây leo băng hóa thành màu đen, tan nát. Gần nhất vừa bị đóng băng thi quỷ trực tiếp giải trừ, Vân Phàm vừa chạy vừa chém bên cạnh thi quỷ.
Thấy dây leo băng gần như bị phá hủy, đóng băng thi quỷ hầu hết bị giải trừ. Thiên Uyên cách đó không xa, nàng cảm ứng được Vân Phàm công pháp.
Đóng băng hoàn toàn bị hắc ám nguyên tố cho giải trừ, nhanh chóng nhảy lên một đạo kiếm chém xuống, ngăn chặn băng tinh cùng hắc ám phá hủy.
Thiên Uyên ra tay làm Vân Phàm tâm tình vui vẻ, nhanh chóng phá tan băng trước mắt thi quỷ, Thiên Uyên lại nhanh chóng quay đầu nhìn hơn trăm đầu thi quỷ.
Không ngừng lao đến.
Cách không xa hàng trăm thi quỷ, hắc ám nữ tử vẫn ngồi quỳ ôm đầu không ngừng lẩm bẩm chết chết từ. Thi quỷ còn không ngừng đi ra!
Nàng nghĩ cách không ra, thi quỷ không giải quyết hết không cách nào, dùng thiên sứ trảm yêu trừ ma. Nàng tu luyện có thể đem quang minh vào đối phương tinh thần.
Tránh gặp phải thiên sứ trảm yêu trừ ma đánh trúng, phàm nhân vẫn vậy bất quá mùa màng thì sao? Thánh kiếm to lớn như vậy, gần như vậy thôn làng.
Cách không xa cánh rừng, đã là một ruộng lúa, nàng dùng đến há chẳng phải làm Vân Thiên Quốc lương thực giảm mạnh? Cho nên không có thể dùng đến, Vân Phàm càng là khó khăn, hắn không giống Thiên Uyên khống chế quang minh kiếm, băng tinh rơi như mưa hắn không dễ dàng.
Hai người đành phải dùng đến công pháp không phải quần thể rộng lớn, quần thể công kích trong khu vực xung quanh người bản thân.
Mới dễ dàng sử dụng.
Thi quỷ đánh đến vẫn không ngừng, hai người lui lại, giải quyết mấy trăm thi quỷ trước tiên lui về sau nghĩ cách, dù cho một kiếm chém đối phương đều tan biến.
Dù yếu bất quá đối phương là hơn trăm ngàn đầu, không rõ a vừa tiêu diệt lại từ dưới đất, bên cạnh hắc bào nữ tử chui lên.
Hướng về hai người đánh tới, bỗng Thiên Uyên nhớ tới điều gì, lui về sau trên tay xuất hiện một hình pha lê linh thạch.
Nàng nhanh chóng dùng tinh thần lực, tất cả linh khí trên linh thạch đều hòa làm một với thanh kiếm, đây là Thanh Nhi mười mấy năm trước nói cho nàng.
Nàng cải tiến, dùng bản thân tinh thần lực trực tiếp đem linh khí đi vào không phải tiêu hoa linh khí quá nhiều, tiêu hoa tinh thần lực.
Tinh thần lực dễ dàng phục hồi, tinh thần lực dễ dàng phục hồi không có bị tấn công tinh thần, bị tấn công tinh thần mà nói không có phục hồi nhanh chóng.
Linh thạch linh khí đi vào nàng thanh kiếm, thanh kiếm phát ra ánh sáng màu xanh, chiếu rọi xung quanh màn đêm!
Thiên Uyên một bên nhìn cười nhẹ, đưa kiếm ra bên cạnh hông thân thể cúi xuống, mũi kiếm hướng về sau một tay cầm chuôi kiếm, một tay đặt lên lưỡi kiếm.
Thân thể cúi xuống, hai chân cúi thấp.
Danh sách chương